Làm sao chịu cảnh chung chồng?
Tôi không thể ngờ chồng tôi lại có thể công khai ăn ở với người phụ nữ khác (Ảnh minh họa)
Anh ngang nhiên cặp bồ khi bị tôi phát hiện. Anh không ăn năn hối cải mà còn trắng trợn nói: Anh không thể bỏ rơi cô ấy được vì cô ấy đang mang trong mình giọt m.áu của anh…
Anh muốn chúng tôi vẫn tiếp tục sống với nhau, anh không muốn xa tôi và con, anh muốn bé Bảo Anh được hạnh phúc bên cha mẹ. Nhưng anh không thể bỏ cô bồ hiện tại. Trời đất như đang nghiêng ngả dưới chân tôi. Quá sốc và choáng váng, tôi nằm liệt giường mấy ngày. May có chị gái đến chăm sóc và trông con giúp, không thì tôi không biết phải xoay sở sao.
Tôi và anh yêu nhau 2 năm mới tổ chức đám cưới. Anh là con một người bạn của mẹ tôi. Hai bà thân nhau lắm. Ngay từ khi chúng tôi còn nhỏ hai bà đã thi nhau nhận dâu, nhận rể. Tưởng những chuyện đó chỉ là đùa vui, ai ngờ sau này lớn lên chúng tôi yêu nhau thật, trở thành một cặp rất ăn ý nên hai bà mẹ rất mừng. Chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau. Mối tình say đắm hai năm đó đã đơm hoa kết trái bằng một đám cưới lãng mạn, ngọt ngào. Gia đình hai bên đều vui vẻ chúc phúc cho chúng tôi.
Tình yêu của chúng tôi ngày càng nồng đượm khi bé Bảo Anh chào đời. Cuộc sống hai vợ chồng tôi rất êm ấm, hiếm khi xảy ra xích mích, cãi vã. Kinh tế trong nhà cũng không phải lo lắng nhiều. Tôi làm giáo viên, còn anh làm cho một công ty liên doanh với Nhật nên khá thoải mái trong chi tiêu.
Suốt 5 năm chung sống, tôi rất tin tưởng chồng mình và không khi nào nghĩ anh có thể phản bội lại mẹ con tôi. Ngờ đâu có ngày tôi lại rơi vào cảnh trớ trêu, ngang trái thế này.
Anh thú nhận anh và cô ta đã yêu nhau được hơn một năm (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đợt này anh hay đi sớm về muộn, nhưng khi về cũng không hề có mùi rượu bia. Anh bảo công việc ở công ty rất bận, cuối năm rồi dự án liên miên. Tôi rất thương chồng vì làm ở công ty nước ngoài, áp lực công việc rất cao nên cũng chỉ biết động viên anh cố gắng và chăm sóc cho chồng từng li từng tí về bữa ăn, giấc ngủ. Có hôm đến nửa đêm anh mới về, tôi cũng thức dậy hâm nóng đồ ăn cho anh và chuẩn bị nước để anh tắm rồi mới vào giường nằm tiếp.
Hôm đó đã gần 2 giờ sáng, tôi thấy điện thoại của anh reo vang, tôi chợt thức giấc thấy anh vẫn đang ngủ mê mệt. Tôi không biết vào giờ này còn có ai gọi điện cho chồng tôi nữa nên cầm điện thoại bắt máy. Đầu dây bên kia là giọng một phụ nữ rất yếu ớt, thều thào: “ Anh ơi, anh mau đến đưa em đi bệnh viện… Em đau quá. Em sợ không giữ được con mất…”. Tôi hoảng hồn không biết có phải người phụ nữ kia gọi nhầm máy hay không bèn vội vàng lay chồng dậy. Anh cầm điện thoại, nhìn thấy số, anh lập tức gọi lại ngay và cuống quýt dậy mặc quần áo. Giọng lo lắng của anh cho người phụ nữ nào đó như những m.ũi d.ao khứa vào tim tôi, đau nhói: “Em chịu khó một chút, anh đến ngay đây”.
