Hết yêu, tôi vẫn chấp nhận ở bên anh
Mỗi ngày trôi qua, tôi thấy mình giả dối vì cứ phải giả vờ vui vẻ, ở bên anh mà luôn nhớ người khác.
ảnh minh họa
Mấy ngày qua, tôi thật sự rất buồn và nhớ, muốn nhắn tin, trò chuyện nhưng lại không dám, chỉ lặng lẽ nhìn người thứ ba qua Yahoo! hay facebook. Tôi không biết người đó thì thế nào, có nhớ chút gì tới tôi không và nếu biết tôi như vậy thì liệu có nói là tôi lụy tình hoặc quá dễ dãi hay không vì chỉ gặp gỡ, nói chuyện trong thời gian chưa mà lâu đã như vậy. Tôi cũng không biết liệu đó có phải là tình yêu hay chưa?
Còn với người yêu hiện tại, tôi thấy anh ấy cũng thay đổi nhiều, quan tâm tôi hơn, và nhất là lúc nào cũng muốn gặp gỡ tôi. Hằng ngày, anh luôn gọi điện thoại, nhắn tin để nói chuyện với tôi. Nhưng thấy tôi tỏ vẻ lạnh nhạt thì anh lại hờn dỗi, trách móc tôi không quan tâm anh. Tôi không biết anh thật lòng hay chỉ là đang thăm dò xem tôi có còn liên lạc với người kia không.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn là người tàn nhẫn để dứt khoát một lần nhưng cứ nhìn cái cảnh anh ấy đau khổ và những nỗ lực của anh gần đây, sáng nào anh cũng chạy qua nhà tôi để đưa cho tôi ly cafe hay phần ăn sáng rồi mới đi làm thì tôi thật sự không nỡ. Rồi nghĩ tới tương lai, tôi lại sợ. Tôi không biết rằng giữa tôi và anh còn xảy ra chuyện gì nữa và anh như bây giờ sẽ được bao lâu?
Anh nói cuối năm sẽ tổ chức đám cưới với tôi nhưng anh vẫn chưa nói gì cho gia đình anh hết. Còn bản thân tôi thì tôi chẳng có chút hào hứng nào. Nếu là trước đây thì tôi rất vui, còn bây giờ thì tôi lại sợ nhiều hơn. Tôi không biết nếu cưới nhau rồi anh ấy có lấy chuyện tôi đi yêu người khác ra hàn.h h.ạ hay không và không biết tôi có hạnh phúc không khi lấy anh ấy vì bây giờ ở bên anh thật sự tôi không hạnh phúc.
Liệu thời gian trôi qua thì chúng tôi có thể quay về như trước không? Bây giờ tôi thấy mình rất giả dối vì ở bên cạnh người yêu mà cứ nhớ về người khác, cứ vờ vui vẻ nhưng trong lòng thì lại rất buồn. Tôi không biết quyết định tiếp tục ở lại bên anh của tôi là đúng hay sai?
Theo VNE
Gửi người anh từng yêu!
Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì và biết mình nên rời xa em.
Anh không biết phải bắt đầu từ đâu, sẽ viết như thế nào, và sẽ gửi nó đi hay không. Thực sự anh chỉ muốn viết ra những suy nghĩ dồn nén trong anh, hơn hết là một lá thư để em biết được tình cảm năm xưa đó của anh là chân thật, tình cảm đó đối với anh hiện tại như thế nào.
Đã hơn 3 năm ngày kể từ ngày anh với em ngồi đối diện nhau lần đầu tiên để làm quen với nhau đó. Em còn nhớ đêm đó không? Cái đêm mà anh ngượng ngùng ngồi trước em, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào em, làm quen em nhưng tim anh lúc đó chứ nhảy loạn xì ngầu, và cũng chính đêm đó em đã đặt chân lên mảnh đất mà nơi đó chính anh còn không biết được chủ nhân đó là ai.
Gặp em từ khi anh còn ở thành phố nơi em sống, phòng trọ anh thuê đối diện nhà em, được nhìn em mỗi ngày, được liếc em mỗi khi em nhìn về phía anh, hồi đó anh hạnh phúc bởi những thứ tưởng như là đơn giản đó. Dĩ nhiên cái duyên đó chỉ là sự trùng lặp một chút khi anh nhìn thấy cô bạn chở em về là người anh biết, anh đã tìm đủ mọi cách để có được số điện thoại em, ngoài trừ cách xin trực tiếp em... Em biết rồi đó, vì anh không thể mở lời được. Đó có được xem là sự cố gắng để cái duyên thành sự thật của anh và em không em nhỉ hay là anh đã may mắn khi chiếm được một vị trí quan trọng trong em.
