Cùng em người yêu ngoan hiền qua đêm tại khách sạn, vừa lên giường em đã thỏ thẻ một điều, tôi liền bật dậy, bỏ chạy về nhà ngay lập tức
Những cô bạn gái trước đây của tôi đều là mẫu phụ nữ ăn chơi, đua đòi nên chưa bao giờ tôi xác định tiến xa, nhưng với Thanh thì tôi muốn có được một mối quan hệ bền chặt lâu dài.
Phải mất tận 6 tháng thì Thịnh mới nhận được cái gật đầu đồng ý làm bạn gái mình của Thanh, tuy Thanh không phải là mối tình đầu của mình nhưng trong số những cô gái trước đây thì Thịnh cảm thấy ở Thanh có một sự đặc biệt.
Mặt khác Thịnh khát khao muốn có cô bạn gái như Thanh là vì anh dám khặng định Thanh là gái nhà lành ngoan hiền chính hiệu.
Những cô bạn gái trước đây của Thịnh đều là mẫu phụ nữ ăn chơi, đua đòi nên chưa bao giờ Thịnh xác định tiến xa, nhưng với Thanh thì anh muốn có được một mối quan hệ bền chặt lâu dài.
Chính vì nghĩ rồi cũng sẽ cưới Thanh về làm vợ nên sau một thời gian yêu nhau cảm thấy đủ sâu sắc thì Thịnh bắt đầu muốn tiến xa hơn với Thanh chứ không đơn thuần chỉ là những cái nắm tay ôm hôn nhẹ nhàng.
Mỗi lúc hẹn hò với Thanh ở chỗ vắng vẻ là bản năng đàn ông trong Thịnh lại trỗi dậy, anh gạ gẫm cô người yêu mình “vượt rào” vì không thể nào cưỡng lại được sức hấp dẫn của cô. Vậy nhưng lần nào Thịnh cũng chỉ nhận được cái lắc đầu lạnh lùng của người yêu.
- Em muốn anh giữ cho em đến đêm tân hôn. Dù thế nào em cũng lấy anh nên tất cả những gì em giữ gìn đều dành cho anh mà thôi.
Thấy Thanh bẽn lẽn nói như vậy thay vì cảm thấy hậm hực, bực tức thì anh lại thầm vui trong lòng, vì anh nghĩ Thanh là mẫu con gái đoan trang, hiền thục nên mới có suy nghĩ như vậy. Chứ bây giờ nhiều cô chỉ cần gạ gẫm tý là ngay lập tức lên giường ngày.
Thịnh tôn trọng bạn gái mình, mỗi lúc ở cạnh nhau nếu có ham muốn thì anh cũng cố gắng kìm nén lại vì Thịnh sợ bạn gái mình sẽ giận và không còn tin tưởng vào anh nữa.
Video đang HOT
Thế rồi cho đến một lần vì muốn hâm nóng lại tình cảm của mình và bạn gái nên Thịnh quyết định rủ Thanh đi chơi xa một chuyến với lời hứa: “Anh nhất định sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em”. Nghe được câu đó thì Thanh an tâm và cô nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Vậy nhưng đúng là không ai có thể nói trước được điều gì, hôm đó vì hơi quá chén nên không còn cách nào khác là Thịnh và Thanh phải thuê nhà nghỉ để qua đêm, mà nói đúng hơn là Thịnh cố tình bày ra cái trò giả vờ say để dụ được Thanh đưa anh vào nhà nghỉ.
Khi Thanh dìu anh vào phòng thì bỗng dưng Thịnh không làm chủ được mình, anh lao tới ôm hôn Thanh mãnh liệt rồi thủ thỉ.
- Anh thật sự không chịu nổi nữa rồi, dù thế nào anh cũng cưới em làm vợ nên việc gì em phải giữ gìn nữa. Chiều anh đi mà.
- Anh hứa sẽ cưới em chứ?
- Cái đó mà em cũng phải hỏi nữa sao, tất nhiên là điều mà anh mong ước bấy lâu nay.
Thịnh vừa dứt lời xong thì Thanh đẩy Thịnh xuống giường còn cô thì từ từ kéo tuột váy xuống. Khỏi phải nói lúc đó Thịnh sung sướng cỡ nào vì cuối cùng anh cũng gạ gẫm được cô bạn gái nức tiếng ngoan hiền của mình. Vậy nhưng khi trong người đang háo hức thì Thanh bỗng nói một câu khiến Thịnh không dám tin nó được thốt ra từ miệng cô người yêu.
- Em thừa biết là lâu nay anh cố dụ em vào nhà nghỉ muốn thỏa mãn, chắc hẳn anh cũng đã phải kìm nén nhiều đúng không?
- Thì anh cũng là đàn ông mà, làm sao…
- Anh không cần phải giải thích đôi co làm gì. Thực ra ngủ với anh cũng không thành vấn để, nhưng em hỏi thật, anh đủ sức chiều em không mà đòi lên giường?
- Em… em đang nói cái gì vậy?
- Thú thật là em không ngoan hiền như anh tưởng đâu, trước khi đến với anh thì em cũng qua đêm với mấy gã đàn ông khác. Chỉ tiếc là mấy gã đàn ông đó kém cỏi không khiến em thỏa mãn chút nào. Hi vọng là anh sẽ không “yếu” như mấy gã đó.
Nói rồi Thanh nhào đến ôm hôn lấy Thịnh trong sự ngơ ngác của anh, khi cô đang định cởi khóa quần thì Thịnh bỗng dưng hất mạnh Thanh ra.
