Lần đầu ăn cơm tôi nấu em chồng phải nhập viện gấp, lúc thông báo kết quả ai nấy lại quay ra vui mừng cảm ơn tôi
Sợ hãi khi em chồng nhập viện sau khi ăn đồ tôi nấu, em mà có chuyện gì thì tôi ân hận cả đời. Vậy mà bác sĩ vừa báo tin này, cả nhà chồng đã ôm lấy tôi cảm ơn rối rít.
Lập gia đình rồi nhưng tôi không phải ở chung với bố mẹ chồng. Vợ chồng tôi đi làm rồi mua nhà ở trên Hà Nội, bố mẹ chồng ở quê. Bố chồng bị bệnh 5 năm nay, mẹ tôi phải ở nhà chăm ông nên chẳng đi đâu được. Tôi đẻ 2 đứa con đều phải nhờ bà ngoại lên chăm và thuê giúp việc. Mẹ chồng không giúp được gì tôi cũng chẳng trách bà bởi đó là điều bất khả kháng. Bà đi để bố ở nhà một mình thì phận làm con chúng tôi cũng áy náy, không yên tâm.
Xa nhà, chỉ dịp lễ Tết, có việc vợ chồng tôi mới về nhà, lâu thì được 3 hôm lại đi. Tôi không khéo nấu nướng nên chẳng bao giờ vào bếp trổ tài với nhà chồng cả. Lần nào về mẹ chồng và em chồng tôi cũng nấu, tôi chỉ phụ nhặt rau và nhận rửa bát. Cũng may nhà chồng tôi dễ tính, không ai để ý hay khó chịu vì tôi làm mẹ trẻ con rồi mà vẫn đoảng, chưa biết nấu nướng gì.
Có giúp việc lo khoản cơm nước, nhà cửa tôi cũng đâm lười. Mãi cho đến 3 tháng trước, tôi hứng thú tham gia lớp học nấu ăn cùng chị đồng nghiệp. Sau 2 tháng học, tôi lại đam mê vào bếp và thích nấu cho người thân của mình. Chồng tôi, bác giúp việc ăn cũng tấm tắc khen ngon khiến tôi vui lắm. Không ngại trổ tài, chủ nhật tuần trước về nhà bố mẹ chồng giỗ cụ, tôi xung phong vào bếp làm cỗ luôn.
Chỉ có gia đình và 2 chú ruột qua ăn giỗ, một mình tôi nấu hết 3 mâm cỗ một cách nhẹ nhàng. Nhìn mâm cơm được bày biện đẹp mắt, hấp dẫn nhà chồng ai cũng trầm trồ khen tôi hết lời. Vợ chồng cô Tuệ – em chồng vừa về thấy tôi lần đầu vào bếp nấu khá thế này 2 đứa nó bất ngờ lắm. Mẹ cúng khấn xong xuôi, cả nhà vui vẻ thưởng thức mâm cỗ tôi nấu một cách ngon lành.
Vậy mà, chưa đầy 5′ phút sau Tuệ kêu chóng mặt, buồn nôn và toát hết mồ hôi, mặt tái nhợt đi. Không hiểu Tuệ bị sao, cả nhà hoảng hốt đưa cô ấy vào viện cấp cứu. Chồng tôi sốt sắng lo cho em gái mà quay ra trách mắng tôi: “Em nấu ăn kiểu gì mà cái Tuệ ra nông nỗi này. Đã bảo không biết thì đừng có mà thể hiện, giờ khổ không cơ chứ?” . Tôi không biết nói thế nào, cúi mặt chịu trận, mẹ chồng khuyên chồng tôi đừng cằn nhằn nữa bởi cả nhà đều ăn, có ai bị sao đâu ngoài em chồng.
