Không phải xinh đẹp hay giàu có, đây mới là người phụ nữ sang trọng, tao nhã bậc nhất, cô ấy cả đời ung dung và đàn ông thì say đắm!
Sự sang trọng chẳng phải nằm ở những điều đao to búa lớn, vĩ đại lớn lao. Sự sang trọng có khi nằm ở những thứ đơn giản không ngờ.
Nhan sắc là điều cha mẹ ban tặng, không phải ai cũng sở hữu được. Tiền tài có thể mất dần theo thời gian, suy cho cùng cũng chỉ là vật ngoài thân.
Nhan sắc hay tiền tài chưa bao giờ làm nên sự sang trọng, khí chất của một người phụ nữ. Đó chỉ là những thứ hào nhoáng bên ngoài, cốt khí tao nhã, ung dung của phụ nữ lại đến từ tâm hồn nội tại bên trong.
Một người phụ nữ sở hữu được những điều sau đây, dù cô ấy chẳng xinh đẹp nổi bật hay giàu có về vật chất thì cô ấy vẫn là người phụ nữ cực kỳ sang trọng, ưu nhã. Trong cuộc sống cô ấy luôn vui vẻ, ung dung, được người khác yêu quý, ngưỡng mộ và đàn ông thì đắm say không rời!
Vui vẻ với những gì mình có nhưng vẫn luôn cố gắng vươn lên
Tâm lý hài lòng khiến cuộc sống của chúng ta nhẹ nhàng, thanh thản hơn rất nhiều. Người phụ nữ biết hài lòng với điều mình có sẽ không bao giờ có những ham muốn mang tính tham lam và thái quá.
Cô ấy cũng chẳng tức giận, dễ nổi nóng thậm chí thù hằn mỗi khi không vừa lòng điều gì đó hoặc khi không có được thứ mình muốn. Càng chẳng nhìn người khác được hạnh phúc, vui vẻ mà sinh lòng ghen tị, đố kỵ.
Ảnh minh họa
Nhưng hài lòng khác với an phận và buông xuôi. Người phụ nữ ấy luôn vui vẻ với hiện tại song vẫn không ngừng cố gắng vươn lên bằng chính khả năng của bản thân, bước lên những nấc thang cao hơn trong cuộc sống.
Kẻ không biết thỏa mãn sẽ luôn u mê trong ham muốn, dục vọng của bản thân, không suy xét đúng sai rồi làm ra nhiều việc bất chấp để đạt được mục đích mình muốn. Những toan tính thấp hèn và một trái tim u ám, chứa đầy tham vọng ngoài tầm với sẽ không bao giờ làm nên một người phụ nữ thanh cao, tao nhã.
Luôn biết giữ gìn bản thân
Người phụ nữ ấy biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ và luôn yêu quý chính mình nên cô ấy sẽ không bao giờ quên chăm chút cho bản thân. Giữ gìn thân mình cả về sức khỏe lẫn ngoại hình để có một cơ thể khỏe mạnh và vẻ ngoài trẻ trung, chỉn chu.
Cô ấy cũng giữ cho lối sống của mình được trong sạch, chuẩn mực. Sinh hoạt hàng ngày rất quy củ, ngăn nắp, các mối quan hệ cá nhân luôn có nguyên tắc rõ ràng, yêu đương đầy nghiêm túc, cẩn thận.
Video đang HOT
Đó là một người phụ nữ “sạch sẽ” khiến người xung quanh phải yêu quý, kính trọng và đàn ông thì chẳng dám khinh nhờn!
Tử tế, lương thiện song vẫn đủ khôn ngoan, mạnh mẽ
Sự sang trọng chẳng phải nằm ở những điều đao to búa lớn, vĩ đại lớn lao. Sự sang trọng có khi nằm ở những thứ đơn giản không ngờ. Tử tế và lương thiện là những yếu tốt cốt lõi, cơ bản nhất làm nên một người phụ nữ tao nhã và khí chất.
