Ký ức của nữ biệt động Sài Gòn về hàng trăm cuộc t.ra t.ấn tàn khốc
Bà từng tham gia vào lực lượng biệt động Sài Gòn huyền thoại, 3 lần bị địch bắt bà đã trải qua hàng loạt cuộc t.ra t.ấn tàn khốc của kẻ thù khiến bà tưởng như đã mất đi quyền thiêng liêng được làm mẹ…
Những đòn t.ra t.ấn kinh hoàng
Gia đình nữ biệt động Nguyễn Thị Mai nằm trên đường Bàu Cát, quận Tân Phú (TP.HCM), khi chúng tôi tới thăm, bà đang lui cui gói từng chiếc bánh giò để bán mưu sinh.
Người nữ biệt động ngày nào nay t.uổi đã 70. Bà đưa tay lau những giọt mồ hôi trên gương mặt hiền hòa, chịu đựng và hồi tưởng: “Hồi đó nghe má và anh hai kể chuyện về luật 10/59 lê máy c.hém khắp miền Nam t.àn s.át Cộng sản. Chuyện những người yêu nước bị kéo lê sau xe nhà binh m.áu thịt rơi vãi đầy đường… Mình nghe chịu không được thì đi làm cách mạng thôi”.
Sinh ra trên mảnh đất giàu truyền thống cách mạng Đại Lộc – Quảng Nam, từ nhỏ Mai đã làm giao liên cho huyện đội. Năm 1964, khi 21 t.uổi, ngưỡng mộ “tiếng tăm” Biệt động Quân khu Sài Gòn – Gia Định, cô đã xin mẹ vào Sài Gòn gia nhập đội biệt động 90C chiến đấu.
Một ngày giữa năm 1965, Mai đang vận chuyển 30 kíp nổ cùng tập tuyền đơn từ Củ Chi vào nội thành thì bị bắt. Cô bị dẫn về bốt Hàng Keo – bốt khét tiếng với những tên “đồ tể” nhà nghề cùng hình thức t.ra t.ấn man rợ. Và Mai đã trải qua hầu hết các loại cực hình tàn khốc nhất mà chính quyền Sài Gòn không từ mọi thủ đoạn tra khảo để moi thông tin. “Nó đ.ánh đá hả hê rồi nó kẹp vào hai bên ngực, hai bên tai tra điện. Mình c.hết tươi rồi nó tạt nước cho tỉnh lại nó tra tiếp…” – bà bồi hồi kể lại. Rồi chúng lấy tăm chống hai mí mắt Mai lên, dùng đèn pha công suất lớn chiếu thẳng vào. “Nó nhức nhối như muốn nổ hai con ngươi ra ngoài, đầu óc quay cuồng”- nét mặt bà bàng hoàng kể.
Trong giây phút thập tử nhất sinh ấy, Mai nhớ lời dặn của má trước lúc ra đi: “Con có bị bắt thì dù bất cứ giá nào cũng không được khai. Lỡ con có c.hết thì má rất buồn nhưng không đau bằng con phản bội tổ chức, phản bội đồng đội của mình. Con đừng làm gì n.hục n.hã cho gia đình và dòng họ nghe con”. Và Mai đã giữ tròn khí tiết. Tức giận, chúng lại cột hai chân Mai treo ngược lên lơ lửng để đ.ánh đ.ập khảo cung.
Móc khóa long ra và Mai rơi xuống, đầu đ.ập vào nền xi măng ngất lịm. “Cô bị nứt sọ và để lại di chứng thần kinh thường xuyên bị co giật cho tới bây giờ… Nó bảo đi tàu bay là vậy đó” – bà nhoẻn miệng cười, mọi đ.au đ.ớn của quá khứ đã tan đi trong nét mặt chịu đựng ấy. Không muốn chào thua nữ Việt cộng, bọn ác ôn giở trò tra rắn tra lươn khét tiếng của “bốt Hàng Keo”. Cô gái chưa lần yêu, t.uổi xuân phơi phới sắp bị hủy hoại trước trò bỉ ổi, vô lại của kẻ thù.