Lo lắng, hồi hộp chờ đợi bác sĩ cấp cứu cho em chồng đến gần 1 tiếng đồng hồ sau mới xong. Bác sĩ vui vẻ thông báo: “Bệnh nhân đã ổn định rồi, cô ấy nghỉ ngơi chút là tỉnh thôi. Cũng may đây chỉ là dấu hiệu đầu của thai nhi nên cả nhà yên tâm nhé” . Bác sĩ nói “thai nhi” cả nhà tôi ngỡ ngàng, chú Thái (chồng Tuệ) vội hỏi bác sĩ cái thai nào thì mới vỡ lẽ ra cô Tuệ đang mang thai ở tháng thứ 2 rồi mà không hay biết. Hỏi kỹ hơn, bác nói cô Tuệ đang trong giai đoạn thai nghén nên có lẽ ngửi thấy mùi cá trong bữa cơm là chóng mặt, vì không biết mình có thai nên cô vẫn ăn và bị buồn nôn.
Video đang HOT
Vợ chồng chú Thái cưới nhau 3 năm, uống thuốc cũng đủ cả mà không có động tĩnh gì. Vậy mà đùng cái lại có thai nên ai nấy cũng mừng, mẹ chồng tôi rớt nước mắt run run ra nắm lấy tay tôi cảm ơn. Bà cảm ơn tôi vì bữa cơm tôi nấu, nhờ món canh cá của tôi mà cả nhà mới biết Tuệ đã có bầu. Cũng may nhờ trời thương nên mẹ con cô ấy không sao cả, cái thai vẫn ổn.
Xuất viện về nhà, Tuệ mừng đến phát khóc khi biết mình đã có tin vui. Cô ấy không trách móc tôi nửa lời vì món ăn tôi nấu, ngược lại Tuệ còn cảm ơn tôi. Bao năm nay cô ấy chỉ ăn cơm mẹ nấu, được bữa chị dâu nấu trổ tài thì cả nhà được phen lao đao. Cũng may cô ấy không sao cả, không tôi ân hận cả đời mất. Nhưng sau tất cả tôi cũng thấy mừng cho vợ chồng chú ấy đã có con. 3 năm mòn mỏi đợi chờ được làm bố mẹ đến gầy cả người, buồn chán cuối cùng niềm vui đó cũng đến với vợ chồng cô ấy và cả nhà tôi.
Bây giờ, tôi tích cực vào bếp nấu ăn hơn và nhận ra rằng được nấu cơm cho người thân của mình, nhìn họ ăn ngon là tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Đặc biệt tôi là dâu trưởng, không thể cái gì cũng không biết được.
Em chồng 2 mặt đặt điều nói xấu chị dâu, vợ cao tay dẹp loạn khiến "giặc bên Ngô" bẽ bàng
Sau nhiều lần bị em chồng "chơi khăm", Loan đã có cảnh giác hơn nhiều. Cô đã khiến "giặc bên Ngô" phải xấu hổ cúi mặt.
Loan mới lấy chồng được hơn 1 năm. Cuộc sống vợ chồng son chưa có con sẽ không có gì phải phàn nàn nếu như không có sự xuất hiện của Hoa - em chồng tai quái. Ngày chân ướt chân ráo về làm dâu, cô rất sợ mẹ chồng nhưng lại thân thiết với Hoa. Tuy nhiên chỉ sau vài tháng sống trong nhà chồng, Loan lại có cái nhìn khác hẳn.
Mẹ chồng tuy nghiêm khắc nhưng lại rất tâm lý với con dâu. Cái gì không nên không phải, bà sẽ nhắc nhở luôn, nhưng chẳng bao giờ để bụng. Riêng em chồng thì lại khác, dù ngoài mặt thân thiết đấy, cười nói vui vẻ đấy, nhưng sau lưng Loan, cô ta lén "đâm dao" lúc nào không biết chừng!
Thực ra, Loan không ghét em chồng đến mức cay đắng, nhưng cô cảm thấy khó chịu với sự thảo mai, hai mặt của Hoa. Em chồng chỉ kém Loan 3 tuổi, cũng đã đi làm. Ấy thế nhưng lại rất thích dùng đồ của người khác một cách tự tiện.
Phòng riêng của vợ chồng Loan ở trên tầng 3, phòng của Hoa và bố mẹ chồng ở tầng 2. Nhưng sáng nào Hoa cũng phải lượn lên phòng của anh chị rồi mới đi làm. Cô tự tiện dùng đồ cá nhân Loan để trong phòng tắm. Thậm chí mỹ phẩm, nước hoa, những bộ váy, quần áo của Loan để trong tủ, Hoa cũng lôi ra thử, thấy đẹp là diện luôn đi làm.
