Hãy cho con một giờ trọn vẹn
Giữa vô vàn lý do khiến chúng ta trở nên bận rộn, có lý do rằng chúng ta – những người làm cha mẹ đang sở hữu thói quen lo sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó ngoài kia.
Giữa vô vàn lý do khiến chúng ta trở nên bận rộn, có lý do rằng chúng ta – những người làm cha mẹ đang sở hữu thói quen lo sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó ngoài kia. Mà như thế, ta sẽ bỏ lỡ luôn những điều đang cần được quan tâm, chăm sóc, bằng sự hiện diện hoàn toàn.
1. Trong làng báo, nhắc đến chị, người ta nhớ ngay hình ảnh một phụ nữ giỏi nghề, lăn xả, thành công khó người nào sánh kịp. Ấy vậy, ở tuổi 62, trong một cuộc trò chuyện, chị kể như muốn khóc: “Phụ con chăm cháu ngoại, tôi nhận ra mình là bà mẹ thất bại”. Thôi nôi cháu ngoại, chị nhớ cũng ngày này của con, mặc chồng xử lý, chị theo đưa tin đoàn bác sĩ lên biên giới chữa bệnh cho người nghèo. Hôm cháu ngoại tung tăng vào lớp một, cũng ngày này của con, chị say sưa phỏng vấn một chính khách… Chị ray rứt, miên man ngẫm cả chặng đường cô con gái khôn lớn; những thời khắc quan trọng, có ý nghĩa của con hiếm khi chị có mặt. Tệ hơn, đôi lần vợ chồng con gợi nhắc thời họ mới phải lòng nhau, yêu thương rồi giận hờn suýt chia tay mấy lần; chị ái ngại cúi mặt. Quãng đó của con bé chắc có nhiều tâm sự, vui buồn, mà trong ký ức chị lại là một khoảng trắng.
Chị đúc kết: “Chẳng phải cuộc đánh đổi gì cả. Chỉ là tôi quá mải mê công việc khiến quên mất phải thu xếp dành thời gian cho con. Bây giờ, hào quang năm xưa sáng bao nhiêu, càng giày vò tôi bởi thiếu sót này bấy nhiêu”. An ủi chị nhất có lẽ cô con gái rất ngoan, học giỏi. Thế nhưng, chị trăn trở, những đứa con ngoan đâu phải không có những vấn đề của mình. Đôi khi, chúng cư xử ngoan ngoãn đơn giản vì thương yêu cha mẹ quá bận rộn; hoặc sợ hãi cha mẹ nổi giận hay kỳ vọng cha mẹ lắng nghe hết câu chuyện của mình chỉ đem lại hụt hẫng. Thà chọn im lặng.
2. Cuộc khảo sát bỏ túi của chúng tôi dành cho hơn một trăm cha mẹ về việc dành sự hiện diện hoàn toàn cho con ở một khoảng thời gian trong ngày đã khiến họ… giật mình. Kết quả thu được: trường hợp cha mẹ quá bận bịu, họ vẫn tranh thủ tìm hiểu tâm tư con diễn ra chủ yếu trong các bữa cơm, giờ đón đưa con thông qua các câu hỏi. Những đứa trẻ luôn đáp “ổn” và vì thế, cha mẹ an tâm. Trường hợp cha mẹ không bận rộn, họ an tâm đã dành nhiều thời gian cho con. Thế nhưng, dù là chơi với con hay trò chuyện thì quá trình này cũng diễn ra trong sự… gián đoạn. Chiếc điện thoại nằm đó đầy cám dỗ: tin nhắn đến cần phải trả lời, cô bạn vừa đăng chiếc túi mới mua đang muốn “còm” để biết giá…
Giờ đây, điện thoại thông minh đã trở thành tác nhân gián cách sự tương tác trực tiếp. Ngồi bên con, nhưng nỗi lo bị bỏ lỡ điều gì khiến chẳng ai còn toàn tâm cho con. Để rồi, cũng giống như người lớn, những đứa trẻ luôn có nhu cầu được nói, kỳ vọng được cha mẹ lắng nghe sẽ cảm thấy khó chịu bởi sự thiếu tập trung của người đang trò chuyện. Phản ứng lại, chúng có thể gào lên: “Mẹ có nghe con nói không?”, “Buông điện thoại, máy tính vài giây được không mẹ?”. Khi sự tái lặp của cha mẹ trở thành chuỗi hành vi, thói quen, những đứa trẻ chắc chắn sẽ thu mình, chẳng cần được quan tâm hay lắng nghe, giúp đỡ.
