Im lặng là sự kết thúc?
Im lặng bao bọc lấy em, làm khiên chắn đi tất cả, em bàng quan với mọi thứ, kể cả anh. Im lặng phải chăng là đã kết thúc?
Những lúc em giận anh, em đôi co như thế nào anh cũng nghe, nhưng hãy giữ lấy liên lạc em nhé. Anh sợ sức tàn phá của sự lặng im, anh sợ em quen với nó mất rồi, em không còn cần giữ lại sự ồn ào này nữa.
Đôi khi, tình yêu chẳng cần phải nói thành lời, chỉ cần lặng nhìn vào mắt nhau là đã hiểu tất cả. Nhưng im lặng chấp nhận, im lặng chịu đựng, im lặng hờn ghen, im lặng giận dữ lại hoàn toàn trái ngược.
Anh đã từng dặn em, những lúc nào em giận anh, em đôi co như thế nào anh cũng nghe, nhưng hãy giữ lấy liên lạc em nhé. Anh sợ sức tàn phá của sự lặng im, anh sợ em quen với nó mất rồi, em không còn cần giữ lại sự ồn ào này nữa.
Em còn lên tiếng, nghĩa là em còn quan tâm, còn ấm ức, còn nhớ nhung, còn yêu thương. Em im lặng rồi, im lặng mãi, nghĩa là em buông tay. Mà trong tình yêu, đáng sợ nhất không phải là giữa hai người không còn tình cảm, mà là một người cố níu nhưng một người lại buông xuôi mất rồi.
Có những cuộc tình đã héo tàn ngay trong sự im lặng ấy. Đến một lời chia tay chính thức cũng chẳng được nói ra, dần dần những cuộc hẹn thưa bớt, lời yêu nhạt dần, tin nhắn chẳng còn thấy đâu. Chỉ là cái quay đầu đầy tàn nhẫn, chẳng bàng phân bua, chẳng buồn níu kéo.
Mỗi chúng ta ai cũng có một sự cố chấp nhất định trong tình yêu, là yêu thương đó nhưng cái tôi quá lớn không thể vượt qua mọi rào cản thử thách, là muốn nói nhưng chẳng thể thành lời.
Có những con tim đến suốt cuộc đời vẫn ôm khư khư một hình bóng cũ, là đã tự tay mình để vụt mất trong quá khứ tuổ.i trẻ ngang tàng, là để tất cả chìm vào lặng im quên lãng, đến cuối cuộc đời cũng chẳng thể nói ra. Lúc có thể thì chẳng nói, đến cuối cùng biết nói với ai nữa đây.
Video đang HOT
Đời xoay vần, thời gian xoay vần, lòng người rồi cũng xoay vần theo cái im lặng đầy khắc nghiệt trống trải. Im lặng hoảng hoải, xé tan buồn thương, đán.h tan kỉ niệm, đậ.p vụn nhớ mong, tung mình mặc theo chiều gió.
Chẳng buồn cất tiếng nữa, giấu nhẹm đi nỗi đau vào trong góc tối nhất, người lặng im, tình lặng im, tất cả vội cuốn trôi vào quá khứ. Em quen dần với bó gối thẫn thờ, quen dần với ánh mắt nhung nhớ, quen cả chiếc điện thoại nằm yên góc bàn.
Chẳng còn tiếng báo tin nhắn thân thuộc, những cuộc trò chuyện thật dài xuyên đêm, hay tiếng em líu lo với ai
đó nũng nịu. Im lặng bao bọc lấy em, làm khiên chắn đi tất cả, em bàng quan với mọi thứ, kể cả anh.
Im lặng phải chăng là đã kết thúc?
Theo Guu
Người cô đơn mạnh mẽ lắm, nhưng lại yếu đuối vô cùng
Anh đã kể cho em nghe về ngày hôm qua chưa nhỉ? Anh thích chọn cho mình phong cách của người cô đơn.
À, à không, anh phải chọn cho mình phong cách của người cô đơn. Đi về không đón đưa ai, tối đễn cũng chẳng có ai đi cùng để xem phim hoặc là lê la hang quán. Cuộc đời anh rất chán, thật sự rất chán...
Youtube tự động chuyển bài, một bài hát cũ của Hamlet Trương... "Anh đã kể cho em nghe về ngày hôm qua chưa nhỉ? Anh thích chọn cho mình phong cách của người cô đơn. À, à không, anh phải chọn cho mình phong cách của người cô đơn. Đi về không đón đưa ai, tối đễn cũng chẳng có ai đi cùng để xem phim hoặc là lê la hang quán. Cuộc đời anh rất chán, thật sự rất chán..." Chợt nhận ra rằng... bản thân mình cũng đã cô đơn, cô đơn từ lâu lắm rồi...
