Hòa Bình: Bé trai khổng lồ, lớn như Thánh Gióng
Ở xã Mường Chiềng (Đà Bắc, Hòa Bình) xuất hiện “ cháu bé Di Lặc” khổng lồ tên là Xa Hồng Anh.
Khi đến đây, mọi người bắt gặp lố nhố trẻ con chơi ở dưới chân ngôi nhà bên sườn núi nhưng nổi bật khỏi đám trẻ là một cậu bé khổng lồ theo đúng nghĩa đen. Cậu bé trắng trẻo, đẹp trai, ngồi bên cầu thang nhà sàn, tay cầm quả ổi và gặm liên hồi. Dù thấy người lạ, tỏ vẻ sợ hãi định trốn, nhưng cái miệng thì vẫn không ngừng nhai.
Cậu bé khổng lồ Xa Hồng Anh.
Chị Xa Thị Thành là người đỡ đẻ cho cậu bé khổng lồ này. Từ đó đến nay, đã 2 năm qua, cứ mấy ngày chị lại qua bản Nà Mạn ngó thằng cu một vài lần, xem nó ăn uống thế nào, tăng cân ra sao. Thấy thằng cu vẫn khỏe mạnh, sắc diện đẹp thì chị mới an tâm.
Miệng không lúc nào ngừng nhai.
Cứ vài hôm, chị lại yêu cầu mẹ bé dắt lên trạm y tế để chị đo huyết áp, cân thử. Chưa rõ cu cậu đã tăng được ký nào chưa nhưng lần trèo lên cân cách đây nửa tháng, cu cậu nặng tròn 30kg.
Dù béo phì, song cu cậu rất đẹp trai.
Chị Xa Thị Thành là người đỡ đẻ và theo dõi cậu bé suốt 2 năm nay.
Video đang HOT
Hôm chị Thành dắt cu cậu lên cân ở trạm y tế, cũng chính là hôm sinh nhật tròn 2 tuổi của cu cậu. Đến nay, cu cậu đã 2 tuổi 15 ngày và với cái kiểu mồm miệng luôn hoạt động thế này, thì chắc chắn cu cậu đã tăng ký.
Khác xa với hình ảnh của cậu bé khổng lồ, người mẹ của cậu bé là chị Xa Thị Tin lại nhỏ thó, quắt queo. Chị Tin bảo: “Em sinh năm 1984, năm nay ngót 30 tuổi rồi. Em chỉ cao độ mét tư, nặng chưa đầy 37kg. Đấy, em nhỏ thế, bé thế, mà chả hiểu sao thằng cu nhà em lại mập, lại khổng lồ thế này. Ai cũng bảo nó là ông Di Lặc ngồi trong chùa. Nhiều người bảo nó là Thánh Gióng. Chả mấy nữa mà nó nặng bằng mẹ rồi”.
Vòng đùi của cu cậu 2 tuổi này cỡ nửa mét.
Chị Xa Thị Tin quê ở xã Giáp Đắt, cách Mường Chiềng hơn chục cây số. Đầu năm 2007, chị về bản Nà Mạn làm dâu. Chồng là anh Xa Văn Xiềng. Ông chồng cũng cao hơn vợ chỉ cỡ vài phân. Cưới nhau đầu năm, thì cuối năm sinh cậu bé Xa Tiến Thể.
Em nặng hơn anh 2,5 lần.
Tính ra, bé Xa Tiến Thể năm nay đã 5 tuổi. Ấy thế nhưng, cậu bé mới nặng có 12kg. Theo chị Thành, béThể thuộc dạng còi xương, suy dinh dưỡng. Ấy thế nhưng, cậu em trai Xa Hồng Anh, kém anh 3 tuổi, sinh cuối năm 2010, thì đã nặng gấp 2,5 lần anh trai. Nhìn cảnh hai anh em Thể và Hồng Anh ngồi cạnh nhau ở chân cầu thang, đúng là cọc cà cọc cạch.
Cõng cu cậu một lúc là chị Tin kiệt sức.
