Lạng Sơn: Bản án sau con đường tội lỗi của những thiếu nữ buôn người
Bằng thủ đoạn làm quen, sau đó xin số điện thoại và thi thoảng gọi cho nhau nhằm thể hiện sự thân tình, sau đó đối tượng lợi .dụng sự cả tin của các nạn nhân để lừa họ lên xe bán sang Trung Quốc.
Chỉ trong một thời gian ngắn chúng đã thực hiện 4 vụ mua bán 3 phụ nữ và 2 trẻ em qua biên giới lấy tiền tiêu xài. Kết cục cuối cùng là hình phạt tù dành cho hành vi nghiêm trọng của chúng và cũng là bài học nghiêm khắc đối với những kẻ dám coi con người là hàng hóa để mua bán, trao đổi.
TAND tỉnh Lạng Sơn vừa mở phiên tòa công khai xét xử vụ án mua bán người và trẻ em trái pháp luật qua biên giới. Đứng trước vành móng ngựa là những thiếu nữ còn rất trẻ, thậm chí có bị cáo còn chưa tròn 17 tuổi. Cả 4 bị cáo đều xinh xắn, trẻ trung mơn mởn, ra trước tòa đều ngơ ngác tìm kiếm người thân.
Phạm nhân Nguyễn Thị Cẩm Vân tại trại giam.
Nhìn các bị cáo quá ngây thơ, không ai nghĩ rằng những thiếu nữ non trẻ này lại dám cả gan làm những việc tày đình đi lừa gạt bán sang TrungQuốc 5 người, trong đó có 2 trẻ em.
Thay mặt HĐXX, thẩm phán chủ tọa phiên tòa đọc bản tuyên án: Trần Thị Cầu (SN 1988 có HKTT tại 90 phố Lao Động, thị trấn Lộc Bình, Lạng Sơn) 22 năm tù; Nguyễn Thị Cẩm Vân (SN 1990 ở 43/2 Ngạn Sơn, phường Vĩnh Trại, TP Lạng Sơn) 25 năm tù; Hoàng Thị Linh (Sn 1989 ở thôn Pác Nặm, xã Đồng Giáp, Văn Quan, Lạng Sơn) 11 năm tù và 12 năm tù dành cho Nguyễn Hà Phương (Sn 1995 ở thôn Chi Ma, Yên Khoái, Lộc Bình, Lạng Sơn) khiến cho tất cả khán phòng im lặng.
Bản án nghiêm minh pháp luật dành cho các nữ bị cáo này là những năm tháng dài phải cách ly với xã hội, đồng nghĩa với tuổi xuân của thời thiếu nữ tươi đẹp nhất sẽ phải… chôn vùi sau cánh cửa nhà giam. Có lẽ khi thi hành án xong, trở về với xã hội, các em sẽ bước vào lứa tuổi trung niên điềm đạm và chín chắn hơn, thấu hiểu được cái giá quá đắt đã phải trả cho hành vi phạm tội.
Video đang HOT
Các phạm nhân Cẩm Vân, Phương, Linh đang thụ án.
Vụ án bắt nguồn từ việc Trần Thị Cầu bỏ học sang Ninh Minh, Quảng Tây, Trung Quốc lấy chồng. Cuộc sống gia đình bức bí khi nhà chồng cũng nghèo, con nhỏ, túng quẫn. Hàng ngày tận mắt nhìn thấy các động mại dâm xung quanh chỉ toàn cô gái Việt Nam bị ép tiếp khách. Và rất nhiều lý do khác đưa đẩy khiến Cầu nảy sinh ý định về quê tìm các cô gái nhẹ dạ đưa sang Trung Quốc bán.
