Không là tình yêu
Họ gặp nhau không hẳn là tình cờ trong một buổi chiều. Đôi mắt sâu thẳm, nụ cười của anh với nét buồn phảng phất bỗng khiến cô thấy tò mò.
Những cuộc gặp gỡ cũng không hẳn là tình cờ: đôi ba câu nói bông đùa, những sự trùng hợp ngẫu nhiên về sở thích, quan điểm.
Cô
Video đang HOT
Trên đường đời với những đổ vỡ mất mát, những mảnh vỡ của bong bóng tình yêu những tưởng đã chôn sâu dĩ vãng vụn vỡ vào quá khứ để làm một kẻ độc cô cầu bại trên đường cùng với những niềm vui nhỏ bé tự mình mang đến tận sau trong tâm hồn, vẫn mơ ước đến cháy bỏng một tin nhắn thương yêu lúc nửa đêm, một cái nắm tay thật chặt trước chốn đông người, một dáng ai chờ đợi sau giờ làm việc mệt nhọc.
Tất cả những gì thuộc về anh, nụ cười và giọng nói trầm ấm kể cả cái dáng cao cao cũng làm cô nhung nhớ để rồi chúng gieo vào lòng cô tia nắng mong manh. Cô bỗng thấy mình như tan ra, một điều gì rất lạ đang xảy đến không giống như những rung động thoáng qua mà trái tim cô đã từng lỗi nhịp, cô khổ sở nhớ đến anh, phân tích từng hành động cử chỉ của anh với cô và lầm tưởng anh cũng có tình cảm với mình… Tất cả âm thầm như một dòng suối nhỏ chảy qua khe đá, nước thì thầm một điệu nhạc thiết tha êm đềm nhưng đáng thương thay con tim cô đang lạc lối mắt rồi.
Anh
Một ẩn số chưa được giải, chưa bao giờ anh nói với cô một lời chân thực tận đáy lòng, anh có biết đâu rằng chỉ cần khi anh lắng nghe cô tâm sự hay kể lể những chuyện linh tinh cũng đủ làm cô thấy nhẹ nhõm, thấyvui vẻ hơn và cuộc sống dường như có ý nghĩa hơn. Sự chia sẻ của anh với cô dù vu vơ chút ít hay nếu như ánh nhìn của anh dù chỉ vô tình dừng lại nơi cô trong tích tắc cũng đủ làm cô thấy nao lòng, đủ để cô nhân nỗi nhớ ấy lên gấp bội và dõi theo anh. Ẩn số trong anh cứ ngày một lớn lên khiến cô hoài nghi, áp lực của cuộc sống công việc, sự chán nản.
Tất cả cứ dồn nén trong cô, cô thấy mình mệt mỏi và muốn trốn tránh anh nhưng hình như cô lại đang làm ngược lại. Anh tàn nhẫn đến mức một tin nhắn cũng chưa bao giờ gửi cho cô, một ánh mắt dành riêng cho cô…một chút quan tâm nho nhỏ cũng không hề có. Hình như anh đang sợ và đang trốn tránh điều gì, cũng có thể trái tim anh không bao giờ rung động nữa hay nó đã thuộc về ai đó của ngày xa? Họ vẫn gặp nhau, người đớn đau trong hi vọng và hàng trăm câu hỏi không lời giải, người mãi ngủ yên trong kén tằm của mình. Mong bình yên sẽ đến vói trái tim nhỏ bé của cô để gạt đi hình ảnh của anh luôn trong tâm tri, xin đừng quan tâm đến cô khiến cô ngộ nhận để được thấy mình là chính mình thôi, như cô đã từng sống trước kia vậy. Mong anh ấm áp bên ai đó. Vì ẩn số có phải ai cũng giải được đâu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc chắp vá
Em của anh! Bình thường như mọi ngày có lẽ anh đã về từ sớm để đi ăn tối, nhưng hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi em đi. Em chỉ đi công tác thôi mà sao anh thấy mình hụt hẫng với những bước chân chênh vênh lủi thủi một mình.
Giờ này em đang làm gì? Em đa ở đâu? Em mệt nhiều không? Những câu hỏi ấy cứ xoáy vào anh làm cho nỗi nhớ em trong anh càng lớn hơn, và sự trống trải dường như vây chặt lấy anh trong căn phòng làm việc nhỏ này. Em yêu của anh! Em có biết anh nhớ em nhiều như thế nào không? Hôm em đi, vội vã và bất ngờ. Anh cũng không chuẩn bị gì cho em được, em chạy vội về nhà để chuẩn bị đồ, anh chỉ còn biết gọi cho em để dặn em mang những gì đi. Anh thấy buồn vì mình chẳng giúp được em trong những lúc như vậy, nhưng em có biết, chỉ cần em đồng ý, anh sẵn sàng gạt đi tất cả những rào cản để được lo cho em, để được chăm sóc cho em không?
Có lần em hỏi anh : "Tình yêu là gì vậy anh?" Anh đã không trả lời mà chỉ ôm em vào lòng bằng vòng tay mang tất cả yêu thương của mình. Có thể, anh không thể nói cho em tình yêu là gì được, anh chỉ biết rằng : anh vui khi thấy trong mắt em có những nụ cười, buồn với nỗi buồn của em, đau với nỗi đau của em và xót xa cho số phận chúng mình. Một vòng tay vững chắc và một thân hình cao lớn, có thể anh không có, nhưng một vòng tay yêu thương và một trái tim biết yêu em tha thiết và chân thành, một bờ vai nhỏ để em có thể dựa vào khi mệt mỏi hay hạnh phúc muốn sẻ chia, thì anh có em à. Với anh, được chăm sóc cho em, dù chỉ là những điều rất nhỏ thôi, cũng là một niềm vui lớn. Anh đã rất giận chính bản thân mình những khi làm em buồn. T. ơi, anh yêu và nhớ em nhiều quá.
Em hay nói với anh rằng mọi thứ rồi sẽ phai mờ theo thời gian đúng không? Liệu có phải thế không em? Anh nhớ khi gặp em lần đầu tiên, em đã nhìn anh như một người đáng ghét. Còn anh, nhìn em như một người bình thường mang trong mắt một nỗi buồn sâu thẳm. Rồi sau đó, chúng mình nói chuyện, rồi chia sẻ, rồi quan tâm và anh đã yêu em lúc nào không biết nữa. Tình yêu chúng mình mang quá nhiều sắc thái tình cảm: vui, buồn, đau khổ, xót xa, hạnh phúc. Mình đã trải qua những phút giây đau khổ đến cùng cực, tê tái, và cả những phút bên nhau hạnh phúc tràn ngập dâng lên ánh mắt và những nụ cười. Em nhớ có lần anh nói với em: hạnh phúc của cuộc đời anh được chắp vá từ những niềm vui nhỏ và bình dị, và em chính là nguồn những niềm vui bình dị ấy, em biết không? Em yêu thương! hãy vững vàng lên em nhé, hãy nhớ rằng anh luôn bên cạnh. Anh yêu và nhớ em rất nhiều. Chúc em công tác tốt và sớm về với anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu anh không là mãi mãi Có khi lúc này anh đang nghĩ về em như em đang nghĩ về anh vậy. Tình cảm đã nhạt phai, và giờ em chẳng nhớ, chẳng thương, chẳng nghĩ về anh nữa. Khi nhớ anh, em biết, anh cũng vậy. Nhưng rồi thời gian đã làm em thôi không nhớ anh nữa, thậm chí không còn muốn liên lạc. Và, em đã...