Không còn trong trắng, chồng đánh cũng im
Mang ơn chồng đã cưới mình khi không còn trong trắng, bị chồng đánh chị Hương cũng cam chịu.
Trót mất đời con gái, chồng đánh đập cũng cam chịu
Cho tới tận khi bị chồng đánh đập dã man phải nhập viện, mọi người mới biết nỗi khổ bấy lâu nay mà chị Phạm Hương (30 tuổi, quê Thanh Hóa) phải chịu đựng trong cuộc hôn nhân đầy bi kịch. Kể từ khi lấy chồng, chị luôn cố tỏ ra mình là một người phụ nữ hạnh phúc. Bạn bè cũng như người thân không ai nghe thấy chị kể khổ về điều gì. Nhưng ẩn sau vẻ bình lặng của gia đình đó là một nỗi khổ không thể sẻ chia cùng ai.
Theo những lời chị Hương chia sẻ. Năm 18 tuổi, sau khi vừa đỗ đại học chị đã yêu một người thanh niên. Khi ấy, vì còn quá trẻ, bồng bột nên chị đã trót trao đời con gái của mình cho anh ta. Gần 5 năm sau khi tốt nghiệp ra trường, đường ai nấy đi, chị Hương canh cánh mang theo một nỗi lo sợ, ám ảnh về chuyện mình không còn trong trắng.
Khi bắt đầu đi làm, có rất nhiều người đàn ông tới tìm hiểu chị. Trong đó có anh Tâm là chị Hương cảm thấy hiền lành, tốt bụng hơn cả. Anh Tâm cũng là người bạn chơi thân với người yêu cũ của chị Hương nên chuyện giữa hai người anh cũng biết rõ. Thấy anh Tâm biết chuyện mà vẫn muốn lấy mình nên chị Hương tin tưởng đây là người có thể bao dung và chấp nhận con người mình. Vì thế chị đồng ý lấy anh làm chồng.
Nhưng chẳng ai ngờ, sau ngày cưới, chồng chị Hương liên tục chửi bới, đánh đập chị. Chị Hương là giáo viên nên rất sợ chồng phanh phui chuyện quá khứ, sợ chồng phơi bày tất cả nên không dám nói nửa lời mặc cho chồng “tác oai, tác quái”. Mỗi khi nóng giận, say rượu là chồng chị Hương trút hết giận lên người chị với những câu chửi bới về chuyện chị không còn trong trắng khi đến với anh ta.
Không dám kêu than dù bị chồng đánh đập vì trót là đàn bà trước khi cưới (Ảnh minh họa)
Vừa biết ơn chồng vẫn chấp nhận mình, lại không muốn bị dơ xấu khi người khác biết quá khứ “nhùng chàm”, càng không muốn chuyện ly hôn xảy ra nên chị Hương cắn răng chịu đựng. Chỉ tới khi chị bị đánh đập quá nặng phải nhập viện chị mới chịu khóc và kể chuyện này cho người thân. Được sự động viên của gia đình, chị Hương mới dám làm đơn xin ly hôn người chồng vũ phu, ích kỉ đó để giải thoát cho mình khỏi những năm tháng đau khổ.
Chồng ngang nhiên ngoại tình vì không có tình yêu với vợ
Ôm đứa con thơ vào lòng, khi được hỏi về chuyện hôn nhân, chị Thùy Linh (Vĩnh Phúc) không giấu nổi nỗi xót xa, chị vừa tâm sự vừa ngoảnh mặt đi, tránh cái nhìn trực diện: “Mình sai lầm, bất chấp cả lời khuyên can của mẹ cha để lấy cho bằng được thì giờ dù anh ta có làm gì cũng đành nín nhịn, mắt nhắm, mắt mở cho xong đi chứ chẳng biết làm thế nào”. Hiện tại, chị Linh vẫn sống cùng chồng nhưng cuộc hôn nhân đó chỉ là một sự trá hình khi mà chồng chị nhiều khi còn ngang nhiên dẫn bồ về nhà.
Ngày trước mặc dù đang là sinh viên nhưng vì yêu mê mệt anh chàng lãng tử, điển trai phong trần nên chị Linh quyết bỏ học để cưới chồng. Vấn đề là ở chỗ ngoại trừ cái vẻ ngoài đẹp mã ra thì anh ta không có công ăn việc làm ổn định, cũng chẳng nghề nghiệp gì. Nhưng mê muội vì tình, chị Linh bất chấp lời khuyên của bố mẹ kiên quyết yêu anh ta tới cùng.
Video đang HOT
Thậm chí vì thấy con gái quá si mê, bố mẹ chị Linh còn năn nỉ con học cho xong đại học, lấy tấm bằng rồi muốn cưới cũng được. Nhưng vì lo mất người yêu đẹp trai nên chị Linh quyết định để có bầu để bắt anh chàng phải cưới. Tới khi biết chị Chi có bầu, anh ta đã vô cùng khó chịu không muốn cưới vì chị Linh cũng chẳng có nghề nghiệp gì, lấy nhau về không biết làm sao để nuôi nhau. Khi ấy, chị Linh tuyên bố nghỉ học, xin đi làm thuê để có tiền trang trải cho tổ ấm và chào đón đứa con ra đời. Và cuối cùng anh ta đồng ý cưới trong sự hãnh diện vì có một người chồng đẹp trai mà không hình dung tới chuyện khó khăn sau này.
