Làm sao để nói với anh lời yêu thương?
Anh! Em không biết nói sao với tình cảm của mình nữa. Một tình yêu đơn phương không dễ chịu chút nào.
Em chỉ đứng từ xa, dõi mắt theo anh, luôn rung động, má đỏ khi sự có mặt của anh làm em ngượng ngùng. Em không có sự tự nhiên như ngày thường. Tình yêu đơn phương đâu có hay ho gì. Em nhớ và muốn gặp anh mỗi ngày, muốn được đứng ngang hàng trò chuyện với anh như bao bạn nữ khác.
Anh ơi! Một khóa học kết thúc, nhưng trong em có điều nuối tiếc lạ kỳ. Em muốn gặp lại tập thể lớp của em và đồng thời em cũng muốn được nhìn ngắm anh trong mỗi buổi học.
Anh học giỏi. Anh tự tin. Em run khi em phải phát biểu hay làm bài tập. Em sợ sai và sợ mất điểm trong mắt anh. Em thật sự đã biến thành một con ngốc khi trong đầu em có hình ảnh của anh.
(Ảnh minh họa)
Anh ơi! Em thật sự muốn biết anh nghĩ gì về em. Sao mỗi khi ánh mắt của em bắt gặp ánh mắt của anh làm tim em xao xuyến, mắt em phải đảo đi nơi khác. Làm sao để thoát khỏi cảnh trớ trêu này? Em không thích tình yêu từ một phía nhưng sao nó lại dội vào em cơ chứ.
Hay là em ảo tưởng. Em thật ngốc khi cho rằng anh nhìn em là anh chú ý và có ý với em. Em ghen tị với những cô gái vây quanh anh. Thật sự em cần sự tự nhiên và tự tin khi đứng đối diện với anh. Ngốc…ngốc thật đó.
Tình yêu đơn phương làm cho trái tim em luôn khắc khoải nhớ mong, mong được đến buổi học để học cùng anh, được lên facebook thấy nick của anh còn sáng. Sao anh kiêu vậy chứ. Em đã lấy hết can đảm nhắn tin cho anh, thế mà chỉ có em hỏi anh trả lời, nhiều lúc anh chỉ cho một hình mặt cười, làm cho em không biết nói gì. Em nghĩ sẽ không có lần sau nữa, sự chủ động bắt chuyện của em chỉ có giới hạn thế thôi, em sẽ không làm điều ngu ngốc ấy nữa. Em sẽ cố để cho mọi việc diễn theo quy luật của nó.
Video đang HOT
Anh ơi! Anh có biết không. Anh đã xuất hiện trong giấc mơ của em. Một giấc mơ về tương lai của chúng mình. Anh là chú rể, còn em là cô dâu. Chúng mình cùng đưa nhau đi chụp hình, anh ôm em và chúng ta cười rất tươi.
Làm sao đây? Em không thể mở lời yêu anh. Em không thể. Bản thân em không cho phép khi em còn là sinh viên, tương lai còn mờ mịt. Bản thân em không cho phép em vượt qua lời dặn dò của bố mẹ: đang học không được yêu đương. Biết làm sao đây? Em cần thời gian để quên anh.
Nhưng anh ơi, mỗi ngày dường như nỗi nhớ lại càng lớn. Em không gặp anh thường xuyên nữa, nhưng em luôn hỏi khéo bạn bè về anh. Em muốn được tham gia vào lớp mới cùng anh. Em muốn được anh chú ý.
Mùa đông đến rồi, cái lạnh sởn gai người làm lòng em tê buốt. Em không điều chỉnh được suy nghĩ của mình. Nỗi nhớ anh vẫn căng đầy. Em cần một bờ vai và một cái nắm tay cho mùa đông không giá buốt. Dường như em đã yêu anh thật rồi. Em phải làm gì để biết được những suy nghĩ của anh dành cho em đây?
Em đã nghe nhiều điều về anh, mọi người đều rất quý anh, và cho rằng ai lấy được anh thì người đó có phúc. Em thử nghĩ xem em có phúc phận ấy không nhỉ?
Anh ơi! Chắc là em sẽ cất tình cảm nhỏ nhoi, vị kỷ đó vào một góc khuất trong tim. Em sẽ chờ cho thời gian làm lành hẳn con tim em, em sẽ lại đi tiếp con đường em chọn, không có anh.
Và rồi em sẽ quên được anh như quên một điều gì đó trong cuộc sống dễ đi và không có gì lưu luyến.
