Heinz Felfe: Sĩ quan SS trở thành điệp viên Liên Xô
Trong cả thập kỷ, nhờ Heinz Felfe, tình báo Liên Xô đã không gặp tổn thất lớn nào ở CHLB Đức (cũ).
Bởi vì người được tình báo CHLB Đức giao phụ trách phản giản chống Liên Xô hóa ra lại là điệp viên Liên Xô.
“Tôi tin rằng Hitler cuối cùng đã trao cho người dân Đức những gì họ cần trong thời kỳ khó khăn: một mục đích rõ ràng, trật tự và kỷ luật nghiêm ngặt… Tôi coi Phong trào Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia là một lực lượng có thể dẫn dắt nước Đức hướng tới một nền kinh tế mới và nở hoa chính trị”, Heinz Felfe, sĩ quan SS của Đức Quốc xã, khi còn trẻ, đã lý luận như vậy. (Schutzstaffel (SS) là tổ chức bán quân sự trực thuộc đảng Quốc xã dưới trướng Adolf Hitler, hoạt động tại Đức cũng như trên khắp các vùng lãnh thổ châu Âu bị Đức chiếm đóng trong Chiến tranh thế giới thứ hai).
Khi đó, Felfe không thể ngờ sau này, trong một khoảng thời gian ngắn, ông ta đã biến đổi từ một tên Quốc xã hăng hái thành một người cộng sản kiên định và có một cái nhìn hoàn toàn khác về người dân Liên Xô, những người mà ông ta từng coi là “hạ đẳng”, theo bài của RBTH.
Heinz Felfe trên đường đến tòa án vào ngày 8/7/1963 (Fritz Fischer/picture Alliance/Getty Images).
Giai đoạn phục vụ Hitler
Felfe gia nhập Đức Quốc xã vào năm 1931 khi vẫn còn là một thiếu niên. Sau vài năm tham gia tổ chức Thanh niên Quốc xã Hitler, anh ta vào lực lượng SS.
“Chúng tôi, những nhân viên SS, cảm thấy mình là những người ưu tú của quốc gia và do đó, có trách nhiệm hoàn thành sứ mệnh vĩ đại là biến nước Đức trở thành quốc gia lãnh đạo thế giới,” Heinz lập luận.
Chăm chỉ, kiên trì, kỹ năng tổ chức xuất sắc, bằng cấp cao về luật, những thứ ấy giúp Felfe có một sự nghiệp rực rỡ tại Văn phòng VI (tình báo nước ngoài) của Văn phòng chính An ninh đế chế. Năm 1943, khi mới 25 tuổi, Felfe được bổ nhiệm làm trưởng phòng chịu trách nhiệm về Thụy Sĩ và Liechtenstein. Cấp dưới của ông còn có cả những người có quân hàm cao hơn ông ta.
Ngay trước khi Đức Quốc xã sụp đổ, Felfe đã cố gắng rời khỏi hàng ngũ SS, vốn đã gắn liền với các tội ác chiến tranh, nhưng không thành công. Tháng 5/1945, Felfe bị người Anh bắt, ngồi tù một năm rưỡi.
Phục vụ Liên Xô
Năm 1946, Heinz Felfe được trả tự do sau khi người ta không thể xác định được sự liên quan của ông với các tội ác chiến tranh. Sau đó, ông cộng tác một thời gian với MI.6, cơ quan tình báo của Anh.
Trong những năm đầu sau chiến tranh, Felfe đã tích cực xem xét lại các sự kiện trong quá khứ và vai trò của ông trong đó, đồng thời suy nghĩ rất nhiều về con đường mà mình nên đi trong tương lai. Sống ở CHLB Đức, ông thường xuyên đến thăm khu vực có quân Liên Xô đồn trú, bao gồm cả quê hương Dresden của ông, nơi mẹ ông vẫn sống.
Heinz viết trong hồi ký: “Đứng trước đống đổ nát của thành phố quê hương, tôi coi việc máy bay ném bom Anh – Mỹ tàn phá Dresden một cách vô nghĩa là hình ảnh mang tính biểu tượng, trong khi sau ngày 8/5/1945, những người lính Liên Xô đã tiếp tế và phân phát thực phẩm cho người dân Berlin. “Tôi thấy rõ ràng rằng một nước Đức mới – nói cách khác, hòa bình và dân chủ – chỉ có thể được xây dựng bằng sự hợp tác trung thành và thân thiện với Liên Xô, rằng tương lai của nước Đức chỉ nằm ở phía Đông và tôi muốn đóng góp cho điều này”.