Bọn m.an r.ợ lại sục sôi, hậm hực hơn khi một lần nữa mình trở thành lũ thua cuộc. Chúng lồng lộn như con thú dữ, một tên lầm bầm: “Tao không thua đâu”, rồi bật nắp chai la de vừa nhìn Mai vừa uống ừng ực cho hả cơn giận. Hắn vung tay đ.ập vỡ đáy chai, hăm he: “Giờ mày khai không? Không khai tao sẽ tống cái cổ chai này vào mày”. Mai nhìn hắn với ánh mắt k.hinh b.ỉ và im lặng…
Cổ chai la de cấm phập vào “cửa mình” Mai nhiều lần, những dòng m.áu tươi tuôn ra… “Lúc đó cô không nghĩ gì khác ngoài má cô, lời má dặn. Cô nhớ trước lúc vào Sài Gòn, má từng bảo con gái má đến t.uổi lấy chồng được rồi… Vậy mà…”. Kể đến đây, những giọt nước mắt đã trào ra trên đôi mắt từng cay nồng vì thuốc s.úng nay đã mờ đi rất nhiều của người đàn bà can trường, dũng cảm.
Vợ chồng nữ biệt động Nguyễn Thị Mai và Mười Kiều đang sống rất hạnh phúc.
Video đang HOT
Lời hứa hôn và quyết định thiêu mình
Trước một nữ chiến sĩ gan góc, kiên trung, bọn ác ôn phải cúi đầu chào thua với cái “án mù”. Mai được đưa vào Bệnh viện Chợ Quán. Vị bác sĩ khám chỉ biết lắc đầu tặc lưỡi: “Các ông t.ra t.ấn thế này thì chúng tôi không có khả năng chữa trị”. Rồi họ đưa cô qua Bệnh viện Nguyễn Thái Học (nay là Bệnh viện Nhân Dân Gia Định). Từng miểng chai còn dính ở “cửa mình” được gắp ra. Thấy bớt đau, Mai tháo còng trốn viện và trở về căn cứ tiếp tục chiến đấu…
Trở về từ cõi c.hết, tiếp tục tham gia chiến đấu và được một chàng trai (Mười Kiều) thương yêu chờ ngày cưới, thế mà một lần nữa tai họa lại giáng xuống đời Mai. Năm 1972, khi đang đi làm nhiệm vụ, cô bị một tên chiêu hồi chỉ điểm. Mai bị đưa về Biệt khu Thủ đô, tiếp tục hứng những đòn t.ra t.ấn tàn bạo.
Ở đây, sự bất khuất của người chiến sĩ cách mạng càng bừng lên đẹp đẽ. Bọn m.an r.ợ buộc tay chân cô vào 4 cái cọc cắm 4 góc ngay chân cột cờ Biệt khu Thủ Đô. Hai chân Mai bị quấn vải tẩm xăng, chúng lăm le bật lửa: “Hôm nay mày không khai, tụi tao sẽ hỏa thiêu mày với hai can xăng này”. Mai vẫn kiên quyết giữ tròn khí tiết. Ngọn lửa bùng lên một chân, thiêu đốt chín từng thớ thịt.
