“Kêu oan giùm”… thủ phạm xâm hại tình dục trẻ em
Trẻ em bị xâm hại tình dục mà phát hiện trễ hoặc đưa đi giám định không kịp thời thì sẽ thiếu mất bằng chứng quan trọng để xác định thủ phạm. Trong khi đó, nhiều vụ nạn nhân bị xâm hại tình dục thì lại chủ động “hợp tác” với nghi can để chạy tội.
Nhiều vụ xâm hại tình dục trẻ em, các cơ quan tố tụng gặp khó khăn khi chứng minh tội phạm bởi việc giám định không được thực hiện kịp thời, nạn nhân
Mới đây, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã chấp nhận kháng nghị của VKSND tỉnh Đồng Nai, chuyển tội danh từ dâm ô trẻ em sang hiếp dâm trẻ em đối với Trần Nhật Bằng và phạt 16 năm tù thay cho bảy năm tù như án sơ thẩm.
Giám định không kịp thời
Một tối tháng 6-2010, lợi dụng lúc vợ đi làm về trễ, Bằng ép con gái lớn (11 tuổi) “quan hệ”. Những ngày sau, Bằng tiếp tục có hành vi đồi bại với con. Quá hoảng sợ, cháu bé kể lại cho em gái biết. Đứa em nói lại với mẹ. Bằng bỏ trốn, đến tháng 12-2010 thì bị bắt.
Tại cơ quan điều tra, Bằng chỉ thừa nhận có hai lần do say rượu đã dùng tay sờ vào chỗ kín của con chứ không có việc giao cấu. Tuy nhiên, dựa trên lời khai của nạn nhân cùng kết quả giám định (cháu gái bị rách màng trinh), cơ quan điều tra và VKS thấy đủ cơ sở khởi tố, truy tố Bằng về tội hiếp dâm trẻ em.
Xử sơ thẩm hồi tháng 4-2012, TAND tỉnh Đồng Nai lại cho rằng chưa đủ cơ sở vững chắc để xét xử bị cáo về tội này. Bằng chỉ thừa nhận có cởi quần và dùng tay sờ mó âm hộ của con chứ không có hành vi giao cấu. Vụ việc cũng không có nhân chứng trực tiếp nào khác. Kết luận giám định xác định nạn nhân bị rách màng trinh nhưng chưa đủ cơ sở xác định vì lý do gì. Vì vậy chỉ có thể xử lý Bằng về tội dâm ô đối với trẻ em… Sau đó, VKSND tỉnh Đồng Nai kháng nghị. Tòa phúc thẩm nhận định chứng cứ điều tra, lời khai, khám nghiệm pháp y đủ cơ sở xác định bị cáo phạm tội hiếp dâm… nên đã tuyên án như trên.
Vụ án này là một trong nhiều vụ gây tranh cãi do việc giám định không được thực hiện kịp thời. Nhiều chuyên gia cho biết về thực tế, hiện công tác giám định về xâm hại tình dục trẻ em còn hạn chế. Chẳng hạn ở TP.HCM, chỉ có BV Phụ sản Từ Dũ được chỉ định giám định pháp y về xâm hại tình dục và cũng chỉ giám định trong giờ hành chính. Về mặt quy định, Luật Giám định tư pháp lại không hề quy định việc trưng cầu giám định pháp y về xâm hại trẻ em là loại đặc biệt, phải được thực hiện nhanh để xác định thủ phạm dù tinh trùng chỉ sống được tối đa 72 giờ. Như vậy, nếu trẻ em bị xâm hại tình dục mà phát hiện trễ hoặc đưa đi giám định không kịp thời thì sẽ thiếu mất bằng chứng quan trọng để xác định thủ phạm.
Nạn nhân… hợp tác “chạy tội”
Video đang HOT
Trong nhiều vụ xâm hại tình dục trẻ em hiện nay, nạn nhân phổng phao, phát triển sớm hơn lứa tuổi, có khi lại tự nguyện, chủ động mời gọi nghi can, khi vụ việc bị phanh phui thì lại “hợp tác” với nghi can để chạy tội.
Chẳng hạn vụ Nguyễn Trung Tín phạm tội giao cấu với trẻ em. Theo hồ sơ, đầu năm 2010, Tín và em LTMT (hơn 14 tuổi) nảy sinh tình cảm. Trưa 11-5-2010, Tín cùng bạn xuống Cần Giờ (TP.HCM) chơi, hẹn gặp em T. Sau đó, cả ba đến một nhà hàng chơi, thuê hai phòng nghỉ. Tại một phòng nghỉ, em T. đã chủ động ôm hôn Tín rồi cả hai “quan hệ”… Trưa hôm sau, về nhà được một lúc, em T. quay lại tìm Tín rồi cả hai tiếp tục thuê phòng nghỉ lại. Đến tối, cha mẹ em T. phát hiện, báo công an.
