Khu “đèn đỏ”: VN có thể học nước ngoài?
Nhiều người cho rằng có lẽ Việt Nam nên thí điểm mô hình “phố đèn đỏ” như một số nước để dễ quản lý người hành nghề mại dâm.Nhưng tại những nước đã hợp pháp hóa ngành “công nghiệp sung sướng” này, liệu có phải mọi chuyện đều êm đẹp?
Loạt bài này sẽ giới thiệu mô hình quản lý, những vấn đề văn hóa – xã hội và những tranh cãi về pháp lý liên quan đến hợp thức hóa hoạt động mại dâm ở một số nước trên thế giới nhằm giúp nhìn ra những kinh nghiệm bổ ích cho Việt Nam.
Bài 1: Quản lý gái mại dâm: Mỗi nước một kiểu
Mại dâm tại một vài nước được thừa nhận là một nghề dưới sự kiểm soát nhất định của chính quyền. Cách thức quản lý mỗi nước một khác, nhưng đều nhằm mục đích đưa ngành “công nghiệp sung sướng” dễ kiểm soát hơn, bảo đảm quyền lợi cho phụ nữ làm nghề bán sắc.
Hà Lan: Mại dâm “chính quy”
Là một thành phố cảng, hoạt động mại dâm ở Amsterdam có từ lâu đời. Ngày nay, không chỉ các thủy thủ, mà rất nhiều khách du lịch ban đêm đều đổ về “Quận đèn đỏ”.
Hà Lan chính thức hợp pháp hóa nghề b.án d.âm từ năm 2000 với mục đích giải phóng gái mại dâm, cải thiện vị trí của gái mại dâm so với chủ cơ sở mại dâm đưa hoạt động mại dâm trở nên công khai để dễ kiểm soát dễ đối phó với những hoạt động phạm pháp liên quan tới mại dâm. Tất cả các hoạt động kinh doanh t.ình d.ục đều phải xin giấy phép của chính quyền thành phố để bảo đảm rằng họ thực hiện đầy đủ các quy định pháp lý trong lĩnh vực này.
Một góc “phố đèn đỏ” ở Armsterdam, Hà Lan
Ở Hà Lan, mỗi gái bán hoa đều phải khai báo thu nhập và đóng thuế. Cảnh sát, hội đồng quận và cơ quan y tế thành phố là những cơ quan chịu trách nhiệm giám sát thi hành luật. Cảnh sát kiểm soát các cơ sở b.án d.âm để bảo đảm rằng trẻ v.ị t.hành n.iên hoặc người bất hợp pháp không hành nghề. Cơ sở nào có gái b.án d.âm bất hợp pháp hoặc người chưa thành niên có thể bị đóng cửa. Cho tới nay đã có ít nhất 30 cơ sở b.án d.âm bị rút giấy phép vì phạm luật.
Video đang HOT
Chính quyền Hà Lan cho rằng việc cấm một hiện tượng xã hội đã tồn tại dai dẳng thì rất khó kiểm soát, do đó rất khó loại bỏ các hoạt động trái pháp luật như buôn bán phụ nữ, lạm dụng người chưa đủ t.uổi trưởng thành.
Hà Lan đang có khoảng 15.000-30.000 gái b.án d.âm. Những cô gái này được chăm sóc sức khỏe ở các phòng khám miễn phí hoặc giá rẻ để giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm bệnh lây truyền qua đường t.ình d.ục.
Một số tổ chức (có thể được lập nên bởi chính những người làm nghề mại dâm) như Sợi chỉ đỏ và Trung tâm Thông tin mại dâm có chức năng giúp đỡ gái bán hoa khi họ gặp vấn đề gì đó hoặc đấu tranh cho quyền lợi của họ. Chính vì vậy, luật mại dâm ở Hà Lan được điều chỉnh nhiều trong thời gian gần đây theo hướng có lợi hơn cho phụ nữ làm trong ngành công nghiệp t.ình d.ục.
Singapore: Nửa cấm nửa không
Mại dâm ở Singapore được coi là hợp pháp, nhưng nhiều hoạt động liên quan đến mại dâm vẫn bị cấm, như sử dụng phụ nữ dưới 18 t.uổi, câu kéo khách ở nơi công cộng, sống bằng nghề mại dâm và duy trì nhà thổ.
