Hãy tin anh nhé em!
Anh sẽ giữ em thật chặt, sẽ yêu em mãi. Anh tin rằng mình sẽ làm được, anh sẽ cưới em, hãy tin anh nhé em!
Anh phải bắt đầu viết như thế nào đây nhỉ? Ngày, tháng, năm ấy (cũng không nhớ chỉ biết hôm đó là ngày đẹp trời) của tuổi học trò ham chơi, anh đang mải mê chơi cùng đám bạn trong tiệm net của nhà em – nơi anh đã gặp em lần đầu tiên trong cái nóng nực của mùa hè. Anh chẳng sao quên được hôm đấy, vì anh là 1 thằng nhóc hay tự ti và cũng nhút nhát nên chẳng có nhiều bạn và cũng chẳng nói chuyện với ai cả, nhưng rồi em đến bắt chuyện với anh rất dịu dàng và dễ thương. Tuy anh lúc đó chỉ là thằng nhóc lớp 10 nhưng anh cảm giác được những điều khác lạ từ chính bản thân anh, ánh mắt của em, nụ cười của em làm cho anh thấy bâng khuâng, có lẽ là rung động đầu đời của mình.
Em không đẹp, cũng không xinh nhưng em rất hiền, dịu dàng và hơi ngốc nữa… anh cảm thấy một điều gì đó khác lạ nơi em. Rồi những ngày hè, lúc có thời gian rảnh anh lại xin ba mẹ cho ra tiệm net nhà em chơi, nhiều lúc buồn lắm ra chỉ muốn để gặp em nhưng em chẳng như những đứa con gái thời đó ham chat, ham game nên em chỉ đi theo ba mẹ ra tiệm net bàn giao việc cho anh trông tiệm net rồi lại đi về, thỉnh thoảng chỉ nói chuyện một chút nhưng anh thực sự thấy vui. Rồi một ngày nọ, em bảo rằng em thích một đứa trong nhóm bọn anh, thực sự lúc đó anh mong rằng em nói người đó là anh nhưng anh không dám nghĩ là anh vì anh chẳng có gì đặc biệt so với những đứa trong nhóm, vì hầu hết đứa nào cũng nhà giàu có, đẹp trai nữa và có 1 thằng trong nhóm thì bảo rằng em thích nó nên anh chỉ đoán bâng quơ nhưng em toàn lắc đầu lia lịa rồi lại theo ba mẹ về. Để rồi ngày hôm sau anh nhận được mail của em gửi cho anh hỏi anh có bạn gái chưa? Anh mừng lắm. Thế là từ đấy em và anh quen nhau.
Ôi cái tình yêu đầu đời thuở học trò ấy sao mà trong sáng thế em nhỉ? Hai đứa chỉ biết gọi điện hỏi thăm rồi có dịp lại hẹn ra tiệm net ngồi nói chuyện, nhớ nhất những lần anh gọi điện sang nhà gặp ba hoặc cậu em anh rất ngượng nhưng em lại dịu dàng bảo: “không sao đâu, ba mẹ biết tui quen ông mà, nên ông gọi sang cứ nói đàng hoàng là được không cần ngại ngùng vậy đâu”. Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến, em lớp 9 lo học thi vào lớp 10, anh cũng lo học để chuẩn bị thi đại học. Ngay lúc tình cảm 2 đứa vui vẻ, tuy chỉ là tình cảm học trò thôi nhưng anh cũng trân trọng thì em bảo “mình không quen nhau nữa ông nhé”. Khi nghe câu ấy, anh như thấy mình vừa mất đi một thứ gì quí giá trong đời, anh cũng chẳng hiểu vì sao em lại đột nhiên đòi như thế? Nhưng vì thực sự thích em, anh gật đầu đồng ý.
