Kết cục cay đắng của kẻ bỏ vợ lấy bồ
Gã – một người đàn ông tuy có 2 vợ 3 con nhưng hiện tại vẫn phải chịu cảnh sống cô quạnh, trắng tay. Co le, đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì đã làm?
Cách đây đúng 22 năm gã đã cưới một người vợ hơn mình 3 tuổi. Mặc dùgia đình 2 bên phản đối nhưng gã vẫn nhất quyết cưới cô gái đó. Ừ thì vì tình yêu mà, tình yêu sao lại phân biệt gì tuổi tác chứ. Hai người đến với nhau đều tay trắng, gia đình nội ngoại cũng nghèo khó chẳng có gì cho đôi vợ chồng trẻ. Những ngày đầy mồ hôi và nước mắt đó, gã và vợ luôn động viên nhau “có công mài sắt có ngày nên kim”, trời sẽ không phụ lòng người có chí. Sau 15 năm chung sống với nhau, đúng như những hy vọng lúc trước khi còn khốn khó, gã và vợ đã có một cơ ngơi khang trang, có thể nói là giàu có. Và 2 người cũng đã có chung với nhau 2 nàng công chúa xinh xắn, thông minh.
Cuộc sống đổi thay va gã đã thay lòng. Ga dần chán vợ khi vây quanh gã là biết bao những cô nàng xinh đẹp mơn mởn sẵn sàng dâng hiến. Ban đầu gã chỉ nghĩ vui chơi qua đường, coi như là thưởng cho thành quả bao năm phấn đấu vất vả. Nhưng rồi gã nhìn lại con cái toàn “vịt giời” lại bỗng sinh nỗi thèm một quý tử. Và gã nảy ra ý định lập phòng nhì, bao nuôi một cô nàng trẻ đẹp để nàng sinh cho gã một thằng cu. Niềm vui vỡ òa khi cô bồ mà gã yêu nhất đã mang thai một đứa con trai. Gã gấp rút mua nhà, chuẩn bị mọi thứ đưa cô nàng lên hàng “vơ hai”. Nhưng cô nàng lại muốn làm “vơ duy nhât”, không muốn phải quỵ lụy bà vợ cả già xấu của gã.
Gã say mê cô nàng như điếu đổ, vì cô nàng không chỉ xinh đẹp lại khéo léo, quyến rũ vô cùng. Thêm vào đó, cô nàng lại đang mang thai đứa con quý tử nối dõi tông đường của gã. Hơn nữa, nhìn người vợ ở nhà vốn đã già hơn tuổi gã rồi giờ sau nhiều năm vất vả, sinh con lại càng xấu xí và cằn cỗi đi, sao xứng làm vơ ca của người đàn ông thành đạt như gã được nữa. Mấy năm nay, vợ gã biết thừa gã chơi bời hoa lá ở ngoài nhưng vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua, vì thiết nghĩ đàn ông có tiền ra ngoài thật khó mà giữ mình được. Nhưng bây giờ, gã về đòi bỏ vợ lấy bồ, bồ lại đang mang thai thằng cu nữa rồi thì thật sự quá sức chịu đựng.
Liệu chăng đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì mình đã làm? (Ảnh minh họa).
Nghĩ đến những ngày tháng sát cánh bên nhau, cùng san sẻ khó khăn, vất vả và cả những lời động viên, hứa hẹn của gã mà vợ gã uất ức, đau khổ tưởng chết đi được. Vợ gã cũng đã tự tử nhưng không thành mà thôi.Cuối cùng, có ai giữ được người muốn dứt áo ra đi. Gã đã thành công ly hôn với vợ. Gã cũng thấy có lỗi và áy náy nhưng rồi gã tự nhủ, gã sẽ chu cấp đầy đủ, xông xênh cho vợ con để bù đắp, như thế âu cũng là thỏa đáng rồi.
Video đang HOT
Cuộc sống của gã với ngươi vợ mới vô cùng viên mãn và yên ấm. Kinh tế dư dả, vợ đẹp, con trai kháu khỉnh, gã còn mong gì hơn thế nữa. Nhưng có điều, vợ mới của gã không vừa mắt với vợ cũ cho lắm. Chính vì thế, gã cũng hạn chế gặp mặt vợ cũ và 2 con gái riêng. Việc gã hứa hẹn sẽ lo cho các con gái đầy đủ cũng không thực hiện được vì gã không đành lòng làm vợ mới phiền lòng.
Giá kể đời gã cứ như thế thì tuyệt vời không có gì phải phàn nàn. Có chăng chỉ là chút áy náy với vợ cũ mà thôi. Nhưng cuộc đời ai dự đoán được trước những biến cố xảy đến. Kinh tế khó khăn là tình trạng chung, công ty của gã cũng lao đao.Vợ gã đang tiêu xài thoải mái, sung sướng giàu sang quen thói, bỗng chốc phải tiết kiệm, tiêu gì cũng tính toán thì ấm ức lắm. Cô ta biết kinh tế khó khăn, nhưng chẳng phải có rất nhiều người vẫn giàu có đấy sao, có phải ai cũng rơi vào khổ sở như gã đâu. Điều đó cho thấy gã bất tài, chẳng có khả năng chèo chống. Và đến khi công ty của gã chính thức giải thể thì mâu thuẫn gia đình gã cũng lên đến đỉnh điểm. Những trận cãi vã, những lời dè bỉu, khinh thường của vợ dành cho gã khiến gã chán nản và bi phẫn cùng cực.
