Hãi hùng trước căn phòng chồng chuẩn bị cho đêm tân hôn
Vừa mở mắt ra, Tuyết hốt hoảng nhìn thấy những thứ trong căn phòng tân hôn này. Cô run sợ lắp bắp hỏi chồng mà giọng như sắp khóc.
Sau một thời gian yêu đương khá dài, Hải và Tuyết quyết định đi đến hôn nhân. Cả hai đã chuẩn bị chu toàn mọi thứ cho ngày cưới. Hải muốn đám cưới của mình thật sang trọng và nhiều ấn tượng với bạn bè vì anh chỉ cưới vợ có một lần.
Hơn tháng sau tiệc cưới của Hải và Tuyết được tổ chức vào một ngày chủ nhật đẹp trời tại một nhà hàng sang trọng. Lần đầu tiên nhìn Tuyết bước ra với chiếc váy cưới xinh xắn, Hải cùng bao gã đàn ông ở đó đứng ngẩn người nhìn Tuyết. Vợ anh đẹp và vô cùng hấp dẫn. Hải đã không lầm khi quyết tâm cưới bằng được Tuyết làm vợ.
Cầm tay vợ đi chúc rượu mọi người Hải vui sướng và hãnh diện vô cùng. Ai cũng tấm tắc khen Tuyết đẹp và Hải là chàng trai may mắn đã cưới được cô về làm vợ. Chưa bao giờ Hải vui như hôm nay, anh cứ ngỡ mình đang sống trong mơ, một đám cưới cổ tích thật đẹp.
Khi trong người có chút men rượu, Hải ghé sát tai vợ thì thầm to nhỏ dưới ánh mắt hiểu kỳ của tất cả mọi người. “Vợ phải ăn nhiều vào nhé, đêm nay vợ phải vất vả lắm đó. À, đây là đêm tân của chúng ta, anh đã chuẩn bị phòng cưới thật đẹp để chào đón vợ rồi đó. Vợ có thích không”. Tuyết ngượng đỏ mặt cấu chồng một cái, rồi quay mặt đi. Cô không ngờ chồng lại nói những điều này giữa chốn đông người như vậy.
Anh đã chuẩn bị phòng cưới thật đẹp để chào đón vợ rồi đó (Ảnh minh họa)
Tiệc cưới tàn cũng hơn 18h. Vợ chồng Hải dắt díu nhau về nhà trong trạng thái mệt lả. Vừa đặt chân xuống cổng thì Hải đã bảo vợ ở ngoài đợi anh một xíu, anh vào trong sắp xếp lại chút đồ cho gọn gàng. Nghe lời chồng Tuyết đứng đợi Hải 15 phút ở cổng. Lát sau Hải hớn hở đi ra đưa Tuyết vào.
Vừa đến cửa anh đã bảo Tuyết nhắm mắt vào, anh sẽ có sự bất ngờ dành cho cô. Làm theo lời chồng Tuyết đang mường tượng trong đầu về một căn phòng tân hôn tuyệt đẹp, có nến và hoa hồng, rượu vang…Cô thích sự lãng mạn và Tuyết nghĩ Hải đã làm điều đó.
Video đang HOT
Khi Hải đưa Tuyết bước qua cánh cửa vào nhà, anh bảo cô mở mắt ra. Tuyết hốt hoảng khi những gì hiển hiện trong mắt mình thật kinh khủng. Phòng gì như một cái nhà hoang, rồi những sợi dây xích, dây thừng và roi da treo lủng lẳng trên trần nhà đến phát sợ. Tuyết run sợ lắp bắp hỏi chồng mà giọng như sắp khóc.
- Anh có đưa em sang nhầm phòng của anh đó không? Đi khỏi đây đi anh, em thấy lạnh sống lưng rồi.
- Tốt. Anh thích phản ứng này của em. Căn phòng này anh đã phải dày công chuẩn bị, đi là đi thế nào được. Hôm nay là tân hôm của chúng ta, anh muốn nó phải khác mọi lần. Mình không thể nhẹ nhàng, qua loa như mấy lần vào nhà nghỉ được. Anh muốn đêm tân hôn của chúng mình nhiều cảm xúc. Em chưa thử mấy loại này đúng không? Tuyệt lắm vợ anh, biết anh sau lần này em lại nghiện thì sao ?
Đi khỏi đây đi anh, em thấy lạnh sống lưng rồi (ảnh minh họa)
- Không! Em không muốn thân mật với nhau kiểu hành hạ thân xác nhau như thế này. Bỏ mọi thứ đi và làm một cách thật nhẹ nhàng được không anh. Em sợ…
- Anh thích là được rồi. Em là vợ anh rồi, em phải chiều theo sở thích của anh chứ. Thôi không nói nhiều nữa, anh muốn lắm rồi.
Dứt lời Hải bế thốc vợ lên chiếc giường bừa bộn đó, vồ vập lấy cô như con hổ đói. Có bao nhiêu thứ đồ ở đó Hải tận dụng hết để hành vợ mình. Tuyết sợ đến phát khóc, cô van xin anh nhưng Hải cũng không buông tha. Chưa bao giờ Tuyết nghĩ mình lại có một đêm tân hôn ác mộng như thế này. Căn phòng này khiến cô muốn bỏ trốn khỏi đây ngay lập tức.
Sáng hôm sau thức dậy, người Tuyết đau ê ẩm. Bước vào nhà tắm thay đồ nhìn qua chiếc gương tuyết giật mình sợ hãi thấy khắp người mình là vết bầm tím, cào cấu. Cô chưa bao giờ nghĩ chồng mình lại bệnh hoạn và hành hạ vợ không thương tiếc như vậy.
