Hai tin nhắn trong điện thoại của chồng ‘đ.ánh sập’ cuộc hôn nhân 6 năm
Yêu nhau từ khi tôi mới 18 t.uổi. Gần chục năm quen và cưới nhau, chồng cho tôi cuộc sống trong mơ. Nhưng 2 tin nhắn trong điện thoại đã làm tan vỡ tất cả.
Tôi gặp anh khi mới 18 t.uổi. Anh hơn tôi 4 t.uổi. Ở cái t.uổi non nớt mà nhiều người còn chưa dám nghĩ đến chuyện tương lai, chúng tôi đã yêu nhau thắm thiết và hẹn thề bên nhau trọn đời.
Hai năm sau, khi tôi 20 t.uổi, anh 24 t.uổi, như những kẻ mộng mơ, chúng tôi bí mật “kết hôn”. Khi đó, gia đình tôi nghĩ anh chỉ là bạn trai của tôi mà không hề biết chúng tôi đã sống chung, coi nhau như vợ chồng.
Ảnh minh họa: Pexels
Từ khi còn bé, tôi có ước mơ học thật giỏi để lên thành phố học đại học. Nhưng gia đình khó khăn, bố mẹ không có điều kiện, nuôi 3 chị em học hết cấp ba đã là quá sức rồi.
Họ muốn tôi tốt nghiệp xong thì xin vào nhà máy may làm công nhân, rồi lập gia đình, chăm con đẻ cái như bao người khác.
Không muốn theo ý bố mẹ, tôi học hết cấp 3 thì lên thành phố. Tôi vừa đi làm bếp vừa học thêm nghề nấu ăn.
Nhưng anh đã thay đổi tất cả. Một ngày, anh nói sẽ giúp tôi biến ước mơ thành hiện thực. Anh động viên tôi ôn lại rồi thi đại học. May mắn tôi cũng đỗ vào một trường với số điểm vừa đúng điểm chuẩn.
Anh không hứa suông. Anh chăm chỉ làm thêm k.iếm t.iền, trả học phí cho tôi.
Video đang HOT
Chúng tôi thuê một căn nhà nhỏ ở ngoại ô, cắt giảm chi tiêu, sống đơn giản nhất có thể. Nhưng anh chưa bao giờ than phiền, chưa bao giờ đổ lỗi cho tôi về những khó khăn tài chính.
Nhờ anh, tôi đã bước đi trên con đường mà mình từng tưởng chỉ là giấc mơ. Tôi cảm thấy biết ơn anh vô cùng. Nhưng gia đình vẫn còn giận tôi chuyện năm xưa nên không mặn mà gì với anh. Tôi bỏ ngoài tai tất cả và quyết định cưới anh làm chồng.
Cuộc sống ổn định hơn rất nhiều. Chúng tôi lên kế hoạch 2 năm tới sẽ sinh con khi tôi 28 t.uổi, để có thêm chút thời gian chuẩn bị tài chính cho tương lai. Mọi thứ dường như đều diễn ra tốt đẹp, cho đến một ngày…
Hôm đó, tôi cầm điện thoại của anh để lấy ảnh từ buổi sinh nhật. Anh để điện thoại ở chế độ máy bay và khi tôi tắt nó đi, hàng loạt tin nhắn bắt đầu hiện lên.
Hai câu tin nhắn từ số điện thoại lưu tên đàn ông nhưng nội dung thì rất kỳ lạ: “Anh yêu, anh về nhà chưa?”, “Nhắn em khi nào anh rảnh nhé”.
Tôi bị sốc, không tin vào mắt mình. Anh ấy đã n.goại t.ình, lén lút làm điều mờ ám sau lưng tôi. Ngay tối hôm đó, tôi đối mặt với anh.
Không chút giấu giếm, anh kể hết mọi chuyện rồi bắt đầu khóc lóc, xin tha thứ. Anh nói chuyện này kéo dài được khoảng 5 tháng. “T.iểu t.am” đã l.y h.ôn và là đồng nghiệp mới đến cơ quan anh.
Anh xin lỗi và nói sẽ cắt đứt hoàn toàn liên lạc với cô ấy, thậm chí đổi công việc nếu tôi muốn. Tôi nói đến chuyện l.y h.ôn, khiến anh càng hoảng sợ và van xin cho anh cơ hội.
Tôi cảm thấy lòng tin vào anh đã giảm đi rất nhiều. Một phần trong tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này nhưng một phần khác lại ngăn cản tôi đưa ra quyết định.
Sau vụ cãi nhau, anh thường đi làm về nhà sớm, mua hoa và những món ăn vặt tôi yêu thích. Anh chủ động và cố gắng hâm nóng mối quan hệ. Nhưng trong lòng tôi vẫn băn khoăn, liệu sự tin tưởng có thể khôi phục được không?
Tôi vẫn yêu anh và cảm kích về những gì anh đã hy sinh cho tôi trong suốt những năm qua. Tôi tiếc những năm tháng thanh xuân bên nhau. Chúng tôi đã cùng nhau cố gắng, cùng nhau chiến đấu và nỗ lực không ngừng cho tương lai.
