Hương vị quê hương: ‘Nghệ thuật’ ăn cua
Du khách lần đầu về biển không phải lo lắng vì sợ mua nhầm cua kém chất lượng. Đã có ‘bí kíp’ của người làng chài: ‘Mua cua phải nhớ xem càng/Bấm que, bóp yếm biết nàng ra sao’.
Một con cua gạch hấp được bổ dọc theo chiều ngang ẢNH: TRẦN CAO DUYÊN
Cua biển nhiều loại lắm. Muốn biết tường tận thì nên đánh bạn với các nhà… cua học. Là “dân” ẩm thực, có lẽ chỉ cần hiểu nôm na rằng cua biển có hai loại chính: cua gạch và cua thịt. Chỉ chừng đó thôi, ta sẽ biết khi nào thì “mở ví” để có bữa cua biển đậm đà.
Gọi là cua thịt vì loại cua này chứa nhiều thịt. Thịt nung núc trong thân, trong càng. Ta có thể xác định chính danh cua thịt khi thấy cái yếm hình tam giác cân của nó. Thịt loại cua này khá chắc, ngọt, dai nhưng mức độ thơm và béo thì không sánh nổi cua gạch.
Còn cua gạch thì yếm của nó tượng hình trái bầu tròn. Cua gạch (còn gọi là cua cái) đến giai đoạn sắp sinh thì trứng từ màu vàng chuyển sang màu gạch nung. Lúc này yếm cua hơi phình ra để làm buồng chứa con. Đây là thời điểm cua mập tròn, từ thịt tới gạch đều sẵn sàng dâng hết độ ngon cho người thưởng thức.
Đang mùa du lịch giêng hai, giá cua gạch nằm ở tầm 500.000 đồng/kg. Cua thịt thì rẻ hơn, mỗi ký khoảng 400.000 đồng/kg. Hỏi chuyện một nhóm du khách về giá cua, một bạn nói cua nào giá nấy. Tụi em du lịch kiểu “bó đũa” (hùn tiền) nên không ngại gì. Một bạn khác giơ ngón tay cái tươi cười nói “chỉ có thể là cua gạch”.
Video đang HOT
Du khách lần đầu về biển không phải lo lắng vì sợ mua nhầm cua kém chất lượng. Đã có “bí kíp” của người làng chài: “Mua cua phải nhớ xem càng/Bấm que, bóp yếm biết nàng ra sao”.
Trước hết là xem càng. Hãy bật càng cua ra để xem khuỷu của nó. Nếu thấy da ở vị trí này hồng đỏ thì đó là cua tươi, đáng mua. Ngược lại, nếu khuỷu càng nhăn nheo, màu sắc nhợt nhạt thì đó là cua cũ, đã bị rọ nhiều ngày trong bể chứa. Trường hợp này cua đã ốp, chất lượng thịt không còn bao nhiêu.
Một mảng thịt trong càng cua gạch
Thứ đến là bấm que cua để thử độ nhạy. Nếu que cua phản ứng nhanh, co duỗi, giãy giụa rào rào trong rổ là cua khỏe nên thịt ngon. Nếu que yếu ớt, “đuổi ruồi không bay” thì cua sắp… nhắm mắt xuôi tay. Ăn phải cua này sẽ thấy thịt ít nước nhiều, vị nhạt nhẽo, nhão và bở. Ngư dân hay nói “đời cua cua máy, đời cáy cáy đào” là vậy. Cua mà que càng không máy, cáy mà que càng xuội lơ thì kể như đời chúng đã tàn.
Sau cùng là bóp yếm. Lấy ngón tay nhấn với một lực vừa phải vào yếm cua. Nếu thấy yếm cứng nghĩa là cua rất tươi, thịt nhiều, thớ thịt chắc nụi. Đừng ngần ngại móc ví cho loại cua này. Ngược lại, nếu thấy yếm mềm là cua đã ươn vì bị tách khỏi môi trường nước biển khá lâu. Loại cua này chắc chắn chỉ ba phần thịt bảy phần vỏ. Bạn sẽ bị “xỏ” khi mua phải cua dạng này.
Cua gạch thích hợp với món canh chua, nấu cháo, rang me, rang muối. Nhưng món hấp làm “rụng tim” nhiều người hơn. Trước khi hấp, nên ướp cua với muối, hạt nêm, sả, gừng khoảng nửa tiếng. Xếp cua vào nồi, hấp cách thủy độ 15 phút là nghe thơm ngào ngạt. Có người hóm, hỏi mấy người vừa nghe cái “rầm” không? Ngọc Hoàng đập bàn truy đứa nào hấp cua gạch dưới trần gian đó?
Bày cua ra mâm cùng với chén muối tiêu mà nghe chiều dậy hương bốn phía. Cắt ngang con cua để ngắm bữa tiệc sắc màu: trứng non màu vàng, trứng già màu đỏ gạch, chất dịch màu xám nhạt, thịt cua màu trắng tươi. Đừng dùng găng tay dễ làm cua “tự ái”. Hãy trực tiếp bóc, tách, xé, rứt từng bộ phận, chấm với muối tiêu để cảm thấu hương vị ngọt lừ, béo ngậy, thơm phức đến… nhức cả lưỡi.
Chiều xuống làm bãi cát dần mờ nhưng lại khiến thịt cua thêm trắng muốt. Với cua nói chung, uống bia là lạc nhịp, rượu vang cũng sai tông. Chỉ rượu gạo hương đồng là nhất. Sóng rượu long lanh, gạch cua óng ánh, thịt cua lóng lánh, mặc chiều đi hoang!
