Hiệu trưởng tình nguyện chở học sinh F0 đi điều trị
9 ngày qua, thầy Lê Huy Phương – Hiệu trưởng PTDT bán trú Tiểu học Trà Tập – vượt 2.000 km đường núi, chở hơn 80 học sinh mắc nCoV đến bệnh viện.
Tối 6/11, kết thúc sáu giờ điều khiển xe 16 chỗ đưa hơn 10 học sinh F0 huyện Nam Trà My xuống bệnh viện ở TP Tam Kỳ, thầy Phương (42 tuổ.i) trở về cách ly tại nhà riêng xã Trà Mai. Đây là chuyến xe thứ bảy, tính từ 29/10, được thầy thực hiện, đưa tổng cộng hơn 80 học sinh đi điều trị Covid-19.
Những học sinh F0 lên xe để thầy Phương chở về TP Tam Kỳ điều trị. Ảnh: Đại Hiệp.
Ngày 24/10, huyện Nam Trà My phát hiện ca mắc nCoV. Ba ngày sau, lực lượng y tế xét nghiệm sàng lọc ghi nhận hơn 200 người nhiễm, chủ yếu là học sinh. “Nam Trà My là huyện miền núi nghèo, 97% là đồng bào dân tộc thiểu số. Toàn huyện có một xe cấp cứu, trong khi số lượng F0 nhiều”, ông Trần Duy Dũng, Chủ tịch huyện cho biết.
Trong bối cảnh đó, UBND tỉnh điều động xe của doanh nghiệp và sự hỗ trợ của Câu lạc bộ Bạn thương nhau TP Đà Nẵng chở bệnh nhân về các bệnh viện Tam Kỳ điều trị. “Tối 28/10, đoàn xe gồm 9 chiếc của tỉnh và Câu lạc bộ Bạn thương nhau chở 167 bệnh nhân”, ông Dũng nói.
Sau lần chở này, địa phương ghi nhận nhiều ca nhiễm mới, Câu lạc bộ Bạn thương nhau duy trì hai chiếc xe để vận chuyển bệnh nhân.
Anh Nguyễn Bình Nam, chủ nhiệm Câu lạc bộ, chia sẻ nếu chỉ dùng xe của huyện đưa hết F0 về thành phố thì phải chở rất nhiều lần. Mỗi ngày, huyện ghi nhận hàng chục học sinh mắc nCoV. Câu lạc bộ tìm người lái xe nhưng không ra, vì trên địa bàn huyện ít người có bằng lái xe 16 chỗ, một số người biết lái thì ngại tiếp xúc với F0.
Thầy Phương tình nguyện làm tài xế, vì đã có bằng lái hạng D và tiêm hai mũi vaccine. “Trong thời gian qua, nhiều người tự nguyện lái xe chở F0 đi điều trị. Họ mặc đồ bảo hộ và tuân thủ quy định phòng chống Covid-19 nên không bị lây nhiễm. Thậm chí có nhiều người chưa tiêm vaccine nhưng chở hàng trăm F0 vẫn không bị mắc nCoV”, thầy Phương chia sẻ và nói mình đã chuẩn bị tâm thế sẵn sàng nên không sợ.
Ban đầu, anh Nam không tán thành vì e ngại việc phải cách ly sau khi hết dịch sẽ ảnh hưởng đến công việc của thầy, nhưng thầy Phương thuyết phục bằng cách gửi đơn gửi đến lãnh đạo Phòng Giáo dục, đề đạt nguyện vọng và cam kết tuân thủ quy định. “Sau nhiều lần thầy Phương thuyết phục, tôi mới ủng hộ”, anh Nam kể.
Biết chồng xung phong chở F0, vợ thầy Phương – giáo viên Phan Thị Hồng Vân, trường PTDT bán trú Tiểu học Trà Tập – lo lắng. Song cô Vân hiểu được việc chồng làm là cần thiết.
