Lại nhớ thành phố của Giáng sinh
Tôi sống ở Biên Hòa. Nếu có ai từng sống ở đây sẽ hiểu cảm giác của một thành phố ngập tràn không khí Giáng sinh.
Có thể mơ mọi điều trong ngày Giáng sinh. Nhưng ở Biên Hòa, “mơ” thật lớn là quen bạn ở gần khu Đạo, khi đến mùa Lễ, đi xem đèn thì gửi xe nhà bạn. (ảnh minh họa)
Từ cách đây hơn 12 năm, khi cuộc sống còn chưa hiện đại lắm, những đứa bạn trong lớp đã viết thiệp Giáng Sinh tặng nhau. Chúng tôi làm thiệp bằng keo, giấy, hình vẽ… và gửi nhau. Những mối tình học trò rất nhỏ không gửi bằng hoa phượng (vì không có hoa trong sân trường lát bê tông kiểu thành phố) mà gửi bằng thiệp Noel. Ông già Noel luôn mỉm cười trên thiệp, óng ánh, lấp lánh và được lũ học trò ở trong khu xóm Đạo gìn giữ như kỷ vật.
Mùa Giáng Sinh, chắc không ở đâu có được, khi tiếng chuông Nhà Thờ vang lên, thầy giáo chủ nhiệm rộng lòng cho các em về sớm. Ngôi trường không còn luật lệ khắt khe. Mọi đứa học trò đều được về nhà tắm rửa, ăn mặc đẹp, cho ngày lễ quan trọng này.
Ở Biên Hòa, ngôi trường cấp II đối diện hay ở ngay cạnh nhà thờ, nơi những đứa trẻ học với nhau trong lớp, rồi lại đến nhà thờ cùng nhau, thân thiết, gắn bó. Cứ tưởng như cả ngôi trường cũng là 1 gia đình, các bạn biết hết chuyện của nhau, chuyện nhà nhau. Ai gặp khó khăn thì có khi 2 -3 lớp cùng góp tiền, góp quà giúp đỡ bạn.
Có thể mơ mọi điều trong ngày Giáng sinh. Nhưng ở Biên Hòa, “mơ” thật lớn là quen bạn ở gần khu Đạo, khi đến mùa Lễ, đi xem đèn thì gửi xe nhà bạn. Lúc đó, nhà bạn đầy nhóc xe của mấy đứa cùng lớp. Đi chơi đến 10 giờ khuya, ghé nhà bạn lấy xe, không người lớn nào khó chịu. Có người mẹ của bạn còn… nấu cháo gà rủ cả đám vào ăn trước khi cả nhà họ đi lễ. Không cứ phải người theo Đạo mới có Giáng sinh, ở Biên Hòa, Giáng sinh là một mùa hội vui của cả thành phố. Những đứa trẻ nào đã lớn lên trong ấy đều không thể quên mùa đi coi đèn, mùa tụ tập, mùa gặp gỡ, rồi đôi khi bạn bè yêu nhau và thành vợ chồng… chỉ vì những ngọn đèn Giáng sinh quá rực rỡ.
Video đang HOT
Giáng sinh ở Biên Hòa không chỉ là “lễ hội” của những cửa hàng cần bán hàng nên trang trí. Đôi khi đi trên những con hẻm nhỏ, giữa những đường hẹp chông chênh, lại hiện ra một hang đá khổng lồ. Ông già Noel trèo ống khói. Thiên Thần trên cổng trời cao vút. Nàng tiên hát với đàn piano. Hang đá khổng lồ mô tả lại cảnh Thiên Chúa ra đời. Âm nhạc ngập tràn các con hẻm. Đèn treo như ngàn sao khắp các khu phố nhiều hẻm nhỏ xíu. Mùa Noel đến cứ như mùa “thám hiểm”, người ta phải đi bộ nhiều giờ để khám phá hết những hang đá của các nghệ nhân tạo cảnh, phải đi hết để ngắm những cây thông khổng lồ hoặc òa lên ngạc nhiên về nàng tiên xinh đẹp hiện ra giữa một thác nước từ… tầng 2 ngôi nhà.
Mùa này, người ta có thể hơi bực vì phải chen chúc trong một biển người để đi ngắm đèn Giáng sinh trong các hẻm cực chật và đông, nhưng không ai cưỡng lại được cái cảm giác đi bộ hoài trong xóm Đạo, nghe chuông nhà thờ vang lên khắp nơi, nhìn mọi người mặc đồ thật đẹp, trẻ con chạy ào ào trên phố với đồ chơi trong tay với bạn bè. Giữa đêm khuya, các ngôi nhà vẫn mở cửa, có những bữa tiệc nhỏ sau giờ Lễ, gia đình quây quần, nhạc Noel vang lừng.