Và cuộc hôn nhân của gã cũng kết thúc khi vợ gã – gái một con trông mòn con mắt đã tìm được nơi nương tựa vững chăc hơn. Cay đắng hơn nữa, gã chính là người phải rời khỏi căn nhà 2 người đang ở, mà gia sản có còn lại gì đâu ngoài căn nhà đó. Bởi, căn nhà được mua và đã làm giấy cho con trai gã, giờ vợ gã nhận trách nhiệm nuôi con thì gã cũng chẳng còn lí nào để ở lại được.
Vậy là gã tay trắng ra khỏi nhà, đi rải đơn khắp nơi để xin một công việc lương thâp, rồi một mình thuê tạm căn nhà trọ nhỏ bé. Vợ gã “một đi không trở lại”, con trai còn bé nên đều nghe lời mẹ, gã có muốn thăm nom cũng khó. Mà giờ gã đến thân mình còn chưa lo chu đáo thì lấy gì mà đòi thăm nuôi con. Vợ cũ đầu tiên thì thực lòng mấy năm nay gã đã coi như không có nữa rồi, họ cũng chẳng làm phiền gã. Giờ rơi vào tình cảnh này gã cũng chẳng có mặt mũi nào quay về tìm họ. Vậy là người đàn ông tuy có 2 vợ 3 con như gã nhưng vẫn phải chịu cảnh sống cô quạnh, trắng tay. Co le, đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì đã làm?
Theo Phunutoday
Nỗi đau của kẻ trót 'giết' vợ con vì đi ngoại tình
Tiếng chuông chùa lại vang lên trong không gian tĩnh mịch như gợi nhắc tôi nhớ về một nỗi đau, một tội lỗi mà tôi sám hối cả đời cũng không chuộc lại được.
Tôi lấy vợ năm 28 tuổi. Vợ tôi kém tôi 8 tuổi. Lúc đầu, hai bên gia đình phản đối gay gắt. Nhà cô ấy thì không muốn cho cô ấy lấy chồng sớm, muốn cô ấy tập trung vào việc học. Còn nhà tôi thì thấy gia cảnh nhà cô ấy không môn đăng hộ đối.
Hồi đó, không phải nói ngoa nhưng tôi cũng thuộc dạng đào hoa, mặt mũi sáng sủa, công việc ổn định, lương cao tại một tập đoàn lớn, cộng thêm nhà lại khá giả ở trung tâm Thủ đô, nên tôi có khá nhiều những em chân dài vây quanh. Tôi cũng tự cho mình cái đặc quyền "hoàng tử" của giai Thủ đô, muốn cặp với em nào thì cặp, bỏ em nào thì bỏ. Bạn bè còn đặt cho tôi cái biệt danh "tay sát gái".
Thế rồi em xuất hiện trong cuộc đời tôi, đột ngột và không báo trước, cũng như lúc em bỏ tôi mà đi. Hồi tôi mới biết em, em là một sinh viên vừa mới bước chân vào cổng trường đại học. Nhà em dưới quê, cũng không dư giả gì nên khi bắt đầu cuộc sống của đời sinh viên, em đã đi tìm việc làm thêm. Em làm nhân viên bán thời gian trong cái quán cà phê quen thuộc mà tôi và bạn bè hay ngồi tụ tập.
Ở em có nét xinh, nét đáng yêu của một cô gái quê chân chất, khác hẳn với những cô gái sắc sảo ở thành phố mà tôi đã thấy chán ngán. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi - một kẻ dày dặn trong tình trường, đã bị vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết của em mê hoặc. Và tôi bắt đầu lên kế hoạch "cưa đổ" em để thỏa mãn cái bản chất thích chinh phục của người đàn ông.
Tất nhiên, một cô gái vừa từ quê lên thành phố với tuổi đời còn non nớt không thể nào đủ sức chống lại "cuộc tấn công" đầy tinh vi, khéo léo của một "trai thành phố chính hiệu" là tôi. Em nhanh chóng gục đổ. Ngày tôi dẫn em về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi phản đối kịch liệt, cho rằng em không xứng với tôi, gia đình em với gia đình tôi không môn đăng hộ đối. Bố mẹ em cũng không đồng ý và muốn em phải tập trung cho việc học trước. Nhưng bố mẹthì có bao giờ thắng được con cái. Cuối cùng, họ cũng phải tổ chức lễ cưới cho chúng tôi khi cái thai trong bụng em đã được 3 tháng.