Video đang HOT
“Chồng có khả năng làm được thì nên làm, vì để học sinh chuyển xuống bệnh viện chậm sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe”, cô Vân nói và chia sẻ với việc làm của chồng.
Tối 29/10, thầy Phương nhận xe, mặc đồ bảo hộ y tế, cầm lái chuyến đầu tiên chở 13 học sinh PTDT nội trú Nam Trà My. Sau bốn giờ vượt qua cung đường quốc lộ 40B nhỏ hẹp, dài 130 km qua núi rừng, dốc, ngoằn ngoèo đến TP Tam Kỳ lúc 22h. Thầy bàn giao bệnh nhân cho bệnh viện, xe được phun khử trùng, trở về huyện Nam Trà My lúc đã 2h sáng.
Đường từ Nam Trà My xuống Tam Kỳ 130 km nhỏ hẹp, nhiều dốc, ngoằn nghèo, thường xuyên bị sạt lở. Ảnh: Đắc Thành.
Thầy Phương là con đầu trong gia đình có 5 anh chị em ở thị trấn Trà My, huyện Bắc Trà My. Năm 1998, thầy tốt nghiệp ngành tiểu học (Đại học Quảng Nam) lên huyện Nam Trà My công tác. Từ năm 2016, thầy làm hiệu trưởng PTDT bán trú Tiểu học Trà Tập.
Mỗi chuyến xe không có thời gian cụ thể, nhận được thông tin của lực y tế là thầy Phương có mặt. 9 ngày qua, trong thời tiết mưa lớn, đường sạt lở đất, thầy chạy tổng quãng đường gần 2.000 km; có ngày hai chuyến.
Trong quá trình di chuyển, bàn giao học sinh cho bệnh viện, đến bữa ăn thầy Phương được người trong Câu lạc bộ Bạn thương nhau hỗ trợ cơm nước. Họ mang cơm, giao nhận ở chỗ vắng vẻ rồi thầy dừng xe, ngồi bệt bên lề ăn; ngày nào trời mưa thì ăn luôn trong xe.
Thầy Lê Huy Phương dừng xe ở đoạn đường vắng ăn cơm. Ảnh: Đại Hiệp.
Từ ngày thầy lái xe chở F0, nhà có hai phòng được phân chia. Vợ ở một phòng, chồng ở một phòng giữ khoảng cách. Đến bữa ăn, vợ lo cơm nước và đặt trước cửa gọi chồng ra lấy.
“Mỗi lần đưa xe đến trường đón học sinh tôi thấy đồng nghiệp của mình mặc từng bộ áo quần bảo hộ, xếp áo quần, bỏ gói bánh và dặn dò học sinh cố gắng điều trị khỏi bệnh. Nhìn từng cánh tay giờ lên vẫy chào tạm biệt trước khi xe lăn bánh mà không cầm được nước mắt”, thầy Phương kể.
Huyện Nam Trà My có 10 xã nằm phía tây nam tỉnh Quảng Nam, trên ngã ba giáp ranh với Quảng Ngãi và Kon Tum. Từ 24/10 đến nay, địa phương ghi nhận 336 ca mắc Covid-19, chủ yếu là học sinh. Hiện ổ dịch đã được khống chế.
Trường có "ông vua con" hay "bà la sát" thì làm sao giáo viên hạnh phúc?
Tôi đã không ít lần nghe bạn bè là giáo viên trường mầm non, phổ thông than thở và đặt cho hiệu trưởng của mình biệt danh là "ông vua con", "ông trời con", là "bà la sát"...
Không phải ngẫu nhiên mà những năm gần đây việc xây dựng trường học hạnh phúc được Bộ GD-ĐT đặt ra và là mong mỏi của nhà giáo cả nước. Thực trạng giáo viên không được hạnh phúc ở chính ngôi trường mình dạy không còn là tình trạng hiếm thấy.