Hãy kể với chúng tôi những câu chuyện dành thời gian cho con của bạn, tính hiệu quả và không hiệu quả, vì sao? Những đứa trẻ đã gào thét thế nào cùng cách bạn giải quyết ra sao? Phương pháp bạn “cai” các thiết bị công nghệ để là một ông bố, bà mẹ hiện diện hoàn toàn với con mình…
3. Hơn cả thước đo bạn đã ở bên con trong thời khắc quan trọng nào, từng làm bạn với con ra sao; sự thiêng liêng của mối quan hệ cha mẹ – con cái nằm ở sự gắn kết, cảm xúc và ý nghĩa đẹp đẽ ra sao trong thời gian cùng nhau hiện diện đó. Gửi kết quả về cuộc khảo sát, chị Minh Tuyền – một giảng viên đại học xúc động: “Dẫu không còn nhớ nổi mẹ tôi đã từng nói những lời “mắng vốn” thầy dạy toán ra sao, song tôi không bao giờ quên cái đêm của hơn 20 năm về trước”. 22g, mẹ chị Tuyền đặt con gái lên yên chiếc xe đạp vượt ba cây số. Đến nhà thầy, bà gân cổ cãi đứa trẻ học lớp Bốn, mắc bệnh tim thì làm sao có thể thức nguyên đêm chép cho xong 300 lần bài toán làm sai. Liệu ký ức lung linh này có được lưu dấu nếu đêm đó mẹ chị để mặc, hoặc không biết con chép phạt thay cho câu hỏi: “Lớp Bốn mà bài vở nhiều lắm à con?” và chứng kiến con bật lên tức tưởi.
Còn nhớ con gái 10 tuổi của tỷ phú Mohamed El-Erian – CEO Tập đoàn Pimco (Mỹ) ngày càng ngang bướng; sau cuộc “đối đầu” với cha đã biến El-Erian thành ông bố toàn thời gian thế nào. Câu chuyện khiến bao người làm cha mẹ sững sờ trước tiếng nói của con trẻ kêu gào sự quan tâm.
Khi còn bận sinh kế, ta không thể là một El-Erian – ông bố toàn thời gian cho con. Nhưng, một tiếng đồng hồ thôi, cho con trọn vẹn. Không điện thoại, máy tính; không bất cứ lo toan, vướng víu nào gián đoạn trong câu chuyện với con.
Video đang HOT
Liệu có quá khó để thực hiện?
Tuyết Dân
Theo phunuonline.com.vn
Mẹ chồng ngọt nhạt dỗ con dâu có bầu trước, nhưng ngày dạm ngõ bà tuyên bố xanh rờn để hủy hôn
Khi mẹ chồng nói câu đó, Yến sốc tận óc. Cô không thể ngờ đây lại chính là người đã ngọt nhạt dỗ dành mình về chung sống với con trai bà để có bầu trước khi cưới cho chắc ăn.
Yến và Minh yêu nhau từ thuở đại học gia đình hai bên cũng đều biết và ủng hộ cả. Sau khi ra trường được 3 năm thì bố mẹ giục cưới. Bởi lẽ, cả hai công việc cũng ổn định, nhà lại gần, chẳng còn gì để chần chừ mãi.
Khi tính chuyện cưới xin, bà Hồng, mẹ Minh cứ gọi Yến sang nhà chơi, ngọt nhạt bảo cô:
- Hai đứa cũng định cuối năm nay cưới rồi, thôi ra Hà Nội làm cứ thuê chung nhà mà ở. Có bầu trước thì tốt, chứ sau này lấy về mà chưa gì còn đáng lo hơn đó con.
Yến nghe bà nói vậy cũng chỉ cười, bản thân cô không muốn có trước chẳng phải vì sợ bị dị nghị, chỉ là có cưới, Yến cũng vẫn muốn kế hoạch khoảng 1 - 2 năm. Nhưng mẹ chồng mà đã ướm lời trước thì e là khó mà thực hiện được.
(Ảnh minh họa)
Sau đó, Minh cũng thủ thỉ với cô y như vậy, dỗ ngon dỗ ngọt Yến rằng:
- Thôi, mình chẳng cần biện pháp nữa em nha. Dù sao anh cũng mong được làm bố quá rồi.
Yến gọi Minh ra nói chuyện cho tử tế về việc kế hoạch thì anh gạt đi:
- Chúng mình cũng chẳng còn trẻ nữa mà kế hoạch. Em cũng thấy đấy, mẹ còn mong có cháu luôn rồi kìa, bà đâu có chịu cho mình kế hoạch.
- Chỉ cần anh ủng hộ là được mà. Em còn nhiều dự định phải làm, có con vào khó lắm anh.