Theo TPO
Đi đẻ - chuyện chưa từng kể!
Quanh chuyện đón một sinh linh bé bỏng chào đời có biết bao "tai nạn" mà phải thực sự trải qua mẹ mới hiểu hết.
Sinh nở vẫn biết đó là thiên chức của người phụ nữ và dường như đó là việc rất đỗi bình thường với nhiều người. Tuy nhiên, trong một số trường hợp đặc biệt thì việc sinh nở, đau đẻ lại để lại những ấn tượng không thể nào quên. Hãy cũng nghe các mẹ kể lại "sự tích" đi đẻ đặc biệt của mình nhé.
Rặn đẻ rặn cả ra... phân
Vì là lần đầu sinh con không có kinh nghiệm lại không ở cùng bố mẹ nên Hải Thương (Từ Liêm, Hà Nội) thực sự bối rối khi đi đẻ. Ngay từ những ngày chuẩn bị sinh, cô đã rất chăm chỉ đọc sách báo tham khảo về chuyện sinh nở. Ấy thế nhưng có những chuyện sách báo chẳng ghi lại mà có trải qua mới biết được. Kỷ niệm về ca sinh bé Gấu của cô vô cùng đặc biệt mà mỗi lần nhắc lại Thương đều... đỏ mặt.
Cô kể: "Khi mang thai Gấu, mình có kinh nghiệm gì đâu. Mà ngày đó cũng bận rộn công việc nên chẳng tham gia được lớp học tiền sản. Mình cứ nghĩ vào phòng đẻ, làm theo hướng dẫn của bác sĩ là được thế nhưng mọi chuyện chẳng đơn giản thế."
Cả thai kỳ, chị Thương "khỏe như trâu", ăn uống được mà con cũng không quá to nên chị nghĩ sẻ đẻ thường dễ. Khi lên bàn đẻ, thấy bác sĩ hô chuẩn bị rặn, chị dồn hết sức để rặn nhưng rặn chẳng ra con mà ra toàn phân. Dù đau đẻ lắm nhưng chị vẫn biết được việc mình đã làm. Chị đỏ mặt tía tai vì ngại nhưng dường như các bác sĩ sản khoa đã quá quen với việc này. Cả ekip đỡ đẻ chẳng nói gì vẫn miệt mài giúp chị rặn đẻ tiếp. Đến khi con chào đời rồi mà chị vẫn còn ngại vì sự cố chẳng ai mong của mình. "Chuyện này mình chẳng dám kể với ai đau, chỉ có ekip đỡ đẻ và mình biết thôi. Đến bây giờ con lớn rồi mới đủ tự tin để kể ra để chia sẻ với chị em đấy.", chị Thương nói.
Quanh chuyện đón một sinh linh bé bỏng chào đời có bao chuyện mà phải thực sự trải qua mẹ mới hiểu hết. (ảnh minh họa)
Vừa đau đẻ vừa chửi chồng
Bình thường, Kim Nhung (Ba Đình, Hà Nội) là cô gái khá hiền lành, khéo léo chiều chồng. Ấy thế mà không hiểu sao từ khi mang bầu, tính tình cô thay đổi hẳn. Nhung trở lên thường xuyên cáu gắt, khó tính và hay mắng chồng những chuyện không đâu. 9 tháng mang bầu, vì biết vợ mệt mỏi nên Anh Nam - chồng Nhung - đều cố gắng nhịn vợ. Anh nói: "Ngày còn yêu nhau thì cô ấy mềm mỏng lắm ấy thế mà chỉ vì cái bầu bí khiến vợ tôi thay đổi tính nết hẳn. Chắc cũng do bầu bí nặng nề nên thế. Tôi chỉ mong con nhanh chào đời để vợ trở về được như xưa."
Ngày Nhung chuyển dạ có lẽ anh Nam là người vui nhất, một phần vì được lên chức bố nhưng một phần khác là đỡ bị vợ hành hạ - lý do này thì chỉ anh mới hiểu. Thế nhưng anh vô cùng sốc khi đến ngày vợ đẻ rồi mà anh vẫn bị "ăn no chửi".
