Ki cóp làm lụng, nào ngờ chồng dùng tiền tôi gửi về đi mua xe sang để hẹn hò gái đẹp
Đến cuối cùng tôi không biết chồng coi vợ con là gì khi suốt ngày chỉ biết cung phụng cô nhân tình trẻ trung kia…
Ảnh minh họa
Chồng tôi vốn là người ít học, anh chỉ lao động chân tay và quẩn quanh ở thôn quê nên có thể nói không thể là chỗ dựa vững chắc về kinh tế. Còn tôi, đường đường là cử nhân trường kinh tế, nhưng vì thương anh có tính thật thà chất phác nên siêu lòng trở thành vợ của anh.
Sau khi cưới nhau về, chúng tôi đúng kiểu một túp lều tranh hai trái tim vàng. Chồng tôi vẫn thật thà chất phác, nhưng đồng lương còm cõi của anh vốn không thể nuôi sống cả gia đình. Nhất là khi chúng tôi có thêm thành viên mới, sự sống dường như đã chật vật lại càng trở nên chật vật hơn.
Sau ba năm, đợi cho con gái nhỏ của chúng tôi cứng cáp hơn, tôi quyết định rời quê lên thành phố tìm việc làm. Vốn có kiến thức lai nhanh nhẹn, tôi nhanh chóng tìm được một công việc phù hợp với mức lương hậu hĩnh. Biết rằng vợ chồng trẻ phải xa nhau có vô vàn bất tiện, nhưng tôi cũng thường xuyên giữ liên lạc với chồng để chồng vơi đi bớt nỗi nhớ vợ ở xa.
Một mặt tôi thường động viên chồng cố gắng, hai vợ chồng người cày người cuốc ắt sẽ có ngày thu được thành quả ngọt ngào. Mặt khác, tôi chăm chỉ làm lụng, không quản ngại nhận việc làm thêm chỉ cốt sao cho thu nhập hàng tháng tăng lên, tôi lại có thêm chút đỉnh để gửi về quê cho chồng lo con lo cái.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Những tưởng mọi thứ đang dần vào guồng, tôi và chồng dù xa mặt nhưng không cách lòng như câu nói mà người ta vẫn ra rả với nhua hằng ngày. Nhưng hóa ra tôi lại lầm. Trong khi tôi cố gắng làm việc không màng tới bản thân, thì chồng tôi nơi quê nhà lại đổ đốn khó ngờ.
Tuần trước, hàng xóm nhà tôi từ quê lên phố chơi nên có liên lạc với tôi để ở lại nhờ phòng trọ của tôi một đêm, đỡ tốn tiền phải thuê nhà nghỉ khách sạn. Tôi vui vẻ ra đón người quen ở bến xe, sau đó hai cô cháu cùng trở về nhà. Trên đường về, câu chuyện làm quà của cô lại làm tim tôi như thắt nghẹn. Cô nói:
“Thằng Tùng ở nhà con không chăm, bây giờ lại chăm gái gú. Cô nói thật, chẳng có thằng đàn ông nào nó chịu được xa vợ quá lâu đâu. Mày ở trên này làm việc cật lực ốm o gầy mòn mà nó có biết đấy là đâu, cầm được đồng tiền, nó lại tiêu búa xua cho gái.”
Tôi cũng hỏi thêm cặn kẽ mọi chuyện và muốn điều tra thêm thông tin từ nhiều nguồn trước khi trách cứ chồng vô cớ. Nhưng tất cả những người tôi hỏi đều cho ra một đáp án. Hóa ra, chồng tôi ở nhà tằng tịu với gái trẻ, còn đem tiền tôi gửi về nuôi con để mua một cái xe máy mới loại “sang chảnh” và đèo gái đi chơi.
Con gái tôi bị bố nó vứt lăn lóc ở nhà ông bà nội, trong khi ông bà thì già yếu, thấy cháu thì thương nhưng không làm gì được. Hơn nữa thấy con trai họ đổ đốn, họ cũng xấu hổ với tôi nhưng không dám điện lên hé răng nửa lời.