Anh thi vào đại học rồi, anh vẫn tranh thủ thời gian ra tiệm để hỏi thăm về em nhưng anh trông tiệm bảo từ lúc đó đến giờ em chẳng ra tiệm nữa, anh lại thôi. Có lẽ do tình cảm anh dành cho em là tình cảm đầu tiên của một thằng con trai mà đám bạn hay gọi là vô cảm như anh nên anh chẳng thể nào quên, anh vẫn không bỏ cuộc, đôi lúc anh lại ghé sang tiệm tìm em nhân tiện check mail vì thời đó nhà anh bố mẹ khó khăn nên ở nhà chẳng bao giờ được đụng vào máy tính cả. Rồi một ngày nọ, em lại đến tiệm theo ba mẹ nhưng em không vào trong, chỉ ngồi ngoài cửa lấy tờ tạp chí đọc, 3 năm xa cách trong em xinh lên rất nhiều nhưng cũng lạnh lùng nhiều hơn, anh muốn chạy lại hỏi thăm xem em bây giờ như thế nào nhưng nhìn dáng vẻ của em bỗng dưng có một thứ gì đó níu chặt hai chân của anh không cho anh đến gần, lúc tưởng chừng như vô vọng khi ba gọi em về thì bất ngờ em chạy lại từ sau lưng anh vỗ vỗ bảo “em về anh nhé” tuy em nói nhỏ nhưng anh nghe rất rõ, đến lúc em về rồi câu nói của em cứ vang vọng trong đầu anh mãi.
Anh sẽ giữ em thật chặt, sẽ yêu em mãi… (Ảnh minh họa)
Đêm hôm đấy anh tìm lại số điện thoại nhà em, anh bấm gọi bên kia ba em nhấc mấy alo mấy tiếng nhưng một lần nữa dường như có điều gì đó vô hình chẹn cổ họng anh không cho anh nói được tiếng nào, rồi tiếng cúp máy vang lên anh cảm thấy bồi hồi lắm, thấy sao đêm nay yên tĩnh mà buồn quá, chợt anh nhận ra rằng hai dòng nước mắt đang chảy ra. Anh đang khóc ư? Điều lạ lùng vì suốt thời gian từ lớp 9 đến giờ anh rất cứng rắn, chưa bao giờ khóc đến nỗi tụi nó đều bảo anh rất lạnh lùng nhưng chẳng hiểu đêm nay anh lại khóc, một lần nữa anh lại thấy dường như anh mất em. Quãng thời gian sau đó, do anh bận học cũng chẳng ra tiệm nữa, nên chẳng gặp em lần nào.
5 năm trôi qua, cứ tưởng rằng suốt đời này anh không bao giờ gặp lại em nữa nhưng có lẽ ông trời sắp đặt cho anh và em lại gặp nhau. Vào một đêm khi mà anh đang thực sự buồn và nhớ em lắm, anh ngồi nghĩ ước gì được gặp lại em nhỉ? Buzz có tiếng chat Yahoo vang lên, anh nhìn sang thì thấy một nick yahoo lạ hoắc nhưng trông nó quen thế vì nó có một phần tên giống nhân vật truyện tranh mà anh và em từng rất thích. Anh nghi ngờ liệu là em chăng? Anh liền hỏi ai vậy? Em bảo tên em nhưng anh không dám chắc vì không lẽ mình cầu nguyện linh thế. Anh hỏi lại nhằm khẳng định là em, em xác nhận, em bảo rằng suốt 5 năm rồi em không quên được anh. Anh như có dòng điện xẹt qua, bừng tỉnh cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc biết bao, cả đêm đó anh chẳng sao ngủ được vì vui mừng. Sau đêm đó anh và em nói chuyện vài lần nữa, và rồi anh lại ngỏ lời yêu em. Lần này là tình yêu của một chàng trai 21 tuổi chứ không phải là tình yêu học trò của một thằng nhóc lớp 10. Và em đồng ý, vài ngày sau anh gặp lại em sau 5 năm, em vẫn vậy nhưng bây giờ em cắt tóc ngắn hơn không còn cột tóc như hồi bé, vẫn kiểu cái áo thun, quần jeans chẳng thay đổi chút nào. Có lẽ ông trời sắp xếp cho anh và em gặp nhau trong những lúc đặc biệt, lúc nhỏ thì là ngày nóng như lửa còn bây giờ lại là mùa mưa. Đêm đầu tiên em hẹn anh gặp sau 5 năm mưa tầm tã, nước ngập cao hơn cổ chân, ngoài đường rất nhiều xe tắt máy, xe hai đứa mình cũng vậy cũng tắt máy nhưng có lẽ anh phải cảm ơn nó, vì như thế mà anh được dắt bộ nói chuyện với em trong khi mưa lất phất. Ngày hôm đó anh chẳng thể nào quên trong kí ức, nó mãi là một kỉ niệm đẹp.
