Kinh hoàng cha bắt con trai 11 tuổi ăn phân người
Mất mẹ khi mới 6 tuổi, Thuận bị bố bỏ rơi và được bà nội đón về chăm sóc. Bất ngờ, người bố lấy vợ ba rồi đòi quyền nuôi con. Sống cùng bố và dì ghẻ, bé trai 11 tuổi thường xuyên bị đánh bằng dây điện và bị bắt ăn… phân người.
Dạy con bằng dây điện, bằng… phân người
Đường dây nóng của Báo điện tử VnMedia nhận được thông tin một cháu bé bị cha đẻ bạo hành dã man, phóng viên đã lập tức lên đường, tìm đến địa chỉ được cung cấp để tìm hiểu sự việc.
Trên người bé Thuận chi chít những vết thương như thế này
Tại nhà của bà Nguyễn Thị Dụn (61 tuổi, ở Đội 2, thôn Minh Kha, xã Đồng Thái, huyện An Dương, Hải Phòng), cháu Bùi Xuân Thuận (11 tuổi, hiện là học sinh lớp 5A – Trường Tiểu học Đồng Thái) cho biết, cháu thường xuyên bị cha đẻ là Bùi Xuân Phong (33 tuổi) đánh đập dã man nhiều lần.
Gương mặt bé Thuận đầy những vết sẹo, dấu tích của những lần bị cha đánh. Bà Dụn là bà nội của Thuận đã nhiều lần can ngăn đứa con trai ác nghiệt nhưng Phong cho rằng, đó là cách dạy con của anh ta nên không nghe mẹ, thậm chí còn dọa chém bà. Hàng xóm quanh nhà Phong khi chứng kiến những trận bạo hành đứa trẻ cũng đã can ngăn nhưng Phong đều bỏ ngoài tai.
Buổi học ngày 11/10 vừa qua, cô giáo chủ nhiệm của Thuận đã phát hiện ra những vết thương nặng trên tay em nên đã tìm hiểu sự việc. Sau đó, cô giáo và bà nội của Thuận đã đưa cháu đến trụ sở công an xã trình báo. Từ đây, một bí mật động trời về cách “dạy con” của Phong bị phanh phui.
Theo trình bày của bé Thuận, vào ngày 6/10, Thuận lấy điện thoại của người chú để chơi điện tử. Đang chơi thì bất ngờ Phong trở về. Bé Thuận sợ quá nên không dám để điện thoại vào chỗ cũ mà vứt ở ngoài hiên nhà. Một lát sau, người chú tìm điện thoại và hỏi Thuận xem có lấy không, bé Thuận nói dối là không lấy. Khi tìm được chiếc điện thoại ở ngoài hiên, biết là do bé Thuận để ở đó, Phong đã nổi trận lôi đình đánh con. Người bố tàn ác đã bắt bé Thuận cởi trần truồng rồi dùng dây điện có lõi bằng đồng, chập hai, chập ba làm hung khí thẳng tay quật vào người con. Khắp người cháu bé chi chit những vết bầm tím, sưng tấy.
Video đang HOT
Đến thời điểm được khám, bé Thuận đã phải trải qua 5 ngày bị vết thương hành hạ
Đến thời điểm bé Thuận được công an xã và bà nội đưa đi khám tại Bệnh viện đa khoa huyện An Dương thì vết thương đã trải qua 5 ngày, nhưng mức độ nghiêm trọng vẫn hằn sâu trên da thịt đứa trẻ. Theo kết quả khám thương, bé Thuận bị nhiều vết bầm tím tại cánh tay, cẳng tay, lưng và hai mông. Cậu bé đau đớn kể: “Cháu thường bị bố đánh bằng dây điện, có lần bị đánh bằng cây que. Bố đánh vào người, vào đầu…”.
Lần khám thương này, Thuận mới chỉ được khám ngoài da, còn vùng đầu chưa được giám định.
Bé Thuận kể lại rằng, có lần, khi Thuận đi chơi về thì bố và dì đang ngồi ăn cơm. Khi bố gọi vào ăn, Thuận trả lời đã ăn rồi thì bất ngờ Phong lại nổi cáu vì cho rằng Thuận nói dối. Lần đó, người bố mất nhân tính đã đánh đập Thuận rồi nhốt vào hố xí sau nhà. Chưa dừng lại ở đó, Phong còn sai đứa con thứ hai (em trai ruột của Thuận, 5 tuổi – PV) cầm bát sứ ăn cơm ra sau nhà xúc một bát phân người vào bắt Thuận ăn. Thấy Phong quá độc ác, một người hàng xóm đã ra sức can ngăn nên Phong đã thôi, không bắt bé Thuận ăn bát phân ấy. Khi công an xã hỏi về chi tiết này, Phong cho rằng y chỉ dọa!?