Cô đơn là mỗi sáng thức dậy, nhìn qua tấm gương, trong đôi mắt kia vẫn lưu lại vệt nước mắt đã khô từ giấc mơ đêm qua còn sót lại.
Cô đơn là đi giữa phố phường vồn vã, chỉ nghe thấy tiếng bước chân hối hả, chỉ thấy những bóng lưng xa lạ, thậm chí chỉ cảm nhận cái không gian bao quanh mình, ôi sao mà rộng lớn quá!
Cô đơn là những bữa cơm một mình, bày thức ăn ra, rồi nhanh chóng thu dọn bát đĩa.
Cô đơn là mỗi sáng thức dậy, nhìn qua tấm gương, trong đôi mắt kia vẫn lưu lại vệt nước mắt đã khô từ giấc mơ đêm qua còn sót lại.
(Ảnh minh họa)
Cô đơn là những ngày mùa đông lạnh tê tái, tự mua khăn len, bao tay, tất len, để ủ ấm cho bản thân mình, nhưng ở đâu đó vẫn cảm thấy buốt lạnh vô cùng. À thì ra gió lạnh đã lùa qua vết nứt của trái tim mình.
Cô đơn là những cơn đau đầu, cảm lạnh, thậm chí mỏi mệt nhiều hơn thế, vẫn chỉ có thể tự mua thuố.c, tự mua cháo, nằm trong chăn thầm nhớ tới một cái tên.
Cô đơn là âm báo tin nhắn của điện thoại vang lên, cũng chẳng đoái hoài buồn đọc. Bởi lẽ, luôn có một số điện thoại, đã được định sẵn trong danh sách hạn chế.
Cô đơn là khi ở một mình, lên mạng đọc được những dòng tâm sự hay dòng trạng thái buồn, chợt nhận ra nước mắt đã rớt trên bàn phím tự lúc nào.
Cô đơn là mỗi đêm dài, nghe vài bài hát, xem vài tập phim, thức tới một hai giờ sáng, trằn trọc không ngủ và rồi cuộn tròn lại vô thức thiếp đi trong cơn mơ hoảng loạn.
Có rất nhiều định nghĩa và cảm xúc về "nó". Nhưng có mấy ai hiểu được rằng mọi thứ đơn giản chỉ là đi giữa hàng vạn người, vẫn cảm thấy "cô đơn"
Cô đơn là những bữa cơm một mình, bày thức ăn ra, rồi nhanh chóng thu dọn bát đĩa. (Ảnh minh họa)
Vì thế mà người cô đơn mạnh mẽ lắm, nhưng lại yếu đuối vô cùng. Tự mình đơn độc bước đi trên con đường, tự mình cố gắng đứng dậy sau mỗi lần ngã gục, tự đưa đôi tay lau nước mắt trong đêm khuya mà chẳng có bàn tay nào nắm lấy, chẳng có vòng tay nào ôm lấy, và cũng chẳng có tâm hồn nào thấu hiểu. Cũng bởi vẻ ngoài mạnh mẽ ấy, những nỗi buồn, những giọt nước mắt, những mệt mỏi và chán trường luôn được che dấu một cách hoàn hảo nhất.
Tự sâu trong trái tim là khoảng trống im lìm, hoang hoải đã được hình thành do một ai đó để lại sau khi ra đi.Rồi thi thoảng tự hỏi với bản thân mình, ta đã làm gì sai? Người cô đơn trầm lặng hơn bao giờ hết, họ giữ cho mình một thái độ im lặng đến mức thờ ơ, đôi khi họ tách biệt hoàn toàn với thế giới bởi một vỏ bọc xù xì và đầy gai góc, giống như những chiếc gai nhím chĩa ra xung quanh có thể làm đau người khác.
Nhưng xin đừng vì thế mà ghét bỏ họ, đó chỉ là một phản xạ tự nhiên bảo vệ bản thân sau những tổn thương mắc phải. Và hơn bao giờ hết, họ chỉ cần những người chân thành và can đảm, không sợ vỏ bọc ấy làm tổn hại giúp họ bước qua nỗi cô đơn. Phong cách của người cô đơn là như vậy đấy.
Cô đơn là một nốt trầm của cuộc sống. Ít nhất ai cũng từng trải qua cảm giác ấy một hay nhiều lần trong đời với những thời gian dài ngắn khác nhau. Vì ta là con người, nên ta có quyền cô đơn, sống cùng nỗi cô đơn và trưởng thành cùng nỗi cô đơn.
Theo Tapchiphunu
Không có anh, em vẫn ổn! Không có anh, em chẳng buồn thương mà ủ rũ khép mình trong bức tường của sự đơn độc. Mọi thứ thay đổi theo cách của nó, và em đổi thay theo cách của riêng em. Không có anh, em dành thời gian quan tâm chính mình nhiều hơn, thay vì việc mải mê lo lắng xem hôm nay anh làm gì (Ảnh...