Rồi suốt thời gian sau đó, anh với em thực sự có những ngày tháng hạnh phúc, hai đứa cùng đi chơi, cùng đi học thêm ngoại ngữ, rồi ngày đầu tiên anh sang nhà em ăn cơm, rồi cái tết đầu tiên anh được ở nhà em cùng nhà em nấu bánh chưng, những ngày thức đêm thức hôm tuy mệt nhưng đối với anh thật vui và hạnh phúc, anh cảm nhận được thế nào là không khí gia đình mà nhà anh không có được vì ba mẹ anh ít khi ăn cơm cùng nhau, những giờ phút cùng ngồi nói chuyện đủ chuyện với ba em, cả chuyến đi chơi tết cùng nhà em, và cả đám cưới anh hai anh, anh cũng tranh thủ dẫn em đi gặp nhà anh nữa, hôm đó em mặc cái váy và khoác thêm cái áo màu xám bên ngoài, mang đôi guốc không cao lắm, ôi chao sao mà em xinh thế không biết. Nhưng rồi có lẽ cuộc đời anh và cả những dự định cho tương lai của anh dành cho chúng mình, anh quyết định ra nước ngoài học. Ngày anh đi anh vẫn khóc mặc dù anh đã dặn không cho em ra tiễn vì anh biết rằng nếu em ra anh sẽ khóc rất nhiều.
Video đang HOT
Thời gian anh sang đây, em luôn tìm mọi cách nói chuyện động viên anh học tập. Nhưng rồi có lẽ do xa cách địa lý và thời gian, anh và em có những cuộc tranh cãi điều mà những năm quen em chẳng hề xảy ra giữa anh và em mặc dù vấn đề chẳng đáng, có lẽ anh và cả em nữa luôn biết cách nhường nhịn nên làm hoà nhanh chóng, nhưng em luôn nghĩ và sợ rằng anh đi du học rồi thì mình sẽ chia tay như bao cặp khác quanh em. Anh dùng mọi thứ để an ủi em, làm mọi cách để thể hiện rằng anh yêu em nhiều biết bao, dường như cuối cùng cũng có tác dụng, mình không còn cãi nhau, nói chuyện cũng thoải mái hơn. Em à! Anh viết tất cả những kỉ niệm của mình từ lúc mình còn bé không phải viết cho em nhật kí mà anh muốn nói với em rằng những hình ảnh, kỉ niệm của em và anh, mãi mãi anh chẳng thể nào quên. Anh biết bắt em chờ đợi anh suốt những năm anh học ở đây là điều khó khăn cho em, nhưng anh tin tình cảm của hai đứa mình sẽ làm được, anh không quên em được trong suốt 5 năm và em cũng vậy mặc dù tình cảm chưa sâu đậm như bây giờ, tình cảm của em và anh sâu đậm biết bao, có đôi lúc mình gọi vui là chồng vợ nữa thì anh biết rằng những năm anh học ở đây không thể làm sức mẽ tình cảm chúng mình được.
Chỉ còn 2 tháng nữa anh sẽ về thăm nhà, thăm em, rồi mình sẽ có những kỉ niệm đẹp. Rồi anh sẽ lại đi học nhưng rồi có ngày anh sẽ trở về, anh nhất định không để những giọt nước mắt của em đêm trước khi anh đi thành vô nghĩa, anh sẽ cố gắng học thật nhanh, sẽ mau chóng trở về bên cạnh em, để được yêu em, chăm sóc em như trước đây. Đừng buồn em nhé, hãy cùng anh vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất trong đời người để rồi mình sẽ có những tấm bằng, một lần nhưng anh không muốn nó lặp lại nữa, anh sẽ giữ em thật chặt, sẽ yêu em mãi. Anh tin rằng mình sẽ làm được, anh sẽ cưới em, hãy tin anh nhé em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em biết lựa chọn ai?
Khi em đang chuẩn bị nhận lời người mới thì anh ấy lại quay lại và ngỏ ý muốn cưới em.
Em là một độc giả thường xuyên của chuyên mục và bây giờ em thật sự bế tắc nên muốn gửi tâm sự của em để xin chị và các bạn cho em một lời khuyên sớm nhất trong lúc này.