Sau đêm tân hôn khủng khiếp đó, cứ đến tối là Tuyết lại “Xin phép” chồng ngủ riêng. Cô sợ, sợ anh sẽ hành hạ cô tiếp như đêm tân hôn bởi vì những dụng cụ đó chồng vẫn cất vào gầm giường. Cô sợ lúc nào chồng hứng lên giở ra hành xác cô thì khổ.
Cưới được hơn tuần thì Tuyết xin chồng cho về nhà ngoại chơi vài hôm. Cô lấy cớ để trốn chồng, trốn căn phòng ghê sợ kia. Nhưng Tuyết trốn làm sao được mãi, cô sợ Hải mỗi khi về đêm, lúc đó anh đã biến thành một con người hoàn toàn khác mà bất cứ người phụ nữ nào ở bên cũng ghê sợ.
Theo Một Thế Giới
Tết hãi hùng của nàng dâu mang bầu 7 tháng
Cứ nghĩ đến chuyện về ăn Tết quê chồng là em lại lạnh hết sống lưng.
Ngày xưa, khi chưa lập gia đình, em mong ngóng tết lắm, cứ gần tết là lòng lại xốn xang, chỉ mong nhanh nhanh được nghỉ để về với bố mẹ. Vì về đến nhà là mọi buồn đau tan biến hết.
Em sẽ cùng bố mẹ, anh chị em của mình trang hoàng nhà cửa, gói bánh, xay giò ... sau đó là đi chơi, đi lễ chùa, rồi ăn uống, tụ tập gia đình, bạn bè, và ngủ nướng.
Thế nhưng, lấy chồng rồi, ăn tết ở nhà chồng, cảm giác chán nản và kinh hoàng đến phát sợ.
Năm đầu tiên, em bụng mang dạ chửa, đi lại lặc lè, thế mà suốt từ 28 tết, hết lau nhà, dọn nhà, trang trí nhà cửa, lau dọn lại đống bát đĩa, xong nồi, bếp núc lại phải nai lưng ra để nấu cơm.
Mà nấu cơm thì nào có đơn giản như cơm nước ngày thường. Ngày nào, bữa nào cũng phải nấu cho cả chục người ăn uống. Họ ăn, họ nhậu, họ cà kê đến mấy tiếng đồng hồ mới chịu đứng lên. Mình có muốn nghỉ ngơi 1 chút cũng khó. Lúc nào cũng phải chầu trực để bị sai khiến. Lúc thì sai xới cơm, lúc lại sai chạy đi lấy thêm rượu, thêm canh, thêm mắm, thêm muối, thêm giấy ăn ...
Đấy là chưa kể, những ông say, nôn ói tại trận. Mẹ chồng, chị chồng, có thấy cũng mặc kệ, để một mình nàng dâu mới phải làm.
Ảnh minh họa
Đến mùng 1, mùng 2 Tết, nếu ở nhà bố mẹ, em sẽ được nghỉ ngơi, đi chơi, hoặc ... ngủ nướng. Nhưng ở nhà chồng, lại là dâu mới, nên chỗ nào, nhà nào em cũng phải có mặt để chúc tết, chào hỏi. Thế rồi, hết chúc tết, lại sấp ngửa về nhà để cơm cơm nước nước. Thành ra, những ngày tết, lúc nào cũng đầu tắt mặt tối, không đi chúc tết họ hàng thì lại cắm mặt vào bếp từ sáng sớm cho đến đêm khuya.
Có hôm 11h đêm, em mới dọn xong bát đũa, lên đến giường, lưng đau rụn. Thế nhưng, mờ sáng hôm sau lại phải dậy để lặp lại những công việc của ngày hôm trước. Cứ thế, mọi thứ lặp đi lặp lại cho đến tận mùng 5, em lên đường về lại Hà Nội để làm việc mà xương khớp rời rã.
Năm thứ 2, em có con nhỏ, cháu mới tập đi, thế mà, công việc don dẹp, bếp núc, rửa bát, chúc tụng, cũng chẳng ít hơn năm đầu tẹo nào. Thành ra, em cứ quay cuồng, hết dọn dẹp lại đến nấu ăn cho con, rồi nấu ăn cho gia đình chồng, cho họ hàng đến tụ tập.
Mọi người thì cứ zô zô, rồi nói cười rôm rả, cụng cốc cụng ly ầm ầm, còn mình, cứ đầu tắt mặt tối.
Có hôm, vì phải rửa bát nhiều trong khi trời lạnh, tay sưng tấy lên. Con thì khóc đòi mẹ, cứ nha nhả cả ngày. Cảm giác kinh sợ đến tột đỉnh.
Năm nay, là năm thứ 3 em lấy chồng. Con em cũng đã lớn hơn chút, nhưng cứ nghĩ đến những ngày tết, em lại sợ. Cảm giác, từ khi ấy chồng, tết cứ như đi đầy. Khổ ải và mệt mỏi vô cùng!
Theo Vietnamnet
Hãi hùng khi chứng kiến cảnh người tình và mẹ trên giường Tôi cố gắng lắng tai một lát và thấy có tiếng đàn bà rên rỉ... Tôi đứng trước cửa phòng ngủ đã khép chặt mà chân tay như cứng đờ. Thu hết can đảm tôi xô cửa xông vào thì trời ơi tôi kinh hoàng chứng kiến cảnh này. Từ mấy ngày nay tôi không thể nào chợp mắt ngủ đàng hoàng được....