Hỏi vợ về sổ tiết kiệm suốt 10 năm, tôi bật khóc khi biết tiền đang ở đâu
Khi tôi hỏi vợ về sổ tiết kiệm , cô ấy ấp úng, ánh mắt né tránh, bàn tay nắm chặt vào vạt áo.
Linh tính mách bảo tôi có điều gì đó không ổn…
Tôi nhìn vào màn hình máy tính nhưng tâm trí lại quay cuồng với mớ hỗn độn không thể gọi tên. Sự tức giận , thất vọng và một nỗi đau âm ỉ vì sự phản bội đang gặm nhấm từng tế bào trong tôi.
Cuộc sống của tôi, vốn dĩ bình yên và đầy ắp những kế hoạch, giờ đây bỗng chốc sụp đổ như một lâu đài cát trước cơn sóng dữ. Chúng tôi kết hôn đã gần 10 năm. 10 năm không phải là ngắn, đủ để hai con người xa lạ trở thành tri kỷ, thành một phần không thể thiếu của nhau.
Tôi luôn tự hào về gia đình nhỏ của mình, về người vợ tảo tần, chu đáo và hai đứa con ngoan ngoãn.
Chúng tôi đã cùng nhau xây dựng tổ ấm này từ hai bàn tay trắng. Từng chút một, từ những đồng lương ít ỏi ban đầu cho đến khi có được một khoản tiết kiệm kha khá, đủ để mơ về một căn nhà rộng hơn, một tương lai vững chắc hơn cho các con.
Tôi đang phải đối mặt với những ngày tồi tệ, mất phương hướng chỉ vì cách cư xử của vợ (Ảnh minh họa: iStock).
Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành , ít nói. Cô ấy luôn quán xuyến mọi việc trong nhà một cách chu toàn, từ bữa ăn , giấc ngủ của các con đến việc đối nội, đối ngoại. Tôi tin tưởng vợ tuyệt đối, giao phó mọi chuyện tài chính cho cô ấy quản lý.
Tôi nghĩ, vợ chồng là một. Tiền của ai cũng là tiền chung và vợ tôi là người cẩn trọng, chắc chắn sẽ không bao giờ làm điều gì ảnh hưởng đến tương lai của gia đình.
Tôi đã sai lầm, một sai lầm quá nghiêm trọng. Tôi đã tin rằng, cô ấy là người sẽ cùng tôi chèo lái con thuyền gia đình vượt qua mọi bão dông, chứ không phải là người tự tay đục thủng nó.
Video đang HOT
Trước đây, công việc của tôi bận rộn. Những dự án lớn liên tiếp đổ về, tôi gần như vùi đầu vào công việc từ sáng đến tối. Về nhà, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, dành thời gian cho vợ con. Tôi ít để ý đến những thay đổi nhỏ nhặt trong chi tiêu của gia đình.
Thỉnh thoảng, vợ có nhắc đến việc Nam lại vướng vào nợ nần. Nam là một đứa em vợ mà tôi chưa bao giờ có thiện cảm. Từ nhỏ, Nam đã ham chơi, lớn lên thì dính vào cờ bạc.
Tôi đã không ít lần khuyên nhủ, thậm chí còn giúp đỡ Nam vài lần nhỏ lẻ, nhưng đâu lại vào đấy. Tôi đã nói với vợ rằng, phải cứng rắn, không thể cứ mãi là cái ngân hàng không lãi suất cho Nam được. Vợ tôi chỉ ậm ừ, nói sẽ cố gắng. Tôi nghĩ cô ấy đã hiểu.
Cho đến gần đây, công ty tôi bắt đầu có dấu hiệu khó khăn. Thị trường suy thoái, các dự án bị cắt giảm và rồi tin tức về việc cắt giảm nhân sự bắt đầu lan truyền.
Tôi lo lắng vô cùng. Bao nhiêu năm cống hiến, giờ đây lại đứng trước nguy cơ mất việc. Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là khoản tiền tiết kiệm của hai vợ chồng. Tôi muốn kiểm tra lại sổ tiết kiệm, tính toán lại các khoản chi tiêu để chuẩn bị cho những ngày tháng khó khăn sắp tới.
Tôi hỏi vợ về sổ tiết kiệm. Cô ấy ấp úng, ánh mắt né tránh, bàn tay nắm chặt vào vạt áo. Một sự im lặng nặng nề bao trùm căn phòng, chỉ còn tiếng tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực.
Linh tính mách bảo tôi có điều gì đó không ổn. Tôi gặng hỏi và rồi sự thật phũ phàng dần hé lộ. Vợ tôi thú nhận rằng, cô ấy đã rút tiền từ sổ tiết kiệm.
