Hợp đồng hôn nhân của “chồng gay và vợ les”…
Để làm vui lòng gia đình hai bên, tôi và cô gái ấy đã quyết định đến với nhau bằng một “hợp đồng hôn nhân”.
Chúng tôi đến với nhau theo một cách thật tình cờ và bất ngờ. Tôi cam đoan rằng “mối tình” giữa chúng tôi sẽ chẳng bao giờ kết thúc, bởi lẽ nó chẳng hề có sự bắt đầu…
Tôi – cậu sinh viên quản trị kinh doanh mới ra trường, chuẩn bị vào tiếp quản chức Phó tổng giám đốc công ty của gia đình – một trong những công ty xuất nhập khẩu lớn và có tiếng bậc nhất Sài Gòn.
Tôi được lớn lên trong nhung lụa cùng sự hậu thuẫn từ gia thế hiển hách, cộng thêm vẻ ngoài công tử, đẹp trai cho nên suốt khoảng thời gian đi học, tôi luôn được các cô gái vây quanh. Họ sẵn sàng “xin chết” để được tiếp cận tôi. Ngây thơ, hồn nhiên có, xinh đẹp gợi cảm có, học thức trí tuệ có, song, tôi vẫn làm ngơ. Tất cả họ đều nghĩ tôi phách lối, ra vẻ thiếu gia, nhưng họ đâu biết được thật sự tôi không hề có cảm xúc với… phụ nữ.
Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, gia đình bắt đầu có sự nghi ngờ về tôi, bởi lẽ không lý nào một chàng trai có điều kiện như tôi đến tuổi này vẫn chưa từng có bạn gái. Bố mẹ chủ động đưa tôi đến những cuộc gặp gỡ xem mắt với hàng loạt cô nàng tiểu thư, con gái của các đối tác kinh doanh. Bố mẹ tạo sức ép, buộc tôi phải có một đám cưới, cho họ một nàng dâu trong thời gian nhanh nhất có thể.
Quá mệt mỏi khi nghĩ rằng mình sẽ phải lấy một người không yêu, bi kịch hơn nữa là mình sẽ làm khổ cả đời họ, suy nghĩ mông lung, tâm trí rối bời khiến tôi dường như bị trầm cảm suốt một khoảng thời gian. Tôi bất giác rong ruổi khắp các diễn đàn, mạng xã hội với ý nghĩ tìm thấy một cái gì đó để gỡ đi “nút thắt” rối bời của cuộc đời mình…
Và vô tình tôi nhìn thấy một dòng tin: “Cô gái menly tìm chồng để làm con rể ba má”. Không hiểu sao ngay lúc đó, tôi cảm nhận được sự đồng điệu nơi tâm hồn, cảm giác của một người có chung hoàn cảnh thôi thúc tôi tìm mọi cách bắt chuyện và làm quen với “cô gái menly” đó. Đúng với từ “menly”, cô gái thẳng thắn bộc bạch với tôi mọi thứ, và tôi cũng không có lý do gì để “che đậy”. Vậy là, một bên đang muốn tìm nàng dâu, một bên cần tìm chàng rể cho gia đình, dòng họ.
Video đang HOT
Vài ngày sau, chúng tôi hẹn gặp nhau, “cô gái menly” ấy thật ra chẳng menly, cô ấy xinh đẹp, cao ráo, nhưng với vẻ ngoài phóng khoáng, khá mộc mạc, không son phấn như nhiều cô gái khác, song tôi vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của Thu Phong – tên gọi của cô gái ấy.
Thu Phong hiền lành, chân thật và rất thẳng tính. Phong chia sẻ với tôi rằng cô ấy đang có quan hệ tình cảm với một cô gái người Việt đang sinh sống ở Thái Lan, họ thường xuyên qua lại để gặp gỡ. Nhưng mong muốn lớn nhất của Thu Phong lúc này là “liều mình” tìm một tấm chồng để làm vui lòng gia đình. Đồng cảm vì cùng cảnh ngộ, tôi đã mạnh dạn đề xuất ý kiến rằng chúng tôi sẽ có một “hợp đồng hôn nhân” và làm vợ chồng trên danh nghĩa.
Không lâu sau, một đám cưới linh đình đã được diễn ra dưới sự vui mừng và chúc phúc của hai họ. Gia đình chúng tôi rạng rỡ nụ cười trong suốt đám cưới, và đó cũng chính là điều “vợ chồng tôi” mong muốn.
Hợp đồng hôn nhân của chúng tôi bắt đầu bằng một đám cưới (Ảnh minh họa)
Tôi và Thu Phong về sống riêng với nhau trong một căn hộ cao cấp, để gia đình hai bên không dễ dàng phát hiện. Chúng tôi vẫn sống vui vẻ, lo lắng, chăm sóc cho nhau như hai… anh em trong nhà. Chúng tôi tôn trọng đối phương và vui vẻ với những mối quan hệ của riêng mình.
Trong nhiều bữa cơm tối, Thu Phong thường nói vui với tôi: “Hợp đồng hôn nhân giữa anh em mình là vô thời hạn nha anh!”. Tôi mỉm cười đáp lại: “Chúng ta sẽ mãi như thế này, em nhé…”
Theo Phunutoday
Sau sinh, chồng chê 'béo ị' chán quá!
Hầu như ngày nào chồng em cũng kêu ca, phàn nàn về thân hình sồ sề của em, em tủi thân quá.
Từ ngày sinh con xong đến giờ đã hơn 3 tháng mà chồng em chẳng đoái hoài gì đến chuyện ấy. (ảnh minh họa)
Nói ra thì bảo nói xấu chồng, "vạch áo cho người xem lưng" nhưng thực sự em đang rất buồn các chị ạ. Em sợ mình sẽ trầm cảm mất thôi.