Tín bị khởi tố, truy tố về tội giao cấu với trẻ em. Tại phiên xử sơ thẩm hồi tháng 3, do Tín thành khẩn nhận tội, ngoài ra còn có một số tình tiết giảm nhẹ khác nên TAND huyện Cần Giờ chỉ phạt một năm tù.
Tuy nhiên, Tín lại kháng cáo kêu oan, phủ nhận rằng chưa hề “quan hệ” với em T. Em T. cũng có bản tường trình rằng cả hai thuê phòng chỉ để nghỉ ngơi, nói chuyện, chơi game. Quá trình điều tra, em đã nhiều lần khẳng định là giữa em với Tín chưa đến mức độ yêu nhau vượt quá giới hạn nhưng cán bộ điều tra nói Tín đã nhận hết rồi, cứ nhận đi để xếp hồ sơ. Do còn nhỏ, chưa hiểu biết pháp luật nên em mới nhận đại cho xong việc. Giải thích về kết luận giám định rằng màng trinh có vết rách cũ, em T. khai “một lần trong giờ học thể dục tập nhảy bị trượt chân té và giấu người nhà”…
Trước đó, tại Hà Nội từng xảy ra một vụ bị cáo và nạn nhân “hợp tác” kêu oan, nhờ đó bị cáo thoát tội hiếp dâm trẻ em. Cụ thể, Bùi Văn Hoạt làm nghề mổ gia cầm thuê, ở trọ trong khu lán tạm gần chợ Long Biên (quận Ba Đình). Hoạt quen biết rồi yêu cháu O. (SN 1997, học sinh cấp 2). Tháng 3-2010, lúc cháu O. sang chỗ làm của Hoạt chơi, Hoạt đã xâm hại tình dục. Sự việc bị phát hiện, gia đình cháu O. trình báo công an.
Ban đầu, Hoạt và cháu O. khai nhận cả hai đã “quan hệ”. Tuy nhiên, sau đó cháu O. làm đơn khai lại, bản thân Hoạt cũng thay đổi lời khai rằng hai người không có “quan hệ” gì cả. Vì vậy, cuối cùng tòa chỉ có thể xử Hoạt sáu tháng tù về tội dâm ô đối với trẻ em.
Những điểm chưa rõ
Khoản 1 Điều 115 BLHS quy định người nào đã thành niên mà giao cấu với trẻ em từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm. Hiểu theo câu chữ của điều luật thì bất cứ đàn ông hay đàn bà đã thành niên rồi mà lại giao cấu với trẻ em khác giới ở tuổi từ 13 đến dưới 16 đều phạm tội. Nhưng tại điểm d khoản 2 lại ghi: “… làm nạn nhân có thai…”. Vậy phải chăng người bị hại phải là nữ vì chỉ nữ mới có thể mang thai và chỉ có thể xử lý hình sự đối với nam giới khi có hành vi này?
Ngoài ra, hiện chúng ta vẫn xem hành vi giao cấu là quan hệ tình dục giữa người khác giới, trong khi thực tế đã có tệ nạn mại dâm đồng tính. Phải chăng đã đến lúc thay đổi định nghĩa về hành vi mua bán dâm để có thể xử lý hình sự nhằm ngăn chặn tệ nạn ngày càng phát triển này?
Luật sư TRẦN HẢI ĐỨC, Đoàn Luật sư TP.HCM
Những vụ thoát tội “lạ”
Thoát tội nhờ… đuối sức
Năm 2009, sau khi bị TAND TP.HCM phạt 20 năm tù về hai tội hiếp dâm và hiếp dâm trẻ em, Nguyễn Trung Hiếu đã kháng cáo kêu oan rằng không phạm tội hiếp dâm trẻ em.
Theo hồ sơ, tối 9-11-2003, sau khi uống rượu, Hiếu cùng chín thanh niên rủ hai em M. (đã thành niên) và L. (15 tuổi) đi ăn tối rồi cả bọn thay nhau hiếp dâm. Lúc đầu, Hiếu cởi đồ của em L. nhưng lại chạy sang chỗ em M. thực hiện hành vi. Sau đó, Hiếu quay lại chỗ em L. nhưng… đuối sức nên đã bỏ về. Sau khi xem xét toàn bộ hồ sơ, chứng cứ, lời khai của các nạn nhân, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã chấp nhận một phần kháng cáo, chỉ phạt Hiếu 12 năm tù về tội hiếp dâm.
Thoát tội nhờ nạn nhân không bị tổn thương
Tháng 9-2008, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã tuyên Nguyễn Tấn Đại không phạm tội hiếp dâm trẻ em.