Do đó, không có gì ngạc nhiên khi vào năm 1951, khi các cơ quan mật vụ của Liên Xô liên lạc với Felfe, ông sẵn sàng hợp tác với họ. Heinz Felfe nhớ lại: “Tôi rất ngạc nhiên trước mức độ tin cậy cao mà phía Liên Xô đặt vào tôi. “Xét cho cùng, tôi đã từng là lính SS và làm việc cho tình báo phát xít. Rất lâu sau này, khi tôi hỏi về điều này, tôi được trả lời: “Tại sao điều đó làm bạn ngạc nhiên? Chúng tôi đã biết về kiếp trước của bạn. Và chúng tôi nhận ra rằng bạn và chúng tôi sẽ có thể nhìn thẳng vào mắt nhau”.
Siêu điệp viên
Video đang HOT
Felfe sau đó tham gia các nhiệm vụ liên quan đến người tị nạn với tư cách là nhân viên của Bộ Liên bang về các vấn đề toàn nước Đức. Theo chỉ thị của Moscow, ông gia nhập Tổ chức Gehlen, một cơ quan tình báo mới được thành lập ở CHLB Đức. Được đặt theo tên của người đứng đầu Reinhard Gehlen, một cựu trung tướng Wehrmacht (quân đội Đức Quốc xã), tổ chức này nằm dưới sự kiểm soát của tình báo Mỹ CIA và tích cực tuyển dụng các cựu điệp viên của Đức Quốc xã vào hàng ngũ. Felfe tường thuật: “Những người “lính cũ” lại được trưng dụng”.
Trong cơ quan Gehlen, vào năm 1956 được tổ chức lại thành Cục Tình báo Liên bang (BND), Felfe đã thăng tiến nhanh chóng để trở thành trưởng phòng phản gián chống lại Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa. Ông được giao tiến hành các hoạt động chống lại những người mà ông đang thực sự phục vụ.
Heinz nhớ lại: “Nhờ công việc phản gián của tôi trong BND, tôi có thể cung cấp cho tình báo Liên Xô thông tin về ý đồ của cơ quan này. Chúng tôi đã xác định đúng thời điểm các hành động nguy hiểm của BND và, với chức vụ của mình, tôi đã giúp đảm bảo các biện pháp tích cực để chống lại chúng”.
Đây là cách giúp Moscow biết được rằng thiết bị nghe lén đã được cài đặt trong phái bộ thương mại của Liên Xô ở Cologne cũng như những nỗ lực tuyển dụng, mua chuộc nhân viên của phái bộ. Felfe đã gửi cảnh báo về kế hoạch bắt giữ các đặc vụ tình báo Liên Xô ở CHLB Đức để họ kịp thời lẩn trốn.
Hơn nữa, Felfe cũng nhận được thông tin các hoạt động của chính phủ CHLB Đức và chính sách của nhà nước đối với các vấn đề đối ngoại và quan hệ với NATO. “Các tài liệu mà BND sẽ gửi cho Konrad Adenauer (Thủ tướng CHLB Đức giai đoạn 1949-1963) thường đã ở Moscow trước khi chúng được đặt trên bàn của ông ta,” RBTH dẫn lời Vitaly Korotkov, đặc vụ Liên Xô.
Bại lộ
Nhờ công của Heinz Felfe và các điệp viên của ông, từ năm 1951 đến 1961, Liên Xô đã có trong tay hơn 15.000 bản sao tài liệu bí mật và xác định danh tính 94 điệp viên CHLB Đức hoạt động tại các nước thuộc khối Xã hội chủ nghĩa.
Trong suốt khoảng thời gian 10 năm này, tình báo Liên Xô ở CHLB Đức không gặp phải một thất bại lớn nào và điều này không khỏi làm dấy lên sự nghi ngờ từ các lãnh đạo BND. Gehlen ra lệnh thành lập một nhóm đặc biệt bên trong tổ chức để săn lùng “con chuột chũi”.
