Kim Jong Un “tuổi trẻ bồng bột” hay tính toán “thiên tài” đến từng chi tiết?
Một lần nữa, Triều Tiên đối mặt với sự lên án của xã hội quốc tế sau vụ thử hạt nhân lần thứ năm. Nhưng liệu đây có phải là hành động phô diễn sức mạnh quân sự thông thường?
Vào ngày 9/9, Triều Tiên tiến hành vụ thử vũ khí hạt nhân lần thứ năm. Đây là cuộc thử nghiệm quy mô lớn nhất từ trước đến nay của nước này, tạo ra vụ nổ được phía Hàn Quốc đánh giá là có sức mạnh 10.000 tấn thuốc nổ TNT, tương đương hơn 22.000 quả tên lửa Tomahawk.
Sự việc ngay lập tức bị thế giới lên án. Phương Tây kêu gọi áp đặt các lệnh cấm vận “nghiêm khắc chưa từng có trong lịch sử” lên quốc gia này.
Tadashi Kimiya, giáo sư chuyên ngành Hàn Quốc thuộc Đại học Tokyo cho biết: “Bình Nhưỡng đã hứng chịu gần như tất cả các lệnh trừng phạt rồi, do vậy chính sách này đang đi vào hồi bế tắc.”
Theo ông, cả Mỹ, Hàn Quốc và Nhật Bản đều đã hết cách gây áp lực cho Triều Tiên.
Những vụ thử hạt nhân liên tiếp gần đây của Triều Tiên có thể nhận diện là hành động thực thi chiến lược cực kỳ quan trọng của Bình Nhưỡng. Tại sao vậy?
Một người đàn ông Hàn Quốc theo dõi bản tin về vụ phóng tên lửa đạn đạo của Triều Tiên. (Ảnh: Reuters)
Chiến lược “xa Trung để gần Mỹ” của Kim Jong Un
Có thể thấy rằng, hậu quả của chiến lược độc quyền lãnh thổ mà giới lãnh đạo Trung Nam Hải áp dụng cho Triều Tiên rất nguy hại với quốc gia này. Nguy hiểm nhất là mất niềm tin của các đối tác.
Những kế hoạch hợp tác, những chính sách bang giao của Bình Nhưỡng dường như đều bị xem là thực hiện ý đồ của Bắc Kinh: Triều Tiên chỉ là “cánh tay phá hoại nối dài” của Trung Quốc.
Trước những thiệt hại quá lớn mà giai đoạn “thân Trung Quốc” gây ra, nhà lãnh đạo Kim Jong Un đã triển khai chính sách “thoát Trung” kể từ khi lên nắm quyền cuối năm 2011.
Tuy nhiên, thoát Trung bằng cách nào? Sau nhiều thập kỷ chịu ảnh hưởng của Trung Nam Hải, sức mạnh quốc gia của Triều Tiên có lẽ chỉ còn là chính sách Songun – Tiên quân chính trị (quân đội trước nhất).
Đây cũng được xem là cơ sở cho việc triệu tập Đại hội lần thứ 7 đảng Lao động Triều Tiên vào tháng 5 vừa qua.
Việc tổ chức Đại hội đảng tại Triều Tiên được xem là sự kiện chính trị trọng đại, đánh dấu một giai đoạn phát triển mới của đất nước này.
Nghị quyết Đại hội 7 đã khẳng định tiếp tục phát triển Songun, như một thông điệp của Kim Jong Un đối với Trung Quốc.
Có thể thấy, gần đây mọi chính sách hay kế hoạch hành động trong phát triển sức mạnh quân sự, nhất là kỹ thuật hạt nhân, đều có sự “lệch pha” giữa Bình Nhưỡng với Bắc Kinh.
Trước những hành động “chướng tai gai mắt” của Bình Nhưỡng, Bắc Kinh phải lên tiếng chỉ trích và đồng thuận với biện pháp cấm vận mà Liên Hợp Quốc ban hành.
Tuy nhiên, ở một góc độ khác, đây có thể chính là thắng lợi quan trọng trong chiến lược thoát Trung của nhà lãnh đạo Triều Tiên.
