Hạnh phúc đã đi qua
Sao tôi luôn ở bên quan tâm chia sẻ cùng em mà em không biết tôn trọng tình cảm của tôi?
Biết đến bao giờ tôi mới mở lòng mình để yêu một người nữa đây! (Ảnh minh họa)
Cuộc sống đã làm cho con người tôi buồn nhiều hơn vui. Tôi chia tay mối tình đầu đã 5 năm và không còn biết tiếng yêu thế nào cho đến khi tôi gặp em – người con gái tôi quen lần đầu tiên qua mạng và cũng không có ấn tượng gì đối với tôi.
Tôi quen em một cách tình cờ, em tò mò vì những dòng tâm sự trên Facebook của tôi, rồi em kết bạn. Chúng tôi quen nhau như thế đó.
Ngày đầu tiên gặp nhau thực sự em chẳng để lại ấn tượng gì trong tôi. Chúng tôi hẹn nhau ở quán cafe, trước mặt tôi là một cô gái bình thường giản dị, nhưng có lẽ đó là định mệnh của tôi và em. Thời gian trôi qua chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, và chính từ những cuộc nói chuyện đó tôi đã yêu em từ khi nào không biết.
Video đang HOT
Tôi luôn lo lắng quan tâm chia sẻ cùng em. Tôi luôn cố gắng xin đi công tác để dành thời gian được gặp em, vì chỗ tôi làm cách em gần 100 km.
Khi biết tình yêu dành cho em là rất nhiều, tôi đã chờ đến ngày sinh nhật mình để nói lên tình cảm dành cho em. Tôi đã tìm mọi cách để được gần em vào ngày sinh nhật của tôi thế nhưng em lại bận với công việc của mình. Tôi rất buồn và ngày sinh nhật của tôi tổ chức thật đơn giản chỉ có mấy người anh của tôi. Tôi chờ đợi cuối cùng cũng được gặp em nhưng điều tôi muốn lại không giống như tôi nghĩ, tôi chỉ được đi cùng em trên một đoạn đường, em đi với bạn nên tôi chỉ kịp nói lời yêu em bên đường và em đã không chấp nhận tình cảm đó.
Sinh nhật buồn không nến, không hoa cũng không bánh, một sinh nhật chỉ có lời chúc của bạn bè. Một lời tỏ tình dành cho em cũng thật đơn giản nhưng đáng để làm thành kỷ niệm, tôi cũng muốn được một lần lãng mạn nhưng em đâu cho tôi cơ hội làm điều đó. Đêm sinh nhật một mình tôi lang thang trên những con đường em và tôi đã từng đi qua, tôi đã nghĩ rất nhiều về em, tôi chỉ ước có em đi bên cạnh để được nắm tay em thật chặt, nhưng đó chỉ suy nghĩ mà thôi. Tôi đã rất buồn nhưng chính bản thân tôi hứa với lòng mình sẽ cố gắng thật nhiều rồi một ngày em sẽ hiểu cho lòng tôi.
Rồi thời gian cứ trôi đi, tôi vẫn âm thầm quan tâm lo lắng cho em, dành cho em tất cả nhưng em cố tình lảng tránh tôi. Tôi biết điều đó và tôi cũng đã nói với em nhưng em phủ nhận tất cả, em lấy lý do em bận. Tôi không gọi điện cho em những lúc em đi làm mà chỉ nhắn tin động viên em, nhưng chỉ có tin nhắn đi chứ không có tin nhắn lại.
Nhiều hôm tôi bị ốm, chỉ mong một dòng tin nhắn động viên từ em nhưng tất cả vẫn là số không. Sao tôi luôn ở bên quan tâm chia sẻ cùng em mà em không biết tôn trọng tình cảm của tôi dành cho em?
Tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi muốn quên em để bước đi trên con đường chỉ có mình tôi. Em là người con gái thứ hai tôi yêu và cũng là người cuối cùng. Tôi chỉ muốn nói với em rằng tình yêu chứ không phải là một phép toán đâu mà phải chứng minh theo từng bước, hãy làm theo nhưng gì con tim mình mách bảo.
Đến bao giờ em mới hiểu được tình cảm của tôi chứ? Khi viết lên những dòng này tôi đã nghĩ rất nhiều, giờ đây tôi đang giống như đi vào ngõ cụt không biết nên làm gì nữa. Nhiều lúc tôi muốn từ bỏ nhưng mỗi ngày không nhắn tin gọi điện cho em tôi rất nhớ. Ở nơi đó tôi chỉ mong em hạnh phúc, biết đến bao giờ tôi mới mở lòng mình để yêu một người nữa đây!
Theo VNE
Gửi người anh từng yêu!
Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì và biết mình nên rời xa em.
Anh không biết phải bắt đầu từ đâu, sẽ viết như thế nào, và sẽ gửi nó đi hay không. Thực sự anh chỉ muốn viết ra những suy nghĩ dồn nén trong anh, hơn hết là một lá thư để em biết được tình cảm năm xưa đó của anh là chân thật, tình cảm đó đối với anh hiện tại như thế nào.
Đã hơn 3 năm ngày kể từ ngày anh với em ngồi đối diện nhau lần đầu tiên để làm quen với nhau đó. Em còn nhớ đêm đó không? Cái đêm mà anh ngượng ngùng ngồi trước em, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào em, làm quen em nhưng tim anh lúc đó chứ nhảy loạn xì ngầu, và cũng chính đêm đó em đã đặt chân lên mảnh đất mà nơi đó chính anh còn không biết được chủ nhân đó là ai.
