Khi nằm sõng soài trên vũng máu mắt Hương vẫn hướng về phía nhà nghỉ nơi chồng cô….
Người ta nói đúng yêu dài lâu không có nghĩa là đã chọn đúng người. Sau 9 năm yêu nhau mới cưới,được 4 tháng thì không thấy Phương gọi về nhà nữa, bố mẹ già lặn lội lên thành phố thăm thì chết sững khi thấy di ảnh con gái trên bàn…
ảnh minh họa
Ngày Phương đưa bạn trai về nhà ra mắt, bố mẹ cô thở dài nói:
- Con còn trẻ nên làm gì cũng phải cân nhắc thật kĩ con nhé. Mày yêu đương bố mẹ không cản, nhưng nhà cậu ta ở thành phố giàu có nhà mình lại ở quê hoàn cảnh thế này liệu gia đình họ có chê rồi làm khổ con không.
- Bố mẹ yên tâm bọn con yêu nhau thật lòng và con tin gia đình anh ấy sẽ không để ý đến chuyện giàu – nghèo của mình đâu ạ.
- Bố cũng mong thế, nhà mình được mỗi mình mày. Bố mẹ muốn mày lấy chồng gần nhưng giờ bọn mày yêu nhau mấy năm trời như thế, bố cũng chẳng dám cản, thôi thì tùy mày quyết định.
- Dạ con cảm ơn bố.
(Ảnh minh họa)
Từ nhỏ đến lớn Hương là cô bé ngoan, học giỏi lại rất xinh đẹp nên cô được rất nhiều người yêu quý. Bố cô 45 tuổi mới sinh được cô nên khi cô lớn bố mẹ cũng đã già. Họ chỉ cầu mong cho con mình được hạnh phúc.
Ngày Hương lên xe hoa về nhà chồng, mẹ cô khóc nghẹn ngào còn ông quay lưng gạt nước mắt. Khi đó Hương bật khóc nói:
- Bố mẹ yên tâm con sẽ sống tốt mà, con sẽ về quê thăm bố mẹ thường xuyên.
Đêm tân hôn nằm cạnh chồng Hương nở nụ cười mãn nguyện, cuối cùng họ cũng được bên nhau sau 9 năm yêu đương hẹn hò. 9 năm đó là cả 1 quãng đường dài để kiểm chứng tình yêu của đôi lứa, cứ ngỡ hạnh phúc đã mỉm cười với 1 cô gái tốt như cô.
Nhưng rồi sau này Hương mới nhận ra đây chính là cánh cửa địa ngục. Đàn ông là vậy thay lòng đổi dạ rất nhanh, khi mới kết hôn được 2 tuần Tuấn đã phải đi công tác hơn chục ngày. Trong chục ngày ngắn ngủi đó anh đã quen 1 cô gái khác, cô ta nóng bỏng hơn vợ anh lại rất biết nói chuyện.
Nghĩ bụng 9 năm chỉ yêu 1 cô cũng phí, giờ có cơ hội tiếc gì không phiêu lưu. Nhanh chóng họ lên giường với nhau, nhưng đêm ân ái cho đến sáng. Khi chồng đang mây mưa với người khác thì Hương vẫn cặm cụi giặt quần áo lau hết cái nhà 5 tầng rồi mới đi ngủ.
Mẹ chồng Hương không hiền như cô nghĩ, cưới về rồi cô mới biết bà thực sự rất khó tính, khó chiều và có phần cay nghiệt. Nhiều lần bà nói:
- Nếu thằng Tuấn không nhất quyết đòi cưới thì tôi cũng chẳng rước cô về đâu, vì nhìn 2 đứa chẳng có gì cân xứng cả.
Hương bặm môi ngăn không cho nước mắt chảy ra ngoài, mỗi lần bố mẹ gọi điện hỏi thăm cô lại nói:
- Con ổn, con sống hạnh phúc lắm.
Nhưng thực sự đó là chuỗi ngày vô cùng đáng sợ, bố chồng cô là người gia trưởng nên con dâu luôn phải ăn sau cùng. Nhiều lúc nhìn mâm cơm họ phần cho mình toàn cơm thừa canh cặn mà cô nuốt chẳng trôi, thời gian đầu Tuấn còn quan tâm vợ nhưng sau mấy ngày ngắn ngủi đó anh đã si mê cô bồ kia nên mọi thứ trở nên hờ hững vô cùng.