“Trong giây phút sinh tử đó cô chỉ nghĩ trước sau mình cũng c.hết thôi thì c.hết sao không hổ thẹn với má, đồng đội và quê hương… Rồi thầm nhủ: anh Mười ơi em xin lỗi anh! Cái cô bảo nó tháo chân trái chưa đốt ra để cô khai. Thì vừa tháo ra cô lấy chân trái gác qua chân phải đang cháy cho mình c.hết luôn. Lửa bùng lên, nó lấy hai can xăng tưới khắp người cô. Mà không ngờ là hai can nước lã nên lửa tắt”, bà Mai cười lên rất đôn hậu và đầy niềm tự hào…
Điều kỳ diệu của tình yêu
Chiến tranh có muôn vàn mất mát, đau thương nhưng cũng có vô số điều kỳ diệu, thiêng liêng. Nữ biệt động Nguyễn Thị Mai những tưởng sẽ không ai chấp nhận yêu thương khi bệnh thần kinh luôn h.ành h.ạ, đời con gái xem như không còn mà khả năng làm mẹ tưởng như chỉ có phép màu mới có thể. Nhưng một chiến sĩ biệt động cùng đơn vị Mai có tên Mười Kiều (Huỳnh Kiều) vì khâm phục cô đồng đội trung hậu, bất khuất đã “thầm thương trộm nhớ”. Ông ngỏ lời thương yêu ngay sau khi cô từ cõi c.hết “bốt Hàng Keo” trở về chiến khu. “Ổng nói, Mai này, tôi muốn kiếm vợ. Nghe vậy mình mới trêu ổng, chiến tranh mà vợ với con gì anh Mười. Ổng mới bảo, tôi ưng Mai, Mai có chịu tôi không? Nghe thế nghĩ đến bản thân mình thấy buồn buồn mới nói, anh biết tôi bị gì rồi mà…”.
Mười Kiều báo cáo đơn vị. Lãnh đạo bắt ông phải viết giấy cam kết dù bất cứ giá nào cũng không được bỏ Mai. Ông ưng thuận và tuyên bố “chắc ăn như bắp”: “Tôi chấp nhận lấy Mai dù biết Mai là thương binh, không có con cái được và cả bệnh thần kinh của Mai nữa”.
Lấy nhau được ít lâu thì điều kỳ diệu đã đến. Mai báo tin mình có mang. Không một ai trên căn cứ tin đó là sự thật vì trước đó bác sĩ tuyên bố lươn cắn nát hết “bên trong” của cô rồi. Vậy mà Mai sinh thật, con trai, nặng ký bảy. “Lúc bấy giờ trên chiến khu ăn uống kham khổ. Anh em đồng đội mỗi người nhính cho ít gạo, rồi lấy nước cơm pha đường cho thằng nhỏ uống chứ ăn uống thiếu thốn nên cô không có lấy một giọt sữa nữa. Nó đã lớn lên bằng sự đùm bọc chở che của biết bao đồng đội đồng chí của cô trong mưa bom bão đạn”, bà Mai kể về kỷ niệm khi nuôi người con cả ở chiến khu.
Mối tình đẹp đẽ, thanh cao giữa hai chiến sĩ biệt động lại đơm hoa kết trái như câu chuyện cổ tích bằng cậu con trai út kháu khỉnh ngay khi hòa bình lặp lại năm 1975.
Nhưng hạnh phúc của người phụ nữ này thật mong manh, hậu quả của những chiêu trò t.ra t.ấn quái ác của kẻ thù ngày nào luôn h.ành h.ạ bà. “Năm đó cô 35 t.uổi, bác sĩ Hùng ở bệnh viện Ung Bướu khám rồi gọi hai vợ chồng lại tuyên bố vợ chồng cô phải ly thân hoặc ly dị đi, vì nếu “gần gũi” nữa cô sẽ c.hết”. Vậy là ở t.uổi 35 người phụ nữ hai lần làm mẹ đã vĩnh viễn sống ly thân với chồng cho đến ngày nay. “Cô bảo với ổng, ổng có muốn cưới vợ nhỏ thì tôi cưới cho ông nhưng ổng một mực từ chối. Ổng bảo, bà nói gì lạ, tui có bà, có 2 thằng con trai vậy là mãn nguyện rồi, còn ham hố gì nữa”. Vậy đó, mối tình cảm động của 2 chiến sĩ biệt động Sài Gòn vẫn rạng ngời, hạnh phúc cho đến ngày nay…
Ngọc Thủy
Theo_Người Đưa Tin
Những người lính biệt động Sài Gòn qua hồi ký của một cô giáo
Gần 20 năm qua, nữ giáo viên ấy đã tìm gặp hàng trăm chiến sĩ biệt động Sài Gòn để viết về cuộc đời họ. Nhân vật trong tác phẩm của bà giản dị nhưng kiên cường bất khuất dù ai cũng từng phải sống trong cảnh "địa ngục trần gian" của quân thù.
