Lạ lẫm gà nướng tổ mối
Huế vốn nổi tiếng với bánh bột lọc, bún bò, cơm hến… nhưng ít người biết ở Huế còn có món gà nướng tổ mối rất độc đáo và đặc trưng.
Du khách trải nghiệm tự nướng gà bằng tổ mối
Theo ông Lê Đọp – chủ nhà hàng Thiên Phú Phủ Cam (39 Nguyễn Trường Tộ, Tp. Huế) gà là nguyên liệu chế biến nhiều món ăn ngon, chỉ tính riêng gà nướng thôi cũng kể ra được vài món như gà nướng muối ớt, gà nướng mật ong, gà nướng mọi, gà nướng lu, gà bọc đất sét nướng… Tuy nhiên ở nhà hàng của ông Lê Đọp còn có thêm một món rất đặc biệt là gà nướng tổ mối.
Video đang HOT
Ông Lê Đọp cho biết, làm món gà nướng tổ mối, khâu chọn gà là rất quan trọng. Để món gà nướng tổ mối ngon phải chọn gà kiến. Nếu chọn giống gà khác, thịt có thể vẫn ngon, nhưng có thể quá mềm hoặc quá dai, món ăn sẽ không thật sự ngon như mong muốn. Điều quan trọng nữa trong chế biến món gà nướng tổ mối là phải có tổ mối. Cách tốt nhất là đào mang tổ mối về nhà và dĩ nhiên người nướng phải tốn khá nhiều công sức cho phần việc này. Bất kỳ tổ mối nào cũng có thể dùng nướng gà, tuy nhiên tổ mối được ùn lên ở vùng keo tràm dùng nướng gà sẽ cho vị ngon hơn cả.
Chủ nhà hàng Thiên Phú Phủ Cam (giữa) chụp ảnh lưu niệm cùng du khách và món gà nướng tổ mối của nhà hàng
Gà làm sạch, sát muối để khử mùi và để ráo là có thể nướng mà không cần ướp thêm bất kỳ gia vị nào. Tùy khẩu vị mỗi người hay cách chế biến của nhà hàng mà có thể phết thêm mật ong rừng bên ngoài khi nướng. Tổ mối trước khi nướng phải được khoét lõm một phần để dễ dàng nhóm lửa và hơi nóng từ tổ mối khi nướng sẽ phủ đều gà, làm cho gà chín đều và ngon hơn. Dùng củi vụn cho vào chỗ khoét lõm trên tổ mối đốt lên để nhóm lửa. Khi lá và củi vụn cháy hết thì cũng là lúc tổ mối bén lửa, cháy rực như một lò than. Chỉ cần cho gà lên nướng và trở đều cho khỏi cháy, đến lúc gà chín vàng đều là được.
Gà nướng có thể chặt hoặc xé cho vào đĩa. Tuy nhiên, đây là món ăn đặc trưng chế biến kiểu dân dã nên gà nướng nên đặt trên lá sen hoặc lá chuối là phù hợp hơn cả. Gia vị ăn kèm tuy không khó làm nhưng cũng khá đặc trưng. Dùng ít lá giang hoặc lá cóc vò qua, một củ sả và 2 quả ớt xanh băm nhỏ, khoảng 3 thìa muối hạt, 1 thìa đường. Cho tất cả vào giã nhuyễn tạo nên một món gia vị ăn kèm đặc trưng có vị thơm thơm của sả, cay nồng của ớt, chua chua của lá và vị mặn đã được làm dịu lại bởi thìa đường. Gà nướng tổ mối đặc trưng bởi một phần bản thân nguyên liệu đã là loại gà ngon tạo ra vị ngọt dai của gà nướng hòa với vị thơm nồng của tổ mối cháy; vị béo thơm của con mối, vị chua cay ngọt mặn của gia vị chấm. Ông Lê Đọp khẳng định, hương vị của món gà nướng tổ mối rất lạ nhưng hấp dẫn vị giác. Nếu ai đến Huế mà không nếm thử món gà nướng tổ mối là đã bỏ qua một phần lạc thú ẩm thực đất Cố đô.
Dị bản bún bò Huế
Tôi lại nhớ đến quán bún bò Huế "Sông Hương" ở đường Chiến Thắng ở Hà Nội, giữa thủ đô mà có quán bún bò Huế, của người Huế chính gốc ra bán, đầy đủ hương vị, cũng cay xè, đậm vị ruốc.