Theo chị Xa Thị Thành, chị đỡ đẻ cho chị Xa Thị Tin ngay tại trạm xá. Khi mới sinh, cân nặng chính xác của Xa Hồng Anh là 2,9kg. Cậu bé lọt lòng có cân nặng như thế là hơi thiếu một chút nhưng với bà mẹ còi cọc Xa Thị Tin cũng là tốt lắm rồi.
Nhà nghèo, cậu bé Xa Tiến Thể chẳng bao giờ được biết đến hộp sữa. Cậu bé Xa Hồng Anh cũng chưa từng biết hộp sữa tươi là gì. Bé Hồng Anh chỉ trông vào nguồn sữa mẹ. Chị Tin kể: “Tháng đầu bé Hồng Anh chỉ tăng thêm 1,5kg, tháng thứ 2 tăng thêm 2 ký nữa, nhưng từ tháng thứ 3 thì cháu lớn nhanh như thổi. Hồi cháu tròn 5 tháng em cõng đi cân, đúng 15kg”.
Bé Hồng Anh lớn nhanh đồng nghĩa với việc mẹ cháu sút cân nhanh chóng. Bà mẹ gầy còm không đủ sữa cho con bú, nên tháng thứ 4 đã phải nấu bột và cháo loãng cho bé ăn. Đến tháng thứ 6 thì bé Hồng Anhđã ăn cơm như những đứa trẻ lớn tuổi.
Bụng bé Hồng Anh căng như quả bóng.
Có một điều khó tin, dù bé Hồng Anh mới mọc lún phún vài cái răng cửa, nhưng bé có thể xơi 2 – 3 bát cơm đầy chan mắm mỗi bữa. Bé chỉ nhai nhệu nhạo vài cái là nuốt. Bé ăn chưa bao giờ biết no nhưng vợ chồng chị Tin không dám cho bé ăn nhiều.
Không được cho ăn thoải mái, nên lúc nào Hồng Anh cũng cảm thấy đói. Những đứa trẻ hàng xóm có gì ăn, Hồng Anh đều lẵng nhẵng xin ăn. Không có đồ ăn, bé nhặt cỏ, nhặt rác ăn. Sợ bé ăn bẩn, lại la khóc, nên chị Tin thường lấy hoa quả cho bé ăn. Hôm chúng tôi có mặt, bé xơi hết mấy kg ổi rồi. Ổi xanh, ổi chín bé xơi liền lúc cả kg. Cả ngày ăn ổi cũng chẳng bị táo.
Nghe lời chị Thành, vợ chồng chị Tin cũng đã đưa bé xuống Bệnh viện Đa khoa Hòa Bình để bác sĩ thăm khám. Các bác sĩ đều vô cùng sửng sốt trước cậu bé khổng lồ này. Tuy nhiên, thăm khám, xét nghiệm các kiểu, mà các bác sĩ không tìm ra bệnh gì. Bé Hồng Anh hoàn toàn khỏe mạnh. Bé chạy nhảy hiếu động như những đứa trẻ khác.
Chị Tin cũng cho biết, từ ngày sinh ra đến giờ, cháu cứ lớn như cây như cỏ, chẳng ốm đau bao giờ. Chị cũng chưa từng tốn viên thuốc nào cho cu cậu.
Theo VTC
Bài văn lạ về truyện Thánh Gióng
"Em hâm mộ ông, à... anh ấy lắm (mà sao trẻ thế họ lại cứ bắt gọi là ông nhỉ?)! Nếu anh ấy mà không bay mất chắc ối người hâm mộ sẽ chết mê chết mệt. Ôi, anh Gióng thật manly, thật cool - thần tượng của em!".
