Khi con dâu muốn ‘trục xuất’ mẹ chồng
Ngôi nhà này là tài sản chung của hai vợ chồng, nhưng sự thực 90% là tiền của gia đình tôi. Vậy mà mẹ chồng tự cho mình có toàn quyền, thậm chí còn tự ý mời khách đến ở.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi đều là người tỉnh lẻ đến Hà Nội lập nghiệp, sau khi cưới xong thì mua một căn hộ chung cư rộng 80m2, 2 phòng ngủ. Mẹ chồng rất hay lên chơi, vì bà có một số bạn bè ở Hà Nội.
Mỗi lần lên, bà ở khá lâu, đi thăm bạn bè, đi dã ngoại, hoặc mời bạn đến nhà ăn uống, điều đó không nói. Tôi cũng cố gắng phục vụ tận tình, vui vẻ để tăng cường tình cảm mẹ chồng nàng dâu.
Nhưng mẹ chồng tôi thì coi chuyện tôi phải đối xử tốt với bà là nghĩa vụ, và ngày càng thể hiện quyền lực trong nhà của tôi. Bà phán chỗ này chỗ kia cần sửa, và chẳng cần hỏi ý kiến các con, gọi thợ đến chỉ đạo làm, bảo chúng tôi trả tiền.
Bực vì nhà của mình mà người khác đem ra sửa, vì bỗng nhiên phải xoay tiền điên đảo, tôi góp ý với chồng để anh nói mẹ, thì anh bảo thôi mẹ cũng vì mình, đừng để mẹ buồn. Được thể, bà càng tác oai tác quái, vứt cái này, đổi chỗ cái kia… Nhiều vật dụng tôi rất thích thì bà bảo không hợp, xấu, và đem cho cháu bà mất. Tôi không nhịn được, nói với bà thì bà nổi giận, bảo tôi ki bo và láo xược, rằng đây là nhà của con trai bà, bà có quyền…
Video đang HOT
Tôi rất muốn nói luôn vào mặt mẹ chồng rằng đây là nhà của cả tôi nữa, thậm chí 90% tiền mua nhà là của gia đình tôi, tôi mới có quyền, rằng bà chỉ là khách thôi… nhưng vẫn cố kiếm chế.
Tôi tự nhủ chuyến thăm của bà dài mấy rồi cũng kết thúc để về quê, thôi cố chịu đựng, mong chờ cái ngày ấy. Và thế là tôi đã trải qua rất nhiều chuyến thăm của bà với vô vàn ức chế, nhưng vẫn kiểm soát được bản thân.
Nhưng lần này thì sức chịu đựng của tôi đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cảm giác mình sắp để cho nó vỡ tung, đến đâu thì đến. Chả là lần này bà mang theo cùng 3 bà bạn, lên để họp khóa đại học nhân mấy chục năm ra trường gì đó. Họ có mặt trước ngày hội ấy gần một tuần, để tranh thủ vui chơi, gặp gỡ.
Bà mang khách đến mà không hề báo trước với vợ chồng tôi một câu, và ngày nào cũng bắt tôi phải phục vụ các bà ấy, phải thể hiện hết cỡ lòng hiếu khách cho bà mở mày mở mặt.
Căn hộ nhỏ của tôi như nở ra vì quá đông người, toàn những người cười nói ồn ào, đêm khuya cũng không cho ai ngủ. Vợ chồng tôi phải trải chiếu nằm ở phòng khách, nhiều khi muốn tắm hay đi toilet thì phải đợi hết hơi. Mà các bà ấy bẩn kinh khủng, họ biến 2 cái phòng tắm của tôi thành một chốn bẩn thỉu hôi thối, mà mẹ chồng tôi cứ mặc kệ.
Tôi đi làm đã mệt lử, còn phải cơm nước hầu hạ bữa tối, dọn dẹp cho các bà, lại còn bị mẹ chồng chỉ trỏ góp ý cái nọ cái kia để ra oai, thực sự uất đến nghẹt thở.
Các bà kia thì khen mẹ chồng tôi giỏi, cưới vợ cho con xong còn mua nhà được cho nó ở thành phố. Thế mà mẹ chồng tôi cũng vênh mặt lên nhận lời khen được, tôi chỉ muốn nói toạc ra với mấy bà kia rằng đây là nhà tôi.
Giá như tôi có cách nào để “trục xuất” mẹ chồng một cách êm thấm thì hay biết mấy.
Theo VNE
Chồng đưa bồ về "ăn vụng" ngay trên giường ngủ
"Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình...".
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình. Thiên hạ cứ ra rả nói tôi là người đàn bà chẳng ra gì, sướng không biết đường sướng vì rằng, tôi là vợ của một ông chủ doanh nghiệp giàu có nức tiếng cả một vùng, cả đời ăn sung mặc sướng, chẳng bao giờ phải bận tâm chuyện tiền nong. Nhưng đâu phải cứ sung túc về vật chất thì con người ta có thể sống hạnh phúc được.