Đến khi về Việt Nam chơi, tại một quán nước vỉa hè (trên đường Ngô Quyền, Phường Vĩnh Trại, TP Lạng Sơn) Cầu đã làm quen được với Cẩm Vân. Biết Vân cũng không có nghề nghiệp gì, Cầu rủ rê Vân tìm phụ nữ Việt Nam đưa sang Trung Quốc để Cầu bán sẽ kiếm được nhiều tiền. Vân nhận lời và hai bên cho nhau số điện thoại để liên lạc. Vân đã đem việc này nói với bạn Hoàng Thị Linh, Nguyễn Hà Phương liền được tán thành.
Theo cáo trạng, trưa ngày 19/6/2010, sau khi đã điện thoại hẹn Cầu sang cửa khẩu Chi Ma đợi trước, Phương đi xe máy đèo Vân đến nhà Hoàng Thị T (SN 1992) ở thôn Cổ Lương, Gia Cát, Cao Lộc để lừa đưa T đi Trung Quốc. Phương đã rủ T đi đánh hộ người đã đánh Phương, chị T đang chần chừ thì Vân nói đi hộ một lúc là về ngay thôi nên chị T đồng ý. Cả ba lên xe máy Phương điều khiển vào cửa khẩu Chi Ma – nơi Cầu đã đợi sẵn. Chúng lừa chị T sang Trung Quốc ăn chân gà nướng rồi bán chị T vào một động mại dâm. Vụ này Phương, Vân được Cầu chia cho 7 triệu đồng.
Các phạm nhân nữ với công việc lao động, chăn nuôi để cải tạo sau những tội lỗi đã gây ra.
Tiếp đó ngày 26/6/2010, chúng lừa được hai em Hoàng Bích K và em Vi Thị M (cùng SN 1995 ở xã Hữu Khánh, Lộc Bình, Lạng Sơn) đưa sâu vào nội địa Trung Quốc bán, nhưng rất may do cảnh giác nên hai em gái đã nhảy xuống xe chạy thoát về Việt Nam.
Đến giữa tháng 7/2010, Cầu gọi điện giục Vân tiếp tục tìm gái đưa sang. Linh đã làm quen được với chị Lương Thị H (thường trú tại thôn Rọ Phải, Mai Pha, TP Lạng Sơn). 10h ngày 24/7/2010, với lý do rủ chị H cùng đi dự sinh nhật tại Ái Điểm, Trung Quốc, bọn chúng đã bán chị H vào động mại dâm được 10 triệu đồng, nhưng Cầu chỉ trả trước 1 triệu. Ngày 30/10/2011, chị H trốn được về Việt Nam.
Ngày 13/8/2010, chúng rủ chị Hoàng Thị V (SN 1993 ở thôn Rọ Phải, Mai Pha, TP Lạng Sơn) vào Chi Ma để ăn gà quay, rồi vượt đường mòn qua biên giới để Cầu bán chị V với giá 10 triệu đồng. Nhưng chị V đã lợi dụng sơ hở của chủ nhà chứa trốn thoát về Việt Nam ngay sau khi bị bán và làm đơn tố cáo hành vi của bọn chúng. Ngay sau khi nhận được đơn của bị hại, Công an TP Lạng Sơn đã điều tra, làm rõ hành vi của nhóm đối tượng trên.
Ngày 25/8/2010 đã thi hành lệnh bắt khẩn cấp ba đối tượng: Cẩm Vân, Linh, Phương. Ngày 5/1/2012, biết không thể lẩn trốn, từ Trung Quốc, Trần Thị Cầu đã trở về nước để đầu thú.
Trùm "thảo khấu" kể chuyện quay về nẻo sáng
Người đời vẫn bảo "sa ngã có năm bảy đường nhưng hoàn lương chỉ duy một lối", và thật may, tôi đã kịp quay lại theo lối duy nhất ấy...
Sinh năm 1969, là thứ 6 trong 8 anh chị em của một gia đình người Dao ở vùng còn nhiều hủ tục, chỉ có anh cả được chăm lo, còn các con thứ bị bỏ mặc. Không được dạy dỗ nên từ nhỏ tôi sống du đãng, và nhanh chóng trở thành đại ca của đám trai bản. Tụ tập rượu chè, quậy phá, cướp bóc... quãng đời thanh niên của tôi gắn liền với các tiền án, tiền sự.
