Lần đầu gặp mặt anh rể tương lai, tôi muốn độn thổ xuống đất vì xấu hổ tột cùng
Lúc này, cả nhà hướng mắt về phía tôi. Còn tôi thì phải vội chữa cháy rằng tôi và Hùng chỉ là bạn cũ của nhau. Sau buổi gặp mặt, cả nhà tôi rất quý Hùng. Bố mẹ tôi còn hy vọng ra Tết sẽ tổ chức đám cưới luôn.
Tôi từng có một quá khứ chẳng mấy tốt đẹp. Sinh ra trong một gia đình nghèo, sau khi học xong cấp 3, tôi đã phải ra ngoài kiếm tiền, tự lo cho cuộc sống.
Thời ấy, tôi dựa vào sự xinh đẹp của mình để làm quen và qua lại với những người đàn ông giàu có, là con nhà đại gia. Hùng là một người như vậy. Anh khi ấy là thiếu gia, vừa có tiền lại vừa chịu chi. Trong những buổi đi chơi, anh sẵn sàng cho tôi vài chục triệu để mua sắm.
Có điều sau khi quen được một năm, tôi gặp được người đàn ông khác phù hợp hơn nên đã chủ động chia tay Hùng. Thú thật lúc ấy tôi cảm thấy mình rất tệ. Thế nhưng trong chuyện tình cảm, hết yêu mà vẫn cố gắng níu kéo còn đáng sợ hơn. Vì vậy, dù sau đó, bị Hùng và mọi người nói bằng những lời lẽ thậm tệ, tôi vẫn đến với người đàn ông khác.
Bẵng đi 5 năm, hiện tại tôi đã có gia đình. Chồng tôi rất yêu thương vợ con. Tất nhiên, anh chưa từng biết đến quá khứ của vợ. Thế nhưng có một chuyện đã khiến cuộc sống của tôi bị đảo lộn.
Hôm ấy chị tôi thông báo sẽ dẫn người yêu về ra mắt. Vì năm nay chị đã ngoài 30, trước giờ lại chưa từng yêu ai nên cả nhà tôi rất háo hức để gặp mặt người mà chị muốn lấy làm chồng. Thế rồi hôm ấy, cả nhà tôi kéo về nhà ông bà ngoại. Tôi còn tranh thủ nấu cơm để đãi khách.
Video đang HOT
Tôi vẫn nhớ như in, khi mình đang cặm cụi trong bếp thì mẹ chạy vào nói:
“Ra ngoài đi, người yêu chị mày đẹp trai cao ráo lắm”.
Mấy ngày nay, tôi cứ suy nghĩ mãi. Không biết Hùng có ý đồ gì khi quen chị tôi. Ảnh minh họa
Tôi tò mò ra ngoài, thế nhưng đôi đũa trên tay đột nhiên rơi xuống khi người đàn ông ấy quay lưng. Anh chính là Hùng, người mà tôi đã đơn phương chia tay cách đây 5 năm. Thấy tôi, Hùng không ngạc nhiên chút nào. Anh còn nở một nụ cười rất tươi:
“Chào em, lâu lắm không gặp”.
Lúc này, cả nhà hướng mắt về phía tôi. Còn tôi thì phải vội chữa cháy rằng tôi và Hùng chỉ là bạn cũ của nhau. Sau buổi gặp mặt, cả nhà tôi rất quý Hùng. Bố mẹ tôi còn hy vọng ra Tết sẽ tổ chức đám cưới luôn.
Mấy ngày nay, tôi cứ suy nghĩ mãi. Không biết Hùng có ý đồ gì khi quen chị tôi. Trái đất rộng lớn đến vậy, tại sao lại có sự trùng hợp như thế chứ? Hôm qua tôi gọi cho chị, dự định sẽ nói hết mọi chuyện. Không ngờ vừa nghe điện thoại, chị tôi lại khoe:
“Này, gia đình nhà anh ấy sắp sang nhà mình để dạm ngõ rồi đấy. Dì cứ chuẩn bị đi nhé”.
Nghe xong, tôi nổi da gà không biết những ngày tiếp theo mình sẽ sống như thế nào. Nói ra thì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của chị. Còn cứ im lặng thì tôi không thể nào sống yên ổn. Mọi người cho tôi lời khuyên với.
Tôi sợ cách suy nghĩ của mẹ ruột
Mẹ lấy bố năm mẹ 30 tuổi và bố 32 tuổi, chỉ có mình tôi là con gái duy nhất, giờ mẹ 57 tuổi.
Mẹ hay bảo lấy vì đến lúc cần lấy chứ không phải yêu đương gì. Hồi chưa nghỉ hưu, bố đi xây, rồi về lo giặt giũ, dọn dẹp, quét nhà. Giờ bố nghỉ, chỉ ở nhà loanh quanh, chăm ông bà ngoại đã hơn 80 tuổi (ông bà ở với mẹ tôi vì những người con còn lại không có điều kiện chăm lo). Tính bố không được nhanh nhẹn tháo vát như người ta, lại không làm ra nhiều tiền nên kinh tế do mẹ cáng đáng chính, vì thế mẹ coi thường bố lắm. Chỉ cần bố làm gì không vừa ý là mẹ sẽ quát um lên ngay.
Không chỉ bố tôi mà mẹ cũng bức xúc với các bác bên nội. Từ lúc còn bé, tôi hay nghe mẹ than phiền rằng các bác không tử tế, có mỗi đứa cháu nội (là tôi) cũng chẳng bao giờ quan tâm. Rồi bố là con trai trưởng nhưng các bác toàn chiếm quyền, áp đặt... Mỗi lần mẹ kể đều là một lần mệt mỏi và hằn học được phát ra. Cho đến khi tôi xuống Hà Nội chơi hồi cấp hai, một bác họ h àng có nói chuyện với mẹ xong khuyên: "Mày đừng nhồi vào đầu con bé những thông tin như thế", tôi dần hiểu ra cách hành xử của mẹ có vấn đề.
