Là tại chị đánh mất chồng mình…
Chị giữ tâm thế bình thản khi kí vào đơn ly hôn. Chị mỉm cười chào em dù em là người đàn bà bước vào gia đình chị. Bởi vì em không cướp chồng, mà chị tự đánh mất chồng.
Nhìn em cúm rúm đi bên anh ấy, chị cũng thấy có phần thương em. Nói cho cùng, đàn bà, dù là kẻ đi cướp chồng hay kẻ mất chồng thì cũng đều khổ cả. Chúng ta đều vì một người đàn ông mà khổ. Thế nên, cái gì mất cũng đã mất rồi, trách em cũng chẳng thể khiến anh ấy quay về bên chị. Nên chỉ mỉm cười, chúc phúc cho em đi tiếp đoạn đường với người mà chị từng gọi là chồng.
Chị không nhớ mình đã bắt đầu đi chệch ra khỏi hôn nhân từ bao giờ. Chỉ biết rằng sau những năm tháng lao vào làm kinh tế, bận rộn với công việc và hàng trăm thứ cuốn lấy chị, một hôm, anh ấy về nhà và nói: “Mình ly hôn đi”.
Chúng ta đều vì một người đàn ông mà khổ. Thế nên, cái gì mất cũng đã mất rồi, trách em cũng chẳng thể khiến anh ấy quay về bên chị. Nên chỉ mỉm cười, chúc phúc cho em đi tiếp đoạn đường với người mà chị từng gọi là chồng. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng chị vốn dĩ không túng thiếu nhưng ai cũng có tham vọng, nào có ai chê tiền đâu em. Thương chồng, muốn chia sẻ trách nhiệm với chồng, chị lao vào làm việc mà quên đi mất rằng, tình cảm vợ chồng là thứ không thể nào hạ thấp xuống trong đời. Có lẽ chính trong khoảng thời gian đó, anh ấy đã gặp em, tìm thấy sự đồng cảm và trở thành kẻ ngoại tình.
Video đang HOT
Chồng chị có lỗi… Nhưng khi biết anh ấy ngoại tình chị hoàn toàn không hề có ý định tìm em trút giận hay đánh ghen. Làm điều đó để làm gì khi chính bản thân chị cũng là người có lỗi. Em có lẽ đã rất sợ khi chuyện vụng trộm bị công khai. Chị nghe nói em cũng chịu dư luận, cũng bị gièm pha và chửi rủa nhiều lắm dù người làm thế không phải là chị. Thế nên chị mới thương em, một cô gái trẻ có nhiều ước vọng về tình yêu và hôn nhân, việc yêu một người có vợ cũng đâu phải dễ dàng và sung sướng gì.
Em cũng cứ hồn nhiên mà sống bên tình yêu em tìm mọi cách giữ lấy, cũng không phải em cướp chồng mà vốn dĩ tại chị đánh mất chồng. (Ảnh minh họa)
Chị đã bình tĩnh để nói chuyện với chồng thay vì tìm em để dằn mặt. Cái mà chị quan tâm là làm sao để níu giữ gia đình mình chứ không phải là đánh một kẻ ngoài cuộc hôn nhân như em. Chị tin, chỉ cần chị và chồng còn có thể hàn gắn tình cảm, quay về bên nhau thì tự khắc cuộc tình với em cũng sẽ lụi tàn. Để giữ một người chồng, giữ một tổ ấm, giữ cha cho các con, chị sẵn sàng bỏ qua nỗi buồn từng bị phản bội, nhất là khi chị cũng phần nào có lỗi trong việc chồng tìm niềm vui nơi khác.
Nhưng tiếc là có những thứ một khi đã đi sẽ không thể nào cứu vãn được nữa. Anh ấy lựa chọn em, không biết vì lí do gì, vì yêu, vì thương hay vì chán cái cũ muốn cái mới… không còn quan trọng nữa. Quan trọng là anh ấy đã từ bỏ chị, không có lí gì để chị cố gắng bên một người đã muốn quay lưng. Thế nên chị chia tay trong nhẹ nhàng.
