Họp gia đình, tôi từ chối nhận nhà đất làm mọi người sửng sốt, lý do tôi đưa ra khiến mẹ chồng và chị dâu ngượng chín mặt
Về làm dâu chưa tròn 3 tháng, bố mẹ chồng đã có ý định giao hết tài sản nhà đất cho vợ chồng tôi.
Nhà chồng tôi đất đai rộng rãi, có khu vườn trồng cây ăn trái sum suê. Chỉ có điều, vì là nhà từ đường nên mỗi năm, bố mẹ chồng tôi phải gồng gánh 6 cái giỗ lớn nhỏ và nuôi bà nội nằm liệt một chỗ 2 năm nay. Chị Ly là dâu trưởng cũng rất vất vả. Chị kể tiề.n lương làm ra chỉ đủ chi tiêu và dành dụm để lo cúng giỗ. Năm dịch dã, vợ chồng chị đều thất nghiệp nhưng vẫn phải cúng đàng hoàng, không có tiề.n thì đi vay mượn để mua đồ cúng. Tôi nghe thôi mà đã thấy mệt rồi.
Về làm dâu chưa tròn 3 tháng mà tôi đã trải qua 3 cái giỗ ở nhà chồng. Mà cái giỗ nào cũng phải lo từ bàn thờ tổ tiên đến bếp núc; phải nấu nướng đủ món, đãi mấy mâm cỗ; mời hết họ hàng và làng xóm đến dự. Họ ăn xong thì phủi mông đứng dậy, để lại nguyên một bàn chén bát, ly tách cho tôi và chị dâu dọn rửa. Lần nào lo xong cái giỗ, 2 mắt tôi cũng thâm quầng vì mất ngủ. Chưa kể tốn kém quá nhiều càng làm tôi nản lòng hơn.
Dạo gần đây, tôi thấy chị dâu và mẹ chồng cứ hay thậm thụt trò chuyện gì đó, thấy tôi thì 2 người lại ngưng nói. Tôi cũng tò mò vì rõ ràng mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng, chị dâu rất tốt, họ lại đang giấu giếm tôi điều gì nữa?
Video đang HOT
Ảnh minh hoạ
Tối chủ nhật, bố mẹ chồng gọi vợ chồng chị dâu và vợ chồng tôi tới để bàn chuyện. Ông bà bảo đã già rồi, giờ muốn sang tên sổ đỏ, đất đai cho vợ chồng tôi. Còn anh trai, chị dâu thì chuyển ra ngoài ở riêng vì nhà mẹ đẻ của chị ấy đã cho sẵn một phần đất và anh chị cũng có đủ tiề.n xây nhà rồi. Vợ chồng tôi nhận nhà đất thì nhận luôn chuyện cúng giỗ và chăm sóc bà nội chồng. Bố mẹ chồng tôi có lương hưu nên chúng tôi không phải lo cho ông bà nhiều.
Tôi nghe mà bật ngửa vì sốc. Hóa ra đó là chuyện mà chị dâu và mẹ chồng tỉ tê với nhau mấy ngày nay. Tôi lên tiếng từ chối ngay với lý do mình vụng về, không thể đảm đương nổi trọng trách lo cúng giỗ. Chưa kể bà nội chồng nằm liệt một chỗ thì cần người chăm sóc, vệ sinh cá nhân, tôi đi làm vất vả nên không thể nhận chăm bà được.
Bố chồng nói sẽ giúp đỡ chúng tôi, miễn tôi đồng ý nhận tài sản cho ông bà yên lòng, sau này không sợ anh em tranh giành nhau vì đất đai. Tôi bực quá nhưng vẫn cố kiềm chế lại, nói luôn một câu mà chị dâu và mẹ chồng đều ngượng chín mặt: “Thật ra chuyện nhận tài sản chỉ là một lý do, cái chính là bố mẹ muốn đẩy cho vợ chồng con 2 gánh lo nặng nề nhất là chuyện cúng giỗ và chăm bà nội thôi, đúng không ạ?”. Nhận nhà đất, đồng nghĩa với nhận trách nhiệm lớn lao đó, còn chị dâu không nhận tài sản thì rất dễ ăn nói và cư xử. Ngày giỗ, chị có phụ thì phụ, không phụ cũng không ai nói gì.
Tôi nói thế, bố chồng cũng không biết nói gì nữa, chỉ hờn lẫy bảo vợ chồng tôi suy nghĩ cho kỹ. Nếu chúng tôi vẫn không nhận thì ông bà sẽ bán bớt một phần đất đi, lấy tiề.n đó lo cúng giỗ. Chúng tôi tự lo chuyện nhà cửa riêng tư đi cho thoải mái và khỏi phiền phức.
Sau chuyện đó, tôi thấy bố mẹ chồng và chị dâu tỏ thái độ khó chịu với mình hơn. Chồng tôi cũng bảo tôi suy nghĩ sai vấn đề nên làm quá mọi chuyện lên. Chẳng lẽ tôi nói thế là sai sao? Tôi có nên bảo chồng ra ở riêng luôn không?
Bố tôi vừa nói ý định chia tài sản, chị dâu đã thẳng thừng nhận hết về mình, còn đưa ra lý lẽ khiến cả nhà đứng hình
Bố tôi cũng không ngờ, chị dâu lại ứng xử khác lạ như vậy.
