Lần đầu vào khách sạn cùng người yêu, vừa lao vào vòng tay anh, tôi đã phải đứng hình bởi một xấp tiền nặng trịch cùng câu nói lạnh lùng đến thấu tâm can
Tôi đến với anh chân thành nên cũng chẳng nghĩ ngợi gì việc đàn ông phải thể hiện ra sao.
Trong khi bạn bè tôi, đầy đứa chỉ yêu một anh rất bình thường nhưng cũng đòi hỏi mua cho hết thứ này đến thứ khác. Tôi thì tuyệt nhiên không… Điều đó chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ của tôi.
Quả tình tôi không biết, trước tôi đã từng có bao nhiêu cô gái sẵn sàng dâng hiến tấm thân cho anh. Tôi cũng không biết có bao nhiêu cô trong số đó vì tham vọng muốn được bước chân vào gia đình giàu có của anh để hưởng đời “ chuột sa chĩnh gạo”. Tôi chỉ biết rằng, tôi đến với anh vì tình yêu thực sự. Và trước cái đêm tôi cởi áo, muốn trao đời con gái cho anh, tôi hoàn toàn không hay anh lại là thiếu gia con nhà giàu có đến vậy.
Tôi quen anh đến giờ cũng hơn 7 tháng. Tất cả những gì tôi biết về anh là một chàng trai lịch lãm, có điều kiện (cách ăn mặc của anh cũng đủ cho thấy điều đó). Nhưng anh và gia đình anh giàu có cỡ nào thì tôi quả thật không hình dung hết được. Khi yêu tôi, anh cũng chưa bao giờ tỏ ra mình đại gia, những thứ anh mua tặng tôi toàn món đồ nhỏ nhỏ, xinh xinh, đáng yêu.
Tôi đến với anh chân thành nên cũng chẳng nghĩ ngợi gì việc đàn ông phải thể hiện ra sao. Trong khi bạn bè tôi, đầy đứa chỉ yêu một anh rất bình thường nhưng cũng đòi hỏi mua cho hết thứ này đến thứ khác. Tôi thì tuyệt nhiên không… Điều đó chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ của tôi.
Có thể chính anh cũng không tin rằng tôi là một cô gái còn trong trắng. 25 tuổi, mặc dù từng yêu 2 người nhưng tôi chưa trao đời con gái cho ai cả. Tôi không có ý định cổ hủ phải giữ gìn trinh tiết đến khi cưới. Tôi quan niệm, đến một lúc nào đó, gặp một người nào đó khiến tôi đủ tin tưởng, tôi sẵn sàng trao cho anh tất cả, dẫu có thể không đến được với nhau đi chăng nữa tôi cũng không oán trách. Chỉ cần người đó xứng đáng, chuyện duyên phận không ai nói trước được.
Cho tới khi gặp anh, tôi đã nghĩ mình tìm được đúng người để tin tưởng. Anh điềm đạm, chững chạc khiến tôi an tâm. Chính vì vậy mà tới ngày sinh nhật anh, tôi đã quyết tạo nên một điều ấn tượng.
Video đang HOT
Hôm đó, tôi thuê phòng khách sạn, đặt bánh gato, nến, hoa hồng, nhạc… Tôi muốn đêm đầu tiên của mình sẽ trở nên đáng nhớ với cả tôi và anh. Thường thì con gái không làm vậy, nghe có vẻ mất thể diện, nhưng tôi nghĩ đã yêu nhau sao phải câu nệ chuyện ấy. Miễn là chúng tôi cố gắng mang đến cho nhau điều hạnh phúc nhất mà thôi.
Anh đến địa chỉ và bước vào căn phòng. Tôi mặc một chiếc váy gợi cảm, mở cửa đón anh bằng một nụ hôn nồng cháy. Tôi cứ ngỡ anh sẽ cuồng nhiệt mà ôm lấy mình, nào ngờ, anh đẩy tôi lên giường, chiếc váy trên người tôi trễ nải, rồi anh đứng dậy, ném một xấp tiền sau khi đưa mắt nhìn quanh gian phòng:
“Cô cũng chẳng khác gì mấy ả gái rẻ tiền, muốn dùng cách này để câu tôi ư? Thấy nhà tôi giàu, không muốn mất cái mỏ vàng à? Tôi thích để tôi tự chinh phục, tôi không thích lại mời gọi như cô”.
Tôi bật khóc như mưa sau khi anh ấy đi. Rồi tôi ngồi thẫn thờ. Tôi trách ai được khi cách mà tôi làm nếu không phải tự tâm mình biết thì nhìn từ bên ngoài vào đúng như những gì anh ấy nghĩ. Tôi đã nhìn nhầm người, hoặc anh đã nhìn nhầm tôi.
Dù là vì lí do gì, tôi cũng cảm thấy quá đớn đau, ê chề với một tấm chân tình bị chà đạp không thương tiếc.
Sau 1 đêm đáng nhớ cùng em người yêu, gần sáng em ghé tai tôi đòi hỏi một điều, nghe xong tối tăm mặt mũi, bần thần không nói nên lời
Dĩ nhiên là tôi không quan trọng chuyện trinh tiết. Nhưng bạn gái mà ngoan hiền quá thì tôi cũng không dám mạnh bạo.
Yêu nhau 6 tháng tôi mới dám rủ bạn gái qua đêm. Bạn gái tôi tên Ngọc, người cũng như tên, rất dịu dàng nhu mì. Bởi cô ấy hiền lành và có phần nhút nhát như thế mà tôi không dám manh động.