Anh thú nhận anh và cô ta đã yêu nhau được hơn một năm, và cô ấy đang mang thai được 3 tháng. Hiện tại cô ấy đang phải nằm điều trị trong bệnh viện vì bị động thai. Nghe những lời thốt ra từ miệng chồng mà tôi đau đớn đến xé lòng. Từng lời, từng lời anh nói như xát muối trái tim tôi. Anh nói với tôi rằng anh yêu người con gái đó. Đó là cô gái biết cảm thông, chia sẻ với anh, lại không hề muốn ràng buộc anh, để anh tự do…
Tôi yêu chồng, thương con nhưng tôi cũng không thể chấp nhận cảnh chung chồng… (Ảnh minh họa)
Nhưng anh cũng không muốn li hôn. Anh muốn chúng tôi vẫn tiếp tục sống với nhau, anh không muốn xa tôi và con, anh muốn bé Bảo Anh được sống hạnh phúc bên cha mẹ. Nhưng anh không thể bỏ cô người yêu hiện tại. Đất trời như sụp đổ dưới chân tôi, tôi nói với anh tình yêu không thể chia sẻ, anh chỉ có thể chọn một trong hai người. Tôi nói tôi và anh đã yêu nhau sâu sắc đến thế, anh và tôi đều là người đầu tiên của nhau, tôi là vợ anh, tôi có với anh một đứa con, sao tôi có thể chấp nhận cảnh chung chồng?
Anh nói để tùy tôi quyết định, anh sẽ tôn trọng ý kiến của tôi. Bây giờ anh còn phải tất bật chăm lo cho cô bồ đang nằm viện. Nhìn anh bơ phờ, mệt mỏi, tôi cũng xót xa lắm. Một mặt tôi muốn li hôn để giải thoát cho mình. Nhưng tôi biết mình sẽ không thể hạnh phúc được nếu không có anh bên cạnh. Tôi rất yêu anh. Dù anh đã làm điều có lỗi với tôi, nhưng chỉ cần anh nghĩ lại, tôi sẽ không đắn đo mà sẵn sàng tha thứ cho anh. Tôi cũng không muốn con mình lớn lên mà không có cha. Nó sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi so với chúng bạn. Con tôi sẽ lớn lên trong mặc cảm, tự ti nếu nó không có một gia đình nguyên vẹn.
Tôi đang rất đau khổ, bế tắc và mất phương hướng. Anh bảo tôi quyết định, tôi biết quyết định sao đây khi con đường nào cũng toàn những đau khổ và nước mắt. Tôi yêu chồng, thương con nhưng tôi cũng không thể chấp nhận cảnh chung chồng. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Anh đã tìm "vui" bên gái bia ôm
Anh đã lừa dối tôi để tìm vui bên gái bia ôm (Ảnh minh họa)
Tình yêu bốn năm qua cũng phai nhạt dần khi anh đã tìm được niềm vui mới bên một cô gái bia ôm.
Đọc xong bài viết "Tôi vừa đi vắng, anh đã rủ cave về phòng", tôi rất cảm thông với cô gái trong bài viết vì hoàn cảnh của tôi cũng có phần giống bạn... song không phải hoàn toàn là như vậy. Tình yêu của tôi và người ấy dành cho nhau đã được 4 năm. Thời gian ấy không đủ dài nhưng cũng đủ để chúng tôi hiểu nhau và tiến đến hôn nhân.
Được sinh ra trong gia đình gia giáo, nề nếp nên trong suốt bốn năm yêu nhau, tôi vẫn giữ được cái quý giá nhất của người con gái. Tôi không cho phép mình sa ngã, vì với tôi, 30 chưa phải là tết nên tôi không thể dễ dãi với người yêu của mình mỗi khi hai đứa gần gũi...
Người đó đã từng rất yêu tôi, tình yêu đó giúp chúng tôi vượt qua rào cản của gia đình và những khó khăn trong cuộc sống. Có những lúc, tôi tưởng chừng như không thể nào bước tiếp trên con đường tình của hai đứa thì tôi sẽ chạy đến bên người yêu và ôm anh thật chặt. Lúc đó, tôi sẽ tìm được cảm giác bình yên để tôi lấy sức đi tiếp con đường hạnh phúc cùng người mình yêu.
Cách đây không lâu, khi hai chúng tôi đang đi chơi với nhau thì bị tai nạn xe máy, tôi bị gãy hai ngón chân, còn anh bị va đ.ập ở đầu nhưng không nặng lắm. Chúng tôi cũng đã nhanh chóng vượt qua những ngày tháng khó khăn đó.... thế nhưng, cũng chỉ vì tai nạn ấy đã biến anh trở thành một con người khác hẳn. Tôi dần thấy những thái độ, cách cư xử khác hẳn của anh dành cho tôi và tôi đã lên kế hoạch để theo dõi những hành động của người yêu mình. Kết quả là tôi đã phát hiện ra anh thường xuyên qua lại với một cô gái làm bia ôm trong vòng một tháng qua.