Tôi hỏi bao nhiêu và để làm gì? Cô ấy cúi gằm mặt, giọng lí nhí: “Em gửi về cho Nam để trả nợ. Nếu không trả, bố mẹ sẽ gặp nguy hiểm”.
Cả người tôi như bị một luồng điện lạnh chạy dọc sống lưng, tê dại. Máu trong huyết quản dường như ngừng chảy. “Bao nhiêu?”, tôi hỏi lại, giọng khàn đặc, cố giữ cho mình không sụp đổ.
Hai tỷ đồng. Tôi không thể tin vào tai mình. Đó là toàn bộ số tiền tiết kiệm mà hai vợ chồng đã chắt chiu, dành dụm suốt 10 năm trời.
Đó là những giọt mồ hôi tôi đổ xuống trên công trường, là những đêm tôi thức trắng bên bàn làm việc, là những bữa cơm đạm bạc chỉ có rau dưa để dành dụm từng đồng. Đó là những lần tôi từ chối mua cho mình một chiếc áo mới, một đôi giày tốt, chỉ để mơ về một tương lai tốt đẹp hơn cho các con.
Và giờ đây, tất cả đã bay biến vào những canh bạc vô nghĩa của một kẻ không biết hối cải. Tôi nhìn vợ, ánh mắt đầy phẫn nộ. Vợ tôi bật khóc nức nở. Cô ấy nói rằng. Nam đã van xin, thề thốt sẽ từ bỏ cờ bạc, làm lại cuộc đời.
Cô ấy không đành lòng nhìn em trai mình rơi vào bước đường cùng. Cô ấy sợ tôi sẽ không đồng ý nên đã giấu tôi. Cô ấy nghĩ chỉ là giúp Nam lần cuối rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Tôi bật khóc cay đắng: “Giờ anh bị cắt giảm nhân sự, công việc bấp bênh, tiền tiết kiệm không còn một xu. Em nói xem, chúng ta sẽ sống bằng gì? Các con sẽ học hành ra sao ? Em có nghĩ đến gia đình mình không, hay chỉ nghĩ đến em trai em?”.
Tôi đã đặt niềm tin tuyệt đối vào người vợ đầu ấp tay gối, người mà tôi nghĩ rằng luôn đồng lòng với tôi trong mọi chuyện. Nhưng giờ đây, tôi nhận ra, có những bí mật được che giấu, những quyết định được đưa ra mà tôi không hề hay biết và hậu quả lại quá đỗi nặng nề.
Tôi không biết phải làm gì bây giờ? Ly hôn ư? Tôi không muốn, vì các con, vì những năm tháng đã qua.
Nhưng sống tiếp với một người mà tôi không còn tin tưởng hoàn toàn, liệu có hạnh phúc được không? Làm sao tôi có thể quên đi cảm giác bị phản bội này, làm sao tôi có thể xây dựng lại niềm tin đã sụp đổ khi mà cả tương lai của các con tôi cũng đang treo lơ lửng?
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối. Thành phố vẫn lên đèn nhưng trong lòng tôi, một khoảng tối vô định đang bao trùm, nuốt chửng cả những giấc mơ về ngôi nhà mới, về tương lai tươi sáng của các con.
Tôi đang trải qua nỗi đau của một người đàn ông vừa mất đi tất cả. Tôi cần một lời khuyên, một lối thoát, tôi phải làm sao đây?
Bố qua đời được bồi thường nhiều tiền, mẹ dù nghèo nhưng nhất quyết không đụng vào, nhiều năm sau biết lý do tôi bật khóc
Dù nghèo đến mấy, mẹ cũng nhất quyết không đụng vào số tiền ấy. Tôi từng giận mẹ, vì nghĩ bà cố chấp, bà keo kiệt.
Đó là một buổi chiều mưa tầm tã, khi tôi học lớp 9, bố đi làm rồi không bao giờ trở về. Tôi nghe kể, một chiếc xe tải mất lái đã cướp đi sinh mạng của bố trong tích tắc. Gia đình tôi chìm trong tang tóc, mẹ khóc đến ngất đi.
Sau cái chết của bố, phía bên kia bồi thường một khoản tiền lớn, đủ để gia đình tôi sống thoải mái nhiều năm. Hàng xóm xì xào bàn tán: " Nhà này sướng rồi, tiền bồi thường cả tỷ đồng, tha hồ mà xài". Nhưng dù nghèo đến mấy, mẹ cũng nhất quyết không đụng vào số tiền ấy. Bà gửi hết vào sổ tiết kiệm, chỉ dùng tiền làm thuê, chạy chợ hàng ngày để nuôi tôi ăn học.