Lần vào trại giam đầu tiên kéo dài 2 năm, sau khi mãn hạn, tôi bỏ nhà đi lang thang khắp nơi nhưng vẫn tay trắng trở về và quay lại con đường làm trùm "thảo khấu" ở quê.
Anh Phủ hồi tưởng lại quá khứ.
Rồi tôi gặp người phụ nữ của cuộc đời mình. Cô thôn nữ quê nghèo dù biết lai lịch của người yêu, nhưng nghe lời hứa sẽ hoàn lương của tôi đã không đắn đo, gật đầu đồng ý gắn bó cuộc đời với tôi. Bước vào hôn nhân với hai bàn tay trắng, nghề nghiệp bằng không nên tôi ngày càng lún sâu vào con đường bất chính. Nơi tôi ở cạnh khu du lịch Ao Vua luôn đông khách nên chẳng khó khăn gì trong việc kiếm tiền, bằng cách chỉ đạo đàn em móc túi, lừa khách, thu phí bảo kê... Kiếm được bao nhiêu tiền, tôi nướng vào ăn chơi, thậm chí còn vơ luôn cả những khoản tích cóp mồ hôi, công sức của vợ.
Thế rồi tôi và đàn em bị bắt trong một vụ cướp của, bị kết án 7 năm tù, giam tận Nghệ An. Lúc này thực sự tôi mới biết thương người vợ trẻ tần tảo, bụng mang dạ chửa vẫn phải băng rừng tháng tháng tiếp tế cho chồng.
Do cải tạo tốt, tôi được mãn hạn từ 2 năm, trở về đúng lúc địa phương có chủ trương giao đất, giao rừng. Để tránh xa cám dỗ, tôi xung phong đưa vợ con vào sâu trong sườn núi Yên Sơn (xã Ba Trại) khai hoang làm trang trại. Khó có thể kể hết gian khổ những ngày đầu lập nghiệp với túp lều tranh giữa một vùng toàn cỏ lau, cây dại. Tôi nhiều lần định xuống núi, may mà vợ tôi cản lại. Cô ấy dùng đủ mọi cách, thậm chí dọa tự tử nếu tôi xuống núi.
Rồi cô mua sách hướng dẫn trồng cây, làm VAC... về để vợ chồng cùng tham khảo, chỗ nào không hiểu thì đi tìm cán bộ khuyến nông hỏi. Cứ thế vừa học, vừa làm, qua một vụ, hai vụ... rồi tôi cũng thành công.
Giờ đây, tôi đã có trong tay cơ ngơi thuộc diện khá trong vùng, một trang trại tổng hợp với trên 1.000 gốc bương lấy măng, gần 4.000 gốc bạch đàn, chè Ô long và quế, cùng với hệ thống chuồng nuôi lợn, gà thịt... Tôi thu về mỗi năm không dưới 500 triệu đồng. Không chỉ tạo lập cơ nghiệp cho bản thân, tôi còn cảm hóa đám đàn em cũ, tạo công ăn việc làm lương thiện, cho vay vốn để họ làm lại cuộc đời.
Anh Triệu Tiến Phủ (thôn Yên Sơn, xã Ba Trại, Ba Vì, Hà Nội)
Theo Dân Việt
Phi Nhung lặng lẽ làm 'mẹ' trẻ mồ côi Ít ai biết ca sĩ Phi Nhung hiện đang nuôi dưỡng nhiều trẻ em mồ côi tại chùa Pháp Lạc, tỉnh Bình Phước. Ở đây, các cháu nhỏ luôn gọi Phi Nhung rất triều mến bằng "mẹ". Đang là bà mẹ đỡ đầu cho hơn 10 đứa trẻ ở chùa Pháp Lạc, ca sĩ Phi Nhung coi các con cô là phần đời...