Lao đến nhà ả bồ của chồng, mở cửa ra tôi lại lặng người chẳng nói được lời nào khi nhìn thấy thứ này vương vãi trên sàn nhà
Chồng tôi thuê một căn chung cư xa xỉ cho bồ ở. Khi chúng tôi đến nơi, cô ả hoảng sợ định trú thân trong phòng ngủ.
Nhưng sao có thể thoát khỏi cô bạn của tôi. Thế là ba người đàn bà bắt đầu to tiếng trong căn phòng ngủ vẫn còn vương vãi quần áo của chồng tôi.
Trong mắt mọi người, chồng tôi là người tử tế và điềm đạm. Từ ngày lấy anh, tôi chưa bao giờ nghe ai chê bai chồng mình. Anh chỉnh tề ở bên ngoài, về nhà lại trở thành người chồng thương vợ yêu con.
Tin tưởng chồng tuyệt đối nên tôi nào ngờ được chuyện chồng ngoại tình. Cô bạn thân của tôi thấy tôi khóc lóc chẳng làm được gì, bèn tìm ra chỗ ở của người đàn bà kia rồi kéo tôi đi. Ban đầu tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, dù sao cũng còn là vợ chồng. Nhưng tôi vẫn tò mò, rốt cuộc chồng tôi đang mê mẩn người phụ nữ thế nào?
Chồng tôi thuê một căn chung cư xa xỉ cho bồ ở. Khi chúng tôi đến nơi, cô ả hoảng sợ định trú thân trong phòng ngủ.
Nhưng sao có thể thoát khỏi cô bạn của tôi. Thế là ba người đàn bà bắt đầu to tiếng trong căn phòng ngủ vẫn còn vương vãi quần áo của chồng tôi.
Video đang HOT
Người đàn bà này không hiền lành, vẫn điêu ngoa, đanh đá nghĩ mình đúng trước mặt tôi. Bạn tôi tức quá, muốn vung tay mà tôi không đồng ý. Bạn tôi muốn xé hết quần áo của ả. Cô ta đúng là kiểu thích ăn diện, xem quần áo đắt tiền không khác gì sinh mạng. Thấy bạn tôi tiến đến tủ quần áo thì bắt đầu hoảng loạn.
Những gì tôi thấy sau đó làm tôi lặng người. Từ tay bạn tôi lôi ra chỉ vài bộ váy sang trọng đắt tiền, còn lại là vô số đồ lót, váy ngủ gợi cảm đến bỏng mắt. Bạn tôi nghiến răng nghiến lợi tức tối:
“Tao đã nói rồi mà, chồng mày cũng chỉ là đàn ông. Mày tiết kiệm tiền, là để cho chồng mày mua những thứ này đây!”.
Tôi là người phụ nữ đơn thuần, giản dị trong cách ăn mặc. Tôi còn nhớ ngày đầu mới gặp nhau, chồng tôi còn ngẩn ngơ nói rằng anh chưa từng gặp qua người phụ nữ trong sáng như tôi.
Trong chuyện giường chiếu, tôi vẫn là lần đầu cùng chồng, thế nào cũng ngại ngùng, dù đã lấy nhau bao năm. Quần áo của tôi cũng chẳng đắt tiền, dù đồ lót cũng đơn giản không màu mè. Có lần bạn tôi thấy thế còn trách tôi không biết mặc đồ gợi cảm giữ chồng. Lúc đó tôi đã nói thế nào nhỉ, chính là: “Anh ấy không phải dạng người thế đâu!”.
Giờ thì tôi thấy mình thật buồn cười, không phải gì chứ, đó không phải thuộc về dạng người, mà là bản chất của đàn ông. Có trách chính là trách tôi chẳng biết gì, hận chồng phản bội một, giận mình mười!
Sau đó mấy ngày, cô bạn của tôi an ủi, dẫu tôi có đẹp hơn thì anh ta vẫn ngoại tình với gái trẻ hấp dẫn, chẳng khác gì nhau. Tôi đã nghĩ thông suốt sau nhiều ngày, chợt nhận ra khác nhau chứ. Nếu hôm đó tôi đến nhà nhân tình với bộ dạng rực rỡ và tự tin nhất, tôi có thể ném vào mặt cô ta một câu như: “Bà đây cái gì cũng không thiếu, dư mỗi ông chồng đê hèn, cũng không ngại cho em!”.
Đằng này, lúc đó tôi còn mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen chẳng có gì nổi bật. Tôi còn cảm thán chiếc váy điệu đà ả bồ mặc thật đẹp. Tôi còn ngượng ngùng chột dạ khi thấy cả một tủ đồ lót nóng bỏng kia. Tôi nhìn thấu những điều chồng có lẽ đã âm thầm khát khao từ lâu, chỉ là chưa từng để tôi biết. Tôi thua không phải vì một ông chồng ngoại tình, mà là thua vì đã không trở thành một người đàn bà có chồng đủ thông minh để giữ mình hấp dẫn, để dẫu có bị phản bội cũng không thấy tiếc.