Mẹ gồng gánh mọi thứ. Bà đi làm thuê từ sáng sớm đến tối mịt từ việc cấy lúa, nhổ mạ, cho đến bán rau ngoài chợ... Có hôm mưa gió, tôi thấy mẹ trở về nhà quần áo ướt sũng, tay run rẩy vì lạnh. Tôi thương mẹ nên hỏi: "Sao mẹ không lấy tiền của bố ra để sinh sống, sao lại phải vất vả đến thế?". Mẹ chỉ lắc đầu: "Con còn nhỏ, đừng xen vào chuyện người lớn".
Mẹ con tôi sống trong căn nhà cũ kỹ, mái dột khi trời mưa, nhưng mẹ vẫn kiên quyết không sửa chữa bằng tiền bồi thường. Có lần tôi ốm nặng, bà đi vay mượn khắp nơi chạy chữa chứ không động vào số tiền ấy. Tôi từng giận mẹ, vì nghĩ bà cố chấp, bà keo kiệt.
Tôi bước chân vào đại học với niềm tự hào của mẹ. Ngày tôi lên thành phố, mẹ dặn dò: "Con cố gắng học hành, rồi sau này đi làm. Chỉ khi làm ra tiền bằng tri thức và sức lao động chân chính của mình, của cải mới thực sự bền vững".
Tôi luôn ghi nhớ những lời mẹ dạy, nhưng nhìn thấy bạn bè có nhà cửa, ăn mặc đẹp đi xe sang, còn tôi phải đi thuê nhà, sống dè xẻn từng ngày, tôi thấy chạnh lòng. Tôi lại hậm hực với mẹ, thầm trách bà sao để tôi sống khổ như vậy. Rõ ràng, bố mất đi có một khoản bồi thường, đến giờ tôi lớn rồi mẹ vẫn không chịu chi ra.
Tốt nghiệp ra trường, tôi kiếm được công việc ưng ý. Với số tiền lương hiện tại, tôi sống thoải mái hơn. Tôi nghĩ mình phải kiếm thật nhiều tiền để bù đắp lại những ngày tháng sống cơ cực trước đây.
Một thời gian sau khi đi làm, tôi có người yêu làm cùng công ty. Vì hai đứa xác định tiến tới hôn nhân nên tôi đưa về ra mắt mẹ. Tôi rất tự tin vì mẹ bạn gái hứa sau khi cưới sẽ cho chúng tôi một căn nhà chung cư nhỏ. Tôi nghĩ, không cần số tiền bồi thường kia, tôi vẫn có thể sống tốt.
Trong bữa cơm hôm đó, trước mặt cả bạn gái tôi, mẹ mở chiếc hộp gỗ cũ kỹ đựng cuốn sổ tiết kiệm đã ố vàng. Bà nói: "Ngày xưa, mẹ không dám tiêu số tiền này vì sợ con nghĩ rằng mạng sống của bố có thể đổi lấy của cải. Mẹ muốn con tự lập, biết trân trọng đồng tiền do chính mình làm ra. Giờ con lớn rồi, mẹ sẽ dùng số tiền này để lo cho tương lai của con. Mẹ sẽ mua nhà để con cưới vợ".
Nghe những lời mẹ nói, tôi ứa nước mắt. Thì ra, bấy lâu nay bà không dùng số tiền đó là dành dụm lo cho tôi khi trưởng thành. Bà sợ nếu tiêu xài hoang phí, tôi sẽ ỷ lại, mất đi ý chí phấn đấu.
Tôi liền đáp: "Mẹ cứ giữ lấy tiền đi, con không dám nhận đâu. Hơn nữa, mẹ vợ tương lai của con cũng đã hứa sẽ mua nhà cho hai đứa rồi. Con chỉ mong mẹ dùng số tiền này để an nhàn tuổi già, đừng làm lụng vất vả nữa". Thế nhưng, mẹ tôi nhất quyết không chịu nghe theo.
Giờ tôi mới hiểu sự hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho tôi suốt bao năm qua. Tôi thầm nghĩ phải sống tốt để báo hiếu cho mẹ. Cuộc đời này quả thực có những thứ còn quý giá hơn cả tiền bạc, vật chất phù phiếm - đó là nhân cách sống ngay thẳng, là tấm lòng bao dung và tình yêu thương chân thành.
Ông nội đến thăm cháu, bật khóc trước hành động của con dâu cũ Ly hôn 3 năm, chồng cũ không đến thăm và chu cấp cho con gái. Thỉnh thoảng, ông nội của con tôi đến thăm, mang cho cháu ít bánh trái. Chắc mọi người cũng hiểu được phần nào nỗi khổ của người vợ có chồng nghiện cờ bạc. Riêng tôi, cả đời này không thể tha thứ cho kẻ đã đẩy mẹ con...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Sau khi nghỉ hưu, mẹ tính chia tài sản: Tôi đang 'cân não' khi chồng nhất quyết ép tôi từ bỏ số tiền lớn