Mồ côi mẹ lại bị cha ngược đãi
Bé Thuận là một đứa trẻ bất hạnh từ nhỏ. Tuổi thơ của bé chưa một ngày được hạnh phúc. Năm 2007, mẹ Thuận mất vì căn bệnh ung thư phổi khi Thuận mới lên 6 và cậu em trai mới được 8 tháng tuổi. Không còn mẹ, cha lại vô tâm, không đoái hoài đến con cái nên anh em Thuận được bà nội đón về nuôi. Căn nhà cũ của bà Dụn là nơi che mưa, che nắng cho ba bà cháu trong những tháng ngày qua.
Chân dung Bùi Xuân Phong, bố đẻ của bé Thuận, kẻ bắt con ăn …phân người
Mẹ Thuận mất chưa tròn 100 ngày thì bố Thuận đòi bà nội cho cưới vợ mới. Thấy quá bất công với đứa con dâu vừa nằm xuống, bà Dụn không đồng ý nên hai mẹ con xảy ra mâu thuẫn. Rồi khi vừa qua 100 ngày mất vợ, Phong lấy vợ hai và ra ở riêng. Hai anh em Thuận vẫn được bà nội chăm sóc chu đáo. Người vợ thứ hai của Phong sinh được hai người con, một trai – một gái. Sống với nhau chẳng được bao lâu, họ lại chia tay, người vợ dắt theo hai đứa con đi khỏi nhà của Phong. Phong tiếp tục bỏ mặc hai đứa con nhỏ, lang bạt khắp nơi, nói là để làm ăn.
Khoảng tháng 3/2011, sau những tháng ngày lang bạt, Phong trở về quê mang theo một người đàn bà hơn anh ta 3 tuổi. Lạ lùng hơn nữa là ngay sau khi có người vợ thứ 3, Phong đòi nuôi bé Thuận, y nói rằng để dạy bảo tốt hơn. Em trai của bé Thuận vẫn để bà nội chăm sóc. Từ ngày về sống với bố và dì, Thuận thường xuyên bị đánh đập. “Có lần dì cầm dép đánh vào đầu con…” – bé Thuận cho biết.
Bà Dụn và những người họ hàng của bé Thuận cho rằng, ở trong gia đình Phong, quyền sinh quyền sát nằm trong tay người vợ. “Vợ nó bảo đánh là đánh, bảo dừng là dừng. Sau cái hôm công an xã gọi mọi người liên quan lên trụ sở làm việc, tối hôm đó về thằng Phong lại lôi thằng bé Thuận ra định đánh. Sau con vợ nó bảo, thôi đừng đánh lúc đêm hôm, ảnh hưởng đến hàng xóm ngủ. Mai đánh! Thế là thằng Phong không đánh con nữa…”, bà Dụn kể lại.
Từ sau khi bà Dụn viết đơn tố cáo hành vi tội ác của đứa con trai đối với cháu nội, bé Thuận đã được bà đón về chăm sóc. Điều đó làm Phong vô cùng tức tối, tìm cách “săn tìm” bé Thuận để bắt về. Nhiều ngày nay, ba bà cháu nhà bà Dụn thường xuyên phải đến trú ẩn tại nhà của những người họ hàng, tránh để Phong bắt gặp. Có lần, Phong tìm đến nhà bà Dụn nhưng không gặp, y tức tối đá bung cánh cổng nhà bà. Hiện tại, cả ba bà cháu đang phải sống những ngày bị chính người con, người cha mình đe dọa mà chưa biết đến khi nào mới kết thúc.
Theo VNMedia
Nản với người chồng an phận, không có chí tiến thủ
Tôi yêu anh, vì yêu nên tôi quyết định lấy anh làm chồng nhưng cũng từ đó, tôi chưa thấy hành động hay lời nói nào của anh theo đúng nghĩa là một người đàn ông thực sự.
Tôi là dân ngoại tỉnh, còn anh là người Hà Nội chính gốc. Ngày còn yêu nhau, ai cũng nghĩ số tôi sẽ sung sướng vì không phải lo chuyện nhà cửa, đất đai mà như bao đôi vợ chồng khác phải vất vả mới có được. Tôi cảm ơn anh vì điều đó nhưng ở đời chẳng ai biết trước được điều gì.
Là con út trong nhà có điều kiện nên từ nhỏ anh đã được sự cưu mang, chiều chuộng của gia đình. Giờ lấy vợ, anh cũng chẳng làm ăn, tính khí thất thường và rất trẻ con. Năm đầu cưới nhau, cả hai vợ chồng đã xảy ra trục trặc nhưng tôi cố nén nhịn vì yêu anh. Sau khi có con, anh có vẻ đỡ hơn trước. Giờ con tôi đã gần 2 tuổi, tôi đã đi làm trở lại để kiếm tiền chi tiêu nhưng chồng tôi thì vẫn ngồi "rung đùi uống trà đá".
