Hàng xóm sang chơi mẹ chồng vờ đon đả bế cháu, lát sau đã dọa tống cổ mẹ con em ra đường
Em lấy chồng mới được hơn 5 tháng mà thấy mệt mỏi quá. Chồng em thì không có vấn đề gì, anh yêu thương vợ và sống rất có trách nhiệm, nhưng mẹ chồng em thì kinh khủng vô cùng.
Em sống với bà mà thần kinh lúc nào cũng căng như dây đàn, chẳng biết lúc nào bà nói thật, lúc nào là bà nói móc em cả.
Nhà chồng em cũng có điều kiện, gia đình gia giáo, bố mẹ chồng đều là cán bộ nghỉ hưu. Chồng em hiện cũng đang làm trong nhà nước, chỉ có mình em là làm ngoài thôi. Đấy cũng là 1 phần lý do bà không thích em, với phần nữa là do em là dân ở tỉnh, ngay lúc yêu bà đã phản đối không cho con trai lấy em rồi. Nhưng anh nhà em làm căng quá, với lại khi ấy em cũng bầu bí trước nên bà mới miễn cưỡng chấp nhận cho tụi em làm đám cưới.
Nhưng về làm dâu rồi thì đúng là em khốn khổ khốn nạn với bà luôn. Mẹ chồng sống khéo lắm, tuy trong lòng bà không ưa gì em đâu nhưng bên ngoài không ai có thể nhận ra được điều ấy ngoài em. Nhớ lại hôm chuẩn bị đám cưới, bà gọi em tới giáo huấn 1 hồi.
- Vì thằng Trung, vì cái thai trong bụng cô nên tôi mới phải chấp nhận cho cô về làm dâu nhà này. Nhưng đừng tưởng cưới về rồi thì muốn làm gì thì làm.
Lúc ấy em run lắm, chỉ ngồi dạ vâng. Song đúng lúc bà nói chuyện thì có cô em gái của bố chồng em từ đâu đi vào, vậy là bà quay ngoắt sang cầm tay em bảo.
- Cháu đừng sợ, thủ tục cưới xin nhà bác lo hết rồi. Giờ cháu cứ để đầu óc thoải mái, giữ sức khỏe không đến hôm đám cưới lại ốm ra thì khổ.
Cô ruột của chồng em thấy chị dâu nói chuyện với tôi em vậy cảm động lắm, còn quay sang bảo em.
- Số cháu may mắn mới được về làm dâu nhà này đó. Chưa cưới mà mẹ chồng đã quan tâm vậy, sau này biết đường ăn ở cho phải nhé.
Ngay lúc ấy em đã sởn da gà với kiểu 2 mặt đó của bà, càng về sau em mới càng khổ sở với kiểu sống giả tạo ấy.
Video đang HOT
Khổ nhất là lúc em sinh em bé, con em nó ngủ ngày cày đêm, cứ mình em bế suốt. Chồng lại đi làm xa không ai thay cho nên em kiệt sức nên mất dần sữa. Thằng bé lại đang quen sữa mẹ, đến khi thiếu phải ăn sữa bột nó không chịu cứ khóc mãi. Mẹ chồng em nghe vậy bực lắm, đứng ngoài cửa chỉ tay.
- Không biết chăm con thì đừng có đẻ rồi làm khổ người khác. Mẹ con chị cứ ầm ĩ cả ngày cả đêm thế này ai nghỉ được.
(Ảnh minh họa)
Bà quát làm con em sợ càng khóc to, hàng xóm sang chơi nghe nó khóc quá cũng sốt ruột hỏi xem thế nào. Lúc này mẹ chồng em lại đon đả quay sang xuýt xoa.
- Khổ thân, mẹ nó thiếu sữa, thằng bé không chịu ăn sữa ngoài, quấy quá. Thôi con đưa cháu cho mẹ rồi tranh thủ lên phòng ngủ lúc đi. Mẹ dỗ cháu cho.
Em cứ đơ người đứng nhìn bà, còn hàng xóm lại tấm tắc.
