Làm dâu ở tuổi 40
Làm dâu chưa bao giờ là dễ dàng dù ở bất cứ độ tuổi nào, kể cả lúc còn son trẻ hay xấp xỉ bước vào thời trung niên như tôi.
Vợ chồng tôi kết hôn 13 năm và có hai đứa con. Lúc mới cưới, chúng tôi ở trọ, sau vài năm mới dành dụm mua được một căn nhà nhỏ làm tổ ấm. Ngôi nhà cấp 4 chật hẹp, ở trong hẻm nhưng cả gia đình tôi sống khá thoải mái.
Ba mẹ chồng tôi sống ở quê cách thành phố khoảng 70 km còn các con đều ở thành phố. Trong số con cái, ba mẹ chồng hợp với chồng tôi nhất. Bởi vậy, khi mấy anh chị em bàn nhau đưa ba mẹ lên sống cùng, ông bà nhất quyết chỉ ở với vợ chồng tôi.
Khi đón ba mẹ chồng về sống chung, tôi không lường hết được những vấn đề phát sinh. Ảnh minh họa
Vì thế, chồng tôi muốn bán căn nhà cũ, mua nhà mới rộng rãi hơn để đón ba mẹ lên, có điều kiện chăm sóc ông bà lúc tuổi già. Tôi không chút đắn đo bởi nghĩ đó là việc hợp đạo hiếu.
Vả lại, từ ngày về làm dâu, tuy không ở chung nhưng tôi vẫn thường xuyên về thăm nom ba mẹ chồng. Mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng rất tốt đẹp. Tôi vẫn nghĩ đơn giản, có ông bà lên sống cùng lại thêm vui cửa vui nhà, bữa ăn chỉ thêm bát đũa.
Chúng tôi nhanh chóng bán nhà, vay thêm tiền mua căn nhà lớn hơn để có chỗ cho ông bà ở. Nhưng mới sống chung một thời gian, tôi đã thấy nhiều vấn đề phát sinh phức tạp.
Ở tuổi 40, tôi mới thấm thía cảnh sống chung với ba mẹ chồng như thế nào. Từ ngày ông bà ở cùng, tôi không có lấy một ngày nghỉ ngơi đúng nghĩa. Riêng chuyện tính toán cho bữa ăn hàng ngày đã khiến tôi đau đầu.
Video đang HOT
Trước đây, nhà tôi có 4 người, mỗi bữa chỉ nấu đủ ba món canh, xào, mặn, nếu bận quá thì đi ăn ngoài rất tiện lợi. Nhưng ba mẹ chồng tôi rất khó ăn, ba chồng thích ăn thịt mỡ, không ăn được tôm cá, mẹ chồng lại ăn thịt ít mỡ nhiều nạc, dị ứng thịt bò.
Trong các loại rau, ông không ăn được loại có nhớt như mồng tơi hay rau đay, bà chỉ ăn rau khoai và nấm. Món ăn nào ông bà cũng muốn nêm những loại gia vị nặng mùi như ruốc, nước mắm.
Thậm chí, chỉ riêng món thịt luộc mà tôi phải làm đến ba chén nước chấm. Bởi ông chỉ thích chấm nước mắm rắc thêm ớt bột, còn chén của bà phải cắt ớt tươi không bỏ đường, chén của vợ chồng, con cái chúng tôi có ớt tỏi giã nhỏ thêm bột ngọt và đường.
Ba chồng tôi có thói quen ăn khuya, nhiều lần tôi đã lên giường, nghe ông gọi lại phải lục đục xuống bếp nấu mì hoặc miến cho ông. Giờ giấc ăn uống cũng là một vấn đề, vợ chồng tôi đi làm về nấu nướng xong là muốn ăn để nghỉ nhưng ông bà lúc nào cũng kêu ăn gì mà sớm khi gà chưa lên chuồng.
Ông bà không thích ăn đồ ngoài quán, có hôm, tôi bận việc về muộn gọi quán ship hai suất cơm gà về cho ông bà. Lúc về, thấy ông bà không đụng đến mà nấu mì tôm ăn. Hôm sau, anh chị về chơi, bà kêu tôi lãng phí, không chịu dành dụm để trả nợ khiến tôi điếng người.
