Hối hận khi lỡ báo cho bạn gái anh về cái thai trong bụng tôi
Khi tôi gặp chị đã bị chị l.ăng m.ạ, câu đầu tiên chị nói tôi hãy chịu khổ cả đời đi, giờ mới bắt đầu việc mang thai đau khổ thôi.
Ảnh minh họa
Tôi và anh không thân nên không bao giờ đi riêng. Lúc anh và bạn gái cãi nhau, chị bỏ anh, tôi không quên nhắn tin an ủi. Chúng tôi không thân nên chỉ gặp nhau khi tụ tập, sau hôm họ chia tay chúng tôi được cô bạn mời sinh nhật, vui vẻ nên cuối tiệc cả nhóm say. Tôi say nhưng vẫn biết mình đang ở đâu nên gọi taxi đưa anh cùng về vì chung đường. Hôm đó cũng chính là hôm định mệnh, tôi chỉ định đưa anh về rồi về nhưng lòng lại lo không biết anh say ở một mình có sao không nên ở lại, không gì hết chỉ chờ sáng thì về.
Hôm đó nằm mà anh cứ rúc vào người tôi, không hiểu sao tôi lại không cản mà đồng ý nên mới có thai. Tôi kể với mẹ, mẹ nói giữ thai lại vì thấy hài lòng về anh, tin tôi sẽ có cuộc sống tốt, an nhàn nếu lấy anh. Nhưng khi nghe tin đi qua giới hạn vậy mà anh lại về với chị, lại mới mua nhà chuẩn bị kết hôn vào mùa đông tới. Anh không chấp nhận tôi, quay về với bạn gái nên mẹ tôi rất giận, kêu nên gặp chị, nên tôi mới đi, chứ không tôi đã chờ sau này sinh xong mới gặp. Tôi đã sai lầm khi thông báo chuyện mình có thai với bạn gái anh, nếu sinh xong rồi thông báo thì tốt hơn.
Video đang HOT
Khi tôi gặp chị đã bị chị l.ăng m.ạ, câu đầu tiên chị nói tôi hãy chịu khổ cả đời đi, giờ mới bắt đầu việc mang thai đau khổ thôi. Chị nói chị anh cãi nhau chứ không bao giờ bỏ nhau. Chị thích thì sẽ chia tay, còn không tôi đừng mơ. Chị muốn bỏ nhưng anh yêu chị thì chị làm được gì? Kể cả chị có bỏ anh thì tôi cũng đừng mơ nghĩ mình nhảy vào được, người có khả năng vậy chỉ là những cô gái có lòng tự trọng, không dùng hạ sách úp sọt, nhưng những người đó họ lại không hứng thú chuyện xen ngang hạnh phúc người khác.
Lần đầu tiên trong đời tôi bị l.ăng m.ạ nhiều đến vậy nên không thể nào hết tức. Tôi kể hết với bố mẹ, họ đã đến nhà anh, lúc đó chị cũng ở đấy. Anh dám nói thẳng với bố mẹ tôi là không bao giờ lấy tôi hay chấp nhận cái thai, tôi cố ý thì giờ tự chịu. Bố mẹ anh cũng không ý kiến gì, chẳng khuyên nhủ, chỉ nói hạnh phúc của anh họ không nhúng tay vào, cũng khó chấp nhận một gia đình như gia đình tôi. Chị không cho anh gặp tôi hay bất kỳ ai liên quan đến tôi nữa. Hôn lễ của anh chị sắp diễn ra, tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
Tưởng gặp người tử tế, cố dính bầu để cưới, ai ngờ vớ phải kẻ nợ như chúa chổm
Những tưởng gặp được người đàn ông tử tế, có điều kiện nên tôi chủ bụng giữ chân anh bằng một cái thai. Nào ngờ, có bầu được 3 tháng mới biết bộ mặt thật của anh khiến tôi chán nản cực độ.