- Đúng là không ai chiều con dâu như chị. Con dâu thời đại này sướng thật đấy.
Em nghe tủi thân kinh khủng nhưng mệt quá đành đưa thằng bé cho bà rồi sang phòng nằm 1 lúc. Ngờ đâu vừa chợp mắt thiu thiu thì bà đã chạy lên đặt thằng bé xuống bên em.
- Chị đúng là loại mất nết chẳng ra gì, đẻ con ra rồi vứt vật vạ cho mẹ chồng để chui vào góc vào 1 chỗ ngủ trương mắt ra thế này hả.
- Ơ, tại vừa nãy mẹ bảo con…
- Ơ ớ gì, bế thằng bé cho tôi đi nghỉ. Giờ mà còn để nó khóc nữa là tôi tống ra đường.
Nghe mẹ chồng nói mà em nước mắt lưng tròng. Em mới sinh được hơn tháng mà sụt gần chục cân. Ở bên người mẹ chồng giả tạo, hai mặt này em mệt mỏi quá, cuộc sống sau này của em biết phải sao đây?
Gọi trăm cuộc chồng không về đưa đi đẻ, xách làn ra ngõ tôi bật khóc nhìn thấy 1 người
Có 1 chiếc taxi dừng lại trước mặt tôi. Tôi tưởng là chiếc mình gọi nhưng khi nhìn rõ người từ trên xe bước xuống thì tôi không khỏi sững sờ.
Cách đây 1 tuần, vào lúc 10h tối, tôi bỗng thấy nhâm nhẩm đau bụng. Còn cách ngày dự sinh vài ngày nên tôi đoán chắc đó là dấu hiệu mình sắp sinh em bé. Tôi lập tức gọi điện thoại cho chồng về đưa vợ đi đẻ.
Cuộc gọi đầu tiên, nghe vợ thông báo thì anh ta gắt gỏng bảo tôi tự gọi taxi vào bệnh viện. Anh ta có phải bác sĩ đâu, đi theo cũng giúp ích được gì. Rồi ngắt máy ngay lập tức khi tôi còn chưa kịp nói gì.
Tiếp theo đó tôi gọi cả trăm cuộc mà chồng cũng không nghe máy. Tôi đoán chắc anh ta đã để chế độ im lặng mất rồi. Quá cay đắng và tủi thân, tôi chỉ biết bật khóc nức nở. Nhưng những cơn đau bụng vẫn đều đặn truyền đến khiến tôi không còn thời gian để buồn. Tôi đứng dậy xách làn đựng đồ sơ sinh đã chuẩn bị từ trước rồi ra ngõ chờ taxi.
Tiếp theo đó tôi gọi cả trăm cuộc mà chồng cũng không nghe máy. Ảnh minh họa
Có 1 chiếc taxi dừng lại trước mặt tôi. Tôi tưởng là chiếc mình gọi nhưng khi nhìn rõ người từ trên xe bước xuống thì tôi không khỏi sững sờ. Vừa nhìn thấy người phụ nữ ấy không hiểu sao nước mắt tôi cứ thế tuôn trào. Chị ấy không ai khác chính là vợ cũ của chồng tôi!
- Đưa chị xách cho. Lên luôn chiếc taxi của chị đi rồi báo hủy chuyến kia. Để chị đưa em vào viện chứ đẻ đứa đầu lại có một thân một mình thì biết đường nào mà lần.
Lúc ấy mới biết vừa nãy chị và chồng cũ đều có mặt trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn chung. Chị đứng gần anh ta nên biết được cuộc gọi của tôi, bèn đến xem tôi có cần gì không. Chị bảo anh ta và nhóm đàn ông rủ nhau đi tăng hai tăng ba rồi, đêm nay sẽ không về đâu nên tôi đừng mất công ngóng trông.
Tôi làm sao có thể ngờ được trước đây chính tôi là người cướp chồng của chị nhưng hiện tại trong lúc tôi khó khăn nhất chị lại là người duy nhất có mặt giúp đỡ tôi.