Mới cưới nhau nhưng số lần anh chạm vào vợ đếm không hết trên đầu ngón tay. Nghĩ chồng mệt nên Hương cũng chẳng đòi hỏi vì cả ngày cô đã mệt rã rời với công việc ở cơ quan rồi việc nhà. Nhiều lúc Hương thấy ngột ngạt đến mức không thở nổi.
Yêu 9 năm cứ ngỡ lấy nhau về sẽ có cuộc sống hạnh phúc, nhưng có lẽ Hương đã nhầm. Nhiều lúc ở bên chồng mà cô thấy cô đơn nhớ nhà đến lạ, Tuấn lăn ra ngủ như chết còn mơ gì rồi mỉm cười nữa. Vợ ngủ hay chưa anh cũng không biết, vợ buồn vui anh cũng chẳng quan tâm.
Mỗi ngày trôi qua với Hương dài như 1 thế kỉ, nhưng cô vẫn cố gắng vì tình yêu dành cho chồng. Nhưng rồi mọi thứ vỡ tan tành khi 1 lần cô thấy anh ta ôm ấp gái đi vào nhà nghỉ. Hương loạng choạng đứng không vững, cô cứ thế lao qua đường để chạy theo chồng mình và rồi két….
Tiếng xe phanh gấp nhưng chẳng kịp, Hương nằm sõng soài trên vũng máu, mắt vẫn hướng về phía nhà nghỉ kia. Cô được đưa đến bệnh viện và mất sau đó vài giờ. Nhận được tin bố mẹ Tuấn hơi sửng sốt nhưng cũng không tỏ vẻ gì đau buồn:
- Già rồi mà đi đứng cũng không ra trò nữa, cái này người ta gọi là ngu thì chết chứ bệnh tật gì.
Tuấn chạy đến bệnh viện, anh bàng hoàng vô cùng nhưng rồi Tuấn nghĩ:
Video đang HOT
- Có khi chúng ta đã cạn duyên, anh có người khác còn em thì chết, thôi thì em đi mát mẻ nhé. Anh xin lỗi.
Đàn ông là vậy đấy, khi yêu thì hết lòng hết dạ quan tâm còn 1 khi hết yêu thì họ lạnh lùng vô tâm, vô tình hơn bao giờ hết. Hương mất mà nhà chồng chẳng thèm báo cho bố mẹ Tuấn 1 câu. Nói đúng hơn là họ có gọi nhưng máy thuê bao nên lại thôi.
Đám tang được làm qua loa vì ở thành phố hầu như nhà nào biết nhà đó, hơn nữa mới cưới đã chết nên cũng chẳng vẻ vang gì vì thế mọi thứ tối giản hết mức có thể. Hương mất được 2 ngày thì Tuấn nói với mẹ:
- Mẹ à, con có người khác rồi.
- Ôi thế à mày cũng nhanh đấy, hồi trước tao phản đối con Hương mày không nghe, giờ mày thấy sai chưa?? Hôm nào đưa con bé đó về đây mẹ xem mặt. Giờ vợ mày mới chết cưới xin người ta cười vào mặt cho, nếu muốn rước nó về thì liên hoan nho nhỏ trong gia đình thôi nó có chịu không??
- Dạ nếu thế bọn con liên hoan nhỏ rồi chuyển qua nhà riêng ở cho khuất mắt xóm giềng nha mẹ.
- Ừ thế cũng được.
Bố mẹ Hương suốt cả tháng trời chẳng thấy con gái gọi về thì lo lắng lắm. Họ gọi cho con rể thì cậu đã thay số nên ông bà khăn gói lặn lộn lên thành phố thăm con.
Tìm mãi mới đến được nhà, nhưng vừa đến thì họ bủn rủn khi thấy nhà Tuấn đang liên hoan và sốc hơn khi Tuấn giới thiệu:
- Đây là vợ mới của con, Hương chẳng may mất sớm con nghĩ trước sau gì con cũng đi bước nữa vì con còn trẻ lại chưa có con cái gì nên con mong mọi người hiểu.
- Bà ơi tôi có nghe nhầm không, cái Hương nhà mình… thằng đó nói vậy là sao??
Hai ông bà xông vào khiến anh em nhà Tuấn cúi gằm mặt. Tuấn vẫn vui vẻ hỏi:
- Bố mẹ… mới lên ạ.
