Hí hửng đi thăm bạn mới sinh, vừa đến cửa tôi lại thấy cảnh ’sét đánh’, đầu óc tôi quay cuồng không thể nào đứng vững
Người tôi vô thức phát run vì tức giận. Hóa ra chồng nói dối đi công tác, giả vờ khổ cực với tôi là để về chăm nhân tình sinh con sao?
Tôi lấy chồng đã 7 năm, có hai con gái xinh xắn. Tôi và chồng sống ở thành phố, thường về quê thăm bố mẹ hai bên khi có thời gian rảnh. Quả thật cuộc sống hôn nhân của tôi khá êm đềm. Dù nhiều người cho rằng tôi nên thấy lo lắng khi sinh con gái, nhưng tôi vẫn thấy ổn. Vì chồng tôi rất yêu hai con, anh lúc nào cũng chiều chuộng vợ. Tôi nghĩ đàn ông không phải ai cũng muốn có con trai, tư tưởng đó quá cổ hủ rồi.
Tôi làm kế toán, chồng tôi làm xây dựng. So với tôi, chồng thường xuyên đi công tác hơn. Nhưng chỉ cần có thời gian rảnh, anh sẽ dành cho tôi và con, vì thế tôi cũng không nỡ trách móc anh. Huống hồ, đàn ông càng kiếm nhiều tiền thì vợ phải chấp nhận anh ấy bận rộn.
Thời gian gần đây, chồng tôi thường xuyên phải đi công tác. Anh nói với tôi có một công trình ở tỉnh khác đang thi công, anh không thể thường xuyên ở nhà. Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi, có lỗi của chồng khi về nhà, tôi chỉ thấy xót cho chồng, luôn cỗ vũ anh hết mình.
Cuối tuần vừa rồi, cô bạn thân của tôi sinh con. Ngày trước tôi nghe Phượng nói có quen một người nhưng chẳng nghe tin cưới xin gì, bất ngờ thấy cô ấy cập nhật một tấm hình đứa trẻ mới sinh bị che mặt. Từng là bạn thân nhiều năm, tôi quyết định về quê thăm cô ấy. Tiện thể tôi về thăm bố mẹ, vì cô ấy cùng quê với tôi.
Video đang HOT
Lúc đi, tôi không liên lạc với Phượng, cũng không nhắn tin cho chồng biết. Tôi dẫn hai con về nhà ngoại rồi tranh thủ sang thăm bạn thân. Vừa bước tới cửa nhà của Phượng, tôi chết lặng khi thấy cảnh tượng trước mắt. Phượng đang bế đứa trẻ mới sinh, đứng cạnh bên là chồng của tôi. Hai người gần gũi với nhau như cặp vợ chồng mới có con nhỏ. Tôi còn nghe chồng nói:
“Thằng bé có cái mũi giống anh, còn cặp mắt thì giống em, trộm vía con trai của anh đẹp trai thế!”.
Người tôi vô thức phát run vì tức giận. Hóa ra chồng nói dối đi công tác, giả vờ khổ cực với tôi là để về chăm nhân tình sinh con sao? Còn cô bạn thân kia lại lén lút cướp chồng của tôi. Tôi biết cả ba người chúng tôi từng lớn lên cùng nhau, nhưng vì sao hai người họ có thể phản bội, tổn thương tôi như thế?
Khi hai người đó cùng lúc nhìn thấy tôi, tôi đã cố đè nén cảm xúc muốn chạy đến đánh họ. Tôi quay lưng đi, chạy về nhà bố mẹ đẻ, suốt cả tuần sau vẫn không muốn về nhà. Chồng tôi chỉ nhắn một tin xin lỗi, anh xin tôi thông cảm cho tôi vì anh thật sự muốn có con trai.
Tôi quá thất vọng và đau khổ, tôi nên làm gì đây, chẳng lẽ ly hôn chồng sao?
Thấy mẹ chồng lên thăm cháu, tôi cố dậy sớm để nấu cho bã bữa ăn, nào ngờ vừa đến bếp đã thấy cảnh 'nóng mắt' này
Nhìn thấy cảnh này tôi vô cùng uất hận, tôi không ngờ bà lại đối xử với mẹ con tôi như thế này.
Tôi lấy chồng đã 4 năm, sinh được một con gái đã 2 tuổi. Chồng tôi là con một trong nhà nên được bố mẹ cưng chiều. Ban đầu tôi không quá để ý chuyện này nhưng từ khi lấy anh tôi mới thấy mệt mỏi. Chồng tôi đã 32 tuổi, có gia đình rồi nhưng bố mẹ chồng tôi vẫn xem anh như một đứa trẻ.