Bún bò được dán nhãn "Bún bò Huế" ở Quán Cẩm (TP.Huế)
Hôm rồi cùng bạn ra một tỉnh ở miền Bắc, đang lúc bụng đói, giữa cái mưa rét này thế mà kiếm thức ăn nhanh, ấm dạ xem ra cũng khó. Anh taxi dường như đoán được nỗi lòng của khách, giọng Nghệ sang sảng: "Hai bác lên em chở đi ăn bún bò Huế!". Nghe bún bò Huế, hai gã sáng mắt lên, thì đi coi có đúng "chất Huế khôn".
Hồ hởi, hai ông khách "trọ trẹ" gọi ngay hai tô bún bò Huế đặc biệt, không quên nhắc nhở cho nhiều ớt với rau sống. Nhân viên bưng ra hai tô bún to bự chảng. Nhìn tô bún càng thất vọng hơn, giữa bao la nước dùng trong vắt nổi lên một nắm bún trắng thêm khoanh giò heo và vài lát thịt bò nguội ngắt, chẳng màu mè, rau sống, chanh tỏi chi cả. Húp muỗng nước bún ông bạn lắc đầu bảo như nước luộc thịt. Chủ quán nhỏ nhẹ bày tỏ, xứ nhà em thì nổi với con lươn rồi, nhưng nhan nhản ra đây nên phải kiếm cái chi nỏ giống ai mà bán, ngó bộ chỉ có bún bò Huế nhà bác mà thiên hạ vô trong ăn ra đều khen nức nở...
Bạn tôi đổi giọng, "Chị cho mượn bếp với gia vị nghe. Tui nấu lại, cho chị coi nấu như răng!" Bà chủ quán như mở cờ trong bụng. Bạn tôi là một tay sành ăn nhưng đây là lần đầu thấy trổ tài bếp núc. Tay thì nấu và miệng ông cứ "thế này, thế này!...". Hắn gắp hết mấy miếng giò heo, mấy lát thịt bò nguội ngắt trong tô đem đi luộc lại, tay kia thì xắt hành lia lịa, đoạn đem bắt chảo phi hành, ớt bột, bún thì hắn chụng lại qua nước sôi "bún chi mà chua lòm ri!". Rồi bắc nồi nước, nêm nếm gia vị, "nấu bún bò Huế mà không có ruốc, có sả thì nấu làm chi!". Cũng bài bản, hắn xếp bún, giò heo, thịt bò vào tô, cũng múc nước dùng mới sôi nổi đầy váng dầu đỏ, thơm nức mũi, cũng rắc ít hành lá, ớt tươi lên! Tô bún chưa ăn, mới nhìn cũng ra dáng bún bò Huế ghê! Bà chủ chăm chú từ đầu đến cuối như để ghi nhớ mấy bước "ra oai" của ông khách khó tính. Cuối cùng cũng được ăn. "Chà! Cũng được hè! Nhưng thiêu thiếu cái gì đó?". "Đúng thôi!", hắn nói, "thiếu vị đậm đà của ruốc, vị chua của chanh, mùi thơm của sả, cái mát của rau sống đó! Tạm đã, có còn hơn không!". Hắn cười tít mắt: "Thiếu mấy khoản nớ, đố mụ chủ nấu được hàng "chính hiệu"!.
Ăn xong, tất nhiên khách cũng trả tiền như người khác, bà chủ đăm chiêu. Trên xe về khách sạn, bạn tôi bảo rằng các quán ăn như vậy nên chỉ để bảng hiệu "bún bò" thôi, chứ đừng tự ý điền thêm chữ"Huế" vô mà ốt dột. Ăn thứ "dị bản" như vậy, lỡ không vừa lòng đâm ra người sành ăn họ chê bai, đồ hiệu chính gốc lại mang tiếng.
Tôi lại nhớ đến quán bún bò Huế "Sông Hương" ở đường Chiến Thắng ở Hà Nội, giữa thủ đô mà có quán bún bò Huế, của người Huế chính gốc ra bán, đầy đủ hương vị, cũng cay xè, đậm vị ruốc. Chủ quán không sợ mất khách vì món Huế vốn ít hợp người Bắc, nhưng trái lại, vì quá chất Huế nên "Sông Hương" ăn nên làm ra, cứ vậy "hữu xạ tự nhiên hương!".
Cơm hến, bánh canh - món ngon nặng tình xứ Huế Dù đổi thay khá nhiều, Huế vẫn như một "nốt trầm" êm dịu giữa các đô thị hiện đại khác. Đây cũng là nơi sở hữu những món ăn dân gian, truyền thống, thuần túy, ngon và rẻ nhất. Không ồn ào, không phát triển du lịch bằng mọi giá, các làng ẩm thực ở Huế sẵn lòng mời gọi du khách thăm...