Không những tử tế, bao dung và giàu tình yêu thương, người phụ nữ ấy còn đặc biệt khôn ngoan và mạnh mẽ, không hề yếu đuối, bi lụy. Nét tính cách ấy trong tâm hồn khiến cho sự sang trọng của cô ấy được thăng hoa và rực rỡ hơn bao giờ hết.
Ảnh minh họa
Quan tâm đến mọi người nhưng cô ấy biết ai là người xứng đáng nhận được tình cảm của mình. Bao dung cho đối phương song người phụ nữ ấy nhận rõ đâu là giới hạn, sự bao dung không bao giờ là vô điều kiện. Và sự bản lĩnh, mạnh mẽ giúp cô ấy vượt qua khó khăn, sóng gió ở đời, đấu tranh giành về quyền lợi chính đáng cho mình lẫn những người yêu thương.
Biết buông bỏ, coi nhẹ được mất
Người phụ nữ thanh lịch, tao nhã là người đã hiểu thấu ấm – lạnh tình người và biết rằng cuộc đời vô thường, chẳng có gì là mãi mãi cũng như điều gì cũng có hai mặt cả.
Cô ấy biết buông bỏ những thứ không còn thuộc về mình, có thể là một người đàn ông đã chẳng còn xứng đáng, một người bạn đã chẳng còn chân thành hay một công việc khiến cô ấy không còn niềm đam mê, động lực… Dù đau đớn, dằn vặt nhưng nếu như tiếp tục níu giữ chỉ khiến bản thân thêm nặng nề, khổ sở, vậy thì cô ấy quyết buông tay để tìm hướng đi khác, tự cho bản thân cơ hội mới.
Phụ nữ dám yêu dám buông bỏ luôn có sức thu hút mãnh liệt với đàn ông, khiến anh ấy phải si mê níu giữ. Sự ung ung, điềm đạm nhưng lại chất chứa đầy mạnh mẽ và ý chí bản lĩnh trong tim, luôn vui sống từng ngày, yêu thương cuộc đời – tất cả làm nên một người phụ nữ ưu nhã, thanh tao khiến ai cũng ngưỡng mộ, trân trọng!
Đêm tân hôn, mẹ chồng đòi con dâu đưa lại 2 chỉ vàng cưới
Đêm tân hôn, mẹ chồng bước vào phòng ngủ, nằng nặc bắt tôi đưa vàng cưới cho bà theo truyền thống gia đình.
Tôi mới lấy chồng được 4 ngày nhưng đã quay về nhà mẹ đẻ vì ứng xử cay nghiệt và tính tham lam của mẹ chồng.
Mẹ chồng tôi chuyên chơi lô đề, cờ bạc... Nhiều lần, bà nợ đến vài chục triệu do ham đỏ đen. Chồng tôi ngậm đắng, cày tiền trả giúp mẹ.
Trước khi kết hôn, anh cũng thú nhận hết chuyện gia đình, để tôi thông cảm và chuẩn bị tư tưởng.
Ảnh: B.N
Tôi nghĩ, sau này làm dâu, mình không can thiệp vào việc của mẹ chồng là được. Kinh tế vợ chồng làm ra, tính toán tiết kiệm, không cho chồng đi giải quyết hậu quả cho mẹ như vậy.
Quan điểm này tôi cũng nêu rõ với chồng và nhận được sự đồng thuận của anh.
Ngày cưới, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Hai bên ăn uống linh đình, vui vẻ.
Nhà đẻ tặng tôi 1 cây vàng làm của hồi môn, còn mẹ chú rể trao cho tôi số vốn nhỏ là 2 chỉ vàng.
Tiệc cưới tàn, vợ chồng tôi về phòng nghỉ ngơi. Cánh cửa chưa kịp khép, mẹ chồng bất ngờ đi vào, giục tôi tháo vàng đưa cho bà.
Tôi ngạc nhiên trước yêu cầu đó, quay ra hỏi: "Vàng của con, mẹ giữ làm gì ạ?".