Trong đêm khuya, dù bạn có lái xe đi suốt đêm khắp nơi ở Đồng Nai, cũng sẽ luôn được dẫn đường bởi những ngọn đèn nhấp nháy, các dây đèn treo trên cửa nhà, trên cây thông giả… không chút tối om, không chút lạnh lẽo. Có khi, ở giữa những con đường hoang vu, đầy cây rừng như gần hồ thủy điện, gần khu công nghiệp, dải cao su, vẫn thấy lấp ló đâu đó bóng một ngôi nhà be bé, nhưng vẫn giăng đèn đón Noel, nhấp nháy trong đêm đầy khí lạnh từ rừng cao su. Cứ như khi mình đi trên một hành trình của mùa lễ hội tưng bừng, Biên Hòa không ngủ, suốt mùa Noel, từ tận ngày 15 tháng 12 hàng năm cho đến qua cả Lễ Giáng sinh, lúc nào cũng tưng bừng, rộn ràng.
Bao nhiêu mùa Noel đã qua, với những người ở Biên Hòa, cái “chuyến đi” khám phá hang đá, ngắm đèn giăng mắc nơi nơi vẫn là một kỷ vật ấm áp nhất trong tim. Dưới đèn và cây thông giả rực rỡ, đám trẻ con đã lớn lên. Bên cạnh những hang đá vui tươi đầy tiếng nhạc, người ta đã nắm tay nhau và biết yêu. Rồi trong mùa Giáng sinh, người ta có nhau và hạnh phúc vẹn tròn….
Theo Eva
Bạn trai cũ dọa tung ảnh sex lên mạng để đòi quay lại
Một thời gian dài không liên lạc, anh bỗng quay lại nói sẽ bỏ vợ và mong tôi nối lại quan hệ, nhưng tôi không đồng ý.
Cách đây hơn ba năm, tôi và anh tình cờ quen nhau trên mạng. Lúc đó tinh thần tôi đang rất suy sụp, vừa chia tay với bạn trai, cha tôi thì bỏ theo người phụ nữ khác, mẹ tôi vì thế mà ngã bệnh. Tôi đã tâm sự với anh. Anh an ủi, động viên, giúp tôi vượt qua cú sốc lớn trong đời, tôi dần dần đứng lên trở lại.
Một thời gian sau, anh bảo là anh yêu tôi (dù chúng tôi chưa một lần gặp mặt) và muốn cùng tôi tiến đến một mối quan hệ xa hơn tình bạn. Lúc đó tôi vẫn chưa quên người cũ nên đã từ chối anh, và xem anh như một người anh trai, anh cũng chấp nhận. Một hôm, anh nói nếu tôi không chấp nhận tình cảm của anh thì anh sẽ cưới vợ, cưới một người con gái do gia đình anh sắp đặt, dù trong lòng anh không hề yêu.
Tôi đã chúc anh hạnh phúc, và rằng tình cảm có thể từ từ vun đắp. Cuối cùng anh cũng cưới vợ. Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau (qua điện thoại) như những người bạn thân, chia sẻ những chuyện buồn vui trong cuộc sống. Nhưng tin nhắn anh gửi cho tôi lúc nào cũng nói là anh cưới vợ mà không hạnh phúc, vì giữa hai người không tồn tại tình yêu nên không có chuyện chăn gối với nhau. Anh nói lúc nào cũng đợi tôi hồi tâm chuyển ý.
Ảnh minh họa
Lúc đầu tôi luôn khuyên anh nên quan tâm đến vợ, dành nhiều thời gian cho cô ấy, phát hiện những ưu điểm của cô ấy để có thể phát triển tình cảm. Sau một năm liên lạc bằng điện thoại, chúng tôi bắt đầu hẹn gặp nhau. Nhưng rồi không biết từ bao giờ tôi lại đi vào cuộc tình đầy tội lỗi này, sau cái lần gặp nhau đó, tôi đã yêu anh. Tôi biết mình không thể làm như vậy, nhưng lại không thể kiềm chế tình cảm của mình.
Và rồi, khoảng cách giữa tôi và anh như kéo gần hơn khi tôi bắt đầu lên thành phố làm. Lúc đó chúng tôi vui lắm, vì sẽ được thường xuyên gặp nhau. Trong khoảng thời gian quen nhau đó, vui có, buồn có và tôi cũng đã thử chia tay vì muốn anh quay về với vợ, nhưng lần nào cũng không làm được và rồi lại lao vào nhau. Cuối cùng, chuyện gì đến cũng đến, anh nói anh cưới vợ lâu rồi mà không có chuyện chăn gối, anh muốn tôi cho anh thực hiện chức năng của một người chồng.
