Khi bố nghẹn ngào thanh minh sự trong sạch cũng là lúc cuộc hôn nhân của tôi và vợ đổ vỡ
Bố tôi đi ra đến cửa, rồi lại quay vào. Mắt ông rưng rưng nhìn tôi: “Bố thề là bố không làm gì cả”.
Tôi lớn lên trong sự nuôi dưỡng, bao bọc của bố. Mẹ tôi mất sớm, bố đã vất vả k.iếm t.iền lo cho anh em tôi ăn học. Nhiều người khuyên bố tôi đi lấy vợ để có bàn tay người phụ nữ trong nhà. Nhưng bố nhất định không đi bước nữa. Ông lo sợ mẹ kế sẽ khiến chúng tôi khổ. Thành ra đến bây giờ, khi t.uổi đã cao mà bố tôi vẫn chỉ sống một mình.
Tôi vẫn luôn nhìn vào bố để lấy động lực cố gắng. Tôi theo học ngành kiến trúc, mỗi một công trình hoàn thiện, tôi cũng được một khoản t.iền khá về tay mình. Tôi lấy số t.iền ấy để lo cho bố, cho em.
Rồi tôi quen được vợ mình bây giờ. Chúng tôi quen nhau nhờ vào công việc của tôi. Khi ấy, tôi làm kiến trúc cho căn biệt thự của bố vợ mình. Tiếp xúc với nhau, chúng tôi dần cảm mến rồi yêu thương nhau.
Vợ tôi sinh ra đã được nuông chiều, lại sống trong hoàn cảnh đầy đủ nên cách sống có phần không được đúng lắm. Cô ấy hay miệt thị những người nghèo khó hơn. Đối với bố tôi, cô ấy cũng thường xuyên xa lánh và tuyệt nhiên chưa bao giờ mời bố đến nhà chúng tôi chơi.
Tôi nói thì cô ấy chống chế, còn bố tôi sợ ảnh hưởng tới cuộc hôn nhân của tôi nên lúc nào cũng nhường nhịn. (Ảnh minh họa)
Nói cho cùng, tôi là người có lỗi trong chuyện này. Vì tôi không biết cách bảo ban nên vợ mình mới không tôn trọng bố. Mỗi lần bố tôi từ quê lên, ông mang cho tôi từ quả trứng gà cho đến những bó rau sạch mà ông tự trồng.
Video đang HOT
Đáng lẽ vợ tôi phải vui mừng vì điều đó. Đằng này, cô ấy tỏ vẻ khó chịu và còn nói bố tôi nhà quê. Tôi thương bố sống một mình cô quạnh nên nhất định đón bố lên thành phố ở. Biết chuyện này, vợ tôi phản đối gay gắt lắm. Nhưng tôi không thể để bố tiếp tục sống cuộc sống t.uổi già như vậy được.
Từ ngày lên ở với vợ chồng tôi, bố tôi thường rất buồn phiền. Cũng vì vợ tôi tính khí đanh đá, không thích ở với bố chồng nên đụng tí là cô ấy lại gắt gỏng. Tôi nói thì cô ấy chống chế, còn bố tôi sợ ảnh hưởng tới hôn nhân của tôi nên lúc nào cũng nhường nhịn.
Ban ngày tôi đi làm, hiếm khi ở nhà để chứng kiến được vợ đã đối xử với bố mình những gì. Cho tới hôm ấy, khi tôi có công việc đột xuất phải về nhà thì xảy ra chuyện thế này. Vợ tôi đi chơi về, phát hiện mất chiếc điện thoại. Đúng lúc đó, cô ấy thấy bố tôi có mua một chiếc xe đạp để đi dạo. Thế là cô ấy nghi ngờ cho bố tôi, còn bảo bố tôi ăn vụng không biết chùi mép.
Tôi không thể sống cùng một người vợ hỗn láo, không biết tôn trọng bố chồng như vậy được. (Ảnh minh họa)
Khi tôi về đến nhà thì cô ấy đang lớn tiếng mắng mỏ: “Chẳng lẽ con đổ oan cho bố? Nhà này chỉ có con với bố thôi, bố không lấy thì ai lấy?”. Mặc cho bố tôi hết lời thanh minh, vợ tôi vẫn làu bàu và bỏ vào phòng. Tôi đã định sẽ phân tích cho vợ hiểu, vậy mà tôi vừa về thì cô ấy nói: “Đấy, anh xem đi. Ông bố nhà quê của anh bây giờ còn lấy trộm điện thoại em để bán mua xe đạp kia kìa”.Tôi thấy chối tai nên đã nói vợ vài câu. Đến khi ra ngoài, bố tôi đã đứng đợi sẵn. Ông bảo sống ở thành phố không quen, ông về quê ở cho yên tĩnh. Tôi ngăn bố lại nhưng không được. Bố tôi đi ra đến cửa, rồi lại quay vào. Mắt ông rưng rưng nhìn tôi: “Bố thề là bố không làm gì cả”. Thú thật lúc ấy, tôi thương bố vô cùng. Thế nhưng vợ tôi lại quá đáng, cô ấy dám nói rằng bố tôi xấu hổ nên mới về quê.
Ngay lúc ấy, tôi nhìn thẳng vợ và nói ly hôn mặc cho bố tôi can ngăn. Tôi không thể sống cùng một người vợ hỗn láo, không biết tôn trọng bố chồng như vậy được. Bao lâu nay tôi đã chịu đựng quá đủ rồi. Người như vợ tôi, sẽ chẳng bao giờ cô ấy biết thay đổi đúng vậy không các bạn?
Theo afamily.vn
Em có thể tha thứ nhưng cũng muộn mất rồi
Sau này sẽ có người trách em sao không chịu đựng thêm chút nữa để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Nhưng hạnh phúc đã mất rồi làm sao níu lại được.