Mẹ chồng nói, vợ chồng tôi còn trẻ, chưa biết quản lý tài chính. Tiền mừng cưới và vàng nên đưa bà giữ hộ.
Bà có 4 con trai, từ trước đến nay, 3 con dâu lớn đều đưa vàng cưới cho bà cầm. Đó là nguyên tắc tồn tại nhiều năm trong gia đình, vì vậy tôi cũng phải theo.
Ngoài ra, mẹ chồng còn cho biết, 2 chỉ vàng bà trao cho tôi chỉ nhằm mục đích làm màu với thiên hạ. Bà phải đi vay tiền để mua, giờ tôi tháo ra cho bà bán, lấy tiền trả nợ.
Tôi tất nhiên không đồng tình, lên tiếng phản đối. "Một cây vàng là nhà ngoại con cho, là tài sản cá nhân, con đủ lớn để tự định đoạt. Hai chỉ vàng kia mẹ tuyên bố tặng, giờ đi đòi lại như vậy rất buồn cười".
Hai mẹ con lời qua tiếng lại ngay đêm tân hôn của tôi. Mặc dù tôi chỉ nói lý lẽ, không văng tục câu nào nhưng mẹ chồng làm ầm ĩ nói tôi hỗn xược.
Chồng tôi thấy mẹ và vợ căng thẳng, chỉ nói nước đôi rồi đưa ra phương án: Vàng bên nhà gái tôi giữ, còn 2 chỉ vàng đưa lại bà.
Tôi mới về làm dâu ngày đầu, không muốn căng thẳng nên đành đồng ý. Mẹ chồng nhận 2 chỉ vàng rồi ném cho tôi cái nhìn đầy lửa giận.
Chồng tôi phân tích, "Anh biết là mẹ không đúng nhưng mình là phận con, chiều bà cho dĩ hòa vi quý".
Câu nói của chồng như thêm dầu vào lửa. Tôi không đồng tình với suy nghĩ đó của anh. Anh thừa biết mẹ là người ham vui đỏ đen, bao nhiêu cũng thấy thiếu.
Nếu sau này việc gì cũng nhân nhượng, cũng chiều bà, đến lúc bà ôm đống nợ lớn, hai vợ chồng tôi lại è cổ ra trả giúp hay sao?
Chưa kể, số vàng của hồi môn, tôi đưa bà cầm nhưng nhỡ may bà khát bạc, lại mang đi sát phạt.
Tôi xin nói thêm, chồng tôi là con út. Vợ chồng tôi ở với bà, 3 anh lớn ra ở riêng. Chồng tôi kiếm ra tiền, hợp với mẹ và cũng là người hiếu thảo nhất với bà.
Sau hôm đó, tôi khổ sở vì bị mẹ chồng săm soi, giở đủ trò để nhiếc móc. Bữa nào bà cũng chê cơm tôi nấu là đồ cho động vật ăn chứ không phải người.
Từ bé đến lớn, tôi được nuôi dạy trong gia đình nề nếp, chuẩn mực về lời ăn tiếng nói. Chồng tôi cũng là người tử tế. Tôi chẳng hiểu sao anh lại có người mẹ như vậy?
Mẹ tôi biết chuyện, xót con liền sang nhà thông gia đón con gái về. Mẹ tôi khuyên ly hôn sớm cho đỡ khổ. Cả đời ở với mẹ chồng quá quắt, sa đà tệ nạn cũng chẳng sung sướng gì.
Chồng tôi đứng giữa hai bên, khuyên tôi về xin lỗi mẹ và hứa sẽ dọn ra ở riêng.
Tôi không biết nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa hay không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Anh trai tôi nhỏ mọn Từ xưa đến giờ tôi luôn lo cho các thành viên gia đình nhưng giờ rất bực người anh trai vì anh thường nói xấu các em. Mẹ xây nhà, tôi đứng ra coi công trình, chở mẹ đi lựa từng viên mái ngói, tự tay khoan cho mẹ mọi thứ, mua tặng mẹ các đồ nội thất mà không đòi lại tiền....