Tuổi xế chiều cô đơn, cụ ông nhận được tình thương từ hàng xóm và cái kết xúc động đến bật khóc

Tha thứ cho chồng ngoại tình để con có gia đình trọn vẹn, 3 năm sau, tôi cay đắng nhận ra sự thật nghiệt ngã

Tôi quá may mắn khi có người mẹ kế cho tôi 'cả một gia tài'

Khi bữa cơm gia đình bỗng dưng im bặt chỉ vì một câu hỏi nhạy cảm của vợ tôi

Mang thai tuần thứ 30, tôi choáng váng khi người phụ nữ dắt bé trai 5 tuổi đến nhận cha

Chồng luôn sẵn sàng vì người yêu cũ, còn vợ thì bị bỏ mặc

Đêm kỷ niệm bảy năm ngày cưới đáng lẽ ngọt ngào, nhưng chỉ một vị khách không mời đã khiến trái tim tôi rơi xuống vực sâu

Khi tôi giàu, vợ ở bên, nhưng chỉ một lần không làm ra tiền đã khiến cô ấy lộ rõ bộ mặt thật

Sự xuất hiện của "vị khách không mời" trong tiệc sinh nhật chồng khiến tôi không nói lên lời

Dọn nhà chuyển đi nơi khác, tôi rơi nước mắt phát hiện bí mật đau lòng của người chồng quá cố

Lần nào gặp lại, người yêu cũ cũng cố làm tôi bẽ mặt chỉ vì tôi là người đã chứng kiến hết thảy quá khứ của anh
Có thể bạn quan tâm

Danh tính Thạc sĩ Việt mập mờ với ai xong cũng gửi cho người ta "feedback" dài như tờ sớ
Netizen
08:58:07 22/09/2025
Văn Toàn khoe iPhone 17 mới cứng, hóa ra Hòa Minzy mới là người "quẹt thẻ": Trừ thẳng 70 triệu vào nợ!
Sao thể thao
08:53:22 22/09/2025
Bảo tồn, phát huy giá trị Khu danh thắng quốc gia hồ Ba Bể để phát triển du lịch
Du lịch
08:53:21 22/09/2025
Nga cáo buộc Ukraine tấn công Crimea gây thiệt hại lớn
Thế giới
08:50:18 22/09/2025
Cháy chợ giữa khuya ở TPHCM
Tin nổi bật
08:47:47 22/09/2025
Thanh Sơn: Chúng tôi diễn xong không biết đâu là máu thật, đâu là máu giả, nghĩa là máu thật và máu giả lẫn lộn với nhau
Hậu trường phim
08:44:48 22/09/2025
Đến lạy ai bỏ tiền làm phim Hàn dở kinh khủng thế này: Nam chính đơ ơi là đơ, nữ chính không 1 góc nào đẹp
Phim châu á
08:41:53 22/09/2025
Xem phim Sex Education mãi mới biết đây là cảnh nóng đỉnh nhất 4 mùa, biết kết cục phía sau còn sốc hơn
Phim âu mỹ
08:35:38 22/09/2025
1 Anh Trai Say Hi đáp trả căng vì visual mới bị chê tan nát
Sao việt
07:53:38 22/09/2025
4 dấu hiệu của ngôi nhà vượng khí, phúc lộc trổ bông, tiền tài "không cầu mà tự đắc"
Sáng tạo
07:49:18 22/09/2025