Em năm nay 22 tuổi, em sinh ra trong một vùng quê nắng gió ở miền trung với nhiều hủ tục và định kiến nên thực sự cuộc sống của em rất bất hạnh. Em là kết quả của một tinh yêu sai lầm của mẹ em, người ta đã bỏ mẹ con em khi mẹ mang trong mình giọt máu của ông ta. Mẹ em đã bất chấp tất cả để sinh em ra cho em cuộc sống, nhưng năm em 2 tuổi thì mẹ đi lấy chồng và cuộc sống của mẹ cũng rất khổ cực, bị đánh đập thường xuyên vì mẹ lầm lỡ trong quá khứ.
Giờ đây mẹ phải bươn chải để lo cuộc sống, còn bản thân em thì ở với bà ngoại, năm em học lớp 6 thì bà mắc bệnh nặng nằm liệt giường 1 mình em vừa đi học vừa chăm sóc bà. Em không có nhiều bạn bè và sống rất cô độc, vì em chỉ là một đứa con hoang nên không ai muốn chơi với em. Em phải tự lập nhưng thành tích học tập cua em vẫn rất tốt, vì em không muốn thua kém ai nên em luôn nỗ lực để thay đổi số mệnh bất hạnh của mình.
Bên cạnh em luôn có một người anh ở gần nhà, anh ấy đã dạy dỗ chỉ bảo em rất nhiều để em sống tốt va ngày càng hoàn thiện mình hơn. Đến khi anh ấy đi học đại học quân sự ở trong nam thì em và anh ấy không còn liên lạc và đến Tết em bước chân vào cấp 3 thì gặp lại anh và chúng em đã thư từ, rồi tình cảm nảy sinh đên nay đã hơn 6 năm trời.
Hơn ai hết, anh ấy là người hiểu em sống khổ cực như thế nào, những khó khăn em phải chịu và em luôn chung thủy chờ đợi anh ấy, em đã tưởng ông trời bù đắp những thiệt thòi cho em nhưng khi gia đình anh ấy biết chuyện đã dùng mọi cách để cấm chúng em vì em có hoàn cảnh không tốt và gia đình em không môn đăng hộ đối.
Mẹ em biết chuyện va cũng phản đối vì thấy em không đáng bị đối xử như thế và em và anh không hợp tuổi, chúng em khắc tuổi nhau. Anh ấy là 1 đại úy sỹ quan niềm tự hào của cả dòng họ và rất có hiếu với gia đình, nên chúng em đã chia tay rất nhiều lần nhưng không thể cắt đứt được, anh ấy đã làm em tổn thương rất nhiều lần vì gia đình anh ấy.
Anh ấy đã lừa dối em (Ảnh minh họa)
Cách đây hơn 1 năm anh ấy đã phản bội em, vô tình em biết được thì khi đó niềm tin trong em đã chấm hết nhưng anh ấy đã van xin em tha thứ và rồi em đã tha thứ.
Bà ngoại mất, em một mình bơ vơ, tạm bợ để học cho xong, giờ em đã tốt nghiệp trung cấp và bắt đầu muốn ổn định. Vì yêu nhau quá mệt mỏi nên chúng em quyết định chia tay nhau để giải thoát cho cả hai và anh ay đã đối xử với em rất tàn nhẫn đê em quên.
Sau mọi chuyện đã qua em thấy mình không đáng bị anh và gia đình anh đối xử như thế nên em đã lấy lại được cân bằng và cố gắng vượt qua mọi chuyện, em đã đi làm 1 công việc tạm thời đẻ lấy tiền trang trải cho cuộc sống và tiếp tục học để lấy bằng đại học. Thỉnh thoảng anh vẫn liên lạc cho em và âm thầm gửi em 1 ít tiền để phụ giúp cuộc sống
Trong thời gian em đau đớn hoang mang tuyệt vọng nhất đã có một người luôn đứng sau em động viên em giúp em vươt qua mọi chuyện. Gia đình anh ấy cũng rất yêu thương em vì nghị lực và cách sống của em, chưa bao giờ em cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp như thế, nhưng anh thua em 1 tuổi và đang là lính công an nghĩa vụ, đang chờ xét vào biên chế, anh được gia đình lo cho hết mọi chuyện nên chưa bao giờ phải nỗ lực chuyện gì. Gia đình anh nói chờ anh ổn định vào biên chế thì sẽ cho tụi em cưới và lo công viêc cho em ổn định khi em có bằng đại học vào khoảng năm 2013. Tuy anh còn ít tuổi nhưng anh đã xác định em và suy nghĩ cũng chín chắn, không thể không có em.Thời gian qua anh ấy và gia đình đã bù đắp cho em tất cả những thiếu thốn của em từ nhỏ.