Để có thể tách ra độc lập, Bình Nhưỡng phải chấp nhận rất nhiều thiệt hại qua “khổ nhục kế” của mình.
Vậy nhưng thoát ly đồng minh thân cận nhất trong thế kỷ trước thì Kim Jong Un sẽ hướng tới đâu? Có thể nhận diện nước Mỹ là nơi chiến lược đối ngoại của Triều Tiên thời Kim Jong Un hướng về.
Video đang HOT
Mike Chinoy, tác giả của cuốn sách “Sự sụp đổ: Câu chuyện bí mật của khủng hoảng hạt nhân Triều Tiên” nhận định, đối thoại với chính quyền Kim Jong Un là cách duy nhất cho Washington.
Con tem tuyên truyền chính sách Songun của Triều Tiên. (Ảnh: Chosun)
Triều Tiên đã tính đoán rất kỹ về thời điểm thử hạt nhân?
Có thể thấy rằng, càng phát triển kỹ thuật hạt nhân thì Triều Tiên càng bị cô lập, nhưng họ vẫn quyết tâm theo đuổi.
Điều đó cho thấy việc nước này cho tiến hành những vụ thử tên lửa đạn đạo hoặc phóng vệ tinh tốn kém không phải để &’hù thiên hạ” mà nhằm chứng minh với thế giới rằng Bình Nhưỡng không còn là “cánh tay phá hoại nối dài” của Bắc Kinh.
Và càng “xa Trung” thì càng có cơ hội “gần Mỹ”.
Hội nghị thượng đỉnh G20 tại Hàng Châu hôm 4-5/9 vừa qua là nơi mà quan hệ Trung – Mỹ có thể được điều chỉnh, thậm chí có thể tạo ra nền tảng cho một định hình mới. Đó cũng là thời điểm mà hành động “xa Trung để gần Mỹ” dễ tạo hiệu ứng hơn.
Đây có thể là lý do Kim Jong Un đã cho thực hiện các vụ phóng tên lửa đạn đạo ngay trước, trong và thử hạt nhân sau G20.
Trong khi đó, tại nước Mỹ mùa bầu cử đang vào giai đoạn quyết định và việc Nhà Trắng đổi chủ là nhân tố rất quan trọng với chiến lược của ông Kim.
Bình Nhưỡng có thể mong đợi ứng viên đảng Cộng hòa Donald Trump thắng cử, vì nước Mỹ dưới thời Trump có khả năng giúp Triều Tiên “xa Trung để gần Mỹ” hơn, bởi những lợi ích của các bên có thể dễ lượng hóa và trao đổi.
Lúc này, việc làm giảm giá trị những di sản của Tổng thống Barack Obama trở thành mục tiêu quan trọng của Bình Nhưỡng nhằm tăng tỷ lệ thắng cử cho Trump, nhất là khi Obama công khai ủng hộ “gà nhà” của đảng Dân chủ, bà Hillary Clinton.
Việc thực hiện các động thái quân sự trùng thời điểm G20 là “nhất cử lưỡng tiện” với Bình Nhưỡng. Bắc Kinh và Washington đều lâm vào thế khó nếu không xử lý tốt “món quà đặc biệt” này.
Hiệu ứng “gậy ông đập lưng ông” với Trung Nam Hải
Việc Kim Jong Un dùng đến kỹ thuật hạt nhân để công phá sự hoài nghi bao quanh Bình Nhưỡng chính là đòn “gậy ông đập lưng ông” nhằm vào chính sách của Trung Quốc đối với Triều Tiên.
Đây cũng là thông điệp Kim Jong Un gửi tới Obama, rằng việc không tiếp nhận “thiện ý” từ Bình Nhưỡng có thể khiến đảng của ông phải trả giá, nếu bà Clinton thất cử.
Kim Jong-un khiến Washington phải trả giá khi không ký hiệp định hòa bình cho bán đảo Triều Tiên, mà chỉ là một hiệp định đình chiến tạm thời cho chiến tranh Triều Tiên.
Hiệp định đình chiến được cho là nhằm đảm bảo khà năng công – thủ cho Mỹ đối với liên minh Xô – Trung trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Khi bị đe dọa từ đối phương, Mỹ có thể sử dụng chiến trường Triều Tiên làm bàn đạp cho chiến lược công – thủ của mình.
Khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, Liên Xô tan rã, còn Trung Quốc dần mất thế kiểm soát vốn có với Triều Tiên thì Hiệp định đình chiến vô hình trung trở thành cơ hội cho chiến lược “thoát Trung” của Bình Nhưỡng.
Khi kỹ thuật hạt nhân của Triều Tiên còn ở thời kỳ sơ khai, khi hành động của Bình Nhưỡng chủ yếu là “khua chiêng gõ mõ” và còn nằm trong tầm kiểm soát của Trung Nam Hải, thì cả Seoul và Tokyo chỉ hậm hực phản đối, chờ đợi sự lên tiếng của Bắc Kinh và sự trấn an từ Washington.
Đến thời ông Kim Jong Un, ngoài thái độ lạnh nhạt rõ rệt với Trung Quốc là sự phát triển về kỹ thuật hạt nhân không thể xem thường.
Điều đó khiến cho những hành động “chướng tai gai mắt” của Bình Nhưỡng không chỉ còn là “võ mồm”, mà là mối đe dọa nghiêm trọng tới đồng minh của Mỹ ở khu vực.
Kim Jong Un ăn mừng vụ phóng tên lửa đạn đạo thành công hồi tháng 8. Ảnh: KCNA/Reuters
John Schilling, nhà phân tích về kỹ thuật tên lửa tại Trường Đại học Johns Hopkins, Mỹ cho rằng, sự thành công của những vụ thử tên lửa đạn đạo mới nhất của Triều Tiên cho thấy chương trình kỹ thuật quân sự của Triều Tiên, nhất là kỹ thuật hạt nhân, phát triển nhanh hơn so với dự kiến ban đầu của Bình Nhưỡng và vượt ngoài dự đoán của phương Tây.
Do vậy, cho dù nằm dưới sự bảo trợ an ninh của Mỹ, các động thái của Bình Nhưỡng đã thực sự đe dọa an ninh quốc gia của Nhật Bản và Hàn Quốc – vấn đề mà Washington không thể bảo trợ được.
Và thế là cả Seoul và Tokyo đều phải chuẩn bị có những hành động đối phó của riêng mình.
Việc Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe muốn thúc đẩy sửa đổi Hiến pháp hòa bình có nguyên nhân quan trọng đến từ sự đe dọa từ Triều Tiên, bên cạnh “ông lớn” Trung Quốc.
Khi một bản Hiến pháp mới ra đời tại đất nước mặt trời mọc mà Washington không còn là đạo diễn trong việc soạn thảo thì sự nguy hại với Mỹ có thể đạt mức báo động.
Còn nếu kỹ thuật hạt nhân được phát triển tại Hàn Quốc thì đó có thể là khởi nguồn cho một cuộc đối đầu bằng hạt nhân trên bán đảo.
Để làm dịu tình hình và khiến cho đồng minh an tâm, Mỹ đã thúc đẩy triển khai Hệ thống phòng thủ tên lửa tầm cao giai đoạn cuối (THAAD) trên lãnh thổ Hàn Quốc.
Nhưng song song với đó, khi kế hoạch của Mỹ được thực hiện, họ phải chấp nhận hệ quả là Bắc Kinh và Moscow sẽ có lý do để leo thang quân sự tại Đông Bắc Á.
Người dân Bình Nhưỡng theo dõi phát thanh viên Ri Chun Hee công bố vụ thử vũ khí hạt nhân. Ảnh: AP
Hiệp định hòa bình là cơ hội cho bán đảo?
Nếu hiệp định đình chiến tạm thời Chiến tranh Triều Tiên được thay bằng hiệp định hòa bình thì mọi hành động của Bình Nhưỡng không thể kích hoạt chiến tranh.
Song do Triều Tiên-Hàn Quốc đang trong tình trạnh chiến tranh nên mọi hình thức “tự vệ” từ Triều Tiên đều có thể, nếu họ nhận thấy sự đe dọa từ bên kia chiến tuyến.
