Hãy quay về khi còn yêu nhau
Anh ơi, em không biết phải nói sao về tất cả những cảm xúc trong lòng của mình giờ đây? Em chỉ biết rằng em nhớ anh, nhớ vô cùng. Đã 5 tháng rồi mình không gặp nhau, khoảng cách 1710km trở thành một bức tường ngăn cách hai ta về cả thời gian và tình cảm.
Người ta vẫn thường bảo tình yêu thật sự sẽ vượt qua được cả không gian và thời gian nhưng sao em thấy khó khăn quá đỗi. Xa anh, từng ngày em sống trong những ký ức về anh, những khi buồn tủi em đều tự dặn lòng rằng anh luôn ở bên em. Đôi khi nỗi nhớ, nỗi khát khao được ở bên người mình yêu khiến em không còn là em nữa. Em sợ những khi ta giận nhau, chia tay, anh bận rộn và không có nhiều thời gian để lo lắng cho em như trước… Nếu được ở cạnh anh thì có lẽ em đã không tham lam đến thế.
Em chỉ muốn anh dành thật nhiều thời gian cho em như trước kia mà thôi, em cứ mãi trẻ con và làm anh khó chịu hoài. Rồi đến lúc những xúc cảm trong em vỡ oà, em không thể chịu được việc phải xa anh lâu như vậy, không muốn thay đổi những thói quen của ngày trước nên em đã quyết định chia tay. Sau đó, em nhận ra mình sẽ chẳng thể sống thiếu anh được dẫu rằng cuộc sống của phận làm dâu nơi xa không hề dễ dàng chút nào cả. Em chỉ muốn được hằng ngày chăm lo cho gia đình hai đứa, cho những đứa con của tụi mình, được nấu ăn, được anh ôm vào lòng những lúc em tuyệt vọng nhất… Nhiều nhiều lắm những điều mà em muốn được cùng anh thực hiện vậy nhưng sau lời chia tay ấy, anh đã không còn là anh nữa. Anh cảm thấy thật sự bị tổn thương vì những điều em đã gây ra và mãi mãi em chẳng còn cơ hội nào biện minh hay giải thích cho chính mình. Với anh, em luôn là người chỉ biết đem đau khổ cho người khác, tình cảm mà anh và em đã xây đắp bao lâu nay bỗng chốc tan biến như bọt biển. Chưa bao giờ em muốn làm anh đau cả, em không nghĩ những xúc cảm trong em lại khiến anh hiểu em như vậy.
Em là người đã nói chia tay và cũng chính em là người muốn níu kéo. Mọi người vẫn bảo em ngốc nghếch bởi yêu quá nhiều nhưng em không hối tiếc anh à. Anh xứng đáng với tình yêu đó bởi bên anh em luôn cảm thấy bình yên và hạnh phúc vô ngần, chuỗi ngày tươi đẹp của hai đứa luôn là cứu cánh trong tình yêu của chúng ta mỗi khi em buồn hay giận anh, ngày xưa cũng thế, cho đến tận hôm nay và sau này vẫn vậy. Dù anh đã chẳng còn tình cảm gì với em nhưng em biết trái tim mình còn yêu anh nhiều lắm. Lời đã nói ra vĩnh viễn chẳng bao giờ em có thể rút lại được, có thể anh không bao giờ về với em nữa nhưng trong trái tim này em vẫn sẽ chờ đợi anh. Hãy quay về khi còn yêu em nha anh.
Theo Ngôi Sao
Viết cho tình muộn
Anh à, trong em dường như đang có một con sóng dù nhỏ thôi nhưng đủ cồn cào và làm tim em nhói đau. Anh biết không? Đôi lúc, con sóng nhỏ đó dâng cao khiến em nhớ anh rất nhiều, chỉ muốn chạy đến bên anh để nói rằng "em nhớ anh".
Em biết anh cũng có tâm trạng như em, phải không? Song lý trí không đồng cảm với con tim, hoàn cảnh không cho phép và cả không gian, thời gian cũng không đồng tình với con tim lạc lối của chúng ta. Nhưng anh ơi, những điều đó chỉ có thể ngăn cách, cản trở ta chứ không thể nào khiến con tim ta thôi thổn thức.
Anh! Có thể nào cho em biết anh đang nghĩ gì về em? Có phải em là người quá tham lam trong tình cảm không? Em như người đang đứng gữa rất nhiều ngã rẽ mà không biết nên đi lối nào? Em thật sự rất đau khi những suy nghĩ cứ vẩn vơ chạy trong tâm trí, khi những nỗi nhớ lại dâng lên cồn cào, khi phải đối diện với hiện tại là mình đang lừa dối người thân và chính mình.
Em rất muốn quên anh nhưng người ta nói "Muốn quên là sẽ nhớ" nên em dặn lòng "cố nhớ để mà quên". Đến giờ, em thật sự thấm thía câu nói của một ai đó "bạn chỉ mất một phút để nhận ra một người đặc biệt, một giờ để đánh giá họ, một ngày để thích và yêu quý họ nhưng sẽ mất cả đời để quên họ". Dù ngày mai, ngày kia hay là ngày thứ... "n" nào đó, chúng ta không thể có nhân duyên để gặp nhau thì em vẫn tin rằng nơi đây vẫn có hai tâm hồn, hai trái tim đang nghĩ, quan tâm đến nhau. Và em hôm nay, ngày mai hay ngày thứ... "n", vẫn dành cho một tấm chân tình dù biết sẽ chẳng đi đến đâu, chẳng có kết quả gì nhưng đó là tình cảm thật sự, rung động muộn màng từ con tim mềm yếu.
Em lúc nào cũng nhớ đến anh, cũng thầm mong anh hạnh phúc, hãy cứ để lý trí của anh tìm cách trốn tránh em, tìm cách để quên em vì nhiệm vụ của nó còn phải gìn giữ những thứ quan trọng hơn, mong manh hơn. Dù "trong cõi đời này từ đây mãi mãi không thấy nhau" thì xin vẫn cứ dành cho nhau những gì tốt đẹp vì "ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau", phải không anh?
Theo Ngôi Sao
Dấu hiệu 2 vợ chồng cùng 'sung' Bạn nghĩ đến điều gì khi nghe rằng có những cặp vợ chồng làm chuyện ấy thường xuyên, hai ngày một lần, hoặc mỗi tuần 3 lần? "Làm sao mà chịu được?" hoặc "Ôi dào, nói dối ấy mà!", hoặc "Chà, Thích nhỉ! Nhưng làm sao mà làm được?" Lẽ ra, bạn phải cố gắng bắt chước những thói quen tốt, và không...