Khi người yêu làm… trai bao
Tôi chưa từng nghi ngờ anh có ai khác ngoài tôi. Cho đến ngày nhìn thấy anh đang ngồi ăn trưa… Anh thân mật ngồi bên cô ấy…
Tôi không tin nổi vào mắt mình, có lẽ tôi nhầm… Chỉ đến khi ánh mắt anh ngước nhìn lên, tôi mới biết chính xác là anh. Mặt anh và cô ấy chợt biến sắc và giống như hai người làm gì đó vụng trộm và bị bắt gặp vậy.
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê ngoại thành, bên cạnh nhà tôi là nhà anh hàng xóm rất điển trai. Anh có vẻ lịch lãm như không hề được lớn lên ở vùng quê nghèo này. Anh hơn tôi 4 tuổi, sau này tôi mới biết anh thầm yêu tôi từ rất lâu nhưng không dám bày tỏ chỉ đến khi tôi đậu đại học anh mới ngỏ lời. Khi tôi học hết năm thứ 2 tôi nhận lời yêu anh.
Thời gian trôi qua đã 3 năm và tôi lúc nào cũng tự hào về anh, rằng dù anh có đi đâu đi chăng nữa anh vẫn nhớ đến tôi. Tình yêu của anh dành cho tôi mặn mà theo tháng năm. Gia đình hai bên luôn ủng hộ chúng tôi, và ai cũng tự hào về anh, kỳ vọng về anh thật nhiều.
Hạnh phúc bên anh, chúng tôi cùng mơ một gia đình đầm ấm hạnh phúc. Tôi chưa từng nghi ngờ anh có ai khác ngoài tôi. Cho đến ngày nhìn thấy anh đang ngồi ăn trưa… Anh thân mật ngồi bên cô ấy… Tôi không tin nổi vào mắt mình, có lẽ tôi nhầm… Chỉ đến khi ánh mắt anh ngước nhìn lên, tôi mới biết chính xác là anh. Mặt anh và cô ấy chợt biến sắc và giống như hai người làm gì đó vụng trộm và bị bắt gặp vậy. Nhìn thấy tôi dừng xe trước quán cơm, anh chạy ra hỏi: em đi đâu?… Anh hỏi tôi buâng quơ mấy câu gì đó mà giờ tôi cũng không nhớ nổi. Lúc đó cảm giác bị phản bội lấn át hết suy nghĩ, tôi trả lời vội mấy câu rồi chào cô gái đó và phóng xe ra về.
Tôi nên chia tay hay nhắm mắt làm ngơ để có được anh? (Ảnh minh họa)
Trên đường về, nước mắt tôi chảy dài, tôi lao vút trên đường… Về nhà rồi mà chẳng biết làm gì, lúc đó tôi chỉ muốn xé tan tất cả… Tôi qua ngôi chùa gần nhà để lòng lắng xuống… Trong lòng tôi đầy mâu thuẫn, tình cảm của anh dành cho tôi chân thành, lúc nào anh cũng muốn cưới để chúng tôi được chung một nhà, vậy mà…
Video đang HOT
Thật ra anh có giải thích hay không thì tôi cũng biết tại sao anh đi với người con gái đó. Tôi nhận ra cô gái đó là sếp của anh. Tôi nhớ hôm trước anh khoe sếp quý anh và muốn cất nhắc anh…
Chẳng thà anh phản bội, anh nói anh hết yêu tôi, để anh đi theo một người con gái khác thì tôi không đau lòng. Ngày ngày anh nói những lời yêu thương và càng yêu tôi hơn mà lại đi lả lơi với những mối quan hệ bên ngoài.
Đến khi màn đêm buông xuống, tôi trở về ngôi nhà và anh đang đợi ở đó. Những lời giải thích của anh thừa nhận anh cần những mối quan hệ đó nhưng anh chưa bao giờ phản bội tôi. Anh muốn thăng tiến trong sự nghiệp và: “Anh rất yêu em và muốn kiếm thật nhiều tiền để cưới em…”.
Càng nghe anh nói, tôi càng nhận ra anh đang là… trai bao. Chẳng lẽ những năm tháng thơ ấu vất vả khiến anh như thế sao? Tôi đề nghị anh chấm đứt việc làm đó nhưng anh cũng chỉ hứa suông là khi nào tìm được việc mới thì sẽ nghỉ.
Trong tôi đầy mâu thuẫn, tình yêu của chúng tôi thật đẹp, tôi luôn sợ đổ vỡ, sợ mình hụt hẫng vì những tháng ngày không có anh. Tôi nên chia tay hay nhắm mắt làm ngơ để có được anh?
Theo VNE
Cái giá phải trả khi làm trai bao
Rời khỏi một quán bar khác khi đồng hồ đã chỉ sang một ngày mới, tôi lâng lâng trong cảm giác của rượu mạnh và sự động chạm cố ý của chị - người đàn bà đang hừng hực tuổi hồi xuân.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo nhưng có truyền thống hiếu học, bố mẹ tôi cắn răng chịu khổ làm mọi việc để chắt chiu nuôi 3 anh em tôi ăn học mong ngày có tương lai, đổi đời thoát khỏi cuộc sống nghèo khó.