Nhiều người bảo chị thiệt thòi, chị lao vào làm để rồi chồng thảnh thơi cặp bồ với người khác, rồi mất chồng. Thôi cũng được, xét cho cùng, đàn bà muôn đời vẫn dại và vẫn khổ… Thế nên chẳng gằn hắt nhau làm gì. Em cũng cứ hồn nhiên mà sống bên tình yêu em tìm mọi cách giữ lấy, cũng không phải em cướp chồng mà vốn dĩ tại chị đánh mất chồng.
Theo Eva
Thu nhập thấp, chi phí nhiều khiến cuộc sống tẻ nhạt
Ban ngày đi làm, tối về nhà ăn rồi đi ngủ. Ngày cuối tuần không dám đi chơi đâu, vì sợ cuối tháng không có tiền...
Ở nhà ngắm vợ mãi cũng chán, muốn ra đường ngắm mấy em chân ngắn chân dài mà không có tiền (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, có một con nhỏ. Vợ làm việc cho một cơ quan nhà nước, tổng thu nhập mỗi tháng 3,5 triệu đồng, còn tôi làm việc cho một công ty tư nhân, tổng thu nhập mỗi tháng 8 triệu đồng, nhà cửa không phải đi thuê, nhưng hàng tháng không biết bao nhiêu thứ tiền phải chi trả. Nào là tiền điện, tiền nước, tiền gas, tiền xăng xe, điện thoại, tiền sữa, tiền học cho con, tiền con đi viện, thuốc thang,... nên chưa hết tháng mà đã chẳng còn tiền tiêu.
Thu nhập thì không tăng, nên tiết kiệm là cách mà hai vợ chồng đưa ra để vượt qua khó khăn. Vợ tôi quy định, mỗi ngày cả nhà chỉ được chi phí ăn uống trong vòng 100 ngàn đồng, ngoài ra các khoản như điện thoại, điện sinh hoạt, nước sinh hoạt, xăng xe, thậm chí cả sữa cho con cũng phải tuyệt đối tiết kiệm.
Vợ còn ra quyết định phải ăn sáng cũng phải ăn ở nhà cho đỡ tốn kém, nhiều hôm ra đường thèm bát phở mà đấu tranh tư tưởng mãi chẳng dám bước vào quán ăn. Ban ngày đi làm, tối về nhà chỉ tắm qua loa cho tiết kiệm nước rồi ăn cơm rồi đi ngủ, bật ti vi nhiều vợ cũng kêu cuối tháng mất nhiều tiền điện, nên cũng chỉ dám xem một lúc rồi tắt. Quạt điện cũng chỉ dám bật số nhỏ nhất.
Người ta thi nhau đổi điện thoại, hết đời smartphone này đến smartphone khác, còn tôi vẫn trung thành với chiếc điện thoại cục gạch chỉ nghe, gọi và nhắn tin. Mỗi lần có chuông điện thoại gọi đến cứ phải ngó nghiêng xem có ai không rồi mới dám lấy máy ra nghe. Mơ đến chiếc smartphone cũng là giấc mơ xa xỉ.
Cuối tuần, muốn đưa vợ con đi du lịch đâu đó, hay về quê thay đổi không khí cũng chẳng dám về, sợ tốn tiền. Ngồi nhà ngắm vợ mãi cũng chán, muốn lượn phố ngắm mấy em chân dài chân ngắn vợ cũng cấm vì sợ tốn xăng, sợ hư hỏng. Bảo lang thang ra ngoài đường nhâm nhi tách cà phê với đám bạn tám chuyện vợ cũng bảo để tiền ấy mua sữa cho con.
Ôi cuộc sống túng thiếu là như vậy đây, tôi đang cảm thấy cuộc sống vô cùng tẻ nhạt, chán nản.
Theo Đất Việt
Màn trả thù cao tay của "gái một con" khiến kẻ cướp chồng phải quỳ gối Từ thái độ ngạo mạn, cô ta khiến Chi bất ngờ khi đột ngột quỳ gối trước mặt Chi và khóc lóc thảm thiết. Nhan sắc của gái một con càng thêm mặn mà, đằm thắm nhờ cách ăn mặc, trang điểm . (Ảnh minh họa) Chi biết tin Tuấn - chồng cô ngoại tình từ khi cô đang mang bầu tháng thứ...