Cuối cùng, tất cả mọi người trong làng đều biết chuyện bê bối của chồng tôi, chỉ riêng tôi là ngây ngô không biết gì. Giờ đây, nhìn lại bản thân mình tôi mới thấy đau thấu tâm can. Tôi vì anh mà hy sinh nhan sắc, hy sinh cả nhữngham muốn vật chất tầm thường, làm đến quên ăn quên ngủ để lo cho hai bố con. Nhưng anh đáp trả lại cho tôi những gì ngoài một trái tim phản bội?
Những giọt nước mắt rơi muộn màng trên gò má, tôi dự định sẽ thu xếp về quê ba mặt một lời với chồng rồi bế con gái đi lên phố theo mình. Thôi thì đàn ông hỏng không dùng được nữa cũng chẳng tiếc, tôi chỉ cần lo cho cuộc sống của mẹ con tôi là được đúng không?
Theo Afamily
Nghi ngờ vợ, chồng lén mang con đi xét nghiệm ADN, nào ngờ nhận cái kết đắng ngắt
Sống với nhau bao năm, tôi chẳng thể ngờ vì một phút ghen tuông bồng bột, anh có thể mang đứa con thơ dại đi làm cái việc tàn nhẫn ấy.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổi, hiện đang làm hành chính trong một công ty Hàn Quốc. Chồng tôi hơn tôi 4 tuổi và đang làm kỹ sư cầu đường. 5 năm kết hôn rồi có với nhau hai mặt con, nhà cửa xe cộ đều có cả. Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống của gia đình tôi ắt hẳn phải là mơ ước của nhiều người.
Trước khi đến với anh, tôi đã có một mối tình sâu đậm kéo dài suốt những năm tháng đại học. Những tưởng sẽ đến được với nhau nhưng vì không môn đăng hộ đối nên chúng tôi đành phải dừng lại. Tôi xuất thân từ một gia đình bình thường, còn người ấy là con của một gia đình làm kinh doanh giàu có.
Mẹ anh ta một mực phản đối chúng tôi vì không thể chấp nhận dâu nghèo. Bà tìm mọi cách để chia rẽ chúng tôi rồi bắt anh đi du học. Dù còn yêu rất nhiều nhưng tôi cũng chấp nhận chia tay để cả hai không phải đau khổ thêm.
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng biết về mối quan hệ này. Thậm chí khi nhận lời yêu của anh, tôi cũng thú nhận mình chưa hoàn toàn quên người cũ. Nhưng anh nói anh cam tâm, anh tin tình cảm chân thành của anh sẽ khiến vết thương của tôi dần lành lặn. Những câu nói của anh khi ấy đã khắc sâu vào trái tim tôi. Tôi đã nghĩ một đời này mình sẽ dùng ân tình để đáp trả cho anh.
Đúng là, càng ở bên nhau lâu tôi càng cảm nhận được tình cảm chân thành của anh. Trái tim từng một thời bị tổn thương sâu sắc của tôi cũng đã lành lặn trở lại. Anh là người đàn ông chu đáo và hết lòng với gia đình. Dù công việc hay phải đi công tác nhưng khi có thời gian rảnh, chồng tôi luôn dành cho gia đình, đưa vợ con đi chơi hay trổ tài vào bếp đãi cả nhà.
Một lần, sau ngần ấy năm, người cũ gọi điện cho tôi nói đã về nước và muốn gặp tôi. Ban đầu, tôi lăn tăn không muốn gặp anh ta, nhưng sau rồi suy nghĩ lại, tôi nghĩ giờ đây mình đã khác. Tôi muốn đối mặt với anh để chứng minh vết thương ngày nào của mình giờ đã được người khác chữa lành.
Hôm đó chúng tôi gặp nhau tại một quán cà phê gần cơ quan. Vì sợ chồng hiểu nhầm nên trước khi đi gặp tôi cũng kể với anh. Tôi muốn chồng mình biết giờ đây với tôi, tình xưa cũng chỉ là một người bạn không hơn không kém.
