Hí hửng tưởng bỏ được vợ cũ là xong, ai ngờ lại đi vào bước đường thê thảm hơn
Tôi sống vui vẻ, hạnh phúc được 1 năm đầu nhưng không lâu sau thì vỡ mộng. Lúc ấy, tôi mới thấy ân hận vì bạc với vợ cũ, nhưng mọi thứ đã muộn mất rồi…
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm thì tôi có bồ. Thú thực, cuộc hôn nhân này vốn dĩ ngay từ đầu tôi đã thấy không hạnh phúc. Bởi tôi kết hôn theo ý bố mẹ. Thời điểm ấy bố tôi ốm nặng, nguyện vọng cuối cùng của ông chỉ là nhìn tôi yên bề gia thất.
Vợ ở gần nhà, cô ấy khá hiền lành, dịu dàng, có học thức, nói chung cả khu xóm không ai là không khen ngợi. Chúng tôi cưới nhau, ai cũng khen là cặp trai tài gái sắc, thật xứng đôi vừa lứa.
Về ở với nhau, vợ làm rất tròn bổn phận của một người dâu con, cô ấy đảm đang tháo vát, việc nhà thu vén đâu vào đấy. Cưới hơn 1 năm thì cô ấy sinh con trai đầu lòng.
Quãng thời gian bố tôi ốm bệnh cũng là cô ấy tận tình chăm sóc, đến khi bố tôi mất, cũng cô ấy chạy lên chạy xuống lo toan… Nói chung với vợ, tôi cảm thấy có ơn, có nghĩa nhiều hơn.
Tôi luôn có suy nghĩ đền đáp cô ấy, vì thế suốt mấy năm sống chung, tôi cũng cố gắng hoàn thành nghĩ vụ của mình, dù trong lòng tôi vẫn thấy thiếu thốn thứ gì đó.
Rồi tôi tình cờ quen Mai, một cô gái trẻ trung, cá tính, nói chung khác biệt hoàn toàn với vợ. Tôi bị cô ấy làm cho mê mệt, qua lại vụng trộm một thời gian thì vợ phát hiện. Cô ấy viết đơn ly dị, tôi ký không một chút ăn năn, bởi thời điểm đó tôi bị tình mới làm cho u mê. Tôi chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi thứ với vợ để cưới người tình mà thôi.
Chúng tôi ra tòa trong sự ngỡ ngàng tột độ của gia đình, bạn bè… không một ai tin nổi. Mẹ tôi sốc nặng, nhất là khi bà hay tin tôi có bồ bên ngoài. Bà bảo, đừng mơ có đứa nào đặt chân được vào nhà này, bà chỉ có một con dâu duy nhất mà thôi.
Thuyết phục mẹ không được, tôi đăng ký xong thì đưa Mai ra ngoài ở.
Video đang HOT
Một năm đầu thực sự chúng tôi rất hạnh phúc, rất ngọt ngào, cô ấy chiều chuộng tôi, cuộc sống ăm ắp tiếng cười. Chuyện chăn gối cũng tuyệt vời không gì tả nổi. Cô ấy nóng bỏng, nhanh nhẹn, giống con mèo vậy… Tôi thấy sự lựa chọn của mình thật sự đúng đắn. Lâu lắm rồi tôi không được tận hưởng cảm giác hạnh phúc, yêu đương mật ngọt đến vậy.
Hơn 1 năm sau, mẹ tôi bị tai biến nhẹ. Tôi phải thuyết phục mãi mẹ mới đồng ý cho vợ chồng tôi về, ý tôi là để vợ chăm sóc mẹ tiện hơn.
Thế nhưng khi về sống chung, có chút trách nhiệm, nghĩa vụ dâu con, vợ thay đổi hẳn.
Sáng nào cô ấy cũng ngủ đến tận 7h, dậy cái thay đồ rồi đi làm luôn, không nấu cho mẹ tôi nổi một bữa sáng, tôi nói thì vợ bảo thích thì tôi tự nấu không thì thuê người, chứ cô ấy không phải ô sin. Mẹ tôi nghe thấy, bà uất đến mức suýt thì ngất.