Thanh mát canh chua cá ngát
Nếu có một thứ canh chua mà đã ăn buổi trưa vẫn "không chừa" buổi tối thì chỉ có thể là canh chua cá ngát.
Món canh chua hoàn hảo TRẦN CAO DUYÊN
Vợ nói còn nửa ký trong tủ lạnh, chiều có ăn nữa không em nấu. Mình reo lên: "Ủa còn hả? Anh có thể từ chối nghe một bài hát. Nhưng không thể từ chối canh chua cá ngát".
Ở vùng nước ngọt, nước lợ, cửa lạch, cửa sông, vùng đầm lầy có vô số cá tôm cua sò ốc sinh sống. Khi tìm mồi, chắc phải cạnh tranh... không lành mạnh nên cá ngát trang bị cho mình ba cái ngạnh sắc nhọn. Một ở trên lưng. Hai cái ở hai bên mang. Khi làm cá, ai vô ý bị ngạnh đâm vào tay thì ôi thôi, sốt cao, đau nhức tới mức muốn khóc luôn.
Nhưng thằng bạn mình, người hay tếu táo tự xưng là... chuyên gia đầu ngành canh chua học, từng nhiều lần bị ngạnh cá đâm mà vẫn tỉnh bơ. Nó xin vôi ăn trầu xức vào vết thương để sát trùng rồi "chế tác" nồi canh chua một cách bình thường. Hỏi có làm sao không, nó nói nhằm nhò gì, bác sĩ phán "cơ địa" tao tốt lắm. Với lại, mấy chục năm ăn cá ngạnh và sẽ còn ăn tiếp thì lâu lâu để nó chích vài phát "trả thù" cũng công bằng thôi.
Cá ngát hay sống trong hang có nhiều ngách. Đói thì bơi ra chỗ nước chảy xiết săn mồi. Gặp con gì vừa miệng là đớp nhưng phải là mồi động, nghĩa là con mồi đang bơi. Có lẽ vì vậy mà dù cùng họ hàng với cá trê nhưng thịt cá ngát dai và thơm hơn nhiều. Cả hai đều có 4 đôi râu quanh miệng nhưng râu cá trê rất xấu vì sợi trồi sợi sụt. Còn bộ râu cá ngát đen trũi, dài và đều, rất hoành tráng. Ngư dân căn cứ vào râu nên hay khen cá ngát "đẹp trai". Làng mình có câu vè vui vui chọc các cô gái chưa chồng như vầy:
"Cá ngát râu dê/Cá trê râu... dương/Thục nữ không vấn thì vương/Anh cá tràu trụi lũi em thương nỗi gì?".
Làm cá ngát nhất thiết phải xát muối cho sạch nhớt. Cẩn thận hơn, có người còn chà chanh xung quanh thân cá để khử tiệt mùi tanh. Nếu cá lớn nên xắt khúc, ướp với mắm, muối, đường, hạt nêm... Cho cá vào chảo dầu đã phi hành tỏi tao sơ cho thịt cá săn lại trước khi đổ nước vào nấu canh. Vì là "canh chua" nên tổ hợp tạo ra vị chua phải được chăm chút kỹ lưỡng. Thường thì chỉ cần cặp đôi cà chín và me lột vỏ là đã có vị chua lý tưởng rồi. Nhưng tùy vùng miền và khẩu vị, có thể thay bằng lá giang với một ít măng chua. Cặp đôi nào cũng cho vị chua hoàn hảo cả, rất phù hợp với cái "tạng" của cá ngát.
Trước khi nêm nếm và bắc nồi canh xuống nhớ cho thêm vài nhúm giá đỗ, nắm bạc hà, vài ba miếng thơm, bẻ đôi trái ớt sừng thả vào cùng một ít rau mùi. Cái này thằng bạn gọi là... đội ngũ múa "yểm trợ" cho tiết mục canh chua thêm phần sống động. Bạn nói "nghề ăn cũng lắm lăn tăn", người sành canh chua sẽ cảm thấy nồi canh có gì đó thực sự "chưa tới" nếu thiếu một trong những phụ gia vừa kể.
Có khiêm tốn kiểu gì thì cũng phải nói thịt cá ngát thơm... bát ngát. Đó là chưa kể tới cái khoản ngọt, mềm của từng thớ thịt hai bên lườn cá. Gắp miếng cá xong, phải chọn đúng... điểm rơi là chén mắm nhĩ để hạ xuống mà kiếm chút mặn mà và chút nồng cay của ớt. Nước canh thì miễn bàn. Vị chua thanh mát hòa quyện với mùi thơm mộc mạc của rau quả tạo ra cái "thần thái" riêng của nồi canh.
Làng mình còn "tương truyền" một chuyện vui: Người trẻ ăn đầu cá ngát thế nào cũng bị người lớn "mời" ăn thêm cái tát vì cái tội... ăn hỗn. Là bởi bộ phận này có cái ngon rất đặc biệt, nên phải "dâng tiến" cho bậc cao niên. Mình bán tín bán nghi, hỏi một "trưởng lão" trong làng. Ổng nói đầu cá ngát mà nhỏ thì ăn cũng thường thôi. Nhưng đầu cá lớn cỡ nắm tay trở lên thì ngon phải biết!
Thưởng thức món ngon từ thịt cua Đa phần thịt cua được lấy từ loại cua gọi là cua thịt, vì loại này sẽ cho ra nhiều thịt hơn so với cua gạch và cua đồng. Thịt cua, kể cả cua bể, cua đồng có chứa nhiều chất dinh dưỡng như chất đạm, chất béo, chất khoáng và các loại vitamin. Trên thực đơn hải sản, cua là món phổ...