Cô ngồi dưới sảnh khách sạn đôi mắt vô định nhìn vào những người qua lại. Trước lúc đến đây cô đã rất tức giận và nghĩ nhất định sẽ phải làm một điều gì đó chứ không thể bỏ qua dễ dàng cho chồng cô và nhân tình của anh. Đứa bạn thân cũng muốn đi cùng nhưng cô đã ngăn lại cô muốn tự mình giải quyết. Thế mà lúc này khi đang ngồi đây chờ đợi họ, cô không sốt ruột cũng chẳng còn lửa giận trong lòng.
Cô ngồi chờ thêm 2 tiếng nữa mới thấy họ bước ra từ thang máy. Trong lúc anh đang thanh toán cô nhẹ nhàng tiến lại gần, đôi tay cô gái kia còn bám chặt lấy anh. Giọng cô thật nhẹ nhàng: "Em chờ anh lâu lắm rồi", cả hai người giật mình quay lại và hết sức sửng sốt khi nhìn thấy cô. Anh luống cuống giải thích không phải như những gì cô nghĩ, nhưng lúc đó đầu óc cô làm sao nghe được những lời đó nữa.
Cô giằng tay người phụ nữ kia ra, đôi mắt đầy tức giận rồi tát thẳng vào mặt cô ta, dường như đó là lần đầu tiên cô dồn hết sức lực để làm một việc. Cô quay sang nhìn anh đôi mắt sắp bật khóc nhưng đã kịp kìm nén, cô chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Từ nay anh đừng về nhà tôi không muốn nhìn thấy anh".
Anh vội vàng đuổi theo cô để mặc người phụ nữ kia bơ vơ ở đó, cô ta cũng khóc nhưng không phải vì cái tát mà vì cô ta biết vị trí của người thứ ba mãi mãi chỉ là người thứ ba. Cô giật tay anh ra rồi lên vội chiếc taxi bên đường, lúc này nếu còn nhìn mặt anh thì cô sẽ không thể chịu nổi mà lao vào đ.ánh anh một trận cho thỏa đáng.
Cô về nhà khóa cửa trong rồi cuộn tròn mình trên chiếc giường. Cô khóc nức lên như đ.ứa t.rẻ vừa bị cướp mất kẹo, cô mặc kệ anh bấm chuông cửa vẫn nhất quyết không mở. Đêm hôm đó hai người đều không ngủ nhưng nỗi đau của cô sẽ không thể nguôi ngoai.
Sáng hôm sau cô đưa cho anh tờ đơn li hôn anh nhất quyết không ký, cô soạn đồ đạc về nhà mẹ đẻ. Những ngày sau đó, hôm nào anh cũng đến đứng trước cửa nhà mẹ cô, nhưng dù anh có làm gì đi nữa thì cô cũng không thể quên được sự phản bội anh đã dành cho mình.
Tối hôm ấy trời đổ cơn mưa lớn, cô vén rèm cửa sổ tháy anh vẫn đứng im một chỗ cả người đã ướt nhẹp. Cô nằm một lúc nhưng không thể nhắm mắt, cô cầm chiếc ô xuống đưa cho anh. Anh liền ôm chặt cô vào lòng không ngừng nói xin lỗi: "Tha thứ cho anh đươcj không? Anh xin lỗi vì đã làm em tổn thương, sau này anh sẽ bù đắp lại tất cả, không có em anh không thể làm tốt được việc gì". Nước mắt cô hòa cùng nước mưa, đúng là cô rất giận anh nhưng cô cũng không muốn hai người kết thúc vậy là cô cho anh thêm một cơ hội.
Cô về nhà cùng anh nhưng vẫn chưa thể bình thường, anh tìm mọi cách để làm lành với cô. Hôm đó, anh đi có việc nên về muộn, lúc về trên người toàn mùi bia . Anh ôm cô vào lòng rồi đẩy cô lên giường, từ ngày xảy ra chuyện anh và cô chưa gần gũi với nhau. Đôi môi ấm áp của anh đặt lên môi cô có cảm giác rất nhớ nhung, nhưng khi anh vừa cởi cúc áo đầu tiên cô vội đẩy anh ra rồi chạy vào nhà vệ sinh.
Cô nôn khan và không thể ngừng lại khi nghĩ tới hình ảnh anh đã cùng với người phụ nữ khác cuốn quýt bên nhau. Anh ở ngoài lo lắng hỏi cô có chuyện gì không nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng. Cô tưởng mình đã có thể tha thứ cho anh nhưng hóa ra đó chỉ là tạm chấp nhận còn cô không thể quên được chuyện xảy ra. Nếu như cô không biết việc đó có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhưng cô không thể chấp nhận nổi việc anh gần gũi với người phụ nữ khác vì nó gần như sự sỉ nhục anh dành cho cô.
Có lẽ nhiều người sẽ trách cô ích kỉ, nhỏ nhen khi không học cách tha thứ nhưng lẽ ra anh nên nghĩ đến cuộc hôn nhân này trước khi làm việc có lỗi như vậy. Vì thế không có lí do gì anh đòi hỏi được cô tha thứ.
Theo ilike.vn
Bí kíp cho những cặp đôi mới cưới tránh được cãi nhau Đây là vấn đề mà bất cứ cặp đôi mới cưới nào cũng thường xuyên gặp phải. Dù trước đó họ mới yêu nhau hay đã yêu nhau lâu thì cũng không thể tránh khỏi những xích mích lúc mới cưới. Một trong những giai đoạn khủng hoảng nhất của hôn nhân chính là lúc mới cưới. Nhiều cặp đôi còn có ý...