Vấn đề phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên nói riêng và vấn đề hòa bình cho Triều Tiên nói chung, chỉ được giải quyết căn cơ bằng một hiệp định hòa bình và chắc chắn Washington đã có ý định hiện thực hóa việc ấy.
Chỉ có điều, một hiệp định hòa bình được bàn thảo sau hơn 60 năm tạm ngừng chiến tranh sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nó không chỉ là cơ hội cho Bình Nhưỡng khai thác lợi thế của mình nhờ kỹ thuật hạt nhân phát triển nhanh chóng, mà cả Seoul và Tokyo cũng sẽ không chịu kém phần.
Lúc đó chỉ có Mỹ phải nhượng bộ bằng cách chia sẻ lợi ích để hy vọng ổn định thực sự cho bán đảo Triều Tiên và an ninh cho các đồng minh.
Tóm lại, việc Bình Nhưỡng cho thực hiện các vụ thử vũ khí liên tiếp gần đây không phải là hành động “chơi ngông” của nhà lãnh đạo trẻ họ Kim, mà đó là thực thi chiến lược “xa Trung để gần Mỹ”.
Kim Jong Un sẽ cho thực các vụ thử tiếp theo, chừng nào mục đích chiến lược của Triều Tiên chưa đạt được.
Theo Thế Giới Trẻ
Ông Obama có thể giúp Lào thoát bóng Trung Quốc?
Chuyến thăm lịch sử sắp tới của ông Obama đến Lào có thể là một dấu mốc quan trọng, nhưng sự phụ thuộc kinh tế của Viêng Chăn với Trung Quốc sẽ khiến Lào phải cẩn thận trong việc cân đối tầm ảnh hưởng của Trung Quốc.
Chủ tịch Lào Choummaly Sayasone và Tổng thống Mỹ Barack Obama chụp ảnh tại hội nghị Mỹ-ASEAN tháng 2.2016 (Ảnh: AP)
Chuyến thăm của Tổng thống Mỹ Barack Obama đến Lào trong tuần này trùng hợp với thời điểm Lào đang đấu tranh để thoát khỏi bóng ảnh hưởng của Trung Quốc.
Trung Quốc đóng một vai trò quan trọng trong quá trình chuyển đổi kinh tế của Lào, với các khoản đầu tư hiện tại trị giá 6,7 tỷ USD. Tốc độ tăng trưởng hàng năm của Lào đã tăng lên 7,8%, nâng thu nhập bình quân đầu người lên 1.730 USD vào năm ngoái, phần lớn là nhờ sự đầu tư của Trung Quốc.
Thitinan Pongsudhirak, một nhà khoa học chính trị tại Đại học Chulalongkorn ở Thái Lan nói: "Lào có quan hệ với nhiều nước Asean nhưng Trung Quốc thực sự là đối tác bảo trợ chính."
Và đây là một cái mác mà Lào đang cố gắng gỡ bỏ khi nước này đang tìm kiếm sự cân bằng trong chính sách đối ngoại của mình. Việc Mỹ mở rộng chính sách ngoại giao ở châu Á cũng là một điều thuận lợi cho Lào. Obama sẽ là tổng thống Mỹ đầu tiên đến thăm Lào. Chuyến đi lịch sử của ông sẽ càng làm rõ cuộc tranh giành ảnh hưởng ở Đông Nam Á giữa Mỹ và Trung Quốc.
Chủ tịch Lào Choummaly Sayasone bắt tay Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc Lý Khắc Cường tháng 9.2015 (Ảnh: Tân Hoa Xã)
"Lào đang ở một vị trí thách thức, xung quanh đều là các nước láng giềng lớn hơn. Nước này quá nhỏ bé, rất dễ bị ảnh hưởng và can thiệp trong khu vực", Thitinan nói. "Nhưng nước này đang muốn thoát ra. Lào nằm trong quỹ đạo của Trung Quốc nhưng hiện họ đang muốn làm nóng mối quan hệ với Mỹ".
Do ràng buộc kinh tế, việc thoát bóng Trung Quốc sẽ rất khó khăn với Lào. Tại các địa điểm xây dựng của các tỉnh biên giới ở Viêng Chăn, ký hiệu bằng tiếng Trung Quốc xuất hiện ở khắp mọi nơi. Trong các khu kinh tế đặc biệt ở biên giới, tiếng Trung Quốc thậm chí còn là ngôn ngữ chính.