Tôi có động viên anh nên tìm công việc mới nhưng anh ậm ừ cho qua. Ngày trước anh cũng đã đi làm nhưng lại xin nghỉ với lý do bất đồng với sếp. Thế là tôi phải gồng mình đi làm để có tiền chi tiêu trong gia đình và nuôi con. Tôi cứ giục anh đi tìm việc thì anh tỏ vẻ rất khó chịu và mắng nhiếc tôi, bảo rằng chồng mới thất nghiệp mà đã thế này... Một lần vì quá kẹt tiền, tôi có than vãn thì anh tặng tôi một cái bạt tai choáng váng.
Tôi không coi thường chồng, nhưng với một thân thể khỏe mạnh và có trình độ như anh thiếu gì công việc để đi làm, nhưng chồng tôi lúc nào cũng tự thỏa mãn cuộc sống thế là đủ, giàu thì giàu rồi mà nghèo thì cũng đã nghèo. Anh không hề có chí tiến thủ, không hề có tham vọng công danh. Rồi đi ra ngoài, tôi thấy rất nhiều người đàn ông thành đạt, giàu có mà thèm khát vô cùng. Trong tôi cũng không ít lần thoáng hình dung nếu mình là vợ của một người như thế thì sẽ tốt biết bao.
Mỗi ngày đi làm về, tôi đều rất mệt mỏi và chán nản. Đã thế, chồng tôi còn rất "ngại" giúp tôi làm việc nhà và chăm sóc con cái. Nhiều lần tôi nhờ anh trông con nhưng chỉ được một lúc, tôi lại phải thay nhiệm vụ. Bố mẹ chồng lại rất hay chê bai tôi, trách móc tôi. Họ luôn chê tôi không biết khéo léo chiều chồng, rồi làm vợ thì phải lo những việc nội trợ bếp núc, đàn ông sinh ra không phải làm những việc như thế.
Dù có nhà Hà Nội nhưng là nhà cấp 4, tôi rất muốn sửa sang lại cho khang trang, sạch sẽ hơn. Tôi có bàn với chồng lên kế hoạch 1- 2 năm tới tiết kiệm tiền để xây nhà. Anh phản ứng ngay "em tưởng xây nhà mà dễ à, bao nhiêu vấn đề chứ có đơn giản đâu". Trong thâm tâm tôi thì nghĩ nói ra để anh lo lắng và tìm việc làm. Thứ nhất là anh có đồng ra đồng vào, thứ 2 là để sau này có tiền xây nhà. Tôi thấy thật buồn và thất vọng.
Trước đây chồng tôi từng tốt nghiệp đại học nhưng hệ cao đẳng. Giờ anh chưa tìm được công việc mới, tôi gợi ý cho anh học nâng cao lên hệ đại học để sau này có xin việc ở đâu cũng dễ dàng hơn thì anh "tặc lưỡi": "Giờ anh già rồi, ngại học lắm. Có học cũng chẳng tiếp thu được". Không phải nói một lần mà rất nhiều lần, tôi đâm chán, mặc kệ. Nhưng mỗi lần thấy bạn bè đầy chí tiến thủ, lên chức này chức nọ khiến tôi không khỏi xót xa.
Không biết từ bao giờ, tôi đã quen chấp nhận điều đó, tôi không đòi hỏi anh phải làm cái này cái nọ nhưng tôi vẫn thấy cuộc sống của mình đang thiếu thốn một cái gì đó. Có những ý tưởng hay phương thức kinh doanh, tôi không thể chia sẻ với chồng vì anh không hợp gu. Tôi kể chuyện anh này anh kia làm chức này chức nọ thì anh bảo tôi hay so sánh linh tinh. Chúng tôi cũng thường xuyên cãi vã vì những điều vu vơ đó. Tôi không biết nên làm thế nào để khơi gợi anh xa rời tiêu chí an phận hay đó là bản chất của anh mà suốt đời này tôi phải chấp nhận?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Christina Aguilera bị tố đánh con thâm tím mặt mày Hình ảnh cậu bé Max đáng thương với những vết bầm quanh mắt làm cho mọi người không khỏi thương xót. Hôm qua (25/8), một loạt hình ảnh mới của mẹ con Xtina tại sân bay LAX đã được đăng tải trên mạng khiến cho người hâm mộ không khỏi ngạc nhiên và tò mò về những vết bầm tím xuất hiện trên...