Khi trước tôi chen chân vào gia đình chị cũng vì vô tình, bị anh ta lừa rằng vẫn độc thân chưa kết hôn. Tôi ngây thơ và dại dột tin vào những lời đường mật và sự ga lăng tâm lý của anh ta. Để đến khi biết anh ta đã có vợ con đề huề thì đã yêu anh ta đậm sâu không thể dứt ra được.
Chị ấy hiện tại là vợ cũ của chồng tôi, sau khi biết tôi bị lừa thì đã đến gặp nói chuyện rất nhẹ nhàng, thẳng thắn. Chị bảo vì nghĩ cho hai đứa con mà sẽ chấp nhận tha thứ cho anh ta một lần. Khuyên tôi hãy đi tìm hạnh phúc khác, anh ta không xứng đáng để tôi trao gửi cả đời đâu. Do chị có quá nhiều ràng buộc nên mới không dễ dàng ly hôn, nếu không chẳng đời nào chị muốn giữ người đàn ông như thế bên cạnh mình.
Chị bảo tôi rất giống em gái chị. Cô ấy cũng từng như tôi vướng vào một gã đàn ông có vợ rồi tự hủy hoại đời mình, sinh con ra nhưng gã đàn ông kia không nhận con, suốt ngày u uất, đau khổ, lấy nước mắt rửa mặt. Chị không muốn cuộc đời tôi cũng bị hủy hoại như thế. Lúc ấy tôi lại nực cười tới mức bật khóc xin chị hãy nhường người đàn ông đó cho mình vì tôi rất yêu anh ta không thể sống thiếu anh ta được.
Khi vừa nhìn thấy người phụ nữ ấy không hiểu sao nước mắt tôi cứ thế tuôn trào. Ảnh minh họa
Cuối cùng họ ly hôn, anh ta chọn tôi. Đơn giản bởi tôi trẻ trung và hiền lành biết nghe hơn, còn chị cứng cỏi mạnh mẽ khiến nhiều lúc anh ta cảm thấy mình thua kém vợ. Vậy mà khi đó tôi còn thầm đắc ý và tự cho rằng mình là kẻ chiến thắng.
Sau khi về chung một nhà tôi mới thấm thía lời khuyên của chị. Lúc yêu đương anh ta chiều chuộng tôi bao nhiêu thì khi về làm vợ anh ta vô tâm ích kỷ, coi vợ như osin. Anh ta đi miết tối ngày, đắm chìm trong những cuộc vui thâu đêm suốt sáng mà không cho phép vợ được can thiệp. Cái đêm tôi đi đẻ mà anh ta cũng không thể bỏ được cuộc vui để về chăm sóc vợ.
- Không phải chị thương em mà chị thấy thương đứa bé vô tội, không muốn để nó phải xảy ra điều gì bất trắc. Chị cũng đã làm mẹ mà...
Chị ấy nói như vậy rồi ở bên tôi cả đêm hôm đó. Sáng hôm sau khi tôi đã mẹ tròn con vuông và mẹ đẻ tôi ở quê lên thì chị mới ra về. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định viết đơn ly hôn và cũng gọi điện để cảm ơn chị về tất cả. Khi nào sức khỏe tốt hơn tôi nhất định sẽ gặp trực tiếp để cảm ơn chị lần nữa. Chị là người phụ nữ thật sự tuyệt vời khiến tôi rất biết ơn và ngưỡng mộ.
Mẹ chồng hào phóng cho 1,5 tỷ mua nhà khiến tôi cảm động khôn xiết, ai ngờ ngày mừng nhà mới, bà thông báo một điều khiến tôi lặng người Ngày vợ chồng tôi dọn về nhà mới, mọi người đều đến chung vui. Bạn bè, người quen của tôi đều xuýt xoa khen tôi tốt số, có nhà chồng "xịn". Tôi và chồng kết hôn được 3 năm và sinh được một bé gái đầu lòng vừa tròn 2 tuổi. Cả nhà chồng sống "tứ đại đồng đường" trong 3 năm qua...