Hãy buông tay nếu thấy quá đau
Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu đó là hãy lãng quên, một khi mười ngón tay siết không đủ để giữ được nhau.
Đau quá làm gì! Vết thương nào rồi cũng sẽ lành cả thôi. Nếu như có yêu thương, chiều chuộng và hy sinh quá mức mà đức ông chồng vẫn cứ cặp bồ thì lỗi do bạn. Chính bạn đã tự làm khổ mình, chấp nhận hy sinh để họ quá sung sướng mà tận hưởng. Thuở còn sinh viên, cô giáo đã dặn chúng tôi rất kỹ lưỡng, rằng đừng coi chồng hơn cả bản thân mình. Bỏ đi cái kiểu mua 3 quả trứng vịt lộn thì nhường chồng 2, mình 1. Đó là điều ngu dại. Đòi hỏi làm gì sự biết ơn, khi người ta không cần và không thể hiểu nổi sự hi sinh của mình.
Bạn cũng đừng cố tìm tòi nguyên nhân mình đã làm gì khiến gã bồ bịch. Đừng dại dột đổ lỗi rằng mình không chịu thay đổi, làm mới. Đối với đàn ông, đôi khi món lạ cũng là món ngon. Nướng thịt trước các anh tu hành khiến họ không vồ vào ăn thì nước miếng cũng lênh láng. Vậy nên, phí tiền, phí giờ nằm đau đớn ở thẩm mĩ viện, để căng da mặt, để hút mỡ, để nâng ngực, hay rủ rỉ nhau các tuyệt chiêu, các tư thế mới lạ trên giường để giữ chồng thì cũng chẳng ăn thua. Lúc thì Sushi, lúc là cơm chiên Dương Châu, lúc cơm trắng muối mè, chán quá thì nấu ra thành cháo, cũng gọi là đổi mới đấy! Nhưng cuối cùng chúng ta vẫn là cơm. Chúng ta không thể là bát phở mà họ muốn.
Một trận cãi nhau, hay bạn có một câu nói hơi quá ư? Bạn đâu cần phải có cảm giác tội lỗi. Phụ nữ luôn luôn đúng. Và người đàn ông làm người đàn bà mình yêu phải đau, luôn luôn sai. Những gì mà một người con gái, một người phụ nữ, một người đàn bà, phải chịu đựng trong suốt cuộc đời, đủ để cho phép bạn có được quyền ích kỉ và tự yêu mình như vậy. Hãy nhớ kỹ điều ấy.
Bạn cũng đâu cần phải cấu cào một người phụ nữ khác, đâu cần làm đau một người phụ nữ khác bởi một gã đàn ông. So đo tôi là vợ, cô là tình nhân để làm gì khi có thể trong lòng họ, chúng ta không là cái đinh gỉ gì. Ở vai nào thì phụ nữ cũng đều đáng thương như nhau cả. Đến trước hay đến sau thì cũng sẽ thương tổn, cái đàn ông yêu nhất chính là bản thân họ mà thôi.
Nếu có đến gặp tình nhân của chồng, hãy bỏ ra vài tiếng làm tóc, trang điểm, diện áo váy để mình trở nên xinh đẹp. Hãy tỏ ra bình tĩnh, thông minh và đừng để họ nhìn thấy sự bất lực của mình trong ánh mắt, trên những nếp nhăn, những ngấn mỡ thừa và sự mệt mỏi, khổ đau trên gương mặt.
Vòng tay hắn đã có thể ôm siết bạn, bờ môi hắn đã có thể hôn bạn nồng nàn, con người đã có thể từng yêu bạn say đắm, thì cũng có thể như thế với người phụ nữ khác, đâu có gì lạ!
“Make love” và “sex” là hai thứ hoàn toàn khác nhau nhưng chính đàn ông không hiểu được. Để rồi họ quên dần những cái nắm tay, những cái ôm siết, những nụ hôn nhẹ nhàng, đàn bà với họ trở thành con búp bê đã cũ, đã nhàm với những ấm áp, va chạm .
