Kinh hoàng cuộc sống 3 năm với gia đình bên chồng cay nghiệt
Trong một lần mâu thuẫn, em trai chồng gọi tôi là mày – tao, chú ấy còn lao vào đán.h tôi liên tiếp.
Tôi thực sự cũng rất mệt mỏi, nếu tôi biết nhịn nhục thì có lẽ con tôi sẽ không phải khổ, nhưng tôi cũng có cuộc sống của mình. Ảnh minh họa.
Tôi lấy chồng đã được 5 năm, nhưng chỉ ở với chồng được khoảng 3-4 tháng khi anh về phép. Chồng tôi đi xuất khẩu lao động. Gia đình chồng tôi có mẹ chồng và hai em chồng (một trai, một gái), bố chồng đã mất. Chồng đi vắng, tôi ở nhà một mình quán xuyến hết mọi việc, mẹ chồng tôi không lương, ốm đau thường xuyên, em trai chồng thì không có việc làm lông bông nên cũng không giúp đỡ được gì. Vợ chồng tôi còn phải nuôi em gái chồng thi đại học không đỗ, vợ chồng tôi chạy cho cô ấy vào học trung cấp gần nhà, mua xe và nuôi ăn học. Toàn bộ chi phí trong gia đình đều trên tay vợ chồng tôi.
Về cơ bản mới đầu về làm dâu quan hệ mọi người trong gia đình rất tốt, chỉ có em trai chồng là không ưa tôi vì chúng tôi cùng tuổ.i, học cùng khóa (khác trường). Trước đây, khi tôi và chồng còn yêu nhau, một lần online tôi và em chồng có nói chuyện với nhau, nó bảo là tôi không hợp với anh trai nó, lúc đó còn yêu và chưa tính đến chuyện lâu dài nên tôi cũng nói lại: “Hợp hay không là chuyện của mình và anh trai cậu, cậu không có quyền xen vào tình yêu của chúng mình”. Kể từ lần đấy, tôi và em trai chồng rất ít khi nói chuyện, cũng ít khi tiếp xúc.
Gia đình chồng tôi có kiểu sống “co mình”, ít khi biểu hiện tình cảm, tính tôi lại “ruột để ngoài da” nên nhiều lúc mẹ và em chồng có bực tức gì tôi cũng không nói, cứ để trong lòng. Lúc về làm dâu, tôi cũng đã nói với mẹ chồng “con không khéo léo nịnh nọt được như người ta, lại nóng tính, có gì nói đó nên con có gì sai mẹ cứ nói để con biết, nếu sửa đuợc con sẽ sửa, còn không thì con sẽ điều chỉnh dần dần”.
Cuộc sống tốt đẹp cứ trôi dần được hai năm. Một lần tôi có nhờ em chồng khoan mấy lỗ trên tường để treo đồ gọn gàng đón Tết (việc này đã nói rất lâu nhưng em trai chồng vẫn không làm). Đến lúc về nhà vẫn chưa thấy làm, tôi góp ý: “30 tết rồi nhờ chú làm từng đó chú cũng không làm mà chỉ đi chơi lông bông suốt ngày”, rồi chúng tôi lời qua tiếng lại, em trai chồng lấy đồ tôi mua ném vỡ, còn chử.i tôi: “Mày có quyền gì trong nhà này mà dám to tiếng, không ở được thì cút”. Tôi rất sốc khi em trai chồng nói vậy, bao nhiêu cố gắng vì gia đình chồng, vì chồng sụp đổ. Tôi vỡ òa: “Chú không có quyền đuổi tôi, tôi về đây được cưới hỏi đàng hoàng”. Mẹ chồng tôi đứng đó và cũng không nói gì, chỉ nói đừng cãi nhau nữa. Năm đó gia đình tôi không có Tết.