Bài văn của một nữ học sinh trung học phổ thông với đề bài phân tích truyệnThánh Gióng vừa được phát tán trên mạng, được xem như "bài văn lạ" mới, gây xôn xao cộng đồng. Nguyên văn bài viết như sau (xin đăng nguyên văn, kể cả một số từ tạm gọi là "lỗi từ vựng" của thế hệ 9X):
"Truyền thuyết kể lại thật ấn tượng khi Thánh Gióng ba tuổi chưa biết nói cười nhưng khi giặc Ân đến thì thoắt cái vươn vai để trở thành người lớn trong phút chốc, ngay sau đó thì đã dùng gậy sắt, cưỡi ngựa sắt uýnh tan giặc. Wow, thậm chí ông còn dùng cả bụi tre làm vũ khí! Xong xuôi thì thay vì ở lại để nhận huân chương Anh hùng, ông lại vội vã bay ngay lên trời, để lại một loạt fan và người hâm mộ ngơ ngác. Chắc là ông tuy thành người lớn nhưng tuổi vẫn trẻ con nên dễ ngượng trước đám đông, hoặc có thể ông ấy khiêm tốn và không mắc bệnh thành tích như người lớn bây giờ! Em hâm mộ ông, à... anh ấy lắm (mà sao trẻ thế họ lại cứ bắt gọi là ông nhỉ?)! Nếu anh ấy mà không bay mất chắc ối người hâm mộ sẽ chết mê chết mệt. Ôi, anh Gióng thật manly, thật cool - thần tượng của em!
Nhưng em không chỉ hâm mộ mà còn thương anh ấy lắm, mới ba tuổi ranh, chưa biết gì mà đã buộc phải thành người lớn, phải làm chuyện người lớn trong khi chưa kịp hưởng tuổi thơ, tuổi thần tiên, tuổi mộng mơ, tuổi ômai như tụi em...Thật buồn, thật ghét chiến tranh đã cướp đi mất tuổi thơ của anh ấy!
Em thì ngược lại, em có tuổi thơ và thời con trẻ đầy đủ đến phát chán.Thực sự thì em chỉ mong cái tuổi thơ này kết thúc nhanh nhanh và thành người lớn cùng thần tượng của em sớm nhất có thể vì quá tuổi thơ của chúng em quá nhiều lý do để bực bội.
Này nhé: Tuổi thơ lúc nào cũng phải đi học, điểm kém thì bị chửi mắng, thậm chí dính chưởng của phụ huynh, muốn học giỏi thì lại phải quay cóp khi đi thi, em thì lại vụng nên quay toàn bị lộ. Lớp em tụi nó quay siêu lắm, có đứa còn được nhà trang bị điện thoại xịn để nhắn đầu bài, đứa thì móc với giám thị quăng phao cho. Em không biết dùng phao, chết đuối phải roài, hic hic...
Tuổi thơ lúc nào cũng bắt đi sở thú. Đi riết chán ốm vì chẳng có gì để xem. Có mấy con thú ốm nhom cứ đứng vậy hoài. Mà nghe nói một con voi mới tự nhiên lăn đùng ra chết, người ta bảo nó bị bệnh hiểm nghèo, em nghĩ là nó đói thôi. Ba em dạo này làm ăn chứng khoán hay đất đai gì đó mà về quặu nhà hoài, kêu làm ăn thế này thì có mà chết đói cả lũ! Đấy, người còn chết đói nữa là voi... Nên em chỉ muốn nhanh làm người lớn.
Tuổi thơ chán chết vì muốn đi chơi chẳng biết đi đâu và đi bằng gì. Xe công cộng thì vừa bẩn vừa hôi, lại chen chúc và luôn chậm giờ, chẳng nhẽ lúc nào cũng bắt gia đình cho quá giang. Em thích đi chơi ngoài thiên nhiên lắm mà không có chỗ nào đi, lại dơ và nguy hiểm nên mẹ không cho. Mà sao cứ đi xa là người lớn lại sợ trẻ con làm chuyện bậy bạ nhỉ? Sao họ cứ suy bụng ta ra bụng người thế? Đi gần thì có mỗi chỗ duy nhất là siêu thị. Dạo này kinh tế khó khăn nên chẳng ai mua gì, cứ đi vào chơi cho mát. Chỗ khu game thì lúc nào cũng phải xếp hàng, tiếng động ẩm ĩ nhức hết cả đầu, haizzz... Nên em chỉ muốn nhanh làm người lớn.