Nhiều quy định hiệu trưởng đặt ra nhằm cản trở sự phấn đấu của giáo viên, thui chột chuyên môn, không lành mạnh trong thi đua. (Ảnh minh họa)
Có những ngôi trường mà giáo viên cảm thấy khó chịu khi đi dạy
Tâm tư của nhiều thầy cô giáo đang giảng dạy ở các cấp học làm tôi ngạc nhiên: "Khi người thầy không được hạnh phúc với nghề họ rất khổ tâm và tâm trạng rối bời. Mỗi ngày còn làm nghề là trăm mối băn khoăn".
Cách đây không lâu, nói chuyện với người bạn là giáo viên có thâm niên dạy học trên 30 năm, anh trải lòng: "Tôi muốn dạy trực tuyến hết năm học này, đến trường giờ cảm thấy không thoải mái". Cái không "thoải mái", khó chịu đó là thầy bị ban giám hiệu tỏ ra chẳng bằng lòng vì những góp ý về cách xếp hạng giáo viên vừa qua, cách điều hành... Chả là trường bổ nhiệm, xếp hạng sai quy định, với kinh nghiệm, tuổ.i tác anh góp ý để giáo viên trong trường không bị thiệt thòi và đã bị hiệu trưởng làm khó dễ.
Tôi đã không ít lần nghe bạn bè là giáo viên trường mầm non, phổ thông than thở và đặt cho hiệu trưởng của mình biệt danh là "ông vua con", "ông trời con", là "bà la sát"... Cái gì cũng có lí do của nó mà khi nghe kể về nguyên nhân tại sao giáo viên lại nhìn "thủ trưởng" của mình bằng con mắt không mấy thiện cảm như vậy ai cũng cho là chỉ có ở các ông quan thời phong kiến.
Một thầy giáo tiểu học giãi bày: "Vài năm trở lại đây cứ mỗi ngày đến trường là tôi không thoải mái vì hiệu trưởng o ép giáo viên. Những quy định được đặt ra nhằm cản trở sự phấn đấu của giáo viên, thui chột chuyên môn, không lành mạnh trong thi đua.
Đó là việc trừ điểm thi đua cao khiến giáo viên khó có thể đạt được các danh hiệu thi đua. Nghỉ dạy có phép do ốm đau trừ điểm. Thu không đủ tiề.n bảo hiểm y tế của học sinh trừ điểm. Học sinh ở lại lớp trừ điểm... Thế nhưng, hiệu trưởng đi trễ về sớm, nghỉ làm thì chẳng hề tự trừ điểm, năm nào cũng chiến sĩ thi đua, bằng khen. Giáo viên nào lên tiếng thì thế nào cũng bị tr.ù dậ.p. Áp lực đè lên vai giáo viên làm ảnh hưởng đến tâm lý, công việc giảng dạy".
Không thiếu những vụ việc hiệu trưởng lạm quyền, tham nhũng, sai phạm về tài chính, không dạy 2 tiết/tuần theo quy định mà vẫn lãnh phụ cấp ưu đãi, phụ cấp thâm niên, lạm thu tiề.n trường, nhận tiề.n chạy trường, tr.ù dậ.p giáo viên, nhưng thanh tra phòng, thanh tra nhà nước thanh tra xong là chỉ rút kinh nghiệm.
Giáo viên một trường tiểu học cho biết: "Hiệu trưởng nhà trường để xảy ra sai phạm triền miên như không dạy 2 tiết/tuần suốt một thời gian dài vẫn lãnh các khoản phụ cấp hàng trăm triệu đồng và làm hồ sơ giả để hợp thức hóa, sai phạm về tài chính, quản lý tài sản..., nhưng thanh tra Phòng GD-ĐT về làm việc đều bưng bít cho qua".
Những thầy cô giáo dám đứng ra góp ý phê bình, làm đơn, lấy lại công bằng, đứng về lẽ phải sau đó bị "vù.i dậ.p". Nhiều giáo viên nhìn vào đồng nghiệp như vậy dù biết nhưng thường im lặng hoặc đứng về phe hiệu trưởng để yên thân và hưởng lợi.