Cưới xong, chúng tôi sống cùng với bố mẹ nên không phải lo lắng gì nhiều. Em vừa vác bụng bầu vừa đi học. Còn tôi vẫn sống cuộc sống của một giai thành phố, hàng ngày đi làm, đi chơi, đi tụ tập bạn bè. Vì ỷ có bố mẹ cộng thêm cái tính ham chơi, cả thèm chóng chán nên khi đã lấy được em rồi, tôi lại bắt đầu quay trở lại cuộc sống trước kia và ít quan tâm đến em hơn (Tôi không hề biết em đã phải chịu khổ sở, chịu sự dèm pha, mắng nhiếc của bố mẹ chồng cho đến khi đọc được nhật ký em để lại).
Cửa phòng ngủ bật mở, tôi giật mình quay đầu lại thì thấy em đang đứng chết lặng ở cửa nhìn tôi. (Ảnh minh họa)
Lấy vợ rồi nhưng tôi vẫn đào hoa không kém hồi còn trai tân. Các em vẫn cứ vây quanh tôi, tán tỉnh tôi. Mà tôi lại là một thằng đàn ông trăng hoa nên dù có yêu vợ đến mấy thì tôi vẫn không thể làm ngơ trước những lời ong bướm, lả lơi của những cô gái chân dài, xinh đẹp, quyến rũ. Và tôi đã ngoại tình.
Tôi tìm đủ lý do khước từ đi cùng em đến bệnh viện vào những buổi khám thai định kỳ để đi chơi, đi du lịch với những cô bồ của mình. Tôi cáu gắt, mắng nhiếc em khi em vặn vẹo hỏi lý do vì sao tôi về muộn, vì sao đêm không về nhà. Những lúc đó, tôi ích kỷ chỉ biết đến bản thân mình mà không hề để ý đến những giọt nước mắt lăn dài trên má em. Có lẽ linh tính của người phụ nữ đã mách bảo em, nhưng vì em quá hiền lành, quá lương thiện nên em chỉ biết im lặng.
Bầu 8 tháng, em xin phép về quê thăm bố mẹ vài ngày. Bố mẹ tôi lại đi du lịch với gia đình đứa em gái nên chỉ có tôi ở nhà một mình. Buồn chán, tôi rủ bạn bè tụ tập, ăn chơi, đàn đúm tại nhà và tất nhiên là không thể thiếu những cô bồ xinh đẹp của mình.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày định mệnh đó. Khi tôi đang ân ái, mặn nồng với một trong số những bạn tình thì cửa phòng ngủ bật mở. Tôi giật mình quay đầu lại thì thấy em đang đứng chết lặng ở cửa nhìn tôi. Thì ra lo tôi ở nhà một mình không có ai chăm sóc nên vợ tôi đã về sớm, không ngờ lại bắt gặp đúng cảnh tượng chồng mình đang ngoại tình ngay trên chính chiếc giường ngủ của hai vợ chồng. Lúc đó tôi chỉ biết vừa mặc vội quần áo, vừa luống cuống giải thích. Không để tôi nói hết, em vội quay lưng bỏ chạy. Tôi đuổi theo em nhưng không kịp. Tôi bắt đầu lo lắng, em bụng bầu to thế, lại lái xe đi trong lúc tâm lý hoảng loạn, đau khổ, nhỡ có chuyện gì...
Thế rồi tiếng chuông điện thoại vang lên. Em bị tai nạn, do vết thương quá nặng nên cả em và con đều không qua được. Tôi thấy cả trời đất như sụp đổ dưới chân. Tôi hối hận vô cùng. Giá như tôi quan tâm đến em nhiều hơn, giá như tôi không trăng hoa, giá như...
Đã hai năm trôi qua sau cái ngày định mệnh đó. Nỗi đau, nỗi ân hận, nỗi nhớ em vẫn không thể nguôi ngoai, ngày ngày dày vò trong lòng tôi. Giờ thì tôi mới thực sự nhận ra rằng tôi đã yêu em nhiều thế nào, rằng tôi đã ích kỷ, tồi tệ với em đến thế nào. Giờ tôi có muốn bù đắp cho em cũng đã muộn.
Hai năm qua, tôi lên chùa ngày ngày để cầu nguyện cho em và con. Cuốn nhật ký đẫm nước mắt của em tôi vẫn để dưới gối, đêm đêm nhớ em lại lấy ra ngẫm và để tự trừng phạt chính mình vì những tội lỗi đã gây ra...
Theo Phunutoday
Tin nhắn gửi nhầm và kết cục bất ngờ "Tối nay 7h, phòng 69 khách sạn Chiều Tím. Đừng hỏi tại sao, đến đó em sẽ hiểu." Một cặp vợ chồng kết hôn đến nay đã được 7 năm, cuộc sống hôn nhân vô cùng viên mãn. Một hôm người chồng muốn tạo bất ngờ cho vợ, nên đặt sẵn phòng khách sạn, rồi gửi cho vợ mình một tin nhắn: "Tối...