Nhưng cuối cùng chỉ có tôi, con trai út của bố mẹ được ra thàn phố trọ học để học đại học. Anh trai và chị gái của tôi đều đứt đoạn việc học giữa chừng vì bố mẹ không thể đủ chi phí. Tôi hăm hở khăn gói lên đường, mang theo hy vọng của cả nhà về một cuộc sống sáng sủa khi tôi vốn dĩ ngoan ngoãn và có học lực khá giỏi.
Không phụ công bố mẹ, anh chị, tôi luôn cố gắng học tập và có được một suất học bổng nên cũng đỡ đi phần nào gánh nặng cho gia đình.
Thế rồi sống giữa nơi phồn hoa đô hội, hàng ngày va chạm với đủ thứ cám dỗ quanh mình, tôi bắt đầu hiểu thế nào là nghèo, là thua thiệt với bạn bè xung quanh khi mà chúng học kém xa tôi nhưng có điều kiện kinh tế từ gia đình nên sống vung vít, không bao giờ gặp cảnh phải băn khoăn, tính toán từng đồng xu cắc bạc như tôi.
Túng phải tính, hết năm thứ nhất đại học, tôi xin chạy bàn ở một quán bar ngoài giờ học.
Tôi nhanh nhẹn, hiền lành, mặt mũi lại sáng sủa nên chủ quán cũng ưu ái đối với tôi khi toàn bộ tiền bo của khách, ông cho tôi hưởng hết.
Tiếp xúc hàng ngày nên tôi biết, mấy thanh niên hay tìm đến quán để chờ bắt mối đổi tình lấy tiền. Đối tượng mà họ "săn" là mấy bà mấy cô giầu có nhưng vì những lý do nào đó mà thiếu vắng đàn ông, khao khát tình cảm.
Rồi một lần sau giờ làm việc ở quán bar, đang lững thững đi bộ về nhà trọ, tôi nghe có tiếng xe máy đỗ xịch bên cạnh rồi một bàn tay mềm mại, ấm áp của một khách nữ quen trong quán thường hay đề nghị tôi đứng bàn phục vụ nắm lấy tay tôi. Chưa hết ngạc nhiên vì cử chỉ này của chị thì tôi nhận được lời đề nghị đi chơi cùng chị vì chị đang rất buồn.
Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi đồng ý ngay với lời đề nghị ấy. Rời khỏi một quán bar khác khi đồng hồ đã chỉ sang một ngày mới, tôi lâng lâng trong cảm giác của rượu mạnh và sự động chạm cố ý của chị - người đàn bà đang hừng hực tuổi hồi xuân.
Thế rồi việc gì đến cũng phải đến, tôi thường xuyên được chị đón đi ăn, đi chơi và đi...khách sạn. Những đồng tiền kiếm được từ việc bán tình khiến tôi lóa mắt. Nghĩ mình chẳng làm hại ai, lại có nhiều tiền để ăn tiêu xả láng, tôi ngày càng lún sâu vào con đường làm trai bao để thỏa mãn ý muốn được có tiền tiêu dư giả mà bấy lâu tôi hằng ao ước.
Lao vào tình trường, cả sức khỏe và việc học hành của tôi đều giảm sút, nhưng tôi không mảy may bận tâm và cũng hề muốn dừng lại.
Thế rồi tôi bắt được mối mới, đó là một người đàn bà tuổi đã gần 50, nhưng rất chịu khó ăn diện, son phấn để níu giữ tuổi xuân. Mỗi lần đi gặp gỡ, bà cho người đón tôi tận nơi, đưa đến một khách sạn sang trọng. Bà hài lòng với mỗi cuộc trao - nhận và thường cho tôi rất nhiều tiền.
Cách đây hơn một tuần, thay vì đón tôi đến khách sạn như thường lệ, lái xe của bà chở thẳng tôi đến nhà bà với lý do chồng bà đi công tác xa, cả tuần nữa mới về.
Đang mây mưa cùng bà trên chiếc giường sang trọng trong ngôi nhà nguy nga như lâu đài của bà thì cánh cửa phòng bị đạp bật tung. Chồng bà cùng mấy người đàn ông khác hùng hổ xông vào, bắt tại trận tôi và bà không mảnh vải che thân. Sau khi nhận một trận đòn nhừ tử, tôi chỉ biết quỳ lạy để họ tha mạng nhưng vẫn bị họ chụp ảnh và bắt viết vào giấy cam kết sẽ không được tiếp tục quan hệ với vợ ông ta nữa. Tưởng câu chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng tôi không thể ngờ là cả khu nhà trọ và rất nhiều bạn bè trong lớp biết được câu chuyện tai tiếng này của tôi.
Nhục nhã và sốc nặng sau chuyện này, tôi học hành sa sút rồi bỏ học vì không thể chịu nổi những đàm tiếu. Vì đua đòi, ham chơi, hưởng thụ, tôi đã đánh mất cả tương lai của mình và giết chết niềm hy vọng của gia đình mình.
Theo VNE
Có thoát được kiếp trai bao? Tôi biết trong xã hội hiện nay có một bộ phận nhỏ thanh niên nam nữ, kể cả tầng lớp có học như bạn, vì đồng tiền mà đánh mất nhân phẩm của mình. ảnh minh họa Vì muốn có cuộc sống đủ đầy, chạy theo mốt ăn chơi, hưởng thụ trong lúc tự bản thân chưa kiếm được việc làm, chưa có...