Nhưng tôi vẫn ly hôn chồng, không đắn đo cũng không muốn cứu vãn. Dù tôi có thiếu sót thế nào, cũng không thể chấp nhận người chồng phản bội vợ vì mê đắm sắc dục bên ngoài. Vì đối với anh ta, thứ khó kiểm soát dưới đũng quần còn quan trọng hơn chữ nhân chữ nghĩa…
Ngày nọ, nhân tình của chồng đến tìm tôi, cô ấy còn chìa ra tờ giấy khám thai khiến tôi nằm bất tỉnh tại chỗ
Đỉnh điểm giằng co chính là khi nhân tình tìm đến vợ tôi với tờ giấy khám thai. Vợ tôi là người phụ nữ đơn thuần, chỉ cần có thế là đủ đánh gục cô ấy.
Tôi là một người đàn ông khá nổi bật, ngoại hình ưa nhìn, công việc kiếm nhiều tiền. Vì thế đối với tôi có được vợ đẹp, con ngoan là điều dễ dàng. Vợ tôi là người hiểu chuyện, cô ấy chưa từng bất mãn với công việc phải tiếp xúc với nhiều phụ nữ của chồng. Cô ấy tôn trọng tôi, và hơn hết là biết hy sinh vì gia đình.
Vợ chồng tôi hạnh phúc suốt 7 năm với một trai một gái đủ nếp đủ tẻ. Tôi vẫn lao vào kiếm tiền, đôi lúc còn phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt. Nhưng tôi không bao giờ đi quá giới hạn, có chơi thế nào cũng biết đường về nhà. Tôi đã nghĩ, đời này có người đàn ông nào có tiền mà không chơi bời? Đàn ông khôn ngoan thì chơi phải biết điểm dừng để vợ không biết, để gia đình không lục đục.
Người đàn ông ngoại tình như tôi không ngờ có những cuộc chơi nguy hiểm hơn bản thân nghĩ. Hậu quả chẳng lường trước được chính là cô nhân tình nhỏ bé của tôi có thai, dù rằng tôi đã rất cẩn thận khi ngoại tình. Tôi bắt đầu nghi ngờ đứa trẻ đó không phải là con của tôi. Nhân tình muốn tôi cưới cô ta, còn tôi một mực muốn cô ta chứng minh đó là con của tôi.
Đỉnh điểm giằng co chính là khi nhân tình tìm đến vợ tôi với tờ giấy khám thai. Vợ tôi là người phụ nữ đơn thuần, chỉ cần có thế là đủ đánh gục cô ấy. Vợ tôi bất tỉnh trước cú sốc chồng phản bội. Tôi đã cố gắng thuyết phục vợ rằng đó không phải là con của tôi. Tôi cầu xin cô ấy cho tôi thời gian, chắc chắn khi đứa trẻ được sinh ra mọi chuyện sẽ kết thúc. Vợ tôi sau một thời gian suy nghĩ, cuối cùng cũng chọn lựa tin tưởng tôi.
Đáng tiếc là đứa trẻ đó quả thật là con của tôi. Tờ giấy xét nghiệm ADN 8 tháng sau đó đã cuốn phăng gia đình từng hạnh phúc của tôi. Vợ tôi quyết định ly hôn, cô ấy nghĩ rằng đứa trẻ kia cũng cần một danh phận, cô ấy cũng không đủ bao dung để nuôi con của người khác. Dù tôi có van xin thế nào, vợ tôi cũng không thay đổi quyết định. Phiên tòa ly hôn kết thúc, tôi chỉ có thể nhìn vợ dẫn hai con rời đi.
Tháng ngày sau đó của tôi chưa từng có một gia đình để về. Dù rằng tôi vẫn phải ở cạnh nhân tình để chăm sóc đứa trẻ, nhưng chúng tôi không thể hạnh phúc. Sau đó, cô ta cũng bế con rời đi. Trước khi đi, cô ta nói tôi không xứng đáng làm chồng, sống cạnh người đàn ông vô hồn như tôi quá hoang phí đời. Cũng không sai, một kẻ từng tự tay đập nát gia đình của mình thì sao còn xứng đáng làm chồng của ai?
Đến độ tuổi 50, tôi vẫn có tiền, có địa vị, vẫn có thể cặp bồ nếu tôi muốn. Nhưng tôi luôn cảm thấy mình chẳng có gì cả. Tuổi già ập đến, với bệnh tật dày vò, với cuộc sống trước mắt cứ mờ nhạt đi, tôi chỉ muốn có một gia đình để về, một người bạn đời để bầu bạn, một tuổi già bên con cháu.
Tôi từng có vợ, nhưng giờ cô ấy đã là vợ người khác. Tôi cũng có con, nhưng chúng chưa bao giờ muốn gần bên tôi. Chúng cho rằng một người đàn ông ngoại tình sẽ không dạy cho chúng được điều gì tốt đẹp. Tôi mới nhận ra rằng thất bại lớn nhất của đàn ông chính là cuối đời chẳng có gia đình, vợ con, lầm lũi không một nơi ấm áp để về.
Tình cờ gặp lại nhân tình cũ của chồng, tôi bám theo sau rồi điếng người với cảnh tượng trước mắt Tôi nhớ lại ngày trước khi chồng chia tay với nhân tình, anh nói muốn bồi thường cho cô ta một số tiền. Tôi và chồng trước đã ly hôn 5 năm, tôi nuôi con trai. Chồng tôi có điều kiện tài chính, anh nói rằng sau khi lấy nhau thì tôi không cần phải đi làm. Nhưng tôi không thích ở nhà...