Khi em đã hoàn toàn quên người cũ thì giờ anh ta bỗng trở về van xin em tha thứ, anh ấy nói anh nhận ra không thể sống thiếu em, anh cần một người vợ như em, anh ấy xin em để nói gia đình anh đến hỏi cưới em trong vài tháng nữa. Anh ấy sẽ bù đắp lại tất cả cho em. Cưới xong thì chúng em sẽ ở riêng.
Bây giờ thật sự em không biết phải làm thế nào khi mẹ em và mọi người đều muốn em ổn định, em không biết phải chọn ai, em sợ nếu em nhận lời anh thì sau này anh ấy còn trẻ con, em sẽ già hơn , rồi còn công việc anh chưa biết thế nào, lỡ hoàn cảnh em không có bố thì không lấy được công an, mọi chuyện sẽ rất dang dở, nhưng anh thì kiên quyết cưới và nói anh sẽ bỏ sự nghiệp chỉ cần có em.
Giờ em thật sự hoang mang không biết nên chọn ai để cuộc sống của em được bình yên và hạnh phúc! Em rất thèm khát 1 mái ấm và một hạnh phúc cho riêng em !!! Em mong chị và độc giả tư vấn và cho em lời khuyên ! Em xin cảm ơn ! (Em gái).
Người thứ hai thì tốt và quan tâm đến em (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, đã tốt nghiệp trung cấp, đang học lên đại học. Em đã có người yêu và chia tay, giờ em đang hoang mang không biết nên lựa chọn ai khi anh ta quay lại năn nỉ.
Quả thật, em là một cô gái có tuổi thơ thật bất hạnh, sinh ra trong một vùng quê miền trung nghèo khó, lại thiếu đi tình thương của người cha, chính vì thế, em không được may mắn như chúng bạn. Song với ý chí và nghị lực, em đã cố gắng vươn lên, học trung cấp rồi sau tiếp tục học đại học. Đó là một quyết tâm mà không phải bạn gái nào cũng làm được.
Em yêu người yêu đầu nhưng anh ấy không tốt với em, phản bội em, lại bị hai gia đình phản đối, em cũng cảm thấy mình không đáng bị đối xử như thế nên đã chia tay. Đó là một điều hoàn toàn đúng đắn và sáng suốt, bởi khi đã không có được sự tôn trọng giữa hai bên thì sẽ thật khó có thể xây đắp tương lai lâu dài.
Sau khi chia tay, em gặp một người đàn ông khác, anh ấy tốt và cho em cảm giác gia đình ấm áp. Em yêu và hạnh phúc về điều đó. Thế nhưng, không ngờ cũng lúc ấy người yêu cũ lại quay lại xin em tha thứ. Em hoang mang không biết lựa chọn ai, một người thì tốt nhưng ít tuổi, người kia đã từng phản bội và lừa dối mình.
Quả thật sẽ khó để lựa chọn khi "tình cũ không rủ cũng về", còn tình mới thì lại trẻ con, làm công an, khó có thể chấp nhận được lý lịch của em, vì thế, em hãy cân nhắc lại con tim của mình. Nếu nó thực sự thích và nghĩ đến ai thì hãy đến với người ấy. Song nếu xét về mọi mặt thì có lẽ, người đến sau phù hợp hơn em ạ, anh ấy tốt, biết trân trọng và yêu thương em, gia đình anh ấy cũng quý mến và thông cảm với em, còn chuyện tuổi tác thì không quan trọng. Tình yêu không phân biệt tuổi tác, nếu cố gắng em vẫn trẻ trung và đẹp đôi với anh ấy.
Chúc em may mắn, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi nào anh bỏ vợ để cưới em? Em đã nhiều lần hỏi anh câu hỏi ấy, em cũng đã nghe nhiều lời hứa hẹn từ anh. Nhưng cho đến nay, em vẫn ở bên cạnh anh với tư cách là "bồ nhí"... Anh nói với em rằng, em là cô gái tốt nhất mà anh từng gặp, em biết yêu thương và chia sẻ, em biết im lặng đúng lúc,...