Những năm em tôi đi học, chuyện mẹ không vừa ý bố và các bác chẳng có gì cải thiện. Đến giờ tôi lấy chồng xa ở Hà Nội, đã có một bé gái và đang bầu bé nữa, cuối tuần sẽ gọi điện về nhà khoảng một tiếng nhưng quanh đi quẩn lại toàn chuyện mẹ đi làm mệt thế nào, bố cư xử tệ ra sao, rồi ông bà ngoại khó chiều, lười ăn...; chẳng bao giờ có chuyện gì vui vẻ nên tôi cảm thấy mình gọi về chỉ vì trách nhiệm chứ tình cảm rất ít. Một số lần con gái tôi mới 3 tuổi cứ đòi tắt điện thoại để chơi với con, vậy là mẹ tôi không vui. Bà bảo cháu ngoại gì không tình cảm, không thích bà, còn đem chuyện này than vãn với bố mẹ chồng tôi.
Ngay cả chồng và nhà chồng tôi đều không vừa ý mẹ, dù chúng tôi quen nhau là do hai mẹ giới thiệu chứ không phải tôi tự chọn. Chồng tôi không rư ợu chè, cờ bạc, gái gú, làm kinh tế khá, cũng thương yêu vợ con. Mẹ tôi xuống anh vẫn ra tận nơi đưa đón, chào hỏi. Anh không nói nhiều với mẹ, theo lời mẹ là không tình cảm, cứ hờ hững nên mẹ ghét. Phía anh ấy thì bảo không biết nói chuyện gì, tính của mẹ khiến anh thấy khó nói chuyện lắm.
Đỉnh điểm là gần đây, sinh nhật con gái tôi, mẹ xuống Hà Nội ăn cưới tiện thể chơi với cháu. Mẹ đi nhờ xe cô chú hàng xóm. Hôm chủ nhật mẹ xuống thì mọi chuyện vui vẻ ổn thỏa; thứ hai tôi đi làm, cháu nghỉ ở nhà chơi với bà nội và bà ngoại. Lúc 5h chiều tôi đi làm về thì mẹ theo xe chú hàng xóm về rồi. Tôi cứ nghĩ bà lên xe rồi nên cũng không điện luôn, định là cơm nước xong xuôi thì gọi. 6h tối bà gọi trách tôi không quan tâm, bảo là ngồi dưới sảnh chung cư đợi mãi chưa thấy chú kia đón. Tôi lật đật chạy xuống sảnh chẳng thấy ai, gọi lại mới biết bà vừa lên xe rồi.
Vậy là tối ấy ngay trên xe hàng xóm, bà trách móc tôi không quan tâm, rồi nói hai bà thông gia trò chuyện với nhau, mẹ chồng bảo tôi con một nên ích kỷ, trước thì không thích trông con hộ anh chị bên chồng, giờ bố mẹ sửa nhà không ý kiến gì. Ngay trên xe người lạ mà bà nói như núi lửa phun trào, quát tôi ăn ở thế nào để mẹ chồng nói thế, bà tức lắm không chịu được, biết tôi có bầu nhưng vẫn phải nói ra cho đỡ tức.
Tôi với mẹ chồng hợp nhau vì tính cũng xuề xòa, ruột để ngoài da, chuyện kia tôi trao đổi với mẹ chồng luôn mới vỡ lẽ ra là hai bà chỉ nói chuyện phiếm, vui vẻ, thậm chí nói xong mẹ tôi vẫn rất bình thường. Mẹ chồng kể hồi đầu bọn tôi mới lấy nhau có nhiều vấn đề vì trẻ người non dạ, giờ hai đứa tiến bộ rồi; còn chuyện sửa nhà hai đứa con dâu không biết gì, hai cậu con trai phải có ý kiến. Thế thôi mà qua lời mẹ tôi mọi chuyện tệ quá. Mẹ chồng bảo chỉ bực vì chuyện trong nhà tự nhiên mẹ đẻ lại nói oang oang trên xe người ngoài, nhỡ đến tai nhiều người khác họ nghĩ không hay.
Đấy là mấy chuyện tiêu biểu, còn nhiều chuyện nhỏ nhặt khác tôi không tiện kể hết. Mẹ đã nuôi dạy tôi rất tốt, cho ăn học đầy đủ, lại thảo tính và hay giúp đỡ mọi người nên được nhiều người quý. Chắc chẳng ai biết mấy vấn đề tôi phải chịu đựng. Người ta cứ bảo cha mẹ không bỏ con cái, nhưng mẹ nhiều lần đe dọa rằng tôi mà sống không ra gì thì mẹ cũng chẳng cần tôi nữa. Có cách nào để mẹ tôi thay đổi tính cách được không?
Vợ tháng nào cũng gửi 2 triệu về biếu mẹ đẻ: Tiền tự kiếm được, cho ai quyền tôi Trước đây, tôi tin tưởng vợ mình tuyệt đối. Bởi vợ tôi sống rất chừng mực, đường hoàng, biết đối nhân xử thế. Nhất là về kinh tế, em rất rõ ràng. Nếu biếu xén thì nhà nội, nhà ngoại đều như nhau. Điều này cũng khiến tôi rất thoải mái, tin tưởng em. Vợ chồng tôi đều đi làm thuê, lương tháng...