Tháng 7-2005, Đại qua nhà người quen chơi, thấy cháu N. (bảy tuổi) ở nhà một mình bèn thực hiện hành vi đồi bại. Vài ngày sau, cháu N. mới kể lại với anh trai. Gia đình cháu bèn trình báo công an. Dù có kết quả giám định pháp y là cháu N. không bị tổn thương gì, đồng thời Đại luôn kêu oan nhưng xử sơ thẩm, TAND tỉnh Đồng Nai vẫn phạt Đại chín năm tù. Đại kháng cáo kêu oan, được Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM hủy án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại.
Sau đó, VKSND tỉnh Đồng Nai vẫn giữ nguyên quan điểm buộc tội đối với Đại. Tuy nhiên, xử sơ thẩm lần hai, TAND tỉnh Đồng Nai đã tuyên Đại không phạm tội vì thời gian phạm tội của bị cáo không được xác định, lời khai của nạn nhân mâu thuẫn, không chứng minh được hậu quả, Đại chưa thành niên nhưng khi cơ quan điều tra lấy cung không có luật sư tham gia…
Theo Dantri
Đề nghị lập đoàn giám sát vụ Đoàn Văn Vươn
Luật sư Nguyễn Việt Hùng cho rằng các cơ quan tố tụng đang vi phạm luật, gây hậu quả nghiêm trọng ảnh hưởng quyền và lợi ích của bị can trong vụ án Đoàn Văn Vươn tại huyện Tiên Lãng, Hải Phòng.
Phó chủ tịch Hội nghề cá đến gặp gỡ với vợ bị can trong vụ án Đoàn Văn Vươn. Ảnh: Thái Thịnh.
Luật sư Hùng cho biết đã gửi 5 văn bản kiến nghị và khiếu nại tới các cơ quan và người tiến hành tố tụng có thẩm quyền ở trung ương và Hải Phòng. Tuy nhiên, nhiều tháng qua ông chưa nhận được hồi âm.
Ông cũng không nhận được thông báo hay quyết định liên quan đến việc gia hạn tạm giam lần thứ nhất với thân chủ Đoàn Văn Vương của mình và hiện theo ông đã quá thời hạn để gia hạn tạm giam lần 2. "Các cơ quan, người tiến hành tố tụng liên quan vụ án đang vi phạm pháp luật, ảnh hưởng tới quyền và lợi ích hợp pháp của bị can... Họ vô hiệu hóa vai trò, quyền và trách nhiệm của luật sư được pháp luật quy định...", Trưởng văn phòng luật sư Kinh Đô (Hà Nội) nêu quan điểm.
Vị luật sư được cấp giấy chứng nhận bào chữa cho 4 bị can (Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý, Đoàn Văn Sịnh và Đoàn Văn Vệ) đề nghị Ủy ban thường vụ Quốc hội cũng như lãnh đạo các Ủy ban của Quốc hội... lập đoàn giám sát trực tiếp hoặc có hoạt động giám sát theo thẩm quyền để giải quyết 2 vụ án liên quan tới ông Đoàn Văn Vươn là "Giết người - Chống người thi hành công vụ" và "Hủy hoại tài sản".
Trước đó, luật sư Hùng cũng đã gửi kiến nghị đến Liên đoàn luật sư Việt Nam cũng như Đoàn luật sư Hà Nội. Là luật sư bào chữa cho 4 bị can chính trong vụ án, luật sư Hùng "tố" đã gặp không ít khó khăn, áp lực trong quá trình hành nghề do các cơ quan tố tụng Hải Phòng không tạo điều kiện để ông được gặp, trao đổi với các bị can không giải quyết vụ án theo đúng quy định tố tụng.
Ngày 5/1/2012, khi hơn 100 cảnh sát, bộ đội cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, một số người đã gài mìn tự chế trong vườn, cầm súng hoa cải chống lại. Bốn cảnh sát và hai cán bộ huyện đội bị thương, trong số này có người đứng đầu công an huyện Tiên Lãng. Một ngày sau, ngôi nhà của ông Vươn đã bị phá hủy.
Ngày 10/1, 4 bị can Đoàn Văn Quý (46 tuổi), Đoàn Văn Vươn (49 tuổi), Đoàn Văn Sịnh (55 tuổi) và Đoàn Văn Vệ (38 tuổi) bị khởi tố, bắt tạm giam về tội Giết người. Phạm Thị Báu (tức Hiền, vợ ông Quý) và Nguyễn Thị Thương (vợ ông Vươn) bị khởi tố về tội Chống người thi hành công vụ, song được tại ngoại và cho áp dụng biện pháp ngăn chặn là cấm đi khỏi nơi cư trú.
Theo VNE
Giám định tư pháp: Nhiều kẽ hở Kết luận giám định trong vụ án hình sự có tính chất quyết định để cơ quan tố tụng xác định có hay không hành vi phạm tội, nặng hay nhẹ. Thế nhưng, ngay cả những người hoạt động trong cơ quan điều tra cũng kêu công tác giám định tư pháp (GĐTP ) đang có những kẽ hở, dễ dẫn đến gây...