Buổi tối, khi Loan về nhà thấy phòng bừa bộn, đồ cá nhân bị sử dụng thì tỏ thái độ khó chịu. Nhưng Hoa lại làm điệu nũng nịu, trưng bộ mặt thảo mai ra làm hòa: "Chị Loan toàn quần áo đẹp, cho em chồng mượn 1 hôm cũng chẳng sao, nhở".
Em chồng nhiều lần mách lẻo cho mẹ khiến chị dâu khốn đốn. Ảnh minh họa.
Dù rất hay lấy quần áo, mỹ phẩm của chị dâu sử dụng bừa bãi, nhưng Hoa lại thường xuyên để ý xem Loan có mua đồ mới hay không rồi báo cáo với mẹ. Cho nên thỉnh thoảng Loan vẫn hay nhận được những lời nhắc nhở của mẹ chồng, đại loại như:"Các con mua sắm vừa vừa thôi, phải tích lũy để sau này có con cái rồi mua nhà cửa, đừng tiêu xài phung phí quá"... Loan nghe mà tức lộn cả ruột. Vì vậy, nhiều khi đi mua được bộ quần áo ưng ý, cô cũng chẳng dám khoe, phải cất giấu vào cốp xe, tránh cái nhìn săm soi của Hoa.
Đi làm được mấy năm, nhưng Loan không biết Hoa ném tiền đi đâu nữa. Bởi chưa được nửa tháng, bà cô bên chồng này đã kêu hết, rồi lại chạy sang phòng chị dâu vay mượn. Mỗi lần vay tiền thì Hoa tỏ ra ngoan ngoãn, thái độ khép nép lắm. Cô chỉ vay chị dâu 300.000 - 500.000 đồng là cùng. Nhưng luôn lựa lúc không có ai trong phòng mới chạy vào vay. Đến khi Loan đòi thì lại cười hề hề rằng:"Chị dâu cho em mà giờ lại đòi à?", không thì sẽ lờ đi, như chưa từng vay. Số tiền ít ỏi, Loan cũng ngại tính toán với em chồng. Nhưng nếu cộng lại từ tháng này sang tháng khác thì con số chẳng hề nhỏ!
Loan nhớ có 1 lần, hồi ấy cô chưa đề phòng em dâu như bây giờ. Hai chị em cùng nấu cơm. Loan phụ trách chế biến món ăn, còn Hoa đứng bên cạnh nhặt rau. Buôn dưa lê nhiều chuyện trên trời dưới biển, Loan mới lỡ miệng tâm sự với em chồng rằng:"Ngày xưa mới về đây, chị sợ mẹ lắm. Mẹ nghiêm khắc, chuyện gì ra chuyện đấy. Nhưng bây giờ thì quen rồi, cảm thấy yêu thương và tôn trọng mẹ nhiều hơn". Ấy vậy mà Hoa lại đem kể với mẹ, nhưng câu chuyện lại tam sao thất bản đi nhiều.
Hôm sau, mẹ chồng vào phòng Loan rồi hỏi thẳng: "Con có điều gì chưa hài lòng về mẹ, nói mẹ nghe xem nào. Sao lại bảo mẹ khó tính, không dễ gần khiến con sợ?". Lúc đó, Loan ngớ người. Cô lắc đầu nói rằng không có chuyện đó, nhưng mẹ chồng không tin, cho rằng Loan không dám thừa nhận. Phải mãi mấy tháng sau, nhờ cách ăn ở biết điều của Loan, hiểu nhầm giữa mẹ chồng - nàng dâu mới được hóa giải. Nhưng cũng từ đó, Loan đề phòng em chồng mình hơn.
Lần khác, Loan vừa đi làm về thì bị mẹ chồng mắng té tát: "Nhà tôi có đủ điều kiện để nuôi cháu. Chị không nuôi được thì cứ đẻ ra rồi chúng tôi nuôi, chứ không phải làm cái trò mèo đấy. Cái Hoa mà không nói, tôi lại cứ trách nhà tôi bạc phước, trời không cho cháu bế".