Giao thương hai chiều giữa Lào và Trung Quốc đã tăng từ 1,3 tỷ USD năm 2011 đến 3,6 tỉ USD vào năm 2014, nhưng giảm xuống 2,78 tỉ USD vào năm 2015, một phần do nền kinh tế toàn cầu suy giảm và và hạn chế xuất khẩu gỗ từ Lào.
Đối với các nhà lãnh đạo Lào, đặc biệt là Thủ tướng cầm quyền hồi đầu năm nay, việc tái cân bằng các mối quan hệ trong khu vực là bắt buộc về mặt kinh tế. Lào, quốc gia nắm vai trò chủ tịch ASEAN, tự thấy mình ở một vị trí bấp bênh khi Trung Quốc đang cố gắng gây ảnh hưởng đến các nước ASEAN, kêu gọi sự ủng hộ về yêu sách phi pháp của Trung Quốc trên Biển Đông. Bắc Kinh đã bác bỏ phán quyết của Tòa án quốc tế khi Tòa phủ nhận tuyên bố ngang ngược của Trung Quốc trên vùng biển này.
Trung Quốc đang kêu gọi sự ủng hộ của các nước ASEAN về vấn đề Biển Đông (Ảnh minh họa: Reuters)
Carl Thayer, một chuyên gia phân tích quốc phòng tại trường Đại học New South Wales ở Australia, nói rằng chiến lược chính sách đối ngoại của Lào là để duy trì một mức độ độc lập về ngoại giao. "Tôi không nghĩ Trung Quốc có thể buộc Lào làm bất cứ điều gì Lào không muốn với tư cách chủ tịch ASEAN," ông nói.
Vì thế, thiết lập quan hệ với Mỹ là một ưu tiên trong việc cân đối các biện pháp ngoại giao và kinh tế. Nhưng trái ngược với sự hiện diện kinh tế áp đảo của Trung Quốc, giao thương với Mỹ ở Lào chỉ chiếm 70 triệu USD.
Michael Fuchs, một thành viên cao cấp tại Trung tâm Tiến bộ Mỹ, viết trên tờ New Republic rằng tuy Lào "hoài nghi Mỹ, nhưng nước này vẫn sẵn sàng có mối quan hệ thân thiết hơn với Washington". Fuchs nói việc "làm thân" với Mỹ có mục đích sâu xa hơn là chống lại ảnh hưởng của Trung Quốc. Mỹ có nhiều lĩnh vực hấp dẫn như đầu tư kinh doanh, giáo dục và một "mô hình cho nhân quyền và dân chủ" dành cho các quốc gia như Lào.
Tuy Lào hoài nghi Mỹ, nhưng nước này vẫn sẵn sàng có mối quan hệ thân thiết hơn với Washington (Ảnh: Reuters)
Thitinan của đại học Chulalongkorn nói rằng để chống lại sự ảnh hưởng của Trung Quốc, mối quan hệ dài hạn mà Lào nên tập trung vào chính là với Nhật Bản, một nhà tài trợ lớn trong phát triển khu vực và tiến hành "rất nhiều hành động mạnh mẽ".
"Mỹ sẽ thay đổi rất nhiều thứ khi Obama đến thăm Lào trước khi nhiệm kỳ của ông kết thúc," ông nói. "Nhưng về lâu dài, mối quan hệ Nhật Bản-Trung Quốc mới là quan trọng. Nếu Lào muốn đòn bẩy, thì họ nên dựa vào Nhật Bản. "
Theo Trà My - SCMP (Dân Việt)
Hàn Quốc kêu gọi quốc tế giúp giải quyết vấn đề hạt nhân của Triều Tiên Hàn Quốc đã kêu gọi sự giúp đỡ từ Nhóm các nhà cung cấp hạt nhân (NSG) để giải quyết về vần đế hạt nhân của Triều Tiên. Động thái trên diễn ra 1 ngày sau vụ phóng thử 2 tên lửa của Bình Nhưỡng đang làm gia tăng căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên. Lời kêu gọi được đưa ra tại...