Tuổi thơ thật chán vì không có gì để xem. Ca nhạc thì nhảm, lại chẳng có bài vui cho lứa tuổi tụi em. Cứ suốt ngày yêu nhau, bỏ nhau nhảm pà cố! Mà trong mấy cuộc thi Talent trên Ti vi thì tụi trẻ con cũng toàn bắt chước người lớn mới được giải cao đấy thôi, ai mà coi trọng con nít! Phim Việt thì vừa chán vừa toàn chuyện người lớn, mấy cái phim Mỹ hành động thì hay, vậy mà cái hay nhất chuẩn bị chiếu thì lại bị cấm mất vì nghe nói quá bạo lực. Mấy đứa bạn nhà giàu nó còn được bay qua Thái, qua Sin xem chứ em thì potay. Mà lạ thật, trẻ con bên ấy giàu hơn nhưng lại thích bạo lực hơn ở nhà mình nhỉ? Ôi, ước gì em được như Phù Đổng, ước gì em nhanh làm người lớn.
Tuổi thơ thì lúc nào cũng bắt đọc sách. Em cũng thích đọc lắm, nhất là mấy cuốn Manga vẽ tranh đẹp cực! Đọc lời và chữ nhiều đang chán, đọc truyện tranh đang thích thì mẹ lại cấm vì bảo trong đó toàn cảnh phản cảm của con nít làm chuyện người lớn...huhu. Nếu mà thế gọi là làm chuyện người lớn thì em cũng thích làm người lớn. Thích thế nhưng mà rất khó, mấy đứa con trai cùng lớp thỉnh thoảng cứ hay rủ đi chơi xa, vào nhà nghỉ làm chuyện người lớn. Thích đấy nhưng mà quá nguy hiểm, nhỏ L. lớp kế bên đi chơi riết rồi tự nhiên có em bé đó, kỳ lắm. Nhưng ở nhà cũng ghê thấy mồ à, mấy cha hàng xóm mắc dịch và biến thái cứ hay gạ qua nhà làm chuyện người lớn rồi cho tiền, cho kẹo... Sao làm trẻ con khổ thế!? Nên em chỉ muốn nhanh làm người lớn.
Mà làm người lớn cũng dễ ợt chứ có gì đâu. Em nghe nói nhỏ kia chưa đến 18 đã khai man để có bạn trai sớm. Mà vừa mấy bữa trước thấy nó còn ốm nhom trên ti vi, nghe dì Năm nói nó giải phẫu thẩm mĩ vòng 1 siêu khủng, nâng mũi dọc dừa, mất mấy ngàn đô lận, thế rồi thành hotgirl, được người ta rủ đi chơi mà trả tới hai chục ngàn đô lận. Cho nên chắc em sẽ phấn đấu thành hotgirl trước, rồi sau đó sẽ đăng ký vô mấy cuộc thi Miss sìtyn để kiếm vận may. Làm người lớn vừa có giá, vừa tự do chẳng ai quản lý. Mẹ cấm đoán em chắc chỉ vì thiếu tiền, chứ em mà kiếm được mấy cha đại gia thì sẽ bao cả nhà ăn chơi nhòe luôn.
Đấy, sao cứ phải thời chiến mới trở thành người lớn lẹ được? Mà nói rồi mới nhớ và tiếc thần tượng của em. Giá anh Gióng mà không bay về trời thì ở lại thành đại gia là chắc. Đẹp trai, tiền thưởng nhiều như thế thì thiếu gì hotgirl xin chết?
Vậy xét cho cùng thì đâu ai cần tuổi thơ nhỉ? Em chỉ muốn làm một việc gì có ý nghĩa, em muốn học tập Thánh Gióng nhanh để trở thành người lớn, em chỉ muốn có nhiều tiền, nhưng làm thế nào nhỉ? Haizzzz...".
Nhận xét của giáo viên: "Bài không những lạc đề mà tư tưởng có vấn đề! Đề nghị gia đình chú ý giáo dục! 0 điểm".
Theo TT & VH
Săn nấm mối: Món ngon trời cho Mỗi năm, thời điểm từ khoảng mùng 5 tháng 5 âm lịch, vùng sông nước miệt vườn đồng bằng sông Cửu Long bắt đầu vào mùa nấm mối. Thứ nấm trời cho này nếu ai đã từng thưởng thức, chắc khó mà quên được hương vị độc đáo của nó. Mùa săn nấm mối Khi xuất hiện những đám mưa nặng hạt kéo...