Chưa kể, mẹ chồng tôi có thói quen ngâm áo quần trong chậu nước ba bốn ngày mới giặt trong khi nhà tôi cho vào máy giặt luôn. Ông thường hút thuốc rồi khạc nhổ bừa bãi dù tôi tế nhị mua gặt tàn và thùng rác để sẵn. Nề nếp sinh hoạt của gia đình tôi như bị đảo lộn từ khi có ông bà. Sáng nào ông cũng dậy sớm bật đài tập thể dục làm mọi người mất ngủ.
Trước đây, vào những ngày cuối tuần, tôi được tự do làm việc mình thích như ngủ nướng, đọc sách, đi siêu thị. Nhưng từ ngày ba mẹ về ở, anh chị em nhà chồng đều đặn ghé thăm.
Tôi phải thức dậy sớm đi chợ nấu ăn để mọi người đến chơi. Cả ngày tôi chỉ quanh quẩn trong bếp, hết nấu rồi dọn dẹp vì anh chị em chồng mặc nhiên đây là nhà tôi nên tôi phải phục vụ.
Riêng chuyện tính toán cho bữa ăn hàng ngày đã khiến tôi căng thẳng. Ảnh minh họa
Quả thật, tôi rất sợ những ngày nghỉ vì phải làm việc quần quật. Thỉnh thoảng, ông bà kêu buồn gọi các cháu qua chơi, thế là nhà tôi biến thành nhà trẻ. Đi làm về mệt lại phải còng lưng dọn dẹp nhà bẩn làm tôi không còn sức để thở.
Ngày trước, chồng tôi luôn phụ tôi làm việc nhà, dọn dẹp nấu ăn. Nhưng khi ông bà đến, anh không dám phụ sợ ba mẹ nói nên mặc nhiên tôi phải làm hết. Sống trong căn nhà khang trang và phải ôm một đống nợ, tôi lại nhớ căn nhà cũ ngày xưa vô cùng. Ở đó, tôi được sống tự do thoải mái chứ không tù túng bó buộc như bây giờ.
Nhưng mọi chuyện đã vậy, tôi không thể thay đổi được. Tôi bàn với chồng thuê người giúp việc nhưng mẹ chồng kêu lãng phí, không muốn có người lạ ở trong nhà. Thật sự, làm dâu chưa bao giờ là dễ dàng dù ở bất cứ độ tuổi nào, kể cả lúc còn son trẻ hay xấp xỉ bước vào thời trung niên như tôi.
Ngọc Hoa
Theo phunuonline.com.vn
Chạy chữa mãi mới được mụn con, mẹ chồng cương quyết ném 100 triệu vào mặt bắt tôi phá để rồi 3 năm sau quả báo giáng xuống nhanh không ngờ
Ngay bản thân tôi cũng không ngờ quả báo lại đến sớm vậy, nhưng dù sao đó cũng là cái giá cho người tham lam và bạc ác như bà ấy.
Tôi và chồng lấy nhau được 3 năm nhưng vẫn không có con vì tôi bị tắc cả 2 ống dẫn trứng. Nguyên nhân là ở tôi nên thực sự tôi cảm thấy rất mặc cảm, đi đến đâu người ta cũng hỏi thăm chuyện con cái khiến tôi càng buồn và suy nghĩ nhiều hơn. Có bệnh thì vái tứ phương nên nghe nói ở đâu có thầy thuốc chữa được vô sinh là tôi lại lặn lội tìm đến, bất chấp điều kiện kinh tế không được dư giả cho lắm. May mắn là tôi được chồng yêu thương và cảm thông nên anh không ca thán nửa lời mà còn động viên tôi giữ tinh thần thoải mái thì con mới về với mình.
Ảnh minh họa.
Được chồng quan tâm chăm sóc nhưng tôi lại bị mẹ chồng ghẻ lạnh cũng vì chuyện con cái. Kể từ khi biết tôi bị như vậy bà không để tôi được sống yên dù chỉ một ngày, tôi làm chuyện gì cũng không vừa ý bà nên cuộc sống ở nhà chồng khiến tôi càng thấy căng thẳng, ngột ngạt đến phát điên.