Gặp em từ khi anh còn ở thành phố nơi em sống, phòng trọ anh thuê đối diện nhà em, được nhìn em mỗi ngày, được liếc em mỗi khi em nhìn về phía anh, hồi đó anh hạnh phúc bởi những thứ tưởng như là đơn giản đó. Dĩ nhiên cái duyên đó chỉ là sự trùng lặp một chút khi anh nhìn thấy cô bạn chở em về là người anh biết, anh đã tìm đủ mọi cách để có được số điện thoại em, ngoài trừ cách xin trực tiếp em... Em biết rồi đó, vì anh không thể mở lời được. Đó có được xem là sự cố gắng để cái duyên thành sự thật của anh và em không em nhỉ hay là anh đã may mắn khi chiếm được một vị trí quan trọng trong em.
Anh đã thành bạn trai của em, lúc đó anh có giỏi tưởng tượng mấy cũng không nghĩ em sẽ yêu anh, em sẽ là của anh. Sự xuất hiện của em khiến cuộc sống anh đổi khác, anh cởi mở hơn, anh sống thực với mình hơn, sự ảo tưởng về một cuộc sống tốt đẹp, anh đã sống buồn tủi và thất vọng. Anh cũng không nghĩ được tại sao một người tự tin như anh lại có những lúc như thế, đúng là cuộc đời lắm cái khó giải thích thành lời.
Một người yêu anh như thế, một người quan tâm anh như thế mà anh lại chọn cách rời xa em, rời xa để cho em được hạnh phúc, rời xa để cho em không lỡ bước vì phải chờ đợi người như anh. Anh đã chọn cách điên rồ nhất để em rời xa anh, chọn cách khó khăn nhất với anh để em quên anh. Em còn nhớ cái ngày anh gọi điện nói chuyện với thằng bạn anh chứ, hôm đó anh cũng không biết em có nghe anh nói, nhưng khi nghe người bạn hỏi anh là anh yêu em thật lòng không thì anh lại có một linh cảm là những gì anh sắp nói sẽ đến được với em, em sẽ nghe thấy.
Anh quyết định rời xa em, mong em được hạnh phúc trọn vẹn
Thật khó để mở lời, thật khó để nói ngược lại con tim vậy mà anh đã làm được, anh nói anh không hề yêu em, trước đến giờ anh chưa hề yêu ai thật lòng hết. Em cũng như bao người trước, chỉ là tình cảm thoáng qua cho vui mà thôi. Một câu nói đó của anh làm sao em dễ dàng tin đến thế, em đã tin những lời nói đó và rời xa anh thật sự, em đã có người yêu mới, còn anh lao đầu vào công việc để cố quên đi tình cảm mình dành cho em. Đôi lúc cầm máy lên muốn nhắn cho em một tin nhắn mà sao khó quá, anh đành tìm đến vị men để đủ dũng cảm gọi nói chuyện với em. Không hiểu sao lúc đó anh lại tiếp tục lừa dối em, lừa dối cả chính bản thân mình, "anh có người yêu mới rồi", "anh đã thích người khác"... những câu nói đó làm sao lúc đó anh nói với em được. Anh đã làm em đau thêm lần nữa.
Xin lỗi em, vì tình cảm anh dành cho em là chân thành, nên anh không thể để em phải chờ đợi một người như anh mãi được. Anh biết cái em cần là tình cảm lâu dài, một thứ gì đó bền vững, một chổ dựa cho em. Nhưng thử hỏi những thứ đó làm gì có với một người sinh viên mới ra trường hả em, anh còn chưa lo nỗi cho anh thì lấy đâu ra là chổ dựa cho người khác. Anh biết mình đang đứng ở đâu, anh biết mình cần làm gì, anh biết mình nên rời xa em. Dù em có nghĩ anh như thế nào, anh có phải là người đàn ông ích kỷ, người đàn ông phụ bạc thì hiện tại giờ anh cũng đã thấm thía câu nói đó lắm rồi. Anh chỉ cầu chúc cho em hạnh phúc, những lời thật lòng này dù không biết có đến được tận em, em có đọc được hay không vì chính anh đã xóa đi tất cả cách thức liên lạc với em.
Khi chia tay em nói sẽ có một ngày anh hối hận vì đã làm thế với em, và giờ biết bên em đã có người đàn ông khác, một người chồng, một người có thể cho em chỗ dựa vững chắc. Không biết giờ đây trong anh có hai từ hối hận không, và những lời nói, những lời giãi bày này chỉ là để làm cho anh tự giải thoát cho mình khỏi những dằn vặt thôi, anh biết là điều đó lại biến anh thành người ích kỷ một lần nữa, nhưng đây có lẽ là điều ích kỷ duy nhất anh làm mà không ảnh hưởng đến em. Cầu chúc em hạnh phúc, người bạn gái cũ của anh.
Theo VNE
Xấu hổ vì bố chồng nhếch nhác Việc bố chồng nhếch nhác, liên tục khạc nhổ và lúc nào cũng có mùi hôi khiến tôi xấu hổ. Tôi và chồng quen biết và yêu nhau từ ngày cả hai ngồi trên giảng đường Đại học. Tôi yêu anh bởi anh tốt bụng, nhiệt tình và có ý chí phấn đấu. Ngày hai đứa ra trường cũng là ngày cả hai...