- Con gái tao đâu, mày đã làm gì nó hả?? Sao mới cưới giờ mày lại cưới con khác thế này.
- Vợ con… vợ con mất vì tai nạn tháng trước rồi ạ.
- Cái gì cơ??
Bố mẹ Hương ngất xỉu tại chỗ, tỉnh dậy họ ôm nhau khóc. Họ chửi bới nhà trai độc ác bạc tình, nhưng chẳng ích gì khi mà gia đình nhà Tuấn có học nhưng lại cư xử như người vô học, trọng phú khinh bần. Thế mới nói tình yêu và đời người đôi khi mong manh lắm, yêu lâu rồi cưới nhưng không nghĩa là bạn đã chọn đúng người.
Theo Blogtamsu
Đi ship đồ ăn đến nhà nghỉ thì bị đại gia kéo vào phòng: "Lên giường với anh nhé, 50 triệu kia sẽ là của em"
1 kẻ đẹp trai phong lưu, đa tình như hắn không rõ là đã lên giường với biết bao cô gái, ngoan có, hư có, xinh có xấu có nhưng gái trinh thì có lẽ là hiếm, à nói đúng hơn là chưa. Nhưng hắn cũng chẳng quan tâm vì hắn không thuộc kiểu đàn ông cổ hủ.
Trước hắn có yêu say đắm 1 người nhưng sau cô ấy bỏ hắn chạy theo gã đàn ông khác nên từ đó hắn không còn tin vào tình yêu nữa mà lao vào những cuộc tình chớp nhoáng. Còn cô, 1 cô gái từ tỉnh lẻ lên thành phố vừa học vừa làm việc, cô không quá xinh nổi bật vì ăn mặc giản dị nhưng có duyên đặc biệt nụ cười tỏa nắng với chiếc răng khểnh khiến ai nhìn vào cũng thấy cuốn hút và bình yên.
Ảnh minh họa
Từ ngày lên thành phố Linh chăm chỉ như 1 con ong, số tiền kiếm được cô dành giụm cho chi tiêu nếu tháng nào được thưởng cô gửi ít về cho ngoại mua đồ ăn. Nhà được 2 bà cháu, Linh mồ côi bố mẹ từ nhỏ nên mọi tình thương cô dành hết cho bà. Vì hơn ai hết bà cũng yêu thương cô vô điều kiện, dù nhà nghèo đến cái ăn còn thiếu nhưng bà ngoại vẫn cố để cho Linh đi học nên cô càng trân trọng bà gấp bội.
Bao năm làm ở quán ăn, Linh được mọi người quý mến lắm vì bản tính hiền lành thật thà lại chịu khó. Mọi chuyện dường như chẳng có gì đáng nói nếu như hôm đó không có khách gọi đồ mà cậu shipper lại nghỉ mất. Tiện đường đi làm về Linh bảo để cô ship cho luôn, nghe nói thế ông chủ mừng rỡ.
Địa chỉ đến là nhà nghỉ, đọc qua cô cũng hơi ái ngại nhưng tặc lưỡi chắc chẳng sao. Vì đi nhà nghỉ họ đi có đôi, chắc là ngủ với nhau mệt quá nên mới gọi đồ ăn đêm thôi, nghĩ thế cô hồn nhiên đạp xe đi, vừa đi vừa hát nghêu ngao khắp phố. Hát để quên đi nỗi buồn, chứ trong lòng Linh cũng rối bời lắm, bà không nói nhưng Dì cô gọi điện bảo mấy nay chủ nợ đến nhà đòi tiền suốt mà bà không có. Ngày trước cậu Linh bệnh tật bà phải vay để chữa cho cậu giờ cậu mất rồi 1 núi nợ vẫn còn nguyên, càng nghĩ cô càng thương bà nhưng chẳng giúp được gì nhiều.
Đến chỗ nhà nghỉ Linh ngó đầu vào hỏi lễ tân phòng 405, cô ấy gọi điện lên rồi nói:
- Em lên đi, khách đang chờ rồi.
- Dạ chị, em gửi xe ở đây chút chị nhé.
- Ừ để đó chị trông cho.