Đã có một thời, tôi luôn đề cao tư tưởng "trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng" dù là trong xã hội phong kiến hay hiện đại. Đã là phụ nữ thì tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện "ăn nem, ăn phở", phải tuyệt đối chung thủy với chồng dù người đàn ông đó có như thế nào. Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình. Nhưng ở tuổi này, tôi ngộ ra rằng, không phải tất cả phụ nữ ngoại tình đều xấu xa, hư hỏng... nhiều người trong số họ đang phải cầm tù cuộc đời mình trong những chiếc "lồng son" vẻ ngoài thì lộng lẫy nhưng bên trong là bao nhiêu nỗi khổ và nước mắt.
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình.
Người phụ nữ cam chịu trong tôi đã chết dần chết mòn khi phải chứng kiến cảnh chồng mình công khai cặp bồ. Chồng tôi thành đạt, đạo mạo, làm chủ cả một doanh nghiệp lớn nên có nhiều cô gái trẻ trung "săn đón". Tôi coi điều đó là chuyện hết sức bình thường.
Nhưng việc ngày nào cũng ăn nhậu tiếp khách đã làm chồng tôi "hư" từ lúc nào không biết. Chuyện gì phải đến cũng đến khi mà ngày nào anh cũng triền miên trong hơi men, chồng tôi cặp bồ với một cô sinh viên tiếp thị bia trẻ trung và biết cách lả lơi.
Tôi cũng sẽ cho qua mọi chuyện nếu chồng mình biết "chùi mép" khi "ăn vụng" ở ngoài, nhưng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn cho phép. Chồng tôi dẫn cô gái trẻ kia về nhà và làm những chuyện "động trời" trên chính giường ngủ của hai vợ chồng. Thật bất hạnh cho tôi khi phải tận mắt chứng kiến những cảnh tượng ghê tởm đó. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển, tôi khóc lóc trong đau đớn, hờn trách số phận mình trớ trêu. Còn vị hôn phu của tôi vẫn thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi khi phải nằm cạnh người đàn ông bội bạc trên chính chiếc giường ngủ của mình những ngày sau đó.
Những tưởng khi thấy vợ khổ sở, tiều tụy như vậy, ông chồng giàu có của tôi sẽ chấm dứt hoặc ít nhất là "ý tứ" hơn trong chuyện quan hệ ngoài luồng kia nhưng không, mọi chuyện vẫn ngang nhiên diễn ra. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm kéo dài. Trong những lúc quá tuyệt vọng, tôi muốn tìm đến cái chết như một cách giải thoát cho chính mình.
Tôi gặp lại người yêu cũ thời cấp ba trong buổi họp lớp cách đây 3 năm. Số phận người đàn ông này cũng bất hạnh không kém tôi, khi vợ anh bỏ vào Nam chạy theo một người đàn ông khác. Sau dịp ấy, chúng tôi nối lại liên lạc với nhau, trò truyện và gặp gỡ nhiều hơn. "Tình cũ không rủ cũng đến" và nhất là khi cuộc hôn nhân của cả hai đều đã có những vết nứt khó có thể hàn gắn được, chúng tôi trở thành nhân tình của nhau kể từ đó.
Nếu không gặp lại người yêu xưa kia, rất có thể giờ này tôi đã phải nhập viện tâm thần vì không có cách nào thoát ra khỏi nỗi bất hạnh do cuộc hôn nhân tưởng chừng như hoàn hảo của mình mang đến. Sau những nỗi đau mà bản thân phải trải qua, tôi trở nên dửng dưng với lời đàm tiếu của thiên hạ. "Ừ thì tôi cặp bồ, ừ thì tôi ngoại tình...".
Giờ đây tôi cũng không còn nhìn tất cả những người đàn bà "ăn nem" bằng ánh mắt khinh miệt, coi thường nữa. Rất nhiều người trong số họ không phải là kiểu người lẳng lơ, họ cũng không chủ tâm phản bội lại người đàn ông của mình, đúng vào lúc bị dồn đến mấp mé vực sâu thì có người thứ ba đưa tay kéo họ trở lại.
Trong hôn nhân, không ai mong muốn chuyện đổ vỡ, nhưng chúng ta hãy khoan kết tội một người đàn bà nào đó dám "cả gan" ngoại tình là hư hỏng, là thế nọ là thế kia khi chưa nghe hết câu chuyện về cuộc đời họ.
Theo VNE
Trốn chồng để bán dâm Nhìn cảnh nhiều người say trai nên ngoại tình với chồng, rồi ngẫm đến thân mình tôi thấy sao bẽ bàng và chua xót đến thế. Một đằng vì nhu cầu nhục dục của bản thân, còn tôi thì đành lòng nuốt nước mắt đi bán dâm vì kinh tế gia đình. Tôi năm nay 31 tuổi, lấy chồng từ năm 22 tuổi....