Ngày 6/11/1961, Heinz Felfe bị bắt. Ông từ chối hợp tác và bị kết án 14 năm tù. Theo bản án, “ông ta gây ra mức độ nguy hiểm cao hơn tất cả nhờ vào vị trí chính thức quan trọng, năng lực trí tuệ cao và hoàn toàn không có lương tâm”.
Ngày 17/2/1969, Felfe được trao đổi để lấy 21 tù nhân bị CHDC Đức (Cộng hòa dân chủ Đức) giam giữ với cáo buộc làm gián điệp. Sau một thời gian làm việc trong KGB (Ủy ban An ninh Quốc gia Liên Xô) ở Moscow, Felfe định cư ở Berlin, nơi ông tham gia lĩnh vực tội phạm học và viết hồi ký.
Liên Xô đã nhiều lần vinh danh Heinz. Ngày 18/3/2008, không lâu trước khi qua đời, cựu điệp viên này nhận được lời chúc mừng sinh nhật lần thứ 90 từ Cơ quan An ninh Liên bang Nga.
Thành phố Dresden bị tàn phá bởi bom của quân Anh – Mỹ (Fred Ramage/Keystone Features/Getty Images).
Hồ sơ CIA liên quan đến Heinz Felfe tiết lộ điều gì?
Theo bài trên trang web của Liên đoàn Các nhà khoa học Mỹ (FAS), năm 2006, Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) đã công bố tài liệu quan trọng về Felfe, trong đó có bản đánh giá thiệt hại của CIA, hoàn thành năm 1963. Đây là lần đầu tiên CIA phát hành các tài liệu chính thức liên quan đến vụ án Felfe, 45 năm sau khi ông ta bị bắt.
Theo CIA, Heinz Felfe sinh năm 1918 tại Dresden. Trong chiến tranh, Felfe làm cảnh sát hình sự ở miền đông nước Đức và vào năm 1943, ông gia nhập chi nhánh Tình báo nước ngoài của SS, hoạt động ở Thụy Sĩ và đến cuối chiến tranh là ở Hà Lan. Cấp trên nói rằng ông có năng lực tốt, làm việc nghiêm túc.
Từ năm 1947-1950, Felfe làm việc cho tình báo Anh, báo cáo về các hoạt động của đảng cộng sản ở khu vực Cologne. Người Anh đã bỏ rơi Felfe vì nghi ngờ có cơ sở rằng ông ta cũng đang làm việc cho Liên Xô. Một số người Liên Xô đào tẩu và các đồng nghiệp của Felfe nói rằng Liên Xô sau chiến tranh đã tuyển mộ các cựu sĩ quan SS một cách có hệ thống cho mục đích tình báo.
Báo cáo năm 1969 của CIA cho rằng, việc Liên Xô phát hiện ra những người như Heinz Felfe không phải là ngẫu nhiên mà là kết quả của một chiến dịch tuyển mộ được lên kế hoạch tốt, có mục tiêu rõ ràng nhằm vào các cựu cảnh sát và sĩ quan tình báo của Đức Quốc xã. Luận điểm rất đơn giản: Phía Liên Xô cho rằng những đối tượng này có thể dễ bị ảnh hưởng bởi cách tiếp cận của Liên Xô vì những thiện cảm chung của họ. Những người khác, chẳng hạn như cựu thành viên SS và mật vụ an ninh (SD), nhiều người trong số họ là tội phạm chiến tranh, cố gắng tìm cách che giấu quá khứ đã từng đưa họ vào hàng ngũ tinh hoa, dễ bị khống chế hơn.
Felfe và các cựu đồng nghiệp SS khác đến từ Dresden dường như dễ dàng được tuyển mộ một phần nhờ vào sự bất mãn của họ đối với quân Đồng minh vì vụ đánh bom thành phố vào tháng 2/1945. Một trong những đồng nghiệp của Felfe ở Dresden, Hans Clemens, bắt đầu làm việc cho Liên Xô vào năm 1949. Felfe đã chuyển cho Clemens các báo cáo từ phương Tây khi vẫn làm việc cho người Anh, nhưng dường như không trở thành một điệp viên Liên Xô toàn diện cho đến tháng 9/1951 khi ông ta nhận được mật danh là “Paul”.