- Thôi dừng lại đi. Anh mất hứng rồi… – Thịnh nói với vẻ mặt nghiêm túc.
- Cái gì chứ, không lẽ anh là gay sao?
- Em muốn nghĩ thế nào cũng được, cứ tưởng em là gái ngoan thì anh còn cưới. Chứ bây giờ biết em là hạng gái từng trải thì anh xin lỗi không thể giữ trọn lời hứa được.
- Anh….
Không để cho Thanh kịp nói thêm câu gì, Thịnh vội vã bước đi. Trong lòng anh đang cảm thấy vô cùng đau khổ, mất phương hướng vì cô bạn gái mà anh tưởng là ngoan hiền, thậm chí suýt chút nữa thì cưới lại có bộ mặt thật kinh khủng như thế. Lúc đó Thịnh cũng cảm thấy mình may mắn vì chưa rước phải của nợ ấy về nhà.
Suốt 1 tháng qua lại với sếp già để kiế.m tiề.n, tôi như con thiêu thân, tối ấy bước ra cửa khách sạn, tôi chế.t sững khi thấy hành động của chồng
Tôi bắt đầu khóc không ngừng từ lúc đó cho đến khi về tới nhà. Chồng tôi luôn ôm lấy tôi, tôi nghe tiếng anh thở nghẹn ngào.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 5 năm, có một cô con gái 4 tuổ.i. Chúng tôi là nhân viên văn phòng bình thường, ở nhà thuê, lương tháng cả hai khoảng 15 triệu mỗi tháng. Sau khi có con thì chúng tôi càng phải sống tiết kiệm hơn, dù chồng tôi thường xuyên phải tăng ca.
Dù vậy tôi vẫn thấy hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình. Tôi thấy mình may mắn khi có chồng chung thủy, con ngoan ngoãn. Nhưng bình yên chưa được bao lâu thì chồng tôi phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, tốn rất nhiều tiề.n để trị bệnh. Hai bên gia đình nội ngoại cũng chẳng ai khá giả. Tôi thì mồ côi, cha mẹ chồng của tôi lại già cả. Tôi biết chồng mình buồn lắm nhưng anh chẳng bao giờ nói ra.
Tôi vay mượn khắp nơi, bán của hồi môn khi cưới cũng chỉ chạy chữa cho chồng được nửa năm. Khi đã cạn cùng sức tiề.n sức của, cơm canh thiếu thốn, tôi chỉ còn biết bất lực. Chồng tôi thấy thế cứ khuyên tôi đừng vì anh ấy nữa, dù sao bệnh của anh ấy dù có tiề.n chữa cũng không sống được quá 10 năm.
Tôi làm sao có thể chấp nhận khi chúng tôi từng có một gia đình hạnh phúc. Tôi quyết không từ bỏ. Đúng lúc đó vị giám đốc lớn tuổ.i trong công ty tôi ngỏ lời muốn tôi là.m tìn.h nhân của ông ta. Ông ta vốn là kẻ lăng nhăng, có vợ con rồi vẫn muốn dụ dỗ nhân viên nữ. Tôi từng thấy ông ta ghê tởm nhưng vì chồng con nên tôi ráng giữ công việc này. Nhưng giờ thì tôi ghê tởm chính mình. Người đàn ông kia nói chỉ cần tôi chịu làm nhân tình cho ông ta một tháng thì sẽ đưa tiề.n để chồng tôi chữa bệnh. Tôi gật đầu.
Một tháng sau đó tôi thấy mình như kẻ điên sau mỗi lần về nhà. Tôi lao vào nhà tắm cả tiếng chẳng muốn ra, tôi lau người tới mức đỏ rát, tôi thấy mình thật dơ bẩn. Đến ngày cuối cùng theo đúng kì hạn là.m tìn.h nhân, tôi thở phào bước ra khỏi khách sạn. Tiề.n chữa bệnh cho chồng đã nằm trong tài khoản của tôi.
Nhưng ngay trước cửa khách sạn, tôi chế.t sững khi thấy chồng đang bế con đứng đợi. Tôi chính là người vợ ngoạ.i tìn.h, chồng có đán.h mắn.g chửi rủa gì tôi cũng chịu. Nhưng hành động sau đó của anh trước khách sạn khiến tôi sốc ngất.
Anh cười gượng gạo, ôm lấy vai tôi rồi nói: "Về nhà thôi em".
Tôi bắt đầu khóc không ngừng từ lúc đó cho đến khi về tới nhà. Chồng tôi luôn ôm lấy tôi, tôi nghe tiếng anh thở nghẹn ngào.
Chồng tôi đã biết sự thật nhưng anh không trách tôi, chỉ trách mình làm khổ vợ con. Anh không chê tôi dơ bẩn, nhưng anh không muốn phẫu thuật, không muốn dùng số tiề.n tôi kiếm được kia. Anh nói chỉ muốn sống những ngày cuối đời bình yên bên vợ con. Tôi đành làm theo lời chồng...
Phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h, dắt díu nhau vào khách sạn, tôi rình trước cửa đúng 10 phút rồi ập vào bắt ghen, ai ngờ lại chứng kiến cảnh khó tin Cuộc sống gia đình và chuyện làm ăn cũng có lúc thăng lúc trầm nhưng nhìn chung là tôi hài lòng với hạnh phúc của mình. Tôi năm nay 33 tuổ.i là chủ một cửa hàng buôn bán nhỏ còn vợ tôi là nhân viên tín dụng của một ngân hàng lớn tại Hà Nội. Chúng tôi lập gia đình được 7 năm...