Khách sạn mới mở của mình đón 1 vị khách quen nhưng lại khiến tôi mất ăn mất ngủ
Những ngày gần đây tôi quả thật có chút ăn không ngon ngủ không yên…
Tôi sinh con gái lớn vào năm 20 tuổi, ở cái tuổi ăn chưa xong chơi chưa tới ấy tôi phải vật lộn vừa làm mẹ vừa làm vợ mà vẫn phải hoàn thành việc học trên giảng đường đại học. Nhớ lại những năm tháng ấy, tôi thật sự không thể nào quên được.
Chưa tự chủ kinh tế nên tôi phụ thuộc vào chồng, mà bản thân chồng tôi áp lực tiền bạc quá lớn cũng không thể còn thứ tình cảm mặn nồng như khi còn chưa vướng bận gì. Tôi và chồng bắt buộc phải nhờ đến sự hỗ trợ của nhà nội, lại thêm một sự phụ thuộc nữa khiến tôi lúc nào cũng quay quắt trong việc làm hài lòng những người xung quanh mình.
Năm ấy tôi chẳng có chút kinh nghiệm nào trong việc chăm sóc con nhỏ, có lẽ bởi vậy tôi tự làm bản thân mình rối tinh rối mù và cũng làm ảnh hưởng không nhỏ đến con gái.
Bởi vì tất cả những điều này, tôi sợ hãi việc sinh nở. Sợ đến mức 16 năm sau tôi mới miễn cưỡng đồng ý sinh thêm bé thứ hai. Bất ngờ là lần này tôi lại sinh được một cặp sinh đôi.
Lần này có lẽ vì mọi thứ đã khác, tôi tự chủ kinh tế, có sự hỗ trợ của con gái lớn cũng như vợ chồng đã hiểu nhau hơn nên từ khi mang thai đến khi sinh nở tôi đều cảm thấy mãn nguyện, vui vẻ chăm sóc gia đình của mình.
Thời điểm này tôi đang làm marketing cho công ty của bác trai anh ruột bố chồng tôi. Lương lậu không phải xuất sắc nhưng bù lại tôi được thoải mái làm thêm các việc bên ngoài nên thu nhập cũng có thể coi là khá cao.
Những năm tháng này tôi tích góp được khá khá, bố mẹ đẻ lại mới cho tôi một miếng đất nên tôi có xây thành căn hộ dịch vụ để cho thuê. Ban đầu có một bên đứng ra thuê toàn bộ để phục vụ cho việc kinh doanh nhưng sau đó họ làm ăn phát đạt hơn nên đã tìm đến nơi kinh doanh mới rộng rãi hơn.
Lúc này tôi thật lòng muốn ở nhà chăm 2 đứa con nhỏ, ai làm mẹ chắc sẽ hiểu chăm 1 đứa con mọn đã đủ vất vả rồi đây còn tận 2 đứa, tôi lại không thể yên tâm giao những đứa bé non nớt của mình cho giúp việc. Vì vậy mà tôi đã thống nhất với chồng sẽ nghỉ việc ở công ty của bác trai, ở nhà kinh doanh tự do để dành thời gian chăm sóc con cái.
Video đang HOT
Sau đó, tôi sửa chữa lại căn nhà kia thành khách sạn nhỏ để kinh doanh, tầng 1 thì mở quán cafe. Việc làm ăn thuận lợi đến mức không thể thuận lợi hơn được nữa.
Khách sạn mở được hơn 3 tháng nhưng tôi kinh doanh khá kín tiếng với bên nhà chồng vì dù gì cũng đang làm cho bác trai, đùng cái lại nghỉ làm rồi mở khách sạn kinh doanh riêng. Dù chẳng có lỗi với ai đâu nhưng tôi cũng hơi ái ngại một chút. Hơn nữa mặc dù là làm ở công ty của bác nhưng tôi và bác cũng không quá gần gũi. Suốt 5 năm làm ở đó tôi chỉ gặp bác duy nhất 5 lần vào các tiệc cuối năm, đấy là chưa nói chỉ tôi nhìn thấy bác chứ bác có khi chẳng biết tôi ngồi ở chỗ nào.
