Hiếp dâm bạn chat
Bị can Trương Hồng Quân (SN 1994-ảnh), trú tại Yên Phú, Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội có sở thích là nghiện net. Ngày nào Quân cũng ngồi lỳ bên máy tính nhiều giờ đồng hồ để chat chít với những cô bé mới lớn. Không dừng lại ở đó, trong đầu Quân đã nảy ra những ý nghĩ đen tối.
Sáng 3-7-2010, như mọi lần, Quân lên mạng chat và làm quen với cháu P (SN 1996), nhà ở quận Hai Bà Trưng. Đến 20h30 cùng ngày, Quân mượn xe máy của Trần Quang Hải, bạn Quân để đón P đi chơi. Dọc đường, Quân nói dối tên là Long. Câu chuyện giữa hai người ngày càng trở nên gần gũi bởi Quân khá chủ động tạo những cử chỉ thân thiết với P. Chính vì vậy, P không mảy may suy nghĩ điều gì.
Khoảng một giờ sau, P nhờ Quân chở đến nhà bà ngoại ở quận Hoàng Mai và bảo Quân ngồi ngoài đợi. Sau đó, P bảo Quân chở về nhà. Cùng lúc, Hải gọi điện cho Quân đòi xe máy, nhưng Quân trả lời là đang chở bạn đi chơi. Một lúc sau, Quân lái xe chở P đến quán net Anh Khoa ở xã Liên Ninh, Thanh Trì gặp Hải đang ở đó. Cả ba người rủ nhau ra hồ thôn Yên Phú ngồi chơi.
Thấy con gái đi chơi mãi không về, bố của P gọi điện cho P nên P nhờ Quân chở về nhà. Ngay lúc đó, Quân nảy ý định sẽ hiếp dâm P nên không đưa P về nhà ngay mà chở P đến nhà nghỉ Linh Hương ở xã Duyên Thái, huyện Thường Tín, Hà Nội. Tới nhà nghỉ, Quân nói dối P:
- Người nhớp nháp mồ hôi quá, để anh vào tắm 5 phút rồi về!
P không đồng ý vào nhà nghỉ nhưng Quân chuyển giọng:
- Nếu không vào thì tự về nhà đi!
Đường xa, tối trời nên P miễn cưỡng phải vào. Quân đưa P vào phòng số 105. Vừa vào phòng, Quân bảo P đi tắm cho mát nhưng P không tắm. Không cần phải rào trước đón sau nữa, Quân nhìn P ra lệnh:
- Cởi quần áo ra!
Nhìn nét mặt và nghe giọng nói của Quân, P biết là Quân sẽ thực hiện hành động bì ổi với mình nên trả lời:
Video đang HOT
- Anh đừng làm gì em. Em không muốn vì còn phải đi học!
Bỏ ngoài tai những lời P nói, Quân đẩy mạnh P xuống giường để cởi quần áo P nhưng bị P chống cự lại. Thấy vậy, Quân đe dọa:
- Mày có cởi quần áo ra không, hay để tao gọi mấy thằng bạn đến cởi hộ nhé?
P quá hoảng sợ khi nghe Quân nói điều này nên nói với Quân:
- Vậy anh để em đi tắm!
Khi P vào phòng tắm, Quân xuống quầy bar nhà nghỉ lấy bao cao su và nước uống. Khi Quân lên phòng, P đã tắm xong và ngồi ở giường. Nghĩ rằng P đã “chấp nhận” yêu cầu của mình, Quân lao đến, dằn P ra giường để thực hiện hành vi giao cấu. Do P giãy giụa nên Quân giữ chặt tay P và tiếp tục đe dọa:
- Mày có để yên cho tao “làm” không, hay để tao gọi mấy đứa nữa đến chơi trò hội đồng với mày?