Việc nhà cô ấy cũng không làm, lúc mẹ tôi khỏe hơn chút, bà tự mình làm, không nói với vợ chồng tôi câu nào. Nhìn dáng bà ra quét, vào lau dọn, tôi thấy mình bất hiếu quá thể.
Mẹ ghét vợ, vợ thì thái độ với bà, thành ra không khí gia đình căng thẳng vô cùng. Không ai nói với ai câu nào. Nhà 3 người mà như cái bóng lặng lẽ sống với nhau.
Có hôm bà sang nhà vợ cũ, đón cháu về chơi, vợ tôi hầm hầm đá thúng đụng nia rồi bỏ đi cả ngày mới về, tôi ở giữa thấy khó xử vô cùng.
Tôi nghĩ mãi không biết nên làm cách nào cải thiện mối quan hệ giữa mẹ và vợ. Cuối cùng, tôi bảo cô ấy hay sinh con, có cháu rồi mọi thứ sẽ khác, ai ngờ cô ấy bảo không sinh nở gì hết. Đẻ ra rồi xấu xí, xồ xề, thời gian đâu mà chăm con. Ý nói vậy thì cô ấy không muốn sinh hoặc còn lâu mới sinh. Người phụ nữ lấy chồng mà không muốn sinh con thì thật sự là một bi kịch cuộc đời.
Càng ngày tôi càng thấy mệt mỏi, cảm giác mình bước lầm lỡ thật sự rồi. Tôi bỗng nghĩ đến vợ cũ… Thấy ân hận, nuối tiếc, nhớ lại những ngày gia đình vui vẻ, quây quần… vợ nấu những món cả nhà cùng thích, con trai chạy đi chạy lại gắp thức ăn cho mọi người… ai nấy cũng đều vui vẻ…Bỗng nhiên, tôi khóc như một đứa trẻ khi nhìn ảnh con. Nhấc điện thoại lên gọi, thuê bao không liên lạc được.
Tôi thật sự chán lắm… tôi thật là một gã tồi.. Tôi đã làm gì thế này, tôi làm khổ vợ, khổ con, khổ mẹ. Tôi bỏ người vợ hiền để cưới về một người như này sao… Tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo Phununews
Thương quá ...hồng nhan ơi!
Phàm là con gái sinh ra trên cõi nhân gian ai cũng mong muốn mình được xinh đẹp rạng ngời, nói một cách chung nhất đó là người có chân dài, da trắng, mặt xinh.
Hội đủ ba yếu tố đó thì nhỏ được nhiều người cưng nựng, lớn lên được người khác giới mến yêu chiều chuộng, phổng phao thiếu nữ, rực rỡ xuân thì được đại gia, người lắm tiền để ý, tán tỉnh đong đưa. Ấy là giá trị gia tăng của đàn bà có nhan sắc.
Nhưng các cụ ta xưa vẫn nói: Hồng nhan bạc phận. Câu ấy chẳng phải bông đùa mà nói ra, nó phải là kết quả của một sự đúc kết bền bỉ, với nhiều kinh điển hùng hồn về những hồng nhan mang họa vì nhan sắc.
Đấng sinh thành là những người hiểu hơn cả việc là mẹ là cha của một người con gái có nhan sắc. Sinh đẻ được con đẹp, con xinh, ấy cũng là sự tự hào không giấu diếm. Con gái là quả bom nổ chậm, con gái xinh đẹp là quả bom hạt nhân nổ chậm luôn thường trực trong lo toan của bố mẹ.
Con gái xinh mức độ bị dòm ngó để ý tăng lên gấp bội, con gái xinh mức độ bị rủi ro, lôi kéo cũng tăng lên gấp bội.
Ở chốn quê mùa lam lũ bây giờ vẫn thịnh thành kiểu tán gái tại gia. Ấy là cứ nhằm nhà nào có con gái đến tuổi cập kê mà nhan sắc hơn người, thế là các anh thành lập thành tổ đội tến tận nhà uống nước trà lựa thời cơ..