Trong các vụ việc đi tìm lẽ phải của giáo viên, nếu không có sự minh bạch của các cơ quan quản lý thì thiệt thòi luôn bị đẩy về phía thầy cô giáo dám đứng ra đấu tranh. Riết rồi không ai muốn, ai tin nữa, mặc kệ cho những hiệu trưởng thiếu tài, không có tâm làm gì thì làm và giáo dục nơi đó cứ mãi ì ạch, giậm chân tại chỗ, tụt hậu so với nơi khác, giáo viên không còn lòng nhiệt huyết, người thầy giỏi không được ghi nhận xứng đáng.
Để nhà giáo hạnh phúc cần xây dựng môi trường giáo dục lành mạnh
Thời gian qua, Bộ GD-ĐT đã có rất nhiều thông tư, điều lệ trường học, văn bản... nhằm xây dựng các nhà trường có môi trường sư phạm văn hóa, đạo đức nhà giáo mẫu mực. Không thiếu những quy định chế tài như thế với mong muốn đời sống giáo dục thật sự lành mạnh. Thế nhưng, nhiều góc khuất do người đứng đầu cơ sở giáo dục tạo ra vẫn tồn tại. Muốn môi trường giáo dục "trường ra trường lớp ra lớp, thầy ra thầy trò ra trò" thì phải bắt đầu từ người hiệu trưởng và các cấp quản lý cơ sở giáo dục đó.
Phải khẳng định rằng vẫn còn không hiếm những thầy cô hiệu trưởng có năng lực quản lý giỏi, có đạo đức và tầm nhìn trong việc xây dựng, phát triển nhà trường. Để một trường học thật sự hạnh phúc phải bắt đầu từ hiệu trưởng bởi hiệu trưởng có vai trò quan trọng, là người lan tỏa hạnh phúc trong nhà trường đến giáo viên, học sinh và phụ huynh. Theo tôi, để nhà giáo thật sự hạnh phúc ở chính ngôi trường mình dạy và cống hiến, cần phải:
Thứ nhất, cấp quản lý các cơ sở giáo dục phải nghiêm khắc xử lý đúng quy định của pháp luật những hiệu trưởng để xảy ra sai phạm, không bao che, nâng đỡ kiểu rút kinh nghiệm và cho qua. Thực tế có rất nhiều tỉnh thành đã làm rất tốt việc này như thành phố Hồ Chí Minh, Thanh Hóa, Sóc Trăng, Cà Mau... đã kỷ luật hay cách chức những hiệu trưởng chỉ không dạy vẫn lãnh tiề.n phụ cấp.
Thứ hai, phải đẩy lùi, triệt tiêu nạn chạy việc, chạy trường chạy lớp, chạy chức chạy quyền trong giáo dục.
Thứ ba, bổ nhiệm hay thi tuyển hiệu trưởng cần minh bạch, công khai và chọn những thầy cô giáo thật sự có tài, có tâm và có tầm.
Thứ tư, tổ chức công đoàn nhà trường phải mạnh dạn đứng ra bảo vệ quyền lợi chính đáng của giáo viên, xây dựng một tập thể đoàn kết, gắn bó yêu thương nhau, nâng cao trách nhiệm, quyền hạn trong hoạt động của mình.
Thứ năm, tập thể sư phạm nhà trường phải nêu cao tinh thần đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng, hối lộ, chống dối trá, tạo dân chủ trong trường học.
Thách thức khi đầu tư giáo dục đại học - Bài 1: Làn sóng thay hiệu trưởng LTS: Thời gian gần đây, nhiều tập đoàn tư nhân đẩy mạnh đầu tư vào giáo dục đại học, minh chứng cho chủ trương xã hội hóa đúng đắn của Đảng và Nhà nước nhằm phát huy được nguồn lực xã hội, giảm sự lệ thuộc vào giáo dục công, tăng cường hiệu quả đào tạo từ việc cạnh tranh. Tuy nhiên, một...