Chưa quan hệ lần nào, lại bị đe dọa như vậy nên P đành nằm im, miễn cưỡng cho Quân quan hệ. Được một lúc, P kêu đau nên Quân ngừng quan hệ và nằm xem ti vi. Đến 3h30 ngày 4-7-2010, do dục vọng chưa được thỏa mãn, Quân tiếp tục thực hiện hành vi giao cấu với P lần thứ hai. Cũng như lần đầu, P kêu đau, rát và đấm, đẩy Quân ra thì bị Quân giữ chặt hai tay. P khóc lóc van xin vì rất đau, không thể chịu được nên Quân đành phải ngừng việc quan hệ. Vào lúc 6h, Quân thực hiện việc đó với P một lần nữa nhưng vẫn không thỏa mãn vì bị P chống cự và kêu đau.
Sau đó, Quân xuống thanh toán tiền phòng và nước uống hết 155.000 đồng. Vì không có tiền trả nên Quân bảo P đưa chiếc điện thoại di động của P để cầm cố nhà nghỉ nhưng lễ tân nhà nghỉ không đồng ý. Quân liền lấy điện thoại của P cầm cố cho anh Nguyễn Huy Thông (làm nghề mua bán điện thoại) ở phố Quán Gánh, huyện Thường Tín, Hà Nội được 200.000 đồng rồi cầm số tiền này về thanh toán tiền thuê phòng cho nhà nghỉ Linh Hương. Cuối cùng, Quân chở P về nhà, hẹn tối sẽ đi chuộc điện thoại về trả P.
Sau khi sự việc xảy ra, bố mẹ P thấy con gái có những biểu hiện tâm lý bất thường nên đã hỏi và được P kể lại toàn bộ sự việc như đã nêu trên nên đã báo công an. Qua giám định cho kết quả màng trinh của P không bị tổn thương, nghĩa là màng trinh không bị rách.
Trong quá trình điều tra, gia đình Quân đã tự nguyện bồi thường cho cháu P 20 triệu đồng. Bị hại và đại diện của bị hại không có yêu cầu bồi thường thêm. Chủ nhà nghỉ Linh Hương vì cho thuê phòng nhưng không vào sổ sách theo đúng quy định nên bị phạt hành chính 7,5 triệu đồng.
Từ việc tán gẫu trên mạng đến việc trở thành nạn nhân của những vụ án hình sự là một khoảng cách rất ngắn. Chính vì vậy, sự quản lý cũng như chia sẻ của cha mẹ với con cái mới lớn về giới tính là một việc làm rất cần thiết. Nó giúp các em hiểu rõ hơn những việc mình làm và có thể đề phòng những hậu quả xấu đến với mình.
Trương Hồng Quân bị truy tố về tội hiếp dâm trẻ em theo điều 112, khoản 3, điểm c BLHS. Phiên tòa sơ thẩm sẽ diễn ra trong một ngày gần đây.
Theo ANTD
Càng "nghiện" net, bạn trẻ càng học lùi
Một cuộc nghiên cứu của trường đại học Ohio, Mỹ vừa chỉ ra rằng những học sinh, sinh viên sử dụng mạng xã hội Facebook dành ít thời gian hơn cho việc học và nhận điểm số thấp hơn so với những người không bận rộn với việc kết nối bạn bè trên mạng.
Thành viên mạng xã hội và game thủ có điểm số thấp hơn
Cuộc nghiên cứu với 219 sinh viên cho thấy những thành viên mạng xã hội Facebook có điểm tổng kết trung bình (GPA) từ 3 đến 3,5, còn những sinh viên không dùng Facebook thì có điểm GPA từ 3,5 đến 4.
Tại Singapore, một cuộc khảo sát do tờ Straits Times thực hiện trên 653 thanh thiếu niên cũng cho thấy những người thừa nhận bị "nghiện" các trò game máy tính nói chung có kết quả học tập tồi tệ hơn những người không "nghiện".
Cuộc thăm dò của công ty giải trí trực tuyến Sulake với các bạn trẻ từ 12 đến 18 tuổi trên website dành cho giới trẻ Habbo Hotel cũng cho kết quả tương tự. Trong số những người không "nghiện" net, 59% nói họ hầu như đều nhận được điểm A và B cho các bài thi, chỉ 6% thường nhận điểm C, D và thấp hơn. Còn đối với những người "nghiện" net, chỉ có 50% số này nhận được điểm A và B, có đến 14% thường nhận điểm C, D và thấp hơn.