Chuyện là từ ngày sinh con ra, mối quan hệ vợ chồng của em xuống cấp trầm trọng. Ngày trước, chúng em có nhiều thời gian yêu nhau lắm. Quen nhau từ ngày học đại học nhưng chính thức yêu nhau thì được 2 năm các chị ạ. Hồi yêu đương, vợ chồng em khá hiểu nhau và hợp nhau. Thế nhưng từ ngày sinh con ra, tình cảm vợ chồng chẳng còn mấy mặn mà, cơ bản là do chồng em không muốn gần gũi vợ nữa chứ em thì vẫn quan tâm anh như bình thường.
Vì mẹ chồng và mẹ đẻ em đều đang công tác nên chẳng ai nghỉ chăm em được. Hồi đầu mới sinh, em thuê người giúp việc nhưng được vài tuần thì người ta bỏ vì không hợp mà em cũng không thích có người lạ sống cùng. Vậy là em quyết định hai vợ chồng tự chăm con. Chồng em thì vẫn đi làm đều đặn, chỉ nghỉ được 2 ngày khi em còn ở bệnh viện. Từ khi ô sinh nghỉ việc, em phải một mình làm tất cả mọi việc từ nấu cơm, rửa bát, dọn dẹp nhà cửa rồi tắm, gội, thay tã bỉm cho con... Bao việc một ngày đều đổ dồn lên đầu em hết. Vì vậy mà em khá mệt nên không có nhiều thời gian để quan tâm đến chồng như ngày còn son. Mà em sinh nở thế này, đáng lẽ ra chồng phải quan tâm đến mẹ con em mới phải chứ.
Em lại thuộc tuýt người ít sữa, nhưng lại muốn nuôi con bằng sữa mẹ hoàn toàn trong 6 tháng đầu nên sau sinh em phải ra sức ăn uống để có sữa cho con tu ti. Trộm vía, nhờ chăm chỉ ăn hết cháo móng giò đến đu đủ hầm rồi cháo chân chó nên em cũng đủ sữa cho con. Nhưng đổi lại, thân hình em lại sồ sề hơn cả lúc mang thai. Khi lên bàn đẻ, em nặng 62kg nhưng giờ thì lên 65kg rồi. Mặc dù em rất chăm chỉ cho con bú nhưng có lẽ do cố gắng ăn nhiều nên thân hình em mới phát tướng thế. Nhưng em chẳng để ý nhiều đến nhan sắc đâu, em chỉ đơn giản nghĩ rằng, mình hy sinh một vài năm nhan sắc để chăn con thì có hề chi. Thế nhưng chồng em dường như chẳng nghĩ như vậy.
Từ ngày sinh con xong đến giờ đã hơn 3 tháng mà chồng em chẳng đoái hoài gì đến chuyện ấy. Đã rất nhiều lần chồng nói gián tiếp chuyện em sồ sề, béo quá sau sinh nhưng em không để tâm vì nghĩ chồng nói đùa thế. Nhưng mới đây chồng đã trực tiếp chê em rằng "sinh xong 3-4 tháng rồi mà chẳng giảm được cân nào", "em phải đi tập luyện để giảm eo còn đi chơi Tết chứ, béo ị thế này đi cùng em xấu hổ lắm!"... Nghe xong những lời chồng nói em thực sự tự ái vô cùng các chị ạ. Em đã vất vả chăm con, hy sinh nhan sắc để có đủ sữa cho con bú, thế mà chồng chẳng đồng cảm, chẳng được lời động viên, lại chê thẳng thừng thế.
Mà chồng em thì phong độ, lịch lãm chứ. Các cụ xưa nói chẳng sai "trai 30 tuổi đang xoan, gái 30 tuổi đã toan về già". Chồng em làm giám đốc kinh doanh nên rất hay đi công tác, gặp gỡ đối tác. Em sợ em cứ sồ sề, xấu xí như thế này chồng sẽ đi ăn chả mất. Mà từ ngày em sinh xong, tình cảm vợ chồng xuống cấp trầm trọng. Chồng em đi từ sáng đến tối khuya và rất thường xuyên đi công tác 2-3 ngày. Em đã sinh xong hơn 3 tháng mà vợ chồng em vẫn chưa một lần gần gũi lại. Có lần em ngỏ ý thì chồng bảo nên kiêng 3 tháng 10 ngày. Ừ thì kiêng nhưng nếu yêu thương mẹ con em thì lẽ ra anh cũng phải phụ chăm con giúp em hay thể hiện tình yêu thương với em chứ. Đằng này anh chỉ biết mang mỗi tiền về cho mẹ con em là hết nhiệm vụ.
Em ở cữ đã phải làm rất nhiều việc mà còn lo lắng đến chuyện chồng đi ăn chả nữa thì em đến stress mất thôi. Liệu có phải em quá sồ sề, xấu xí nên chồng chán không các chị? Nhưng em bận chăm con thế này thì lấy đâu thời gian làm đẹp, giảm eo... Chị em có cách nào giúp giảm cân, eo thon mà không cực nhọc, ít thời gian và không ảnh hưởng đến sữa cho con ti thì chia sẻ giúp em với ạ.
Em cảm ơn các chị rất nhiều!
Theo VNE
Chồng tôi thay bồ như thay áo Cuộc sống hiện tại của tôi hoàn toàn xứng đáng để được xây dựng thành nguyên mẫu cho nhân vật người phụ nữ bất hạnh trong bộ phim tâm lý tình cảm nào đó trên truyền hình. ảnh minh họa Chồng tôi, một người đàn ông điềm đạm, bình dị, cũng có những tật xấu lặt vặt của đàn ông nhưng anh yêu...