Lên đến nơi Linh gõ cửa, 1 người đàn ông đẹp trai cao to ra mở, trên người anh ta quấn mỗi cái khăn. Linh hơi đỏ mặt, nhưng thú thực cô cũng choáng ngợp vì vẻ điển trai của anh ta, cái thân hình 6 múi kia nữa. Khi đang đứng ngẩn người ra thì cô giật mình khi hắn lên tiếng:
- Vào đi.
- Nhưng... nhưng...
- Nhưng nhị gì giao đồ ăn thì cô cũng phải để nó lên bàn chứ.
- Vâng, của anh hết 55 nghìn với 20 nghìn tiền ship nữa là 75 ạ.
Hắn ta quay sang nhìn Linh từ đầu đến chân rồi bảo:
- Cô có người yêu chưa??
Linh hơi bất ngờ nhưng rồi lắc đầu.
- Thế vào nhà nghỉ với trai khi nào chưa.
- Này... cái anh này buồn cười nhỉ?? Anh hỏi làm gì hả, tôi mà thèm vào những chỗ này á, vớ vẩn.
- Giật cả mình, cái con bé này người nhỏ mà hét to thế hả??
- Đưa tiền đây tôi còn về.
Hắn ta bỗng bật cười nhìn cô rồi chỉ vào xấp tiền trên bàn:
- Đêm nay ngủ với tôi nhé 50 triệu kia sẽ là của cô, hôm nay tôi bị con bồ bỏ bom, đến rồi nên chẳng muốn về, mà nhìn cô em cũng không đến nỗi nào.
- Điên đồ điên, trả tiền đây tôi về.
- Gớm biết chê tiền cơ đấy, 50 đấy nhé không phải ít đâu.
Khi đó tim Linh đập thình thịch cô chẳng tin lời gã kia nói chỉ thấy gã bệnh hoạn, nhưng lúc quay ra cửa nghĩ đến khoản nợ của ngoại tự dưng Linh khựng chân lại:
- Anh không lừa tôi chứ??
- Chuyện gì??
- Chuyện ngủ với anh anh sẽ cho tôi 50 triệu ấy.
- Ừ nhìn mặt tôi thiếu phiếu bảo hành vậy à.
- Thôi được.
- Thích quá còn bày đặt không muốn nữa, cô đi tắm đi.
Linh đặt hộp đồ xuống, hắn nhìn cô nhếch mép vào nghĩ bụng, con gái đứa quái nào cũng giống nhau, cứ có tiền là nằm ngửa ra hết. Hắn bảo cô đi tắm, Linh đứng trong đó gần cả tiếng cứ ngẩn người ra chẳng rõ mình đang làm quái gì ở đây nữa. Đến khi hắn đập cửa cô mới giật mình tắt vòi.
Nhìn cơ thể trắng nõn của Linh hắn bế phốc cô lên giường, cơn dục vọng dâng trào hắn hôn môi rồi xuống cổ và toàn lên. Linh run lên bần bật:
- Cô em càng thế tôi càng thích.
Hắn chiếm trọn thân thể ngọc ngà của Linh, hắn nghĩ cô cũng chỉ giả nai như bao cô gái khác mà hắn từng qua đêm mà thôi. Nhưng đến khi thấy cô ứa nước mắt, bặm chặt môi thì hắn bắt đầu dừng lại:
- Sao vậy??
- Đau.. tôi đau quá.
- Sao mà đau.
Hắn nhìn xuống giọt máu đỏ thấm ướt ga giường.
- Đừng nói với tôi đây là lần đầu của em nhé.
Linh không nói gì chỉ khóc thút thít, hắn thấy mình hơi thô lỗ, nhưng tự dưng hắn thấy lâng lâng vui vui. Hắn nhẹ nhàng hơn rồi hôn lên môi Linh:
- Anh xin lỗi, anh sẽ nhẹ thôi.
Sự ân cần đột xuất của hắn khiến cô dịu lại, hắn nhìn kĩ cô. Cô đẹp hơn hắn nghĩ, tuy quê mùa chút nhưng trinh nguyên đáng trân trọng, thứ cảm giác này hắn chưa từng có, mùi xạ hương tự nhiên toát ra từ cô hắn cũng chưa từng được ngửi thấy. Ôm chặt Linh vào lòng hắn vỗ về:
- Còn trinh sao vẫn lên giường, em cần tiền làm gì.