Nếu bạn đau quá, mà thời gian không thể phẫu thuật thẩm mĩ được vết sẹo nó để lại trên tim thì hãy buông đi. Việc gì phải sống suốt đời với một người đàn ông mà mỗi ngày lại thấy họ càng lúc càng xa lạ, càng khác với chính họ những ngày đầu tiên mình yêu. Làm sao phải chịu đựng cuộc sống mà tình yêu cứ ngày càng nhạt thếch. Loanh quanh trong bếp, chăm sóc con cái, nhận chút thương hại và quan tâm của chồng như sự ban ơn rồi tự hãnh diện và ngụy biện cho tất cả rằng mình đã hi sinh, đã rất cao thượng, rằng mình vì gia đình, vì các con ư? Ai cần? Một khi tình yêu cho kẻ khác không còn nữa, bạn hãy yêu chính mình.
Mỗi chúng ta đều chỉ sinh ra một lần và chỉ có một cuộc đời để sống. Chúng ta không có quyền buộc mình hi sinh vì kẻ khác. Phải tách ra khỏi cái suy nghĩ đánh giá và tôn vinh phụ nữ bằng những gì họ đã hi sinh cho đàn ông.
Video đang HOT
Thứ gì có thể cầm lên được, thì phải bỏ xuống được. Một khi muốn buông bỏ, mọi lý do đều trở nên hợp lý. Đừng trách móc những lời hứa xưa cũ, khi họ đã thật sự quên.
Thứ gì vỡ rồi thì đừng cố chắp vá, chỉ làm chúng ta trở nên đáng thương và thảm hại. Thay vì vùi mặt trong chăn gối khóc lóc sưng mắt và đầu tóc rối bù, thay vì chờ đợi và nuối tiếc đau thương, sự tự trọng bao giờ cũng làm cho chúng ta đẹp hơn, cao hơn kẻ khác.
Điều trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu đó là sự lãng quên, một khi mười ngón tay siết không đủ để giữ được nhau.
Theo VNE
Lạ miệng với món đất hun khói
Đất có thể ăn sống sau khi khai thác về nhưng để có mùi vị hấp dẫn phải chế biến khá tỉ mỉ, phải gọt, đẽo thật sạch và tách thành từng miếng nhỏ như kẹo lạc.
Chế biến đất thành món ngon để ăn là điều mà nhiều người nghĩ là không tưởng nhưng việc đó lại diễn ra nhiều năm Gia đình bà Khổng Thị Biện ở Vĩnh Phúc.
Gia đình bà Khổng Thị Biện (80 tuổi), ông Khổng Văn Loa ở thôn Thống Nhất, thị trấn Lập Thạch (huyện Lập Thạch, Vĩnh Phúc) từ nhiều đời nay vẫn giữ tục ăn đất.
Khoảng 30-40 năm về trước, ở thôn nhiều hộ vẫn còn giữ tục lệ đào đất lên hun khói lá sim, mang ra chợ huyện bán lấy tiền. Mỗi người mua vài xu, vài hào được một nắm gói vào lá chuối mang về. Đất là món ăn quà vặt khi đi chợ, như ở nơi khác người ta ăn kẹo dồi, bánh khảo.
"Từ khi còn là con gái, tôi đã thấy các cụ dạy ăn loại đất ngói trên núi sau nhà có nhiều tác dụng, đặc biệt với phụ nữ khi mang thai. Vì thế, lần nào mang thai tôi cũng bảo ông Loa đi lấy về ăn. Tới nay, tôi có 8 người con, ngũ nam tam nữ và vài chục cháu, chắt. Ăn nhiều thành quen, sau thành nghiện. Bất cứ lúc nào rảnh rỗi hoặc thèm thèm là lấy ra ăn vài miếng", bà Biện kể.
Loại đất dùng để ăn không phải đất bình thường trồng trọt cây cối ở vườn mà phải đào trên núi sau nhà. Trước đây, nhiều núi có đất "ngói" nhưng do bị khai thác bán nhiều đời nên ngày nay không còn nhiều. Muốn lấy được đất "ngói" phải đào hố sâu 3-7m mới thấy. Khi đào thấy đất phải dùng búa đục từng mảng một cho vào rổ đưa cho người trên bờ.