Tôi đã thấy nhiều cặp đôi vượt qua sự phản bội nhờ vào các chuyên gia tư vấn hôn nhân. Tôi không biết liệu chúng tôi có nên thử một lần như vậy không.
Tôi vẫn đứng giữa ngã rẽ của cuộc đời, phân vân không biết đi về đâu…
Nghe vợ cũ có tình mới, tôi tức giận chạy tới hỏi rồi xấu hổ khi biết sự thật
Nghe hàng xóm nói tình mới của vợ cũ đến nhà, tôi tức giận chạy tới rồi nhận lại sự bẽ bàng.
Tôi và vợ cũ từng có 3 năm yêu nhau trước khi tiến đến hôn nhân. Ngỡ sẽ hạnh phúc dài lâu, nào ngờ có những điều ta không thể biết trước.
Ảnh minh họa: P.X
Chúng tôi cưới nhau khi cả hai đều 24 t.uổi. Về lý thuyết thì chúng tôi đều đã trưởng thành, đủ t.uổi kết hôn theo luật pháp. Nhưng thực tế, chúng tôi thiếu nhiều kinh nghiệm sống. Hơn nữa, cả hai đều cá tính.
Chúng tôi cãi nhau triền miên, từ làm việc nhà cho đến chuyện đối nội, đối ngoại. Cả hai đều thiếu sự thấu hiểu và nhường nhịn nhau.
Sau một lần cãi nhau to, chúng tôi không giữ được bình tĩnh và quyết định l.y h.ôn.
Chúng tôi chưa có con chung nên không có nhiều ràng buộc. Sau khi ra tòa, tôi và vợ không còn liên lạc với nhau nhưng thú thực, tôi vẫn lén có được thông tin về vợ qua bạn bè, người quen.
Hơn 1 năm trôi qua, tôi nghĩ mình đã quên tất cả. Nhưng khi nghe hàng xóm nói vợ cũ đã có tình yêu mới và họ đang ở bên nhau, tôi vẫn cảm thấy khó chịu.
Tôi không biết điều gì thôi thúc mình chạy nhanh tới nhà cô ấy. Tôi tưởng tượng ra cảnh cô ấy tay trong tay với một người đàn ông khác, cả hai cười đùa hạnh phúc còn tôi chỉ là người ngoài cuộc.
Tôi tự hỏi liệu người mới của cô ấy là ai? Tại sao cô ấy lại có thể nhanh chóng quên tôi mà bước tiếp? Những suy nghĩ đó khiến tôi như mất kiểm soát.
Khi tới nhà cô ấy, thấy cổng hé mở, tôi lập tức lao vào. Tôi thấy cô ấy ngồi trong phòng khách, cười nói vui vẻ với một người đàn ông. Cơn tức giận trong tôi trào lên, muốn bùng nổ ngay tức khắc.
Khi tiến gần hơn, cơn giận dữ của tôi chợt tan biến. Người đàn ông mà tôi nghĩ là "tình mới" của cô ấy hóa ra là bạn cũ của cả hai chúng tôi. Họ đang trò chuyện và lên kế hoạch cho buổi hội khóa sắp tới.
Sự thật chẳng như tôi tưởng tượng. Cảm giác bẽ bàng lập tức ập đến và đ.ánh thức tôi khỏi những cơn hoang tưởng trước đó.
Chúng tôi đã kết thúc rồi và nếu như cô ấy thực sự có người yêu mới thì tôi cũng có quyền gì can thiệp. Cô ấy có quyền làm điều mình muốn và tôi cũng nên sống cuộc đời của riêng mình.
Có lẽ, sâu thẳm trong tôi vẫn còn đâu đó chút tình cảm chưa hoàn toàn tan biến nên tôi mới hành xử như vậy. Dù chúng tôi đã chia tay, nhưng cảm giác sở hữu, sự ghen tuông vẫn còn hiện hữu.
Ngày hôm đó, tôi mới nhận ra rằng mình chưa thật sự giải thoát bản thân khỏi mối quan hệ này. Tôi lấy lại bình tĩnh, lấy cớ gặp chút trục trặc trong công việc cần cô ấy giúp. Nói chuyện một lúc, tôi cáo lui.
Có lẽ đã đến lúc tôi phải đối mặt với chính mình, phải học cách buông bỏ hoàn toàn quá khứ và nhìn về tương lai. Đôi khi, sự tổn thương không đến từ những điều ta nhìn thấy, mà từ những thứ ta tự vẽ trong lòng.
Giữa lúc vợ chồng tôi đang phân vân, không biết nên mua nhà hay mua xe thì con trai thông báo một việc khiến cả nhà náo loạn Chồng tôi cho rằng đây là bài học để sau này con nhìn vào đó lấy kinh nghiệm mà sửa sai. Tôi năm nay 50 t.uổi, đã lập gia đình cách đây 27 năm và có cuộc hôn nhân hạnh phúc cùng chồng với hai con. Cuộc đời tôi, có thể nói con cái chính là niềm vui, hạnh phúc, động lực để...