Hắn chọc đúng nỗi đau của cô, Linh cắn chặt môi rồi nói:
- Phận gái nghèo như tôi khi nào chẳng cần tiền, với các anh vứt tiền qua cửa sổ dễ như trở bàn tay còn với bọn tôi 1 nghìn cũng quý.
- Đồng tiền thực sự có sức mạnh ghê gớm nhỉ, có nó tôi bảo người ta làm gì cũng được.
- Hôm nay là ngoại lệ thôi nếu anh gặp tôi của 2 ngày trước thì không có chuyện này đâu.
Câu nói đầy ẩn ý của cô khiến hắn hơi khựng lại nhưng rồi hắn gạt đi vì không muốn biết nhiều. Hắn mệt nên lăn ra ngủ còn cô thì cứ nằm mở mắt nhìn trần nhà. 2 giờ sáng hắn tỉnh dậy thấy cô vừa thiếp đi nhưng cơn dục vọng lại dâng cao 1 lần nữa hắn leo lên người cô rồi làm hiệp 2. Cô cắn răng để hắn làm, nhưng lần này hắn bắt cô không được nằm mà phải phối hợp theo ý hắn muốn. Sau hơn 1 tiếng vật lộn, Linh nằm thoi thóp trên giường cô thấy mình nhục nhã ê chề chẳng khác gì &'đĩ'. Linh bỗng cười chua chát, cô lết thân xác vào nhà vệ sinh ngắm mình trong gương cô lại nhếch mép cười khẩy.
Nụ cười của cô khiến hắn giận nhưng cũng khiến hắn phải ghi nhớ. Chưa ai bên hắn mà lại như cô cả, cô rất đặc biệt, cả đêm mệt nhoài. Sáng ra Linh định đòi tiền rồi về nhưng hắn lại đè cô ra làm chuyện đó lần nữa:
- 50 triệu không phải ít em phải để tôi thỏa mãn đã chứ.
Cầm đồng tiền đó trên tay cô gạt nước mắt:
- Dù sao cũng cảm ơn anh, từ nay bà cháu tôi có thể sống yên ổn rồi. Chào anh.
Linh bơ phờ ra về, lễ tân nhìn cô với ánh mắt khác. Họ nhìn nhau xì xầm:
- Nhìn hiền lành thế kia mà là gái bao trá hình thật không thể tin được.
- Em còn chưa thấy gái bao nào đi xe đạp cơ.
Qua cửa sổ hắn nhìn theo bóng cô, có gì đó chùng xuống trong tim hắn. Bình thưởng làm tình xong hắn thấy rất thoải mái, nhưng lần này thì khác. Lên xe lái xe về nhà, khuôn mặt cô ánh mắt lên giọt máu ấy cứ khiến hắn bị ám ảnh.
3 hôm sau hắn gọi điện đến quán ăn rồi lần mò ra địa chỉ, hắn hỏi thăm về cô nhưng mọi người bảo cô xin nghỉ về quê. Chưa bao giờ hắn lại tò mò đến 1 cô gái như thế, trong phút điên rồ hắn phi gần 300 cây số về nơi cô sống. Dò hỏi 1 lúc hắn đứng trước cổng nhìn vào, ở đó có cô gái hồn nhiên đang tưới rau bên cạnh là bà cụ đang nhổ cỏ, bất giác hắn mỉm cười. Lâu lắm rồi hắn mới thấy trái tim mình đập nhanh như vậy và cũng lâu rồi hắn mới thấy bình yên như thế. Còn Linh vừa muốn xóa hết hình ảnh nhơ nhớp kia của mình vì bị khuôn mặt nụ cười hắn ám ảnh, dù cô có làm gì thì nó vẫn hiện hữu trong đầu. Hắn đứng ngắm nhìn cô 1 phút rồi quay về thành phố: "Nhất định có ngày tôi sẽ lại tìm em".
Theo Iblog
Đột ngột quay lại nhà chồng sắp cưới, tôi chết sững khi thấy cảnh tượng hãi hùng... Lúc này, cửa phòng không đóng kín. Qua khe cửa, cảnh tượng trước mặt khiến tôi như thở không nổi nữa... Tôi và anh biết nhau qua đồng nghiệp của cả hai. Cũng có cảm tình ngay từ lần đầu gặp mặt nên cả hai dần tìm hiểu rồi tự nhiên yêu nhau thôi. Tình cảm ở lứa tuổi của anh và tôi...