Mê muội vì tình lấy phải người chồng phụ bạc, ngang nhiên ngoại tình (Ảnh minh họa)
Mới học năm thứ 2, vác theo một bụng bầu to tướng đi làm, bố mẹ giận không ngó ngàng tới nên chị Linh phải đi làm thuê từ sáng tới tối để có tiền chi tiêu. Trong khi đó, chồng chị Linh lại chỉ suốt ngày ăn chơi lêu lổng. Sinh xong đứa con cũng là lúc chị Linh biết suốt thời gian qua chồng chị lăng nhăng với hết cô này, cô khác.
Khi chị trách chồng cũng là lúc chị nhận được về một câu đay nghiến: “Ngày xưa tôi đâu có muốn cưới, chính cô là người thích chửa trước để cưới tôi, cô còn bất chấp tất cả thì giờ cô còn trách cứ nỗi gì, tôi có ép cô đâu”. Kể từ đó, chị Linh lầm lũi, co mình lại, làm việc một mình để nuôi con trong khi chồng bồ bịch tối ngày. Thậm chí có nhiều lần anh ta còn ngang nhiên dẫn bồ về nhà bất chấp sự có mặt của vợ, con.
Gặp lại bạn bè cùng khóa, thấy ai cũng thành đạt, trẻ trung và có công việc ổn định, chị Linh bật khóc vì thương cho một thời tuổi trẻ lầm lỡ của mình. Chỉ vì dại dột mà giờ đây chị đã tự đẩy cuộc sống của mình vào bế tắc như lúc này. Có đôi lần chị muốn ly hôn nhưng vì thương con còn nhỏ lại quấn bố nên cho tới giờ chị vẫn chưa thể thoát ra khỏi cuộc hôn nhân không tình yêu đó.
Ông ăn chả, bà ăn nem vì hôn nhân không hạnh phúc
Cho tới khi hai vợ chồng đặt bút kí vào tờ đơn ly hôn, bạn bè và người thân của chị Phạm Trang (Hà Nội) mới ngỡ ngàng khi biết chuyện anh chị sống không hạnh phúc. Từ ngày lấy nhau đến tận khi ly hôn, anh chị chưa từng một lần cãi nhau, to tiếng. Mọi thứ diễn ra quá bình lặng cho tới khi không còn có thể sống cùng nhau được nữa nên cả hai chọn giải pháp ly hôn.
Không có tình yêu, hôn nhân chỉ là cái vỏ bọc (Ảnh minh họa)
Chị Trang tâm sự: “Mình và chồng lấy nhau không vì tình yêu. Cả hai là bạn, gắn bó với nhau từ thời học phổ thông. Trong một lần đi chơi cả nhóm, vì quá say rượu không kiểm soát được hành vi nên đã quan hệ với nhau và dẫn tới việc mình có thai. Mặc dù không hề yêu nhau nhưng nghĩ đến sự đã rồi nên chúng mình cố gắng gượng cưới vì cho rằng dù sao cũng là bạn thân, lấy nhau về có con rồi sẽ yêu và hạnh phúc. Nhưng mình đã lầm, tình yêu không phải lúc nào cũng được nảy sinh như thế”.
Cưới nhau trong hoàn cảnh không hẳn là gượng ép cũng không hẳn là tự nguyện khiến hai người thực sự rất khổ sở. Vốn là những người có ăn học, địa vị nên cả hai không muốn gia đình bị mang tiếng xấu. Hai bên gia đình vốn chơi thân với nhau, lại biết cả hai từ bé nên lúc nào cũng kì vọng vào hai người sẽ sống bên nhau hạnh phúc vì thế luôn cố phải tỏ ra vui vẻ trong mắt mọi người nên cả hai càng mệt mỏi. Sau đó, chị Trang lại để sảy mất đứa bé nên vợ chồng đã xa lại càng xa.
Hơn 3 năm chung sống, cuối cùng chị Trang đã ngoại tình và tìm thấy sự đồng cảm nơi người đàn ông khác. Chồng chị cũng vậy. Cả hai cố tạo ra một vỏ bọc hạnh phúc trong khi cả hai người đều có “người bí ẩn” khác. Sống như vậy hơn 1 năm nữa, cả hai quyết định ly hôn trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Chị Trang không khỏi tiếc nuối vì một chút sai lầm của tuổi trẻ đã đánh đổi bằng những năm tháng vô nghĩa của cả hai người. Sau khi chia tay, cả hai người quyết định vẫn là bạn bè tốt của nhau.
Những câu chuyện ở trên cho thấy rằng, hôn nhân không phải là thứ có thể mua tạm, dùng tạm, nếu chỉ vì trót lỡ điều gì đó để rồi buộc phải cưới nhau thì rất khó có thể hạnh phúc. Hôn nhân được xây dựng trên nền tảng hai người yêu thương nhau, tự nguyện đến với nhau. Sự gượng ép bao giờ cũng là liều thuốc độc khiến cuộc hôn nhân đó nhanh tàn.
