Hùng hục làm 4 mâm cỗ để chồng đãi khách mà còn bị chê, điên tiết cô chỉ mặt tuyên bố khiến chồng cúi đầu nhận lỗi
Vợ chồng em bằng tuổi nhau nhưng lúc nào lão nghĩ mình là bề trên, hơn em cả cái đầu. Ý lão là ý trời em không được quyền can thiệp hay bàn bạc gì hết. Hễ em có mở miệng là bị chồng dập ngay: “Đàn bà nghĩ ngắn, biết gì mà ý kiến ý cò”.
Nghĩ cho sĩ diện của chồng, dù sao lão là đàn ông là trụ cột gia đình, em chấp nhận cho lão nhất. Thế nhưng cái cách thể hiện của lão thì lại chẳng thấy tí nào là trụ cột. Tiền kiếm được bao nhiêu lão không đưa cho vợ một xu một hào. Ăn uống sinh hoạt cứ mình vợ lo. Lão bảo tiền lão để dùng cho việc lớn. Nhưng từ ngày lấy nhau em chưa thấy lão mua sắm gì được cho nhà này một vật gì giá trị, không biết khái niệm “lớn” ấy là thế nào?
Lắm lúc em cũng bực, song nghĩ vợ chồng trẻ mới cưới mà cứ cãi vã nhau suốt người ngoài nhìn vào lại cười cho nên em cố nhịn.
Đã thế lão không bao giờ nhúng tay vào việc nhà đỡ vợ. Lão bảo đàn ông sinh ra là để làm công to việc lớn, không có chuyện vào bếp, đeo tạp dề như thế còn gì thể diện. Vậy nên em cứ đi làm về là xoay như chong chóng, nào cơm nước, nào quần áo, nhà cửa, lão cứ ngồi vểnh râu xem ti vi.
Lúc chỉ có 2 vợ chồng đã thế, đến khi em sinh con vẫn vậy, lão không chia sẻ vất vả với vợ dù chỉ 1 tí. Nhưng nghĩ thôi thì đã đâm lao, phải theo lão chứ lẽ nào lại bỏ. Vì tính ra thì lão cũng còn ngoan chán, không cờ bạc, rượ u chè.
Video đang HOT
Đến hôm vừa rồi, chồng dở chứng bảo em làm 4 mâm cơm để mời anh em đồng nghiệp đến nhà chơi, coi như giới thiệu nhà mới. Vì từ ngày mua nhà xong, còn lo trả nợ nên chúng em cũng không có buổi ra mắt “khao nhà”.
Thế là em lừa con, cắm đầu cắm cổ dậy đi chợ, nấu nướng từ sáng sớm mua đủ thứ trên đời. 4 mâm, mỗi mâm 6,7 món một mình nấu vã mồ hôi. Thế mà lúc bưng mâm lên, lão ngó nghiêng xong bĩu môi: “Có mấy mâm cỗ nấu không nên hồn. Lèo tèo, sơ sài quá”.
Điên không tưởng, em để mâm xuống đỏ mặt chỉ thẳng tay mặt chồng:
- Anh nhìn em, mỗi mâm 7 món, đầy ú ụ thế này mà anh còn bảo tôi nấu đơn giản sơ sài hả. Anh muốn thế nào thì lần sau tự đi mà làm hoặc tự bỏ tiền ra thuê nhé. Tôi không rảnh đâu. Một mình tôi hùng hục làm từ 4h sáng, anh thì vẫn ngủ chỏng đến 8,9h mới dậy. Đỡ đần gì tôi không?”
- Ơ kìa, anh có nói gì đâu mà mẹ mày nóng thế?
- Nói cho anh biết, tử tế thì tôi ở, dở thì tôi bước. Tôi chán người gia trưởng bảo thủ như anh lắm rồi. Chẳng thiết tha gì đâu.
Em nói mà lão tái mặt, vì không nghĩ em lại phản ứng kinh khủng thế. Mà lần này em nói là làm, tuyên bố luôn sẽ không có kiểu cung phụng chồng như trước nữa. Khách khứa sắp đến, lão thấy em phản ứng mạnh nên vỗ về cho em hả giận.
Nhưng em vẫn còn điên lắm, mong là sau lần này chồng có thể thay đổi được.
Cặp bồ với anh bảo vệ
Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, cưới rồi cuộc sống như bị bó hẹp trong 4 bức tường, chỉ có đi làm rồi về dọn nhà, nấu cơm, chờ chồng về ăn.
Tôi làm giao dịch viên ở ngân hàng, lúc nào cũng cần sự chỉn chu. Từ lúc lấy chồng, tôi như những chị cùng cơ quan, bắt đầu bàn về chuyện nhà cửa, con cái. Một ngày kia, tôi giật mình giữa đêm và khóc vì cảm thấy tuổi trẻ qua mau quá.
Chồng tôi làm ngành xây dựng, có tối phải trực ở công trình, những lúc đó tôi cảm thấy cô đơn nhất. Anh về chỉ lăn ra ngủ và chơi điện thoại, tuy không nhậu nhưng anh cũng chẳng cười nói gì, nín thinh như cục xi măng dính trên áo vậy. Chúng tôi kết hôn do lúc đó nhà tôi đang có một món nợ, nhà anh hứa sẽ trả giúp nếu tôi kết hôn với anh. Vì bố mẹ, tôi chấp nhận. Chuyện chăn gối tôi đều qua loa; trước kia tôi từng gần gũi bạn trai cũ, cảm giác đó với chồng tôi lại không có được.
Cuộc sống của tôi cứ như vậy cho đến khi gặp người đàn ông khác, anh là bảo vệ của ngân hàng tôi đang làm, không đẹp trai, được cái anh cười rất tươi. Tôi chú ý anh bởi nụ cười ấy. Mỗi lần tan ca, tôi đều cố gắng "vô tình" gặp và chào anh, nhìn nụ cười ấy tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi đối mặt với chồng. Hôm đó, tôi để quên đồ tại cơ quan, đến nơi chỉ có anh trực. Anh rất nhiệt tình và không biết khi đó như thế nào mà tôi lại ôm anh. Mãi sau khi về nhà, dường như chúng tôi đã hiểu nhau hơn, những tin nhắn ngày càng nhiều, nội dung từ công việc đến cả những chuyến đi phượt của anh. Anh làm tôi sống lại cảm xúc của tuổi trẻ, thật sự tôi biết mình đã thích anh rồi. Chúng tôi chia sẻ về nhiều chuyện thầm kín. Cứ thế đến một ngày anh hẹn tôi đi nhà nghỉ, tôi có được điều mình đang tìm kiếm ở anh.
Đỉnh điểm là anh mời tôi đi cắm trại, tôi phải nói dối chồng là đi du lịch với mấy cô bạn đồng nghiệp. Chuyện tình cảm của tôi cứ diễn ra như vậy, tôi đoán chồng biết việc tôi làm nhưng anh không nói gì; có thể anh cũng có người tình.
Cuộc sống vợ chồng tôi thu hẹp lại. Hiện tại, tôi không thể ly dị chồng vì món nợ gia đình nhưng cũng muốn được sống là chính mình. Tôi phải làm sao?
Lỗi tại tôi hay tại cô ấy phá hoại gia đình này? Với nhiều người phụ nữ, khi chồng có người thứ 3, thế nào cũng lên án chồng và lên án người thứ 3. Nhưng trong chuyện này, hình như lỗi là tại tôi. Chồng tôi không đẹp trai. Tiền bạc đều nộp hết cho tôi, mỗi ngày vẫn xin tiền vợ. Nhiều người đàn ông coi chuyện xin tiền vợ là xấu mặt...