Trước đây, gia đình tôi rất thương chị Nhiên, chị dâu tôi. Chị ấy về làm dâu được 10 năm nay, hiền lành, cởi mở, gặp ai cũng chào hỏi và giúp đỡ người khác nhiệt tình. Vậy nên không chỉ bố mẹ tôi mà hàng xóm cũng thích và hay khen ngợi chị ấy.
Chị Nhiên sống chung nhà với bố mẹ tôi, nhận chăm sóc ông bà. Theo như lời bố mẹ tôi kể, chị ấy rất chịu khó trong việc nấu nướng. Từ lúc có chị, gia đình không phải ăn sáng ngoài hàng quán nữa vì chị dậy sớm, nấu món này món nọ rồi bày biện cho cả nhà ăn. Bữa trưa, bữa tối chị cũng nấu kì công 3 món/bữa và thường không trùng nhau trong một tuần. Mỗi tối, chị còn pha sữa cho bố mẹ tôi uống. Ở với chị dâu, bố mẹ tôi tinh thần thoải mái, người cũng mập mạp hẳn ra.
Đầu năm ngoái, mẹ tôi bị bệnh nặng, nằm bệnh viện 2 tháng thì ra đi mãi mãi. Tôi đang ở cữ con gái thứ 2 nên không thể chăm sóc mẹ được. Anh trai và chồng tôi thì là đàn ông, cũng không thể chu đáo, tỉ mỉ bằng chị dâu. Thời gian đó, chị dâu xin nghỉ việc 3 tháng nhưng công ty không chấp nhận nên chị xin nghỉ việc luôn để chăm sóc mẹ chồng. Chị sợ mẹ nằm viện lâu, về nhà cũng cần có người chăm nên mới quyết định như thế.
Nhưng rồi mẹ tôi mất ở bệnh viện, bên cạnh cũng chỉ có một mình chị dâu. Nhận cuộc gọi của chị báo tin, anh trai tôi tất tả đến viện để làm thủ tục đưa mẹ về an táng. Gia đình tôi chìm trong đau khổ, tang thương vì mất mát quá lớn này suốt cả năm trời.
Ảnh minh họa
Cũng ngần ấy thời gian, chị Nhiên không tìm được việc làm mới. Kinh tế trong nhà trở thành gánh nặng đối với anh chị. Chị đành phải xin làm tạp vụ, rửa chén bát ở quán phở gần nhà với mức lương bèo bọt. Thương anh chị, tôi cũng hay cho tiề.n các cháu nhưng tôi thừa biết, số tiề.n mình cho chẳng thấm thía vào đâu cả. Tiề.n bạc túng thiếu khiến vợ chồng anh chị thường xuyên cãi vã, mâu thuẫn nhau. Mỗi lần tôi về nhà chơi đều nghe bố than thở, bảo gia cảnh không còn được như ngày xưa nữa. Chị dâu cũng trở nên khó chịu, đanh đá, sắc sảo hơn.
Hôm qua, bố tôi nói ý định phân chia tài sản. Không ngờ vừa nghe thế, chị dâu đã lên tiếng đòi nhận hết nhà cửa đất đai về mình. Chị nói lúc chị chăm mẹ chồng ở bệnh viện, chính bà đã nói điều này. Để củng cố lòng tin ở mọi người, chị Nhiên còn lấy trong phòng ra một mảnh giấy, chỉ ghi nguệch ngoạc 5 chữ: "Nhà cửa giao cho Nhiên". Nét chữ chính xác là của mẹ tôi nhưng điều khiến chúng tôi bất ngờ là tại sao mẹ đau bệnh lại nghĩ đến chuyện này. Và bà còn ghi lại, dù sức khỏe yếu ớt. Có khi nào chị Nhiên đã ép buộc mẹ không?
Mảnh giấy khiến bố tôi bảo sẽ suy nghĩ lại chuyện chia tài sản. Chị Nhiên có công lớn trong việc chăm sóc mẹ chồng, thậm chí còn hi sinh công ăn việc làm. Nhưng ông cũng muốn để lại cho con gái một phần đất để có chỗ hậu thuẫn về sau và cũng công bằng cho 2 đứa con. Chị dâu không vui ra mặt, chỉ hậm hực bảo tùy bố rồi bỏ vào phòng.
Tôi không hiểu nổi chị dâu nữa. Trước đây chị rất tốt, thương bố mẹ, thương em chồng. Tại sao bây giờ, chị lại đổi tính và muốn thu vén hết tài sản nhà chồng? Hay do chị thất nghiệp nên thành ra như vậy. Theo mọi người, vợ chồng tôi có nên nhận đất bố cho không?
Sau khi mẹ mất, chị dâu bảo chia cho tôi nửa ngôi nhà để về sống cùng nhưng con trai tôi lại nằng nặc không chịu Lòng tốt của chị dâu làm tôi rất bất ngờ và coi đây là cơ hội để con tôi làm lại từ đầu. Vợ chồng anh tôi cưới nhau đến nay là gần 20 năm nhưng không thể có con. Nguyên nhân là từ chị dâu, tử cung có vấn đề và đã chữa trị nhiều nơi, tốn kém khá nhiều tiề.n bạc...