Tuy nhiên, mấy ngày trước khi tôi đang đưa 2 con nhỏ đi tiêm thì cô bé nhân viên nhắn cho tôi rằng có khách để quên điện thoại ở quầy lễ tân nên đợi tôi về để xử lý vì mãi không thấy vị khách đó quay lại lấy đồ.
Tôi trở về thì có trích camera ở quầy lễ tân xem khách quên là ai để lỡ người ta đến lấy mình còn biết mặt mà trả cho đúng người.
Thật bất ngờ, người để quên điện thoại chính ra bác trai bên nhà chồng tôi, cũng là sếp cũ của tôi.
Ban đầu tôi cứ nghĩ chắc là bác có việc nên cần thuê phòng khách sạn thôi nhưng càng nghĩ càng thấy ngờ ngợ vì nhà bác cũng ở ngay trong thành phố, sao tự nhiên phải đi thuê phòng khách sạn làm gì, vả lại lúc đó còn là trong giờ hành chính. Thế là tôi trích kỹ camera thì phát hiện ra sau khi bác đi khỏi khách sạn thì một cô gái khá trẻ đi ra sau, kiểm tra lại thì quả đúng là họ đi ra từ một phòng!
Điều đáng nói là khi tôi nhìn kỹ cô gái kia thì chợt nhận ra đúng là cô gái làm cùng phòng với tôi, hơn nữa cô ấy cũng đã có gia đình. Cô ấy còn thường xuyên khoe chồng trên mạng xã hội, tôi đã từng rất hâm mộ cuộc sống hạnh phúc của gia đình cô ấy. Chồng của cô ấy còn làm cùng công ty với chồng tôi!
Sau khi biết chuyện này tôi không biết phải làm sao, gia đình bác trai cũng vô cùng gia giáo nề nếp, con cái đều đã trưởng thành. Gia đình cô gái kia cũng đang yên ấm hạnh phúc. Tôi quyết định giữ im lặng thế nhưng trong lòng vẫn luôn lăn tăn việc này. Quả thật mấy ngày nay tôi ăn không ngon ngủ không yên, không biết nên làm sao mới đúng đắn đây!
Đi công tác tìm tình một đêm trên mạng, gã trai gặp cảnh éo le
Tôi đến khách sạn lấy phòng, chờ đợi cô gái vừa tìm được trên mạng xã hội trong sự hồi hộp.
Thế nhưng khi giáp mặt, cả tôi và cô ấy đều sững sờ.
Tôi đã kết hôn và luôn được đánh giá là người chồng chung thủy. Thế nhưng mỗi khi đi công tác xa, tôi vẫn tìm cách trải qua cảm giác tình một đêm để bớt cô đơn.
Tôi không dại tìm nhân tình bên ngoài bởi biết rằng thế nào cũng bại lộ. Tôi chọn cách đi tìm những cuộc tình một đêm trên các ứng dụng hẹn hò, trang mạng xã hội. Tôi luôn nghĩ việc bóc bánh trả tiền, không ràng buộc sẽ không để lại hậu quả.
Dù vậy, trong lần đi công tác gần nhất, tôi đã rơi vào cảnh éo le khi quyết định "tâm sự" với một cô gái tên M.. Tôi tìm thấy M. trong nhóm kín của những người thích tình một đêm.
Trên nhóm kín, bài viết giới thiệu về M. khá chi tiết khiến tôi yên tâm mình sẽ không bị lừa. Lấy số điện thoại, tôi gọi cho M. trò chuyện trước.
Ảnh minh họa: Pexels.
Không hiểu sao tôi cảm thấy giọng nói, cách trò chuyện của M. thật gần gũi, thân quen. Cuối cùng, tôi hẹn M. đến một khách sạn ở sâu trong hẻm gần nơi tôi đang thuê phòng để tâm sự qua đêm.