Con gái xinh mức độ bị dòm ngó để ý tăng lên gấp bội, con gái xinh mức độ bị rủi ro, lôi kéo cũng tăng lên gấp bội. (Ảnh minh họa)
Các ông bố có con xinh dường như được ban phát cho một điều chung nhất đó là sự hung tính. Vì hung tính, vì muốn giữ con cái trong vòng bọc bao của mình, ông bố đó một là nuôi nhiều chó giữ nhà để đề phòng đám trai làng thừa cơ đột nhập, một là gậy gộc sẵn sàng cứ thấy thằng nào bén mảng là lao ra đuổi đánh.
Thế nhưng, chống được "giặc tại gia" thì không phòng xa được người trong thiên hạ. Chẳng bố mẹ nào có thể giữ mãi con cái trong gác tía lầu son, rồi thì cũng phải thả con ra va đập với đời khi đủ tuổi trưởng thành.
Nhiều hồng nhan vốn như được bố mẹ "nhốt kỹ trong tủ kính", không cho tiếp xúc nhiều với dòng đời nhiễu nhương, lại hạn chế việc kết nối với internet toàn cầu để hiểu được đủ sự xấu xa trong xã hội. Hồng nhan rời làng ra Hà Nội trọ học, vốn chẳng có kiến thức để tự vệ, ba bữa hai mốt ngày đã bị sự hào nhoáng của trai phố bủa vây...mấy tháng sau, có cụ nhận được điện thoại từ phương xa bảo con gái yêu vừa được biên phòng giải cứu khỏi một đường dây mua bán phụ nữvà trẻ em. Có hồng nhan thì đem về cho bố mẹ một bào thai đang lớn lên từng ngày.
Tạo hóa vốn không đều tay trong sự ban phát ưu ái lên mỗi con người. Có hồng nhan ngoài nhan sắc tự thân thì còn có trí thông minh hơn người. Nhờ trí thông minh, hồng nhan biết thu giấu nhan sắc của mình khỏi mọi sự cám dỗ, biết chọn gửi trao thân với những người tin cẩn, đường hoàng. Nhờ vậy mà hồn nhân có chỗ tựa nương, bình yên phẳng lặng.
Nhưng có những hồng nhan vừa có cả nhan sắc, vừa có cả trí thông minh lại không muốn cuộc đời mình như một dòng sông quanh năm lặng lẽ. Họ cũng muốn có đồ hàng hiệu phủ lên người, muốn được đi xe sang, ăn chỗ đẹp, tiêu tiền thả ga và được tham gia vào giới thượng lưu lắm tiền.
Thế là hồng nhan đành phải nhắm mắt đưa chân, mở mắt đếm tiền để ngả vào lòng đại gia. Bất chấp đại gia đã có vợ có con, bất chấp đại gia có những thú vui xác thịt vô cùng dã man, tàn bạo.
Kết quả thì cũng khác nhau. Có những hồng nhan bị vợ đại gia đánh ghen lột đồ giữa thanh thiên bạch nhật, làm nhục có đầu tư. Có hồng nhan thậm chí còn bị đại gia đưa vào vòng lao lý vì đòi quà không chịu trả.
Cuộc đời kể cũng có nét hay. Có hồng nhan cũng được đại gia bỏ tiền ra nuôi, lại sắm nhà sắm xe cho tiền tỉ làm phim về đời mình thì được thênh thang đường lớn, vừa được đại gia yêu, vừa có địa vị trong làng giải trí nhộm nhoạm. Suy cho cùng, hồng nhan ngây thơ vẫn là một kiểu tài năng là thế.
Theo Phununews
Phát hiện cô con dâu ngoan hiền có bầu với người đàn ông lạ, bố chồng đã hành động không ngờ Ngày Phúc đưa Na về nhà ra mắt cả nhà ai cũng thấy thích người con gái này vì cô rất nết na thùy mỵ đã vậy còn nấu ăn rất ngon. Thấy con trai rạng rỡ hạnh phúc bố mẹ Phúc cũng yên tâm hẳn. Họ già rồi giờ chỉ mong Phúc lấy vợ có con để ông bà còn bế bồng...