Loan chẳng hiểu đầu đuôi chuyện gì, mãi sau mẹ chồng giơ ra vỉ thuốc tránh thai hàng ngày, cô mới vỡ lẽ. Loan vội giải thích với mẹ rằng, đó là vỉ thuốc cô dùng lâu rồi, giờ không dùng nữa. Tuy nhiên bà không tin. Lúc sau Loan phải cho bà xem kết quả khám thai (vốn Loan chưa định thông báo ngay), bà mới vui mừng ra mặt.
Ảnh minh họa.
Tuần trước, chồng và bố mẹ chồng phải về quê xây mộ cụ tổ, chỉ còn Loan và Hoa ở Hà Nội. Cả tuần đó, cô em chẳng chịu làm gì. Về nhà cởi bỏ bộ quần áo công sở thì nằm dài trên ghế xem phim hoặc chat với bạn bè, đợi Loan đi làm về, nấu xong cơm thì ra ăn. Ăn xong cũng không chịu thu dọn bát đĩa. Thậm chí đến quần áo Hoa mặc, cô cũng không chịu đem giặt. Ấy thế nhưng khi bố mẹ chồng Loan vừa lên, Hoa lại lao ra ôm chầm lấy rồi kể khổ. Cô nói rằng chị chồng bắt nạt, bắt làm mọi thứ đến đứt cả tay, người mỏi rã rời...
Loan chẳng hiểu sao em chồng phải đặt điều như thế làm gì. Và cô cũng không ngờ được tại sao em chồng lại ghét mình như thế, trong khi dù không vừa lòng nhưng Loan chưa làm gì quá đáng với Hoa? Mẹ chồng nghe thế thì không vừa lòng. Bà quay ra hỏi Loan: "Có thật thế không? Biết là con đang mang thai nhưng không chịu vận động là cũng không tốt đâu?"
Nhưng sau nhiều lần bị em chồng đặt điều, giờ Loan đề phòng hơn nhiều rồi. Cô đủng đỉnh lấy chiếc điện thoại trong túi ra, tua lại camera cho mẹ chồng xem. Thì ra, hôm chồng về quê, Loan đã cho sửa hệ thống camera trong nhà để đề phòng bất trắc. Nhưng cô không ngờ lại có thể dùng cách này đối phó với em chồng quái tính.
Mẹ chồng xem xong, lườm Hoa cháy mặt. Tuy Hoa là con gái bà, nhưng vẫn không được thiên vị. Bà mắng xơi xơi: "Thế hóa ra là con đặt điều cho chị dâu à. Sao con lại làm thế? Mẹ cũng để ý nhiều lần con cố tình nói xấu chị trước mặt mẹ rồi. Mẹ nói bao nhiêu lần, chị dâu là vợ anh Thanh, bây giờ là người nhà mình rồi. Con không được cư xử trẻ con, thiếu suy nghĩ như vậy. Lần sau mẹ còn thấy như vậy nữa sẽ không chỉ nhắc nhở thế này đâu".
Hoa xị mặt phụng phịu, nhưng lần này Loan nhân cơ hội liền xin ra ở riêng. Bởi cô biết, sống với em chồng "lắm chiêu nhiều kế" kiểu gì cũng sẽ xảy ra mâu thuẫn, khi đó thật sự đau đầu. Nhất là những người đứng giữa như chồng và mẹ chồng!
Chồng được thưởng Tết 25 triệu nhưng cho hết em gái, tôi bực đòi lại thì uất nghẹn nghe "giặc bên Ngô" nói câu này Cứng họng trước lời Vân nói, tôi không ngờ cô ấy lại có thể thốt ra như vậy. Tôi không hiểu cô ấy là em chồng hay mẹ chồng tôi đây? Không giống các công ty khác đến gần Tết âm mới thưởng thì công ty chồng tôi đầu tháng Chạp đã tất niên, thưởng hết cho nhân viên rồi. Năm nay công...