M. đồng ý và nói tôi đến khách sạn lấy phòng trước. Lúc này, tôi có phần coi thường vì nghĩ M. cũng chỉ là một cô gái bán hoa không hơn không kém.
Tuy vậy, giọng nói thân thuộc của M. thúc giục tôi lấy xe, đến khách sạn lấy phòng. Đến nơi, tôi nhắn tin báo số phòng cho M. rồi gọi một cốc bia, đĩa trái cây và ngồi chờ cô gái trong sự hồi hộp.
Sau khoảng 30 phút, khi những viên đá trong cốc bia gần như tan hết, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa phòng. Tôi ra mở cửa rồi bàng hoàng trước những gì mình thấy.
Đó không phải là cô gái tên M. nào cả mà là L., mối tình đầu của tôi suốt thời sinh viên. Thấy tôi, L. cũng giật mình hốt hoảng. L. quay mặt định chạy đi nhưng tôi đã kịp nắm tay, kéo lại.
Dù đã gần 10 năm, L. vẫn đẹp như ngày nào. Dẫu vậy, thời gian, sóng gió cuộc đời đã xóa đi nét ngây thơ trên khuôn mặt trái xoan khiến tôi mê mẩn một thời.
Gần 10 năm trước, tôi vô tình gặp L. khi đến thuê phòng ở dãy trọ gần nơi cô ấy đang ở. Lúc đó, tôi chưa biết L. làm nghề gì.
Tôi chỉ biết chiều tối nào em cũng chạy xe ra khỏi phòng trọ và trở về lúc rạng sáng. Có hôm, tôi thấy phòng L. sáng đèn thâu đêm nhưng cửa ngoài vẫn khóa.
L. nói mình không thể tiếp tục việc học nên thích nghe tôi kể chuyện ở giảng đường. Những ngày không đến trường, tôi luôn đến tìm L. trò chuyện, cùng nhau đi chơi.
Tôi yêu L. từ đó. L. cũng có tình cảm với tôi. Ánh mắt, nụ cười của L. mỗi khi chúng tôi gần nhau đã nói lên điều đó.
Dẫu vậy, L. luôn tìm mọi cách từ chối tình yêu của tôi. Mỗi khi tôi hỏi, em chỉ nói mình không xứng đáng rồi quay đi, giấu những giọt nước mắt đang chực chờ rơi trên má.
Cuối cùng, khi không thể trốn tránh, L. đau đớn cho biết mình là gái bia ôm. Em cảm thấy không xứng đáng với tôi và mong tôi từ bỏ cuộc tình không có kết quả này.
Nhưng tình yêu đầu đời khiến tôi bất chấp tất cả. Tôi yêu L. không toan tính. Thậm chí, tôi đòi đưa em về nhà ra mắt bố mẹ để em tin vào tình yêu của mình.
Nhưng L. đã không để điều ấy xảy ra. Em lặng lẽ dọn khỏi phòng trọ vào ngày sinh nhật của mình. Lúc phát hiện em đã rời đi, tôi như chết một nửa cuộc đời. Tôi tìm kiếm L. suốt nhiều năm sau đó.
Cho đến bây giờ, dẫu đã kết hôn, L. vẫn có một vị trí nhất định trong trái tim tôi. Thế nên, khi gặp lại nhau trong tình cảnh éo le, tôi bàng hoàng, đau đớn.
Thấy người mình thương yêu vẫn không thể thoát khỏi công việc bị người đời khinh ghét, tim tôi thắt lại. Giá như đừng gặp lại nhau, tim tôi sẽ không đau như bây giờ.
Bàng hoàng khi phát hiện ra công dụng của vỉ thuốc chồng sử dụng mỗi đêm Nếu tôi không thức dậy lúc nửa đêm để làm việc thì sẽ không biết được loại thuốc chồng đang sử dụng. Tại sao anh làm gì cũng nghĩ cho mẹ con tôi mà không chịu lo cho bản thân thế này? Ảnh minh họa Công việc của tôi rất bận rộn, ngày nào cũng đi sớm về muộn, không có thời gian...