Chuyện là vì đau đẻ quá nên cái tính nóng này của Nhung càng có dịp bốc hỏa. Cứ mỗi khi cơn đau đẻ đến là cô lại lấy chồng ra chửi. Cô chửi rằng "Tại anh mà tôi khổ thế này!", "Anh giỏi thì vào mà đẻ thay tôi đi!", "Cái anh kia, không vào mà bóp chân cho tôi à? Cứ lởn vởn bên ngoài làm gì thế?"... Vì vốn hiểu được tính vợ nên anh thông cảm được nhưng anh Nam chỉ sợ những câu chửi này đến tai bố mẹ đẻ anh thì rách việc. Bố mẹ lại nghĩ anh thế nào mà để vợ chửi thế hoặc sẽ đánh giá con dâu là người chẳng ra gì...
Chửi thế chưa đủ, khi thấy vợ đau, anh chạy đến bóp chân cho vợ còn bị bị đạp ra chỗ khác. Thấy con trai bị vợ "hành hạ" thế, mẹ anh Nam đã không thể ngồi yên. Bà nói thẳng vào mặt chị Thương rằng ở đâu có cái thói vợ bắt nạt chồng thế. Anh Nam đã phải giải thích đủ điều bà mới hạ hỏa nhưng bà vẫn giận lắm và chẳng ngồi ở đó để chờ cháu nội chào đời. Sau sinh, chị Thương phải gọi điện xin lỗi mẹ chồng và giải thích mãi bà mới thông cảm cho.
Quên rặn đẻ - chuyện thường!
Dù đã sinh nở khá lâu nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện đi đẻ của mình, chị Phương (Cầu Giấy, Hà Nội) vẫn chưa quên "lỗi" không biết rặn đẻ của mình. Chị kể: "Đã hơn một năm rồi nhưng mình chưa bao giờ quên được chuyện đi đẻ cu Tôm. Khi lên bàn đẻ, cổ tử cung mình đã mở được 9 phân, bác sĩ bảo chuẩn bị rặn đẻ nhưng mình chẳng biết rặn thế nào cả dù mình đã từng học rặn đẻ nhé."
Ca sinh nở của chị Phương thuộc trường hợp khó, đau bụng đến tận 3 ngày con mới chịu chào đời. Ban đầu chỉ là những cơn đau nhẹ nhưng đến ngày thứ 2, thứ 3 thì đau dữ dội. Buồn nhất là dù rất đau nhưng cổ tử cung của chị cứ nhích từng phân một. Đến ngày thứ 3, bác sĩ phải tiêm thuốc kích đẻ, tử cung mới mở được 9 phân và chị mới chính thức được lên bàn đẻ. Có lẽ vì đau lâu quá, lại không ăn uống được gì nên chị Phương dường như kiệt sức. Lên đến bàn đẻ thì chị chỉ có thể thở chứ không còn sức mà rặn nữa.
"Lúc bác sĩ hô bắt đầu rặn, tôi cũng cố gắng dùng hết sức mình để rặn nhưng dường như cơn rặn của tôi nhẹ bị hụt hơi nên đầu con không thể ra được. Bác sĩ càng nói lớn thì tôi càng cuống và cứ rặn tùm lum lên. Hình như lúc ấy các bác sĩ cũng biết tôi bị mệt và mất bình tĩnh nên đã trấn an tôi rằng cố gắng nghe theo hướng dẫn của bác sĩ, tập trung hết sức để rặn rồi thở ra nhẹ nhàng. Thật may là cu Tôm ngoan, không bắt mẹ phải rặn quá nhiều. Khoảng 15 phút sau đó thì con chào đời. Cũng may là không có bất trắc gì xảy ra. Đấy là tôi cũng đã từng học rặn đẻ ở lớp tiền sản nhé, thế mà vào phòng sinh, cuống lên cũng quên hết luôn.", chị Phương nói.
Những câu chuyện đi đẻ "cười ra nước mắt" như trên không phải là hiếm. Tuy nhiên, những "tai nạn" này lại khiến người trong cuộc không hề mong muốn. Vì vậy để tránh rơi vào những hoàn cảnh trên, chị em bầu nên tìm hiểu kỹ kiến thức sinh nở và học cách kiền chế cảm xúc của bản thân để tránh làm mất lòng mẹ chồng, chồng như trường hợp của chị Nhung.
Theo VNE
Con trai đầy năm, chồng thú nhận đồng tính Anh nói anh đồng tính, anh lấy tôi vì trách nhiệm với gia đình, anh là con duy nhất, tôi lại là người tốt, thích hợp để làm vợ. Lấy nhau nhờ mai mối nhưng khi là vợ chồng tôi yêu anh thật lòng. Tôi lấy anh tới nay đã được 2 năm, tình cảm vợ chồng không có gì mặn mà cho...