Tháng 11 cùng năm, Felfe được nhận vào phòng phản gián của Tổ chức Gehlen – cơ quan Tình báo CHLB Đức dưới sự chỉ huy của Reinhard Gehlen, từng là tướng quân đội Đức Quốc xã. Ban đầu Cơ quan tình báo CHLB Đức nhận được tài trợ từ Quân đội Mỹ và sau đó là CIA. Felfe nhanh chóng thăng tiến trong Tổ chức Gehlen, phụ trách công tác phản gián chống lại Liên Xô từ năm 1955. Cấp trên của Felfe trong Tổ chức Gehlen, nhiều người từng làm việc cho các tổ chức tội phạm của Đức Quốc xã như Gestapo và Cảnh sát dã chiến bí mật, lại là đặc vụ Liên Xô, do đó giúp Felfe thăng tiến dễ dàng hơn trong tổ chức này.
Điệp viên hai mang
Felfe là điệp viên của Liên Xô từ năm 1951 cho đến khi bị chính quyền CHLB Đức bắt giữ vào năm 1961. Lực lượng Phản gián Quân đội Mỹ (CIC) đã lưu ý (dựa trên các nguồn từ bên trong Tổ chức Gehlen) vai trò đáng ngờ của Felfe với tư cách là thủ lĩnh của một “bè lũ SD” trong Tổ chức Gehlen ngay từ năm 1953. Năm 1954, CIC biết được rằng rất có khả năng Felfe đã tiết lộ thông tin cho Liên Xô. Năm 1955, CIC lưu ý “khả năng Heinz Felfe và phe SD … là “kẻ thù” đang ngày càng rõ ràng”. Năm 1957, CIA bắt đầu coi Felfe là một “rủi ro an ninh”.
Ngoài manh mối từ những người đào thoát khỏi Liên Xô và thông tin thu thập muộn màng từ CIC, CIA lưu ý rằng Felfe được hưởng mức sống cao hơn hầu hết những người cùng mức lương với ông ta và Felfe thường bày tỏ sự bất mãn với những đầu mối liên hệ ở Mỹ về mức độ tàn phá đối với thành phố Dresden. Các nguồn tin của CIA trong tình báo Tây Đức cũng nghi ngờ về lòng trung thành của Felfe, nhưng Felfe là một trong những người được chỉ huy Gehlen yêu thích. Một báo cáo nói “trong nhiều năm, Felfe “đã có vinh dự” được đích thân báo cáo tóm tắt cho Gehlen về những vấn đề đặc biệt thú vị và nhạy cảm của Liên Xô”.
Nhờ sự hợp tác giữa Tổ chức Gehlen và CIA, Felfe trở thành quan chức Tây Đức am hiểu nhất về các hoạt động của CIA ở Đông Âu.
CIA ước tính rằng khoảng 15.000 tài liệu đã bị Felfe sao chép hoặc tác động. Ngoài ra, từ vị trí của mình trong BND, Felfe có thể phá hoại hầu hết các hoạt động phản gián của CHLB Đức chống lại các điệp viên Liên Xô ở Tây Đức, bao gồm các hoạt động bắt giữ các điệp viên Liên Xô và việc giám sát các vị trí của Liên Xô ở phương Tây
Sándor Radó - điệp viên Liên Xô thành công nhất trong Thế chiến II
Điệp viên Liên Xô Sándor Radó gốc Hungary là một đảng viên cộng sản trung kiên. Ông hoạt động ở Thụy Sĩ, nhưng nhận thông tin từ ban lãnh đạo chóp bu của quân đội Đức.
Năm 1943, mạng lưới tình báo "Dora" của ông bị bại lộ. Không muốn trở lại Moscow vì sợ bị đàn áp, Sándor Radó chạy sang Paris. Nhưng các cơ quan an ninh Liên Xô không quên ông. Sau Chiến thắng phát xít, Sándor Radó bị buộc sang Liên Xô và lãnh án 20 năm tù.
Điệp viên mang mật danh "Dora"
Sinh ngày 5/11/1899 tại Budapest, trong một gia đình khá giả, Sándor Radó được tiếp thu một nền học vấn xuất sắc. Năm 1917, ông gia nhập quân đội và tốt nghiệp Trường sĩ quan pháo binh. Nhưng Sándor Radó không kịp ra trận. Thế chiến thứ I kết thúc, khắp châu Âu sôi sục phong trào cách mạng. Mùa thu năm 1918, đế quốc Áo - Hung sụp đổ. Trên đống đổ nát của đế chế, xuất hiện hơn một chục quốc gia độc lập. Đúng lúc đó, những người cộng sản lên cầm quyền ở Hungary.