Tình yêu thiêng liêng với người lính
Nhà văn Mã Thiện Đồng, người đã ghi chéo lại cuộc đời hoạt động cách mạng của hàng trăm người lính biệt động Sài Gòn
Từ khi còn nhỏ, cô gái Mã Thiện Đồng (SN 1950, quê Hải Dương) đã có niềm yêu thích đặc biệt với lịch sử dân tộc. Cô mong muốn trở thành một nhà giáo để truyền đạt cho học trò lòng yêu nước cũng như sự bất khuất của người lính trong chiến tranh. Trong thời làm giáo viên dạy văn tại Long An, bà luôn tìm cách thu thập thông tin về những nhân vật lịch sử để lắng nghe họ kể về quá khứ của dân tộc rồi viết lại. Sau khi nghỉ hưu, bà tìm đến với hàng trăm chiến sĩ Biệt động Sài Gòn, ăn ở, sinh hoạt với họ suốt từ năm 1996 đến nay để viết về sự anh dũng của họ.
"Tôi rất thích viết về đề tài chiến tranh. Tôi có thể viết ở bất kỳ địa điểm nào, thời gian nào. Năm 1996 tôi về hưu, lúc bấy giờ tôi mới thật sự có quỹ thời gian để viết. Tôi liền lên kế hoạch cho cuốn sách đầu tay mà mình ấp ủ bấy lâu. Cuốn sách đầu tay của tôi là Biệt động Sài Gòn - chuyện bây giờ mới kể. Một lần vô tình tôi nghe được câu chuyện thế thái nhân tình, nỗi oan khiên chất chứa ngập tràn trong lòng của người nữ biệt động Sài Gòn năm xưa. Tôi lắng nghe, đồng cảm và hứa với lòng sẽ không để những con người, những câu chuyện lịch sử như vậy bị chìm vào quên lãng. Nhiều người khi đọc tác phẩm của tôi viết về họ, họ như được sống lại những ngày lịch sử hào hùng của dân tộc. Nhiều người lại khóc vì trong sự vẻ vang đó chứa không ít gian khổ và nhiều người thân, bạn bè, đồng chí của họ đã vĩnh viễn ra đi" - Nhà văn Mã Thiện Đồng tâm sự.
Chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương khi đang hoạt động cách mạng
Thiếu tá Nguyễn Văn Thương ngày hôm nay
Trong tác phẩm của bà, toàn bộ những trận đ.ánh của Biệt đội Sài Gòn như được sống lại với độc giả. Những câu chuyện xung quanh các trận cường tập vào rạp Kinh Đô, trận đ.ánh tàu "Cạc" Mỹ ở cảng Sài Gòn, đột nhập tổng nha cảnh sát Mỹ... cùng hàng loạt những hoạt động gian khổ nhằm chuẩn bị cho chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sư được mô tả một cách chân thực như chính bà tham gia kháng chiến. Nhiều câu chuyện cảm động của Đại tá Nguyễn Đức Hùng(tức Tư Chu), người trực tiếp chỉ huy các đội Biệt động Sài Gòn, đồng chí Bảy Bê, anh hùng Lâm Sơn Náo, Huỳnh Phi Long... được khắc họa một cách giản dị nhưng đầy sự hy sinh bất khuất.
Nhân vật trong tác phẩm của bà khiến độc giả vô cùng kính phục là Thiếu tá Nguyễn Văn Thương, người bị CIA cưa chân 6 lần, nữ biệt động Nguyễn Thị Mai, người phải sống trong cảnh "địa ngục trần gian", chịu muôn vàn đau khổ về thể xác, tinh thần khi bị địch t.ra t.ấn nhưng vẫn không khai ra đồng đội, tổ chức cách mạng...