Theo Eva
Hãy ở bên em, anh nhé!
Tình yêu chúng ta tròn một tuổi rồi anh nhỉ? 365 ngày qua với biết bao yêu thương, giận hờn, nhớ mong và cả những sóng gió. Cảm ơn tất cả những cung bậc ấy đã giúp em hiểu thế nào là cảm giác yêu và được yêu.
Ngồi ngẫm nghĩ lại, em vẫn thấy tình yêu chúng mình như một giấc mơ vậy. Giấc mơ ấy chất chứa mọi cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có, giận hờn, trách móc, nhớ nhung.... Tất cả đã giúp em hiểu thế nào là yêu và cần có một người ở bên, một bờ vai chở che. Dù nước mắt nhiều lần tuôn rơi hay lặn vào trong, nhưng nghĩ về tình yêu này, nụ cười vẫn nở rộ trên môi em. Cảm ơn anh nhé- tình yêu ạ.
Yêu anh, em biết cảm giác thế nào là đợi chờ ngóng trông. Cầm điện thoại lên và chỉ mong có một tin nhắn nhưng lòng tự ái lại không cho em nhắn tin trước.
Yêu anh, con đường tới trường với em như gần hơn và em mong con đường ấy cứ dài mãi. Vì bên em có bước chân ai đó đồng hành và có bàn tay ấm áp của ai đó trong những ngày thu se lạnh.
Yêu anh...
Mùa đông với em không còn lạnh giá như trước nữa vì em có anh bên cạnh, có bàn tay ấm áp và vòng tay ấm êm.
Yêu anh...
Trái tim không còn do dự, băn khoăn tự hỏi rằng đã thực sự yêu chưa?
Chỉ thấy cần có anh, cần có tình yêu ấy...
Yêu nhiều lắm, miệng cười nhe nhe, yêu nhiều lắm, cái chau mày mỗi khi em giận dữ, nóng nảy.
Yêu nhiều lắm cái giọng nói trầm ấm ấy, cái dáng cao cao ấy.
Yêu anh... nhiều ... thật nhiều...
Bên anh, em thấy mình thật nhỏ bé. Đúng rồi anh nhỉ, vì anh cao hơn em tận 22cm cơ mà. Mấy đứa bạn em vẫn đùa, nhìn chúng mình như số 10 ấy. Ban đầu em hơi buồn một chút, nhưng kệ anh nhỉ vì chúng mình là điểm 10 cho chất lượng mà.
Cảm ơn anh đã mang đến cho em những rung động và những xúc cảm đầu tiên về tình yêu- thứ mà suốt 3 năm học đại học em đã không tìm được. Cảm ơn anh vì anh đã xuất hiện, dù anh không phải là mẫu hình mà bấy lâu em ước mơ. Nhưng tất cả những khuôn mẫu ấy, giờ đã trở nên nhạt nhoà trước anh. Cảm ơn đã cho em tình yêu của anh.
Tình yêu đến với em ngọt ngào và ấm áp như những tia nắng đầu xuân (Ảnh minh họa)
Hãy tin ở em và luôn tin ở tình yêu của chúng mình anh nhé!
Người bạn đồng hành cùng em tới suốt cuộc đời em đã tìm thấy- là anh đó.
Một năm trong em, bao kỉ niệm, bao điều muốn nói!
Anh nhớ không, ngày đầu tiên gặp nhau- ngày đông gió lạnh, lạnh giá hơn khi em vừa chia tay mối tình đầu thời sinh viên...
Nhưng cũng từ ấy trái tim em đã không còn lạnh băng nữa.
Bước chân ai nhẹ nhàng, lặng lẽ dõi theo...
Lắng nghe nhịp đập trái tim...
Và tình yêu đến với em, thật bất ngờ, ngọt ngào và ấm áp như những tia nắng đầu xuân.
Một năm qua đi, bước chân em giờ đã không còn e ngại, do dự nữa, và trái tim cũng không còn những trăn trở, ưu tư như trước đây.
Bài hát nhạc chờ cho riêng anh- tới giờ vẫn không hề thay đổi, bởi em đã tìm được người khiến trái tim biết rung động và ngân lên những nhịp đập yêu thương - "Stand by me". Con đường phía trước còn dài và nhiều chông gai anh nhỉ. Còn biết bao những dự định, những hoài bão ấp ủ... Tin vào tình yêu của em, của chúng mình anh nhé, để hạnh phúc gieo trồng nên quả ngọt, thuyền tình yêu cập bến bờ hạnh phúc.
Stand by me- mãi luôn bên em, anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giọt đắng Giờ đây câm tờ đơn ly dị trên tay, và môt tờ giây nghuêch ngoạc vài dòng: "Chúng ta không thê sông cùng nhau nữa. Em đã có người khác rôi..." Lãm ức đên nghẹn cô. Đây cửa bước vào, trước mắt Lãm, toàn bô căn nhà trông huyêch trông hoác, vài thứ đô đạc lặt vặt nằm lôn nhôn, được vứt bừa...