Các điệp viên Liên Xô có công lớn trong "Trận Vòng cung Kursk" .
Năm 1918, đang học tại Đại học Budapest, Sándor Radó gia nhập Đảng Cộng sản Hungary. Tháng 3/1919, khi cơ sở của Đảng Cộng sản Hungary do Béla Kohn lãnh đạo từ Moscow chuyển về Hungary, cùng với những người Cộng sản, Sándor Radó tích cực tham gia giành chính quyền và thành lập Hồng quân Hungary.
Ngày 6/8/1919, sau 133 ngày tồn tại, Cộng hòa Xôviết Hungary sụp đổ. Như phần lớn các đảng viên cộng sản chủ chốt, Sándor Radó chạy sang Áo để trốn "khủng bố trắng". Tại đây, ông vào học khoa Địa lý và bản đồ học của Đại học Vienna. Tuy nhiên, ông không từ bỏ con đường chính trị. Năm 1921, lần đầu tiên ông đến Moscow với tư cách đại biểu dự Đại hội III Quốc tế Cộng sản.
Ít lâu sau, do tình hình ở Vienna khá căng thẳng, Sándor Radó sang Đức và vào học Đại học Jena nổi tiếng cho đến năm 1924. Ông tham gia tích cực hoạt động của Đảng Cộng sản Đức, kể cả việc chuẩn bị khởi nghĩa vũ trang vào tháng 10/1923. Cuộc khởi nghĩa đó đã bị chính phủ Đức ngăn chặn. Chỉ ở Hamburg, những người cộng sản mới chiếm được một số đồn cảnh sát, dựng chiến lũy trong các khu công nhân, nhưng... 3 ngày sau, cuộc khởi nghĩa đã bị dập tắt.
Sau khởi nghĩa Hamburg, những người cộng sản Đức bắt đầu bị đàn áp. Nhiều đảng viên Đảng Cộng sản Đức và Quốc tế Cộng sản buộc phải khẩn trương rời khỏi Đức. Là thành viên cốt cán của Quốc tế Cộng sản, Sándor Radó đến Liên Xô. Ở đấy, ông vào làm việc tại Viện Kinh tế và Chính trị thế giới thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Liên Xô. Năm 1925, Sándor Radó trở lại Đức. Năm 1933, ông sang Pháp, và năm 1935, chuyển đến Thụy Sĩ.
Tuyển mộ điệp viên Rudolph Roessler
Không lâu trước khi chuyển đến Thụy Sĩ, Sándor Radó gặp Semyon Uritsky, Cục trưởng Cục Tình báo của Hồng quân Liên Xô. Semyon Uritsky phụ trách Cục Tình báo vào tháng 4/1935, thay cho người tiền nhiệm nổi tiếng Yan Berzin. Theo một giả thuyết, Sándor Radó tình nguyện phục vụ cơ quan tình báo quân sự Liên Xô. Tuy nhiên, rất có thể, ông nhận lời mời của Semyon Uritsky. Vào thời điểm đó, Sándor Radó phụ trách Hãng thông tấn "Intel" và Hiệp hội bản đồ "Geopress" có trụ sở đóng tại Geneva.
Chính Sándor Radó đã đặt tên cho mạng lưới tình báo của mình là "Dora". Ban đầu, "Dora" tập trung thu thập thông tin ở Ý, Pháp và Áo. Khi chiến tranh bùng nổ ở Tây Ban Nha, "Dora" thu thập thông tin về việc điều động các đơn vị quân đội Ý và Đức sang yểm trợ cho tướng Franco.
Ngày 1/9/1939, sau khi quân Đức tiến vào Ba Lan, "Dora" chủ yếu khai thác thông tin ở Đức. Từ giữa năm 1940, nhóm "Dora" bắt đầu chuyển cho Trung tâm các thông tin về kế hoạch chiến tranh của Đức Quốc xã ở phía Đông. Nhưng ban lãnh đạo Liên Xô không muốn tin những thông tin này. Mặc dù vậy, "Dora" vẫn tiếp tục chuyển tới Moscow các thông tin về việc Đức Quốc xã tập trung các sư đoàn gần biên giới Liên Xô, và quân đội Ý và Romania được điều động đến biên giới phía đông. Ngày 17/6/1941, Sándor Radó thông báo chính xác ngày Đức Quốc xã tấn công Liên Xô. Nhưng Stalin không tin. Ông ta chỉ thay đổi ý kiến sau khi tất cả các báo cáo đều xác nhận Đức tấn công Liên Xô lúc 4 giờ sáng ngày 22/6.