Em trai chồng thì gọi tôi là mày – tao, còn em gái chồng lên mạng chử.i tôi là đồ này, nọ. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Một lần khác tôi và em gái chồng có khúc mắc, nó lấy hết quần áo bỏ trong tủ của tôi (vì chúng tôi bỏ chung đồ) cất vào vali, em trai chồng đi về không biết đầu đuôi thấy em gái cất đồ, chú ấy lao thẳng vào tôi chỉ tay: “Mày có quyền gì mà đuổi em tao ra khỏi nhà, mày đụng đến em tao là tao giế.t mặt, mày cút đi đừng ở nhà này nữa”. Tôi cũng đang điên người vì không biết đầu đuôi ra sao tự nhiên nhảy vào chử.i tôi, tôi đáp lại: “Mày thích thì cút, tao không đi đâu hết”, thế là chú ấy đán.h tôi.
Lần khác, chồng tôi về phép, tôi là người dọn dẹp sau cùng sau bữa ăn. Hôm đấy em trai chồng đi chơi (chú ấy chẳng mấy khi ăn sau khi về) nên có bao nhiêu cơm tôi mang cho cún ăn hết. Nhưng đúng hôm đó chú ấy lại về, thế là mẹ chồng và em chồng chử.i tôi xem chó hơn người, bảo tôi không có đạo đức và đuổi vợ chồng tôi ra ở riêng. Em gái chồng còn lên mạng chử.i tôi là đồ này, đồ nọ. Chồng tôi chỉ buồn, không nói vợ cũng không dám nói em.
Chúng tôi ra thuê trọ được 10 ngày thì anh lại đi, tôi cũng vừa cấn bầu. Hai mẹ con tôi ở một mình, thỉnh thoảng về nhà ngoại, còn nhà chồng thì tôi chỉ về mua đồ thắp hương tuần hàng tháng. Trong những ngày tôi mang bầu cả nhà chồng không hề hỏi han tôi câu nào, nhưng em gái chồng lại nhắn tin bảo đến tháng rồi chị gửi tiề.n cho em. Tôi bảo “từ nay trở đi em hỏi anh trai em, chị không có sức để lo cho ai nữa”.
Đến tháng thứ 8 chồng khuyên tôi về nhà, tôi nghĩ thương anh, thương con sinh ra không có nhà nội nên đồng ý về. Tôi chia sẻ thẳng thắn với nhà chồng là tôi vì chồng. Sau khi tôi sinh nở, mẹ chồng đổi khác chăm sóc mẹ con tôi chu đáo. Tôi không bao giờ phủ nhận công lao của bà, tôi cũng lo lắng thuố.c men, chăm sóc bà khi đi viện, ốm đau, lo toan công việc nội ngoại giỗ chạp đàng hoàng, tôi còn nộp bảo hiểm nhân thọ cho bà để về sau bà có tiề.n an dưỡng tuổ.i già, để bà không mặc cảm ăn bám con cháu. Nhưng chỉ trừ có vậy còn lại em trai, em gái chồng tôi vẫn khó chịu với tôi như vậy. Tôi cũng công nhận mình có những lời nói khó nghe, có những thái độ chưa chín chắn, làm dâu nhưng không biết nhường nhịn, tôi đã cố sửa nhưng thật khó vì mọi chuyện đi quá xa.
Đỉnh điểm vừa rồi, em gái chồng không xin được việc, vợ chồng tôi chung tiề.n cho nó đi xuất khẩu lao động nhưng lại không đi được. Ấy vậy mà từ lúc vợ chồng tôi lo cho nó tiề.n đến lúc trường báo không đi được nó không thèm nói với tôi một câu, tôi như ngồi trên đống lửa vì đống tiề.n bỏ ra giờ không biết như thế nào, tôi hỏi mẹ chồng thì bà bảo có tiề.n thì người ta báo. Tôi ngồi nói chuyện với mẹ chồng: “Mẹ nói cô xem lại thái độ đi, ăn ở cho có trước sau, nếu không có vợ chồng con lo cho thì có gì mà ăn”. Cũng vì quá bức xúc nên tôi nói với bà như vậy.