2 năm chạy chữa khắp nơi mà không có dấu hiệu khả quan, bác sĩ khuyên vợ chồng tôi nên làm thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Thèm con lắm rồi nên chúng tôi bất chấp tất cả, quyết định vay mượn bạn bè và cả bố mẹ đẻ của tôi để làm IVF. Lần thứ nhất chuyển phôi thất bại, đến lần thứ 2 tôi mới được đón nhận tin vui. Khi qua tam cá nguyệt thứ nhất tôi mới thông báo cho mẹ chồng biết, ai ngờ bà nói một câu khiến tôi chết điếng: "Năm nay sinh con là không đẹp, tôi con xung khắc với tuổi bố mẹ là gia đình lụi bại đấy, đi bỏ nó đi". Tôi sốc không nói nên lời nữa, tôi có nằm mơ cũng không thể ngờ đứa con mà tôi mong ngóng bao lâu nay lại bị chính bà nội nó hắt hủi vì một lý do vô lý đùng đùng đến như vậy.
1 tuần sau đó, tôi tưởng mọi chuyện đã lắng xuống, bà sẽ chấp nhận đứa cháu ấy nhưng không phải thế. Không biết mẹ chồng tôi lấy đâu ra tiền rồi ném vào mặt tôi 100 triệu bắt tôi bỏ đứa con ấy. Bà đưa ra cho tôi 2 lựa chọn, 1 là bỏ con, 2 là gói gém quần áo rời khỏi ngôi nhà đó. Tất nhiên, không đời nào tôi chịu bỏ đi đứa con mà tôi mong ngóng bao lâu nay, tôi chấp nhận đi, dù sao tôi cũng không muốn sống với bà mẹ chồng quá quắt như vậy. Những tưởng chồng tôi sẽ đi theo tôi ra ngoài sống nhưng anh lại nghe lời mẹ bỏ mặc tôi.
Tôi về nhà bố mẹ đẻ ở đến lúc con chào đời rồi đợi con cứng cáp tôi khăn gói bế con vào nam làm việc. Công ty của tôi có chi nhánh trong đó nên mọi thứ không quá khó khăn từ đầu.
Ảnh minh họa.
3 năm sau tôi đưa con về thăm ông bà ngoại thì vô tình gặp lại chồng cũ ở chợ. Nhìn qua, tôi cảm thấy anh héo mòn thân xác, người gầy và đen, không còn được phong độ như trước kia nữa. Tôi hỏi qua vài câu thì được biết, từ khi tôi chưa đậu thai, mẹ chồng đã âm thầm "hỏi vợ" mới cho anh, đó là một cô tiểu thư con nhà giàu. Nhưng ngờ đâu, cô ta là một đứa con gái hư hỏng, phá thai nhiều lần nên đến lúc lấy anh, cô ta không còn khả năng sinh nở nữa. Vừa lúc đó mẹ chồng cũng đi đến. Nhìn tôi bà có vẻ ái ngại và vô cùng ân hận về hành động mình đã làm. Thấy đứa cháu trai tôi dắt bên cạnh, bà ta rưng rưng nước mắt, bà muốn chạm tay vào con tôi để gọi cháu nhưng thằng bé thấy người lạ nên né tránh và ôm lấy mẹ.
Ngay bản thân tôi cũng không ngờ quả báo lại đến sớm vậy, nhưng dù sao đó cũng là cái giá cho người tham lam và bạc ác như bà ấy...
Theo afamily.vn
Tôi sai lầm khi thân thiết với chị em bạn dâu Tôi đã phải trả giá khá đắt cho việc tin tưởng người khác quá mức. Có thể hôm nay họ tốt nhưng ngay ngày mai lại đâm mình sau lưng. Em dâu của chồng tôi là một minh chứng điển hình. Vợ chồng tôi kết hôn 17 năm và có hai đứa con đủ nếp đủ tẻ. Gia đình chồng tôi thuộc vào...