Trong cả hai cuộc nghiên cứu trên, những người trẻ có điểm số kém hơn chỉ dành 5 giờ mỗi tuần cho việc học tập, nhưng lại dành tới 15 giờ mỗi tuần trên Facebook và 20 giờ "nghiền" các trò chơi máy tính như World of Warcraft, MapleStory và Counter-Strike. Cứ 5 game thủ tuổi teen thì có 1 người chơi tới hơn 40 giờ mỗi tuần.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Không chỉ ảnh hưởng đến điểm số
Một khi các bạn trẻ quá sa đà vào thế giới trực tuyến, hậu quả có thể rất nghiêm trọng, ông Poh Yeang Cherng, quản lý của hãng dịch vụ mạng Touch Cyber Wellness & Sports nói: "Việc lạm dụng quá mức các trang mạng xã hội thường trở thành vấn đề đáng lo ngại khi mà nhiều lĩnh vực hàng ngày của học sinh, sinh viên bị ảnh hưởng".
Tính đến cuối tháng 11 vừa qua, hãng Touch tư vấn cho 45 trường hợp nghiện mạng xã hội.
Joyz Tan, một nhân viên xã hội cao cấp tại dự án 180 của Fei Yue Community Services đã tiếp nhận trung bình 7 trường hợp mỗi tháng. Bà Tan cho biết đối với các trường hợp "nghiện" net nghiêm trọng, học sinh có thể trốn học bởi cậu ta không thể thức dậy để đến trường trong ngày hôm sau.
"Nếu họ thấy việc trốn học không có vấn đề gì, họ sẽ tăng dần số lần trốn học và cuối cùng là bỏ học", bà Tan nói.
Ngoài việc tiêu tốn quá nhiều thời gian "nghiền" net, khả năng hoạt động bình thường của giới trẻ cũng mất đi sau khi tắt máy tính và họ không còn kiểm soát được cuộc sống của mình, phó giáo sư Paulin Straughan, một nhà xã hội học tại trường đại học Quốc gia Singapore cho biết.
Jerry Lam, một học sinh lớp 6 chỉ được bố mẹ cho phép chơi Counter-Strike một giờ mỗi ngày. Nhưng cậu học sinh 12 tuổi của trường tiểu học Compassvale thú nhận cậu bị nghiện game này và không thể ngừng nghĩ về nó.
"Cháu không thể tập trung vào việc học của mình được. Tất cả những gì cháu nghĩ là về các bản đồ của trò chơi, các loại vũ khí và đối thủ của cháu trong game", Jerry Lam nói.
Theo tiến sĩ Daniel Fung, người đứng đầu khoa tâm thần học thanh niên và trẻ em tại Viện sức khỏe tâm thần, để xác định thế nào là một đứa trẻ bị nghiện net, người ta phải nhìn vào việc trò chơi đó ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng như thế nào. Ví dụ như xét xem trẻ có các vấn đề với việc học hay với việc giao tiếp với mọi người hay không.
Cuộc khảo sát của Straits Times cho thấy chứng bệnh nghiện game có khả năng làm tổn thương mối quan hệ của trẻ với cha mẹ và anh chị em của chúng. Phân nửa trong số đó đối đầu với người thân để được sử dụng máy tính.
Gần một nửa số người được hỏi cho biết họ cảm thấy tức giận hoặc thất vọng sau khi thua trong một trò chơi. Cứ 10 người thì có 7 người trút sự bực bội lên bản thân hoặc người thân của họ.
Vậy làm cách nào để giải quyết thực trạng đáng lo ngại này ở giới trẻ? Cả ông Poh và giáo sư Straughan đều đồng ý quan điểm các bậc phụ huynh nên chơi game với con em họ để hiểu cả trò chơi lẫn bọn trẻ được tốt hơn.
Phó giáo sư Michael Netzley tại trường đại học Quản lý Singapore kêu gọi các bậc phụ huynh và các giáo viên cần tạo cho giới trẻ tính kỷ luật và chuyên nghiệp cần có trong việc sử dụng công cụ mạng xã hội. Theo ông Michael Netzley, giáo viên và phụ huynh cần phải giúp học sinh sinh viên hiểu làm thế nào để sử dụng mạng xã hội có trách nhiệm.