Khơi lại lịch sử hào hùng
Những tác phẩm khắc họa lại cuộc đời hoạt động cách mạng của những người lính biệt động Sài Gòn
Mấy chục năm qua, hàng ngàn chiến sĩ Biệt động Sài Gòn với đủ mọi tầng lớp nay chỉ lại một phần rất nhỏ. Sau hòa bình, nhiều người đã hy sinh, nhiều người cũng ra đi vì t.uổi già những người còn lại thì bị bệnh tật hoành hành. Nếu không ghi lại những câu chuyện thần kỳ của họ trong lịch sử thật là quá đáng tiếc.
Nhà văn Mã Thiện Đồng chia sẻ: "Tôi may mắn có cơ hội tiếp xúc với nhiều n.hân c.hứng lịch sử. Nhiều người trong họ chưa từng được nhắc đến vì một lý do nào đó. Tuy vậy, khi tiếp xúc với họ tôi cảm nhận được lòng quả cảm, anh dũng của họ trong chiến tranh gian khổ. Nghe họ kể về cuộc đời của họ phải lầm lũi mưu sinh khi cuộc chiến đã lùi xa mà tôi rơi nước mắt. Qua đó, tôi nhận ra rằng mình có một tâm hồn đồng điệu, cảm nhận sâu sắc về họ. Và họ trở thành người anh, người bạn của tôi. Tôi muốn tôn vinh những con người đã làm nên lịch sử, tôn vinh truyền thống lịch sử bằng chính ngòi bút của mình. Tôi tự hào vì việc mình làm được xã hội nhìn nhận tích cực. Mục đích của những cuốn sách tôi viết còn để khẳng định người làm nên lịch sử là "tài sản tinh thần" vô giá của dân tộc không bị mờ phai theo năm tháng".
Với mục đích đó, trong suốt 20 năm qua nhà văn Mã Thiện Đồng luôn lặn lội trên những chuyến đi xa để tìm đến với những n.hân c.hứng lịch sử. Bà viết vì lòng đam mê và sự kính trọng những người anh hùng. Những con người đã làm nên một phần lịch sử dân tộc.
Nữ biệt động Nguyễn Thị Mai, người đã chịu cảnh t.ra t.ấn hết sức d.ã m.an, tàn độc của địch
"Qua mỗi tác phẩm, tôi muốn bạn đọc cảm nhận được những hy sinh và mất mát của những người lính. Tôi muốn nhắn nhủ những bạn trẻ về lòng tự hào dân tộc. Muốn họ nhìn lại những gì các bậc cha anh đi trước đã phải đổ bằng m.áu và nước mắt để cho họ có được như ngày nay. Qua mỗi tác phẩm các bạn trẻ cũng hiểu hơn về lịch sử dân tộc để họ luôn tự hào về đất nước, con người Việt Nam" - Nhà văn Mã Thiện Đồng nói.
Đến nay, bà đã viết hơn 10 tác phẩm về những người lính nhưng những chiến sĩ Biệt động Sài Gòn. Trong đó tiêu biểu là các tác phẩm: Biệt động Sài Gòn - chuyện bây giờ mới kể, Ký ức tàu không số, Đoàn cảm tử quân trên biển... Hiện nhà văn Mã Thiện Đồng chuẩn bị cho ra mắt những cuốn sách với hàng trăm câu chuyện cảm động trong chiến tranh cũng như đời thường của các nữ du kích, những người lính biệt động năm xưa.
Trung Kiên - Xuân Hinh
Theo Dantri
Cơn lốc xoáy lịch sử làm sập và tốc mái 59 ngôi nhà Hôm nay 21.4, hàng trăm bộ đội, dân quân và công an giúp người dân huyện Đơn Dương (Lâm Đồng), sửa lại nhà cửa sau cơn mưa đá và lốc xoáy tàn khốc xảy ra chiều 20.4. Khu tập thể giáo viên trường Tiểu học Ka Đơn bị tốc mái Ông Lê Hữu Túc, Phó chủ tịch UBND huyện Đơn Dương, cho biết...