Trên thực tế, cảnh sát vẫn cho qua và kiểm soát số ít nhà thổ. Gái mại dâm ở những cơ sở này đều phải kiểm tra sức khoẻ định kỳ và phải mang theo thẻ chứng nhận sức khoẻ. Tuy nhiên, ngoài các cơ sở mại dâm có kiểm soát, gái mại dâm còn có rất nhiều tại các cơ sở mát-xa hay spa trá hình. Một số tiệm mát-xa còn sử dụng phụ nữ từ Trung Quốc và cung cấp dịch vụ mát-xa để che mắt hoạt động b.án d.âm. Những hoạt động này bị coi là phạm pháp, và chủ cơ sở có thể phải ngồi tù nếu bị phát hiện. Tuy nhiên, gần như mọi khách hàng của những tiệm này đều biết dịch vụ bên trong thực sự là gì.
“Quận đèn đỏ” chính ở Singapore thường là Geylang. Nhưng Orchard Towers, nơi được mệnh danh là “Bốn tầng của gái điếm” là địa điểm tập trung của gái bán hoa. Một số quán bar cũng cung cấp dịch vụ “sung sướng”. Internet là thị trường mại dâm ảo khó kiểm soát không kém gì ở Việt Nam. Những tay dắt gái phi pháp thường cung cấp gái mại dâm đến từ Thái Lan, Trung Quốc và Philippines – những người tới Singapore qua con đường du lịch ngắn hạn nên không bị kiểm tra sức khoẻ
Thái Lan: Bất hợp pháp nhưng vẫn công khai
Mại dâm thực ra bị coi là phạm pháp ở Thái Lan. Tuy nhiên, các nhà thổ vẫn hoạt động công khai dưới sự bảo trợ của các tập đoàn mafia và quan chức, đến mức rất nhiều người lầm tưởng mại dâm là nghề hợp pháp ở quốc gia Đông Nam Á này.
Một người hành nghề mại dâm chuyển giới đang chào mời khách hàng tại lối vào của một quán bar nằm trên phố Soi Nana ở Bangkok, Thái Lan
Hoạt động mua b.án d.âm diễn ra công khai trên khắp đất nước. Các quan chức địa phương hưởng lợi từ ngành công nghiệp này vẫn đang che chở cho các hoạt động đó. Cho tới nay, Thái Lan được nhiều khách coi là thiên đường du lịch t.ình d.ục. Nước này cũng cấm gái mại dâm dưới 18 t.uổi.
Rất khó đưa ra con số thống kê gái mại dâm đang hoạt động ở Thái Lan. Theo một số nghiên cứu, nước này có khoảng 200.000 – 300.000 gái mại dâm.
Mỹ: Phần lớn mại dâm chui
49 trên tổng số 50 bang của Mỹ cấm nghề mại dâm. Mỗi bang có quyền tự quyết định tính hợp pháp của nghề này. Nevada là bang duy nhất cho phép một số dạng b.án d.âm tại vài địa hạt. 8 địa hạt của Nevada có nhà thổ “chính thức” đang hoạt động. Chính phủ Mỹ thường coi mại dâm là tội phá rối trật tự công cộng. Dù vậy, hoạt động mua b.án d.âm vẫn diễn ra rộng rãi dưới 3 hình thức: mại dâm đường phố, nhà thổ và bảo kê.
Một số tội liên quan tới mại dâm ở Mỹ bị phạt rất nặng. Trước đây từng có một người đàn ông bị xử 40 năm tù vì ép buộc một số phụ nữ trở thành gái b.án d.âm. Trong vụ án khác, một người bị án tù chung thân vì bán một b.é g.ái để phục vụ mục đích m.ua d.âm.
Theo 24h
Bộ trưởng Vương Đình Huệ và việc tăng lương
Sau nhiều cân nhắc, cuối cùng Chính phủ và Bộ Tài chính mới quyết định tăng lương, dù mức tăng chỉ 100 ngàn mỗi tháng, và cũng cho chỉ 7-8 triệu người, tức là chỉ khoảng 1/3 số đối tượng đáng lẽ được tăng lương theo lộ trình.
Chính phủ đề xuất tăng lương thêm 100 nghìn đồng mỗi tháng cho khoảng 7 - 8 triệu người hưởng lương.