Sau khi Đức tấn công Liên Xô, tình báo Đức hoạt động rất tích cực ở Thụy Sĩ. Mặc dù là quốc gia trung lập, nhưng các cơ quan tình báo Thụy Sĩ không hề ngăn cản hoạt động của tình báo Đức. Tuy nhiên, họ cũng thu thập thông tin về các kế hoạch của Đức Quốc xã và chuyển đến Vương quốc Anh. Một trong những người cung cấp thông tin chính của các cơ quan tình báo Thụy Sĩ ở Đức là Rudolph Roessler.
Không phải đảng viên cộng sản, nhưng Rudolph Roessler căm ghét chủ nghĩa phát xít. Ông sinh năm 1897 tại Bayern, từng tham gia Thế chiến I, sau đó trở thành nhà báo và nhà phê bình văn học. Sau khi Hitler lên cầm quyền, ông buộc phải rời nước Đức, đến định cư tại Lucerne (Thụy Sĩ), và thành lập một nhà xuất bản nhỏ có tên "Vita-Nova". Ít lâu sau, ông bắt đầu hợp tác với các cơ quan tình báo Thụy Sĩ. Ở Đức, Rudolph Roessler có rất nhiều người quen biết, kể cả trong Bộ Chỉ huy tối cao quân lực Đức.
Bằng cách nào Sándor Radó tuyển mộ được Rudolph Roessler đến nay vẫn là một bí ẩn. Rudolph Roessler là điệp viên có giá trị đến mức các cơ quan tình báo Thụy Sĩ phải bảo vệ ông ta suốt ngày đêm. Sándor Radó không những lôi kéo được Rudolph Roessler về phía mình mà còn bí mật làm điều đó trước con mắt của đội bảo vệ. Sau này, Rudolph Roessler nói rằng từ cuối năm 1941, chính ông đã tìm cách liên lạc với tình báo Liên Xô. Theo Roessler, lúc bấy giờ, ông đã hiểu rằng số phận của Thế chiến II sẽ được quyết định chính xác ở mặt trận phía Đông, và ông rất không thích khi những thông tin ông cung cấp về các kế hoạch của Đức trong cuộc chiến tranh với Liên Xô đã không tới được người Nga. Nước Anh hình như không muốn chia sẻ những thông tin này với Liên Xô.
Nhưng nguyên nhân chính khiến Rudolph Roessler từ chối hợp tác với tình báo Anh là thông tin ông nhận được đầu năm 1942 về việc các nước đồng minh bí mật đàm phán với Hitler ký kết một hiệp ước hòa bình riêng. Rất có thể, chính vì vậy mà với mật danh "Luci", Rudolph Roessler bắt đầu hoạt động tích cực cho tình báo Liên Xô.
Các kế hoạch của Đức trước tiên xuất hiện ở Moscow
Những thông tin đầu tiên của Rudolph Roessler được chuyển qua mạng lưới "Dora", đã gây tiếng vang lớn ở Moscow. Chúng chính xác đến mức trong các bức điện mật của Trung tâm gửi sang Thụy Sĩ, Tổng cục Tình báo Liên Xô dễ dàng đặt ra những nhiệm vụ thu thập thông tin rất cụ thể. Sándor Radó và các cộng sự của ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
"Dora" là một trong số ít mạng lưới tình báo ở châu Âu tiếp tục hoạt động thành công và cung cấp thông tin đáng tin cậy cho Moscow. Lúc bấy giờ, một nhóm tình báo được thành lập ở Đức để lùng bắt nhóm tình báo "Bộ ba đỏ" hoạt động ở Thụy Sĩ. Sở dĩ nhóm này được gọi là "Bộ ba" vì tình báo Đức phát hiện ra ba máy phát vô tuyến chuyên gửi các bức điện mật đến Moscow, được mã hóa cùng một mật mã. Hai máy ở Geneva và một ở Lausanne.