Ngày hôm sau cũng không có tin tức gì, tôi điên tiết, về hỏi nó như thế nào thì bảo để biết đường mà tính, nó cũng không thèm để ý tôi nói gì, tôi bảo: “Có tai hay không mà người khác hỏi cũng không thèm trả lời”. Nó bảo tôi: “Câm mồm đi, rồi tao lấy về cho, đừng la như chó”. Tôi b.ỏ co.n xuống và nói “Mày nói gì nhắc lại tao nghe”. Mẹ chồng tôi lao ra, “Mày làm gì nó”. Thực sự tôi không biết nói gì nữa, tôi bảo bà: “Con không đán.h nó đâu, đán.h bẩn tay, mà mẹ nghĩ như thế nào mà tưởng con lao vào đán.h nó, con không có đầu hay sao”.
Sau đó mẹ chồng đã gọi điện cho chồng tôi, không biết bà nói gì mà anh không liên lạc với mẹ con tôi nữa, anh bảo không sống hòa thuận được thì thôi. Tôi cũng đã nói với anh nếu anh không chấp nhận cho mẹ con tôi ra ở riêng thì l.y hô.n. Anh đã đồng ý l.y hô.n và nói sẽ gửi đơn về để tôi không phải khổ nữa, còn nuôi con thiếu gì cứ nói.
Tôi chuyển khỏi nhà chồng, ra ở riêng, bà nhất định không cho tôi về, chỉ cho cháu về, còn đi nó.i xấ.u tôi khắp láng giềng, anh em nội ngoại, rồi còn tung tin tôi theo trai. Tiề.n tôi đưa cho e chồng đi xuất khẩu lao đông, bà cũng lấy của vợ chồng tôi gần một nửa, bảo là trả nợ và chồng tôi cho bà ăn tuổ.i già, số còn lại tôi đòi mãi bà mới đưa, còn viết giấy bắt tôi ký vào.
Bây giờ chồng tôi đơn cũng chẳng gửi, tôi thực sự cũng rất mệt mỏi, nếu tôi biết nhịn nhục thì có lẽ con tôi sẽ không phải khổ, nhưng tôi cũng có cuộc sống của mình. Biết là trong cuộc sống không thể ai cũng sống đúng, sống tốt cả, nhưng tôi thấy bản thân tôi không đến nỗi để gia đình chồng đối xử như vậy. Sau những gì tôi đã cố gắng chăm lo cho gia đình chồng, sinh con, nuôi con, chờ chồng nhưng mẹ con tôi chẳng có giá trị gì với anh nên anh sẵn sàng bỏ.
Bây giờ mọi người hãy cho tôi một lời khuyên chân thành, tôi có nên làm đơn l.y hô.n chồng không?
Theo Phunutoday
Nỗi đau chồng cặp bồ ám ảnh vào cả giấc mơ
Đã 3 tháng trôi qua, những hình ảnh đó vẫn đang ám ảnh trong đầu em. Chúng dày vò em cả giấc mơ, khi đi làm hay chỉ là ngồi nhặt rau, chơi với con.
Khi đang mang bầu đứa thứ hai, em phát hiện chồng em ngoạ.i tìn.h với một em sinh viên kém 12 tuổ.i. Vì suy nghĩ và căng thẳng quá mà con mới 7 tuần tuổ.i, em đã bị sẩy thai. Cùng lúc mang hai nỗi đau, em suy sụp hoàn toàn.
Từ một người phụ nữ năng động trong công việc, tháo vát việc nhà, em dần buông xuôi với cuộc sống. Đến tận bây giờ, khi sự thật chồng phản bội đã xảy ra 3 tháng nhưng nỗi đau trong em vẫn chưa thể vơi đi.
Em đã có một b.é tra.i 8 tuổ.i, cuộc sống gia đình hạnh phúc. Bên ngoài ai nhìn vào cũng bảo nhà tôi đúng mẫu mơ ước của mọi người bởi kinh tế, công việc hai vợ chồng đều ổn định. Nhưng sự việc xảy ra khiến em không thể kiểm soát được.