Cái khó này rất đáng được thông cảm, bởi theo phát biểu của Bộ trưởng Vương Đình Huệ sáng nay 31.10 tại Quốc hội, để có khoản thu cho việc tăng 100 ngàn t.iền lương này, Chính phủ đã buộc phải tính đến việc giảm đầu tư công, để có khoảng 10 ngàn tỉ đồng phải tiết kiệm chi thường xuyên, thậm chí, phát hành thêm trái phiếu khoảng 50-60 ngàn tỉ khác trong khi đã "thống nhất không tăng thêm dự toán thu 2013".
9 tháng của năm 2012 đã lần đầu tiên chứng kiến 1 kỷ lục: 28 tỉnh thành, trong đó có những trọng điểm thu, đã không đạt dự toán thu. Ngân sách rỗng là một thực tế. Và Bộ trưởng Bộ Tài chính, hay Thủ tướng không thể móc t.iền túi cho việc tăng lương.
Nhưng trong tất cả những ngôn từ dành cho việc đảm ảo thứ an sinh xã hội tối thiểu này, Bộ trưởng Huệ chỉ dùng "lạc quan" một chữ: Đó là chữ tăng.
Thực tế, 100 ngàn tăng thêm mỗi tháng cho 7-8 triệu đối tượng này không thể gọi là tăng, bởi cứ tính đúng như dự báo của Chính phủ, lạm phát 2013 sẽ vào khoảng 8%, thêm vào tăng giá tâm lý, có thể nói, khoản nhỏ nhoi gọi là "tăng" này, là không đủ bù trượt giá. Huống chi nhu cầu sinh hoạt tối thiểu, dùng được để tính lương tối thiểu hiện nay vẫn đang được tính toán trên cơ sở giỏ hàng hóa của năm 1985, tức là gần 30 năm trước.
Vụ trưởng Vụ T.iền lương- Bộ Nội vụ, ông Đoàn Cường, có lần đã nói đầy lạc quan về Đề án Cải cách t.iền lương giai đoạn 2013-2020: Tinh thần là sẽ cải cách lương để công chức có thể sống được bằng lương. Nhưng với 100 ngàn an ủi này, có thể nói Đề án đã khởi đầu không được tốt lắm.
Sáng nay, có đại biểu Quốc hội đã nói về kỳ vọng vào việc tăng lương, như một "biện pháp kích cầu". Có đại biểu còn lạc quan đề xuất "Chính phủ cần giải quyết căn cơ trong việc tăng lương lần này". Nhưng kích cầu, tháo gỡ hàng tồn sao được khi việc "tăng lương" không đủ bù cho tăng giá. Nhưng giải quyết căn cơ sao được khi 7-8 triệu người được tăng lương, trong khi hơn 80 triệu dân còn lại phải chịu tăng giá, có khi lại khởi đầu từ việc 7-8 triệu người được tăng lương.
Còn một con số nữa đáng để nói. Đó là có tới 22 triệu người, tức là ¼ dân số "hưởng lương". Nhiều đến vô lý, nhất là đối với những người phải đóng thuế nhưng không có lương. Tất nhiên, tất cả những vô lý này bắt nguồn từ một con số vô lý cơ bản khác: Sau 4 năm thực hiện NĐ 132 về tinh giản biên chế, 54.220 người đã được tinh giản. Tuy nhiên, sau "tinh giản", biên chế bộ máy hành chính nhà nước tăng thêm 25%. Cụ thể hơn, nếu đầu những năm 2000, tổng biên chế công chức hành chính của cả nước chỉ trên dưới 200 ngàn người thì sau "tinh giản", đã lên tới 260 ngàn.
Nhớ tại phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Bộ trưởng Huệ đã có câu nói bất hủ về nguồn t.iền tăng lương đang khó đến mức: "trừ phi Thường vụ Quốc hội đồng ý cho in thêm tiền". Chuyện này bảo là nói đùa cũng đúng mà bảo Bộ trưởng nói thật cũng không sai.
Theo laodong
Giảm thuế cứu doanh nghiệp Đó là ý kiến của hầu hết các chuyên gia và cũng là mong muốn của doanh nghiệp trong bối cảnh khó khăn hiện nay. Việc giảm thuế TNDN rất cần thiết để hỗ trợ DN trong thời điểm khó khăn hiện nay - Ảnh: Diệp Đức Minh Theo TS Trần Hữu Huỳnh, nguyên Trưởng ban Pháp chế Phòng Thương mại và công...