Gần 30 t.uổi, sau những mối tình yêu hết mình, hi sinh mọi điều, nỗ lực rồi nhận về sự phản bội, tôi không còn muốn tìm một tình mơ mộng, lãng mạn mà chỉ muốn tìm một người đàn ông
Mọi người có thể nghĩ tôi là loại gái thực dụng mới tính toán trong tình yêu, chủ động có bầu để giữ người đàn ông ấy. Nhưng tôi nghĩ, mình là người sống thực tế. Tôi vốn dĩ không còn trẻ trung gì nữa. Gần 30 t.uổi, sau những mối tình yêu hết mình, hi sinh mọi điều, nỗ lực rồi nhận về sự phản bội, tôi không còn muốn tìm một tình mơ mộng, lãng mạn mà chỉ muốn tìm một người đàn ông phù hợp về mọi cái để cưới làm chồng. Tôi muốn nhanh chóng ổn định, vợ chồng phấn đấu làm ăn còn lo chuyện tương lai.
Khi tôi gặp anh, hai đứa cảm thấy có rất nhiều điểm tương đồng. Tuy không làm cùng chỗ, nhưng cùng một ngành nên tôi và anh hiểu cho công việc của nhau. Anh hơn tôi 2 t.uổi, cũng đã cần phải lập gia đình rồi. Từ t.uổi tác, tính cách đến khả năng, thu nhập chúng tôi đều rất phù hợp với nhau. Tôi nghĩ, mình chẳng tìm đâu được người hơn thế nữa, nhất là ở cái t.uổi cũng chẳng còn trẻ trung gì cả.
Tôi và anh có thời gian tìm hiểu không lâu, khoảng 8 tháng là tôi đã tính đến chuyện kết hôn. Tôi nghĩ bằng đó là đủ, sau này về sống có gì sẽ cùng nhau tháo gỡ thêm. Tôi cảm thấy anh thu nhập khá, có thể làm chỗ dựa cho gia đình được nên cũng muốn cùng anh xây dựng cuộc sống vợ chồng.
Điều tôi lo ngại nhất là chuyện con cái, tôi không còn trẻ, chỉ sợ muốn mang thai cũng không phải dễ dàng. Thế nên tôi "thả cửa", đợi có thai rồi báo cưới cho chắc chắn.
Điều tôi lo ngại nhất là chuyện con cái, tôi không còn trẻ, chỉ sợ muốn mang thai cũng không phải dễ dàng. Thế nên tôi "thả cửa", đợi có thai rồi báo cưới cho chắc chắn (Ảnh minh họa)
Khoảng hơn 2 tháng sau khi lên kế hoạch thì tôi có bầu. Tôi vui mừng vì nghĩ sẽ chẳng có gì ngăn cản được chuyện cưới xin của hai đứa nữa mặc dù chúng tôi chưa ra mắt bố mẹ hai bên. Tôi càng hạnh phúc hơn khi anh vội vã lo chuyện đám cưới. Nhưng đúng lúc này tôi mới chán ật ra khi biết hoàn cảnh và con người thật của anh ta.
Trong lúc lo chuyện cưới xin, tôi mới biết anh nợ nần. Nhìn cái vẻ ngoài làm nhân viên kinh doanh bóng bẩy như vậy nhưng anh nợ không khác gì chúa chổm. Gia đình ở quê cũng không có điều kiện. Anh là "thánh c.hém gió" nên đi đâu ai cũng tưởng tài lắm, thực chất bên trong chẳng có gì, nợ chằng nợ bừa hết người này đến người kia.
Tôi chóng mặt khi ngày cưới anh không có nổi một đồng. Thậm chí anh còn khai thật hàng đống nợ. Lấy chồng tưởng được nhờ chồng, nào ngờ gánh thêm cục nợ vào người khiến tôi hoang mang vô cùng. Từ việc chủ động có bầu để đẩy nhanh việc cưới xin giờ tôi như rơi xuống vực vì thất vọng và cảm giác như bị lừa.
Tôi hoang mang vô cùng, không biết có nên cưới không? Tôi từng nghĩ hay giờ thà nuôi con một mình còn hơn cưới cái người hàng đống nợ đó, nhưng nghĩ tự nhiên phải làm mẹ đơn thân tôi cũng sợ. Tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
Cái thai trong bụng vợ tôi là của gã nào? Trời đất như sụp đổ khi tôi biết tin mình bị vô sinh. Cái tin ấy khiến tôi c.hết lặng, không còn muốn quay về mái nhà, nơi có người vợ đang ngày ngày ấp ủ hi vọng làm mẹ chờ đợi tôi nữa. Em thật khổ khi lấy tôi (Ảnh minh họa) Tôi thật sự không biết nên hiểu chuyện này là...