Đúng là, thời gian là liều thuốc tốt nhất chữa lành mọi vết thương. Đứng trước người xưa, trái tim tôi không còn đau, cũng không còn những nhớ thương luyến tiếc. Qua cuộc trò chuyện, tôi biết anh vẫn chưa lập gia đình và vừa quyết định về hẳn Việt Nam.
Anh nói ngần ấy năm vẫn chưa khi nào quên tôi nhưng tôi chỉ cười nhẹ rồi đáp lại: "Em giờ đang rất hạnh phúc. Em mong anh cũng sẽ tìm được người yêu thương mình thật lòng". Nói rồi tôi chào anh ra về chuẩn bị bữa cơm chiều cho lũ trẻ.
Sau hôm ấy tôi và người xưa có nhắn tin với nhau nhưng đều là do anh chủ động. Tôi cũng đáp lại anh như một người bạn bình thường. Cũng có lần, do dự án anh muốn triển khai ở Việt Nam có liên quan đến lĩnh vực tôi đang làm nên chúng tôi cũng gặp gỡ.
Tôi nghĩ mình không cần trốn tránh vì làm thế chứng tỏ tôi chưa quên được anh. Thấy chồng dạo này có vẻ hay để ý với giận dỗi nhưng tôi nghĩ mình không làm điều gì có lỗi nên cứ đường đường chính chính thôi. Nào ngờ chỉ vì ghen tuông bồng bột, anh đã làm cái điều tôi chẳng thể ngờ ấy.
Hôm đấy anh nói đưa con trai đầu của chúng tôi đi chơi công viên. Nghĩ để hai bố con đi với nhau cho thoải mái nên tôi cũng vui vẻ chuẩn bị thức ăn nhẹ cho con. Chẳng thể ngờ, mấy hôm sau tôi được anh bạn làm bên trung tâm xét nghiệm ADN kể chuyện hôm trước chồng tôi mang con trai đến xét nghiệm. Tôi nói anh bạn gửi kết quả về trước cho mình rồi chuẩn bị sẵn một lá đơn ly hôn.
Dù khi đến với nhau tôi vẫn còn quyến luyến người xưa nhưng từ khi quyết định lấy anh, tôi luôn toàn tâm toàn ý cho gia đình này. Tôi cứ nghĩ, anh cũng đã cảm nhận được tình cảm của tôi dành cho anh, nào ngờ, anh lại vì ghen tuông mà nghi ngờ tôi như vậy. Tôi biết từ khi sinh đứa đầu, nhiều người đã nói nó là con trai mà chẳng có nét nào của bố, chỉ toàn các nét của mẹ. Nhưng không ngờ, những câu nói ấy lại khiến anh để tâm và rồi một phút ghen tuông bùng lên, anh đang tâm nghi ngờ đứa con của tôi và anh là giọt máu của người khác.
Hôn nhân sẽ ra sao nếu như cả hai người không có niềm tin ở nhau? Liệu nếu tôi vờ như không biết để bỏ qua lần này, anh có còn ghen tuông những điều khác nữa không. Có lẽ mọi thứ nên chấm dứt ở đây. Tôi đã viết sẵn lá đơn để kèm kết quả ADN. Liệu tôi làm như vậy có đúng không?
Theo Eva
Cô thư ký đá xoáy: "Con dâu bác chỉ bán cá ngoài chợ thôi ạ?" nào ngờ mẹ chồng đáp 1 câu khiến cô ta cúp đuôi đi thẳng Chị làm dâu nhà anh hơn 15 năm trời, nhưng chưa từng 1 lần khiến ai phải phật lòng hay khó chịu. Bố mẹ anh xem chị như con gái trong nhà, với họ chị không chỉ là con dâu mà còn là vị cứu tinh là tri kỷ của họ nữa. Nhớ ngày đó gia đình anh bị phá sản nhà cửa...