Anh đã thành bạn trai của em, lúc đó anh có giỏi tưởng tượng mấy cũng không nghĩ em sẽ yêu anh, em sẽ là của anh. Sự xuất hiện của em khiến cuộc sống anh đổi khác, anh cởi mở hơn, anh sống thực với mình hơn, sự ảo tưởng về một cuộc sống tốt đẹp, anh đã sống buồn tủi và thất vọng. Anh cũng không nghĩ được tại sao một người tự tin như anh lại có những lúc như thế, đúng là cuộc đời lắm cái khó giải thích thành lời.
Một người yêu anh như thế, một người quan tâm anh như thế mà anh lại chọn cách rời xa em, rời xa để cho em được hạnh phúc, rời xa để cho em không lỡ bước vì phải chờ đợi người như anh. Anh đã chọn cách điên rồ nhất để em rời xa anh, chọn cách khó khăn nhất với anh để em quên anh. Em còn nhớ cái ngày anh gọi điện nói chuyện với thằng bạn anh chứ, hôm đó anh cũng không biết em có nghe anh nói, nhưng khi nghe người bạn hỏi anh là anh yêu em thật lòng không thì anh lại có một linh cảm là những gì anh sắp nói sẽ đến được với em, em sẽ nghe thấy.
Anh quyết định rời xa em, mong em được hạnh phúc trọn vẹn
Thật khó để mở lời, thật khó để nói ngược lại con tim vậy mà anh đã làm được, anh nói anh không hề yêu em, trước đến giờ anh chưa hề yêu ai thật lòng hết. Em cũng như bao người trước, chỉ là tình cảm thoáng qua cho vui mà thôi. Một câu nói đó của anh làm sao em dễ dàng tin đến thế, em đã tin những lời nói đó và rời xa anh thật sự, em đã có người yêu mới, còn anh lao đầu vào công việc để cố quên đi tình cảm mình dành cho em. Đôi lúc cầm máy lên muốn nhắn cho em một tin nhắn mà sao khó quá, anh đành tìm đến vị men để đủ dũng cảm gọi nói chuyện với em. Không hiểu sao lúc đó anh lại tiếp tục lừa dối em, lừa dối cả chính bản thân mình, "anh có người yêu mới rồi", "anh đã thích người khác"... những câu nói đó làm sao lúc đó anh nói với em được. Anh đã làm em đau thêm lần nữa.
Xin lỗi em, vì tình cảm anh dành cho em là chân thành, nên anh không thể để em phải chờ đợi một người như anh mãi được. Anh biết cái em cần là tình cảm lâu dài, một thứ gì đó bền vững, một chổ dựa cho em. Nhưng thử hỏi những thứ đó làm gì có với một người sinh viên mới ra trường hả em, anh còn chưa lo nỗi cho anh thì lấy đâu ra là chổ dựa cho người khác. Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì, anh biết mình nên rời xa em. Dù em có nghĩ anh như thế nào, anh có phải là người đàn ông ích kỷ, người đàn ông phụ bạc thì hiện tại giờ anh cũng đã thấm thía câu nói đó lắm rồi. Anh chỉ cầu chúc cho em hạnh phúc, những lời thật lòng này dù không biết có đến được tận em, em có đọc được hay không vì chính anh đã xóa đi tất cả cách thức liên lạc với em.
Khi chia tay em nói sẽ có một ngày anh hối hận vì đã làm thế với em, và giờ biết bên em đã có người đàn ông khác, một người chồng, một người có thể cho em chỗ dựa vững chắc. Không biết giờ đây trong anh có hai từ hối hận không, và những lời nói, những lời giãi bày này chỉ là để làm cho anh tự giải thoát cho mình khỏi những dằn vặt thôi, anh biết là điều đó lại biến anh thành người ích kỷ một lần nữa, nhưng đây có lẽ là điều ích kỷ duy nhất anh làm mà không ảnh hưởng đến em. Cầu chúc em hạnh phúc, người bạn gái cũ của anh.
Theo VNE
Xấu hổ vì bố chồng nhếch nhác Việc bố chồng nhếch nhác, liên tục khạc nhổ và lúc nào cũng có mùi hôi khiến tôi xấu hổ. Tôi và chồng quen biết và yêu nhau từ ngày cả hai ngồi trên giảng đường Đại học. Tôi yêu anh bởi anh tốt bụng, nhiệt tình và có ý chí phấn đấu. Ngày hai đứa ra trường cũng là ngày cả hai...