Mặc dù biết đang bị săn lùng, các nhân viên tình báo Liên Xô vẫn tiếp tục hoạt động. Năm 1942, nhờ thông tin của nhóm "Dora", bộ chỉ huy Liên Xô đã bố trí lại các đơn vị quân đội ở khu vực Stalingrad, và phát xít Đức không thể đột nhập vào sông Volga. Hơn nữa, nhờ việc bố trí lại đó, Liên Xô đã dụ được một tập đoàn quân lớn của Đức vào "Lòng chảo Stalingrad", bao vây chúng và buộc chúng phải đầu hàng.
Sau đó, quân Đức bắt đầu mở chiến dịch "Thành cổ". Các nhà sử học quân sự Liên Xô gọi chiến dịch này là "Trận Vòng cung Kursk". Trận chiến này đã xoay chuyển cục diện của Thế chiến II. Và, như chúng tôi đã nhiều lần nhận xét, các nhân viên tình báo Liên Xô đã đóng một vai trò quan trọng trong chiến thắng này của Hồng quân Liên Xô (mặc dù tổn thất rất lớn). Có người báo cáo về những loại xe tăng mới của Đức, có người báo cáo về máy bay hiện đại nhất, có người báo cáo về kế hoạch đánh nghi binh của quân Đức. Riêng nhóm "Dora" đã lấy được kế hoạch chi tiết của chiến dịch này. Tại tòa án Nuremberg, đại tướng Alfred Jodl, cựu sĩ quan chỉ huy cao cấp của quân đội Đức Quốc xã (chính ông là người ký văn kiện đầu hàng của Đức vào ngày 7/5/1945) đã khẳng định hoàn toàn nghiêm túc rằng kế hoạch chi tiết của chiến dịch "Thành cổ" đã xuất hiện ở Moscow sớm hơn trên bàn làm việc của ông.
Nhưng thành công này cũng đặt dấu chấm hết của nhóm "Dora". Bị phát hiện trong khi chuyển một khối lượng lớn thông tin bí mật cho Moscow, ít lâu sau, các nhân viên điện đài của nhóm "Dora" bị bắt. Ngay lập tức cơ quan tình báo Thụy Sĩ giao nộp họ cho Gestapo.
Sau thất bại của nhóm "Dora", Sándor Radó chạy sang Pháp. Tại đây, ông bắt liên lạc với một tổ chức cộng sản nằm vùng, và được giấu tại một địa điểm bí mật. Sau khi quân Đồng minh giải phóng Paris, họ tìm cách đưa Radó sang Liên Xô, đất nước ông đã phục vụ trong Thế chiến II. Nhưng biết rõ số phận của Semyon Uritsky và Yan Berzin (cả hai đều bị bắn vào cuối những năm 30), Sandor thực sự không muốn trở lại Liên Xô.
Sándor Radó quyết định đến Ai Cập. Tại đây, ông liên lạc với Đại sứ quán Anh để xin cư trú chính trị, nhưng không thành. Tháng 8/1945, Sándor Radó bị buộc sang Moscow, nơi một thời gian dài, ông bị quy kết là phản bội, cuối cùng, bị buộc tội gây ra thất bại của nhóm "Dora", và lãnh án 20 năm tù.
Sau khi Stalin qua đời, Sándor Radó được phục hồi danh dự, ông trở về Budapest, trở thành tiến sĩ khoa học và phụ trách Cục Bản đồ Hungary. Năm 1973, Tổng cục Tình báo Liên Xô đã trao tặng ông Huân chương Chiến tranh Vệ quốc hạng I. Lúc bấy giờ, Sándor Radó đã 74 tuổi. Dù sao, thà muộn còn hơn không
Kết cục bi thảm của điệp viên Mỹ làm việc cho Liên Xô Ngày 5/6/2023, Cơ quan quản lý nhà tù Mỹ cho biết, ông Robert Philip Hanssen, 79 tuổi, người từng làm gián điệp cho Liên Xô, đã chết khi đang thụ án chung thân tại nhà tù liên bang ở Florence, bang Colorado, nhà tù có an ninh bậc nhất ở Mỹ khi biệt giam các tù nhân 23 giờ/ ngày. Trong suốt 20...