Lúc đầu tôi không đồng ý, nhưng anh cứ năn nỉ hết lần này đến lần khác, anh hứa sẽ về xin gia đình ly hôn và cưới tôi. Tôi tin anh và trao cho anh đời con gái. Chúng tôi qua lại lén lút như thế khoản một năm kể từ khi tôi lên thành phố, và tôi chờ đợi ngày anh ly hôn sẽ chính thức dẫn tôi về ra mắt gia đình.
Bỗng dưng một hôm, tôi nhắn tin không thấy anh trả lời, gọi điện thoại anh không nghe máy, tôi tìm đủ mọi cách nhưng cũng không liên lạc được với anh, tôi lo lắm, lo anh có chuyện gì xảy ra. Suốt mấy tháng liền tôi như người mất hồn, làm việc không tập trung, nhưng tôi cũng không thể làm gì hơn, chỉ biết ngồi đợi tin anh. Năm tháng sau, anh liên lạc với tôi và nói thời gian trước vợ anh bị tai nạn giao thông, có thể mất khả năng đi lại, lúc này anh không thể ly hôn được vì sợ cô ấy không thể chịu được. Anh muốn chúng tôi dừng lại, tôi nghe mà như sét đánh ngang tai, nhưng không thể làm gì khác hơn được, và tôi chấp nhận chia tay.
Từ đó tôi tập trung vào việc làm và việc học, để quên đi tất cả. Cuộc sống một mình trên cái Sài Gòn quả là khó khăn đối với người con gái quê mùa như tôi. Tôi cứ thế mà sống, không phải vì bản thân nữa mà là vì mẹ già ở quê. Tôi yêu mẹ nên không thể tự bỏ rơi bản thân mình được. Và tôi đã tự đứng lên trên đôi chân của mình.
Tôi không xinh đẹp, nhưng có thể nói là dễ thương và có duyên ăn nói (theo bạn bè phán xét) vì thế xung quanh tôi không thiếu những vệ tinh. Ai cũng có khuyết điểm và khuyết điểm của tôi là không chịu được sự cô đơn, cho nên chia tay chưa đến một năm thì tôi quen người con trai khác. Chúng tôi quen nhau đến nay cũng gần một năm, anh không hề hỏi chuyện quá khứ và tôi cũng không nói anh biết. Anh rất tận tâm, chăm sóc tôi từng chút một. Tôi cảm thấy hạnh phúc.
Rồi một ngày, bạn trai cũ của tôi đột nhiên tìm đến, anh ấy đòi quay lại và muốn cùng tôi làm lại từ đầu. Anh ấy nói không thể sống thiếu tôi, vợ anh ấy đã bình phục và anh ấy sẽ ly hôn. Tôi không chấp nhận, một phần do tôi đã có người khác, một phần tôi không thể tha thứ cho anh ấy khi đã bỏ rơi tôi. Anh ấy hẹn gặp tôi, tôi không chịu gặp và thế là anh ấy nói, nếu tôi không chấp nhận quay lại, anh ấy sẽ đem tất cả những ảnh sex chụp lúc chúng tôi quan hệ lên mạng cho mọi người biết. Anh ấy không có được tôi thì sẽ không để cho ai có được tôi cả.
Giờ tôi bối rối lắm, tôi không biết nên làm gì. Nếu những hình ảnh đó được đăng tải thì bạn bè sẽ nghĩ gì về tôi? Đồng nghiệp sẽ nhìn tôi với ánh mắt như thế nào? Có thể tôi sẽ mất đi bạn trai hiện tại, và hơn thế nữa là nếu mẹ tôi biết chuyện này thì bà sẽ ra sao? Tôi không thể để mẹ tôi biết. Mỗi ngày tôi sống trong sự lo sợ, nó như một cơn ác mộng cứ bám lấy tôi. Tôi phải làm sao đây, xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Chán với lịch trình yêu của chồng Hoàng đặt chình ình một cái đồng hồ rất to ở đầu giường ngủ để lúc "yêu" còn xem giờ cho tiện. Hoa điên tiết lắm vì nhiều khi chồng vừa "hành sự" vừa ngắm đồng hồ xem hết giờ chưa còn "rút". Hoàng - chồng Hoa là một bác sĩ. Không biết những người cùng nghề có như chồng cô không, chứ...