Tôi sợ "gạ gẫm" cô ấy quá sớm khi hai đứa mới yêu nhau được vài tháng, cô ấy lại nghĩ tôi là kẻ không ra gì, chỉ nghĩ tới chuyện ân ái. Với lại, chắc cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì nhiều trong chuyện đó. Dĩ nhiên là tôi không quan trọng chuyện trinh tiết. Nhưng bạn gái mà ngoan hiền quá thì tôi cũng không dám mạnh bạo.
Tối đó tôi phải lấy dũng khí đánh bạo mở lời, cũng may Ngọc không phản cảm gì cả mà đồng ý. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, Ngọc khá hợp tác chứ không thụ động cứng đơ như khúc gỗ khiến tôi rất mừng.
Đến "hiệp 2", Ngọc vẫn thoải mái đồng ý khiến tôi càng phấn khởi. Là một người đàn ông khỏe mạnh, sức khỏe tốt nên tôi cũng không muốn vợ quá yếu ớt, bảo thủ. Vợ phải nhiệt tình một chút thì đời sống chăn gối vợ chồng mới phong phú và thú vị. Ngọc chiều tôi như vậy khiến tôi rất vui.
Sau lần 2 thì tôi ôm cô ấy nói chuyện một lát rồi định ngủ. Ai ngờ đâu Ngọc lại tiếp tục chủ động khơi gợi. Dù khá mệt rồi nhưng thấy cô ấy hăng hái như vậy nên tôi cũng vui vẻ đồng ý. Chắc hẳn sau lần này thì Ngọc không gượng dậy nổi cho mà xem.
Xong lần 3, thực sự tôi đã rất mệt, chỉ muốn nhắm mắt ngủ ngay lập tức. Nhưng bạn gái còn muốn trò chuyện tâm sự nên tôi vẫn phải cố thức. Được một lát, tôi đang định lựa lời khuyên cô ấy ngủ đi thì Ngọc lại một lần nữa chủ động khơi mào cuộc ân ái khiến tôi giật mình kinh hãi.
Dù đã uể oải lắm rồi nhưng cũng không thể để mình mất mặt trước bạn gái. Xong lần này thì nhìn đồng hồ cũng là 4h sáng. Mắt tôi đã dính chặt vào nhau rồi nhưng cũng phải run rẩy khi nghe tiếng Ngọc dịu dàng ngọt ngào thủ thỉ bên tai:
"Vợ chồng đúng là phải hòa hợp trong chuyện này anh nhỉ. Có như vậy thì hạnh phúc gia đình mới được đảm bảo. Em hạnh phúc lắm vì tìm được một người đàn ông đồng điệu với mình cả về suy nghĩ, tâm hồn và khía cạnh tế nhị này...".
Nghe giọng nói mềm mại của cô ấy mà tôi tái xanh khiếp hãi. Không biết Ngọc có cảm nhận được không, tôi đã cố gắng để chiều cô ấy lắm rồi. Tôi thì phờ phạc mệt lử mà có vẻ Ngọc vẫn rất khí thế, tươi tắn, tỉnh táo như không. Tôi dám chắc rằng có thêm nữa thì cô ấy vẫn chẳng khó chịu.
Tôi phải dặn cô ấy ngủ đi kẻo thức đêm nhiều không tốt cho sắc đẹp phụ nữ thì Ngọc mới chịu nhắm mắt ngủ. Sáng hôm sau, tôi mệt không thể dậy nổi, lúc mở mắt ra được cũng đã 10 giờ sáng. Lê từng bước chân đau đớn từ toilet đi ra thì Ngọc lại ôm chầm nhảy xổ vào tôi muốn "vận động" 1 lúc buổi sáng.
Tôi mếu xệch mặt mũi, lúc này thật sự không thể cố nổi nữa. Nếu đồng ý với cô ấy, chắc tôi ngất xỉu ngay trong phòng khách sạn. Ngọc tiu nghỉu có vẻ không hài lòng nhưng cũng không nói gì thêm. Ăn sáng xong, tôi đưa Ngọc về rồi quay về nhà ngủ một giấc đến tận tối mới cảm thấy sức khỏe được hồi phục.
Từ hôm đó đến nay tôi vẫn chưa gặp lại Ngọc vì thực sự thấy sợ hãi. Phụ nữ nhiệt tình nồng nàn là điều tốt, đàn ông ai cũng thích nhưng cái gì cũng có giới hạn mà thôi. Đến mức như Ngọc thì tôi khiếp vía chỉ muốn chạy. Song ngoài chuyện đó ra thì cô ấy là một cô gái tốt, điều kiện công việc, gia đình cũng rất tương xứng với tôi.
Tôi có nên đánh liều đưa chân cưới Ngọc? Nhưng cưới về rồi thì lại sợ không đáp ứng nổi cho vợ, khiến cô ấy cắm sừng lên đầu mình thì nguy to! Chuyện thật sự tế nhị tôi chẳng biết phải tâm sự với ai bây giờ.
Tức giận khi mẹ tặng chị họ 15 cây vàng trong ngày cưới, còn mình chỉ được 5 chỉ, tôi 'giãy nảy' ganh tỵ thì sững sờ trước sự thật đau lòng Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa. Tôi và mẹ cứ ôm nhau khóc sụt sịt ngay trong ngày cưới của tôi. Chị họ của tôi lấy chồng vào 4 năm trước. Mẹ tôi âm thầm tặng...