- Có chuyện gì quan trọng với người con gái hơn chuyện gia đình, chồng con? Anh thật lòng mong được làm bố rồi.
Cuối cùng, Yến cũng bị xuôi theo. Ra tới Hà Nội, cô trả phòng rồi chuyển về sống chung với Minh. Cả hai bắt đầu chung sống với nhau như vợ chồng trước cưới vài tháng.
Thấm thoát cũng chỉ còn tháng nữa là tới ngày cưới hai gia đình đã định. Còn Yến, đúng như ý mẹ chồng và Minh, cô cũng có bầu được 2 tháng. Bạn bè của cô biết được cũng chẳng ai gièm pha, mọi người còn chúc mừng tới tấp "song hỷ lâm môn".
Yến cũng dần thay đổi từ khi mang thai, cô cảm nhận được sinh linh bé bỏng trong cơ thể mình nên cô dần dần yêu thích việc có con sớm. Minh thì rất chiều vợ, sợ Yến mệt, anh chủ động làm mọi việc nhà cho cô nghỉ ngơi.
Minh thì rất chiều vợ. (Ảnh minh họa)
Mọi việc cũng chẳng có gì, cho tới ngày dạm ngõ, Minh và Yến trở về quê để chuẩn bị. Hôm đó, khi nhà trai tới cô cùng họ hàng ra tận cổng đón. Hai người nhìn thấy nhau còn nháy nháy mắt tình tứ.
Sau khi mọi việc bàn bạc cũng xong xuôi, mẹ Minh lại hắng giọng bảo:
- Bên nhà mình định lấy tiền dẫn cưới thế nào đây ạ?
Mẹ Yến cũng chỉ cười, nhẹ nhàng đáp:
- Gia đình chúng tôi cũng chỉ lấy theo lệ làng, theo giá chung thôi bà thông gia. Số tiền đó thực ra lấy cho phải lẽ chứ rồi tôi cũng đưa cả cho hai vợ chồng để chúng đi mua chăn ga gối đệm. Bên này họ lấy 20 triệu bà ạ.
- À, đấy là cái giá cho gái tân bà ạ. Chứ cái Yến và thằng Minh đã ăn nằm trước với nhau cả rồi, bụng ễnh ra kia rồi thì làm gì có cái giá đó.
Yến nghe tới đây thì sốc tận óc. Cô không thể ngờ đây lại chính là người đã ngọt nhạt dỗ dành mình về chung sống với con trai bà để có bầu trước cho chắc ăn.
Bố Yến nghe vậy thì tức giận, đập bàn:
- Có chửa trước thì sao? Trước hay sau thì nó cũng là cháu của bà. Còn bà định ra giá, mặc cả như mua con chó, con lợn ngoài chợ thì xin lỗi, chúng tôi không bán con.
(Ảnh minh họa)
Thấy mọi chuyện trở lên nghiêm trọng, Minh vội vàng xin lỗi rồi kéo mẹ ra ngoài nhưng bà cũng không vừa, gằn giọng bảo:
- Con gái chẳng biết giữ gìn thì chỉ thế thôi. Ông bà không cho nó cưới thì giỏi để nó ở nhà mà nuôi, mà chăm, con tôi không lấy nó nữa.
Bố Yến tức giận, ném vỡ ấm nước rồi hất cả đĩa trầu cau xuống đất. Vài người họ hàng đại diện thấy vậy vội vàng giữ ông lại, cũng tức giận tiễn khách. Minh vội vàng xin lỗi rồi chạy theo kéo mẹ mình trở về.
Sau hôm đó, mặc cho Minh xuống xin lỗi rồi năn nỉ nhưng bố mẹ Yến vẫn kiên quyết đuổi về và chửi mắng thậm tệ. Còn Yến được biết, mẹ Minh dẫn cho anh mối khác giàu hơn nhưng anh không chịu nên bà dùng cách này để gia đình nhà gái hủy hôn. Yến chỉ biết khóc ròng thương cho tình duyên của cả hai nhưng chưa biết làm sao để cho thuận cả đôi đường.
Theo Afamily
Đêm tân hôn tôi nơm nớp sợ hãi vì không còn trinh trắng, không ngờ chồng lại nói một câu khiến tôi xấu hổ chỉ muốn tìm lỗ chôn Yêu nhau hơn 3 năm, rất nhiều lần anh ấy cũng muốn gần gũi nhưng tôi đều từ chối với lý do muốn giữ lại khoảnh khắc đẹp cho đêm tân hôn. Kỳ thực, tôi chỉ sợ anh không thể chấp nhận vì tôi đã không còn là một người con gái trinh nguyên. Đêm tân hôn, có lẽ đối với mọi người...