"Ngói" có thể ăn sống sau khi khai thác về nhưng để có mùi vị hấp dẫn phải chế biến khá tỉ mỉ và kỹ lưỡng. Trước tiên, đất được khai thác về còn nhiều tạp đất, sạn cần phải gọt, đẽo thật sạch và tách thành từng miếng nhỏ như kẹo lạc.
"Ngói" có hai màu có thể dùng để ăn là màu trắng sữa như màu bánh khảo và màu xanh như chè lam.
Bà Biện cho biết, không chỉ người thôn Thống Nhất biết ăn món "đất hun khói" lá sim mà nhiều người ở các huyện, tỉnh lân cận cũng mua về ăn. "Vào mỗi phiên chợ huyện, tôi thường gồng gánh ngói ra ngoài cổng chợ bán. Món này đặc biệt hút khách là phụ nữ mang thai".
Những mẩu "ngói" trước khi hun phải được phơi nắng thật khô, ráo nước. Theo kinh nghiệm, người khỏe răng có thể ăn được "ngói" màu xanh lam, người già chỉ ăn "ngói" màu trắng sữa. "Ngói" xanh ăn sẽ ngậy hơn nhưng cứng.
Để có được miếng "ngói" vừa ý, khi hun cũng phải chú ý không để lửa cháy to mà chỉ để cho khói bay lên. Một tay cầm rổ, tay kia phải điều chỉnh lá sim tạo nhiều khói cho tới khi những miếng "ngói" ngả màu, dậy mùi.
Cận cảnh miếng "ngói" hay còn gọi đất hun khói sau khi được chế biến. Đất hơi ngả sang vàng vì ám khói và có mùi thơm của lá sim. Ăn vào sẽ có cảm giác như ăn miếng lương khô nhưng không bị khát nước.
Anh Khổng Văn Lai (45 tuổi), con trai út cụ Biện cho biết, trước đây dân làng đi đào đất nhiều tạo thành các hầm sâu như hầm vàng. Việc đào sâu xuống khai thác đất bán cũng có nhiều nguy cơ rủi ro. Hầm sâu, kín, khi khai thác xung quanh tạo thành các lò rỗng rất nguy hiểm khi xảy ra sập, sụt lún vào mùa mưa. Ở địa phương đã từng có một người vì đào đất bị sập hố phải đi cấp cứu.
Trước kia, khách tới nhà không có bánh kẹo như bây giờ mà chỉ mời nhau những miếng đất béo, ngậy như vậy. Các con dâu, cháu dâu mang thai khi ăn thử đều thích, nghiền món này. Cháu dâu nhỏ nhất của bà là Nguyễn Thị Khuyên (24 tuổi) quê ở Hòa Bình về làm dâu 3 năm nay. Mới đầu khi nói ăn đất, chị nhất định không ăn nhưng chứng kiến tận mắt từ khâu chế biến đến việc cả nhà ngồi cắn sần sật từng miếng, chị mới ăn theo. Sau đó, khi có bầu thì Khuyên bắt đầu nghiện, thường xuyên bảo cháu xuống đào lên ăn.
Trong ảnh, cháu Khổng Tuấn Hưng lấy "ngói" cho ông nội Khổng Văn Lộc (59 tuổi), con trai cả bà Biện cùng với các cụ trong nhà ăn. Ông Đỗ Văn Bình - Trưởng thôn Thống Nhất, thị trấn Lập Thạch cho biết: "Tục ăn đất đã có từ nhiều đời ở địa phương. Trước đây không chỉ dân Lập Thạch ăn mà còn nhiều người ở các huyện, tỉnh lân cận cũng về mua về làm quà. Ngày nay, không còn tục đó nữa chỉ còn một, hai cụ cao niên trong thôn còn ăn như cụ Biện, cụ Loa, bà Huệ".
Theo Tapchiamthuc
Phối món kiểu lạ: Hàu nhúng... nước dừa Trong các loài hải sản ở đầm Ô Loan (Tuy An, Phú Yên), hàu được xem là loại đặc sản thượng hạng. Thịt hàu rất ngọt và bổ dưỡng nên những món ăn được chế biến từ hàu đều rất hấp dẫn và ngon miệng. Ảnh: Ngô Mã Thiên Từ lâu, hàu được biết đến qua các món ăn quen thuộc, nổi tiếng...