Đó là một hôm em cầm điện thoại chồng và vừa lúc bắt được tin nhắn của con bé kia. Nó nhắn tin xin chồng em 2 triệu để đóng tiề.n phòng trọ. Linh tính mách bảo có chuyện không hay, em lấy số nó và lần ra sự thật đa.u đớ.n này. Chồng em đã qua lại với đứa sinh viên đó gần 6 tháng. Bọn họ đã ăn ngủ với nhau ngay tại căn phòng trọ đó. Cứ hôm nào đi nhậu tiếp khách là chồng em đến đón nó đi cùng. Nhậu xong, hát hò xong dẫn nhau về đó quan hệ.
3 tháng nay, kể từ khi phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h, cứ nhắm mắt là em mường tượng ra cảnh bọn họ âu yếm nhau. Ảnh minh họa.
3 tháng nay, em không ngủ nỗi, ngày cũng như đêm, cứ nhắm mắt là mường tượng cảnh bọn họ, chồng em và cái đứa sinh viên kia ăn nằm với nhau.
Mới đầu phát hiện ra, em cay nghiệt, hận thù ghê gớm. Nhưng cứ mỗi khi em tra hỏi thì anh ấy xù lông xù cánh ra gạt phắt đi chối bỏ dù sự thật đã mười mươi như thế. Em chỉ cần một buổi nói chuyện thẳng thắn giữa hai vợ chồng thôi thì mọi chuyện có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nhiều lúc em kìm nén, nín nhịn, không nói năng gì vì nghĩ sẽ có lúc anh ấy suy nghĩ lại và quay về nhưng càng nhịn càng ấm ức. Tại sao em cứ phải đau khổ, dằn vặt trong nỗi đau này mà bọn họ cứ nhởn nhơ ra như thế. Rồi nỗi đau, căm phẫn, hận thù cứ chất đầy nhưng lại bị kìm nén trong lòng khiến em nhiều lúc như bị hoang tưởng, stress kinh khủng.
Rồi một lần em phát hiện ra, mình không kìm nén nữa mà buông xả ra hết, kể cả chử.i bới thét gào một mình thì... lòng em vơi đi một chút...
Giờ sau 3 tháng, cứ lúc nào nỗi hận thù, căm phẫn bốc lên em lại buông xả cho dù chồng em đang ở nhà. Lạ lùng là từ đó, chồng em bắt đầu biết sợ, biết nghĩ. Lúc này, cứ nghĩ đến ly dị, mường tượng đến cảnh em được tự do, thoát khỏi cuộc sống địa ngục hiện tại và ngày ngày đi làm, tối về hạnh phúc chăm con em lại sung sướng mong sớm đến ngày được giải thoát. Cứ nghĩ đến viễn cảnh l.y hô.n là tâm hồn em nhẹ hẳn đi, như đất được tưới nước sau bao ngày khô cạn vậy.
Nhưng, cái cảnh chiều hôm qua đi làm về chứng kiến làm em không thể nào... Chồng em hôm qua đột nhiên đi làm về sớm đón con. Nhìn hai bố con vui đùa với nhau, bố dạy con đán.h guitar, em lại nhớ đến ngày xưa khi còn yêu nhau, anh cũng thường đàn hát như thế cho em nghe. Tình cảm cũ lại trỗi dậy. Em không thể dâng chồng cho một đứa con gái kém em chục tuổ.i, không thể để nó giành mất cha của con em được.
Em phải làm sao để giành lại người đàn ông của cuộc đời mình? Xin hãy tư vấn giúp em.
Theon Minh Hảo/Nguoiduaduatin
"Chiến tranh lạnh" vì khoản đóng góp mua nhà Tôi đang định cãi thì anh chen ngang: "Với lại nếu anh mà không lấy em thì chẳng ai lấy em đâu, người đã xấu xí lại còn chẳng biết làm gì. Chỉ được cái mua sắm thì không ai bằng" Sau 4 năm sinh viên yêu nhau tha thiết, ra trường tôi và anh cùng ở lại thành phố làm việc. Để...