Bốn năm tuy không dài nhưng cũng đủ để hai đứa hiểu nhau (Ảnh minh họa)
Khi anh đã dành tình cảm cho người con gái khác thì tình yêu của chúng tôi cũng coi như đặt dấu chấm hết. Tôi biết cuộc sống này nhiều cám dỗ nhưng khi anh không vượt qua được những cám dỗ ấy, chứng tỏ tình yêu của anh dành cho tôi không đủ lớn và tôi cũng không thể hi sinh cho anh nhiều như vậy. Trong thời gian tôi phải tập trung học tập để thi liên thông Đại học và bù đầu vào công việc thì anh lại bỏ mặc tôi để vui vẻ bên người phụ nữ khác... những hành động ấy khiến tôi không thể tha thứ cho anh được.
Nếu như cô gái đó làm cho anh ấy hạnh phúc, tôi vẫn sẵn sàng chúc phúc cho họ. Tôi không quan tâm cô gái ấy làm nghề gì nhưng nếu vì tình yêu dành cho anh, cô gái đó có thể bỏ nghề để "hoàn lương" đến với anh. Nhưng thật tiếc khi anh đến với cô ta chỉ vì ham muốn được thử "của lạ" và tình yêu thật sự anh vẫn chỉ dành cho tôi... nhưng vì sự ám ảnh và những hình ảnh gần gũi của anh và người con gái ấy đã khiến tôi không đủ bao dung để tha thứ cho những lỗi lầm của anh.
Khi anh hối hận vì những việc mình đã làm và xin tôi tha thứ nhưng có lẽ nỗi đau trong tôi quá lớn khiến tôi không thể thứ tha cho anh, cũng không thể nói với anh lời nào khiến cả hai phải đau khổ. Có lẽ tôi không muốn làm anh ấy tổn thương và tôi cũng không muốn làm tổn thương chính mình và tôi đã buộc anh ấy phải rời xa tôi. Đó là sự trả thù lớn nhất tôi dành cho anh ấy.
Vậy mà anh nỡ phản bội tôi để tìm vui bên cô gái khác (Ảnh minh họa)
Đã hai tháng trôi qua nhưng ngày nào tôi cũng khóc. Vì thực sự, để rời xa người mình yêu không phải là chuyện dễ dàng. Tôi đã tập bỏ đi những thói quen, những sở thích ngày nào còn bên anh để bắt đầu cho một cuộc sống mới.
Giờ đây, cuộc sống của tôi đã dần trở nên bình thường. Niềm vui lớn nhất của tôi bây giờ là gia đình, bạn bè, công việc và học tập. Dù rất buồn khi phải xa anh nhưng tôi thấy tâm hồn mình thanh thản hơn... Đôi khi tôi chợt chạnh lòng khi nghĩ về những kỉ niệm ngày nào của hai đứa... nhưng tôi không trốn tránh điều đó. Tôi cố gắng quên đi những chuyện không vui và giữ lại cho mình những kí ức đẹp.
Sau khi đọc được tâm sự của người bạn gái trong bài viết: "Tôi vừa đi vắng, anh đã rủ cave về phòng", tôi mong bạn hãy quên người đó càng sớm càng tốt. Một người nhẫn tâm như vậy mà bạn còn có thể yêu được sao? Mặc dù người yêu cũ của mình chỉ làm tài xế nhưng anh ấy còn có cách cư xử văn hóa hơn anh người yêu của bạn!
Đừng sống hoài trong hồi ức bạn ạ vì hồi ức là cái gì đó để bạn nhớ lại thôi. Hãy mở lòng mình ra rồi bạn sẽ thấy mình còn hạnh phúc hơn nhiều người, vì giờ bạn vẫn còn nhiều quyền để lựa chọn hạnh phúc cho mình.
Chúc bạn thành công!
Ngocuyen@... (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tôi vừa đi vắng, anh đã "rủ" cave về phòng Anh chỉ mong tôi về quê để đưa cave về phòng ngủ (Ảnh minh họa) Khi anh ra mở cửa phòng thì tôi như c.hết lặng đi khi nhìn thấy một cô gái mặc quần đùi và áo hai dây đang ở trong phòng anh... Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn và cũng chẳng bao lâu sau đó,...