Từ ngày lấy nhau, tôi thường xuyên phải nghe mẹ chồng ở quê dặn dò phải chăm sóc chồng, nấu món anh thích, làm việc nhà để chồng không đụng tay. Ngoài những việc đó ra, ông bà chưa từng hỏi thăm tôi sống thế nào, có tốt hay không.
Ngày tôi mang thai, bố mẹ chồng lên thăm vài lần, nhưng lần nào cũng dò hỏi xem có siêu âm được sinh con trai hay con gái không. Tôi biết ông bà mong có cháu trai để nối dõi. Đến khi biết tôi sinh con gái, tôi thấy rõ ông bà thất vọng lắm.
Đến khi con gái tôi một năm tuổi, bố mẹ chồng tôi mới đến thăm đúng một lần. Tôi tủi thân và giận ông bà lắm nhưng vẫn im lặng nín nhịn. Tôi sinh con gái thì sao, con tôi lớn lên khỏe mạnh là tôi đã thấy mừng rồi. Con nào chẳng là con, tôi không quan tâm bố mẹ chồng cư xử thế nào nữa. Huống hồ, nếu tôi làm lớn chuyện thì vợ chồng tôi cũng chẳng thế yên vui được.
Sau thời gian nghỉ sinh con, tôi phải đi làm lại. Mẹ của tôi thương cháu ngoại còn nhỏ nên thường xuyên nhà tôi ở để giúp đỡ vợ chồng tôi. Dù sao nhà bố mẹ ruột cũng gần nhà chúng tôi, tôi thấy may mắn vì điều đó.
Bỗng sau đó mẹ chồng tôi bất ngờ lên ở chơi cùng vợ chồng tôi. Sáng hôm sau khi bà đến, tôi cố dậy sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà, nào ngờ phải nhìn thấy một cảnh tượng bất ngờ xót xa.
Tôi thấy mẹ chồng đang giặt đồ ở sau nhà. Lúc đó, tôi định bụng đi đến nói bà để tôi làm, tôi không muốn mẹ chồng làm thế này. Nhưng khi tôi đi gần tôi thì chết sững khi thấy bà chỉ bỏ đồ của chồng tôi vào máy giặt, còn đồ của tôi và con gái thì bà vứt ra đất. Tôi tức giận run cả người. Cũng chỉ là việc bỏ đồ vào máy giặt, rồi đợi đem phơi mà bà cũng chỉ nghĩ đến con trai của mình thôi sao? Chẳng lẽ con dâu và cháu nội không phải người một nhà với bà?
Quả thật, lần này nghe tin mẹ chồng lên chơi, tôi định biếu bà ít tiền tiêu xài. Nhưng giờ thấy cảnh tượng đau lòng này, tôi quyết định cất đi. Khi mẹ chồng xem tôi và con gái là người ngoài, thì vì sao tôi phải xem bà là người thân?
Không chỉ vậy, mẹ chồng lên thăm chúng tôi hai tuần nhưng chưa bao giờ chịu bế cháu nội. Bà không quan tâm cháu nội thích ăn gì, chỉ nấu món chồng tôi thích. Quà bà cho cháu nội chỉ duy nhất một hộp bánh nhỏ bằng lòng bàn tay. Đến khi bà chuẩn bị ra khỏi nhà, còn không quên nói tôi mau chóng sinh con trai.
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh. Giờ nếu tôi sinh con thứ hai là con trai thì con gái còn chịu đựng hắt hủi đến mức nào nữa? Giờ tôi có nên sinh thêm con không? Vì mẹ chồng tôi cứ gọi điện thúc giục liên tục, tôi thật sự rất mệt mỏi.
35 năm mẹ tôi không một lần đưa con trở về nhà nội vì phát hiện bộ mặt thật đáng sợ của gia đình chồng Mẹ nói bà không giận, không uất. Chỉ là thấy nhà chồng cũ không xứng đáng mà thôi. Tôi có bố mẹ đầy đủ và họ vẫn đang sống tốt. Thế nhưng hơn 30 năm qua tôi chỉ gặp bố chưa đến chục lần, một mình mẹ nuôi